← Ch.0243 | Ch.0245 → |
Thời gian chậm rãi đi qua, Tần Phàm có thể cảm giác được khí lực của mình đang được chậm rãi cải tạo, cũng có thể cảm nhận được thân thể đang dần dần trở nên cường đại lên, tuy y nguyên thống khổ vạn phần, nhưng loại đau nhức cũng khoái hoạt này, để cho hắn ngược lại là không có cảm giác khó chịu như vậy.
Mà thời điểm đi qua nửa quá trình.
Oanh!
Đột nhiên một tiếng bạo tạc nổ tung từ trong người truyền đến, hư ảnh Huyền Vũ kia đột nhiên bộc phát ra một hồi hào quang phi thường mãnh liệt, vô số hào quang phóng về bốn phương tám hướng, sau đó những hào quang này bắt đầu chậm rãi ngưng kết, phảng phất như rễ cây của đại thụ che trời, trực tiếp ăn nhập vào từng cái khiếu huyệt bên trong cơ thể của Tần Phàm.
- Ah...
Trong đáy lòng Tần Phàm phát ra một tiếng hò hét phi thường thống khổ, lúc này chính hắn, toàn thân cũng bắt đầu xé rách trùng tạo, cái loại cảm giác này chính là muốn đem người chia năm xẻ bảy, sau đó lại vá lại cùng một chỗ.
Năng lượng của Huyền Vũ Ma chủng trong nháy mắt này bắt đầu điên cuồng vận chuyển, giống như là đột nhiên bạo phát lũ, hồng thủy mãnh liệt kia lao nhanh, biến tất cả dòng suối nhỏ thành sông lớn, sau đó kinh mạch cả người cũng ở trong một cái chớp mắt này liên thông!
Tần Phàm biết rõ, lúc này năng lượng của Ma chủng Luyện Thể là trực tiếp thông qua khiếu huyệt xâm nhập đến bên trong mỗi một tế bào của hắn, tiến hành cải tạo huyết mạch lần thứ hai!
Cải tạo như vậy, hắn ở lần thứ nhất luyện hóa Kỳ Lân Ma chủng đã cảm thụ qua, nhưng mà thời điểm luyện hóa Chu Tước Ma chủng lại không có trình tự này, cho nên hẳn là lần thứ hai cảm thụ.
Như hắn dự liệu, năng lượng điên cuồng phát sinh va chạm kịch liệt ở mỗi một tấc da, huyết dịch cũng bắt đầu sôi trào lên, từng bộ phận thân thể đều đang không ngừng phân liệt cùng dung hợp, thôn phệ cùng cường đại.
Bởi vì là cải tạo huyết mạch lần thứ hai, là ở trên cơ sở khí lực cường đại lại thêm cường, cho nên lần này thống khổ so với lần thứ nhất mãnh liệt rất nhiều lần!
Cái loại cảm giác thống khổ dày vò này, tuy Tần Phàm sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn cảm giác được đau nhức không sai chịu nổi, bất quá may mắn, hiện tại tinh thần ý chí của hắn đã vô cùng cứng cỏi, không có hôn mê bất tỉnh.
Ước chừng đã qua một khắc chung, thật vất vả sống qua trận thống khổ này, Ma chủng luyện hóa tạm hoãn thoáng một phát, nhưng Tần Phàm lại không có một tia buông lỏng, bởi vì sau đó hắn biết rõ Ma chủng kia muốn rút lấy võ khí của mình, làm thành năng lượng Luyện Thể rồi, nhớ tới gian nguy ở một bước này của hai lần trước, hắn càng cảnh giác thêm vài phần, vội vàng nuốt vào hai khỏa Hồi Khí Đan.
Quả nhiên, rất nhanh Ma chủng kia bỗng nhiên duỗi ra một nhánh sông, trực tiếp đâm vào bên trong Vũ Điền khí hải của hắn, bắt đầu điên cuồng rút võ khí ra, từng cổ võ khí tinh khiết nhanh chóng bị kéo vào bên trong Luyện Thể lần này.
- Lúc này còn có nguyên khí tương trợ, năng lượng cung ứng có lẽ đủ rồi.
Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng, sau đó bắt đầu khống chế tâm thần trực tiếp tiến vào trong Huyền Vũ Ma chủng, dùng ý chí bản thân đi khống chế Luyện Thể.
Thời gian từng phút từng giây đi qua.
Các loại phản ứng trong cơ thể bắt đầu yếu bớt, rốt cục, sau khi Vũ Điền khí hải của Tần Phàm trống rỗng, hắn cảm giác năng lượng Ma chủng kia đã bắt đầu đình chỉ tiếp tục luyện hóa thân thể.
Lúc này sắc mặt Tần Phàm có chút phát xanh, miệng tái nhợt, nhưng mà rốt cục lộ ra vẻ tươi cười.
Một cổ thanh lưu bắt đầu xuất hiện trong cơ thể, cái loại cảm giác đau đớn kia cũng bắt đầu chậm rãi yếu bớt, hắn biết rõ thời gian khó khăn nhất khi Ma chủng Luyện Thể đã qua, hiện tại đã là khổ tận cam lai.
Rất nhanh, một cổ Thanh Lưu khác cũng hiện ra trong người, phương hướng ngược lại với cổ Thanh Lưu vừa rồi, riêng phần mình tiến hành chữa trị thân thể của hắn.
- Huyền Vũ Ma chủng này bởi vì cũng ẩn chứa một ít Thủy Nguyên chi lực, hơn nữa đại địa bao dung, ân cần săn sóc vạn vật, cho nên cũng có thể có được năng lực chữa trị nhục thân. Mà một cổ khác thì là Thủy Nguyên chi lực của Thủy Kỳ Lân Ma chủng.
Tần Phàm nhìn hai cổ Thủy Nguyên chi lực, trước là nao nao, nhưng rất nhanh liền phản ứng đi qua.
Đã chữa trị, hoàn thành trọng sinh, Tần Phàm lột xác lần nữa.
Rất nhanh, kinh mạch, huyết nhục, cốt cách cùng với lục phủ ngũ tạng đều chậm rãi khôi phục sinh cơ, cũng trở nên cường đại hơn, mỗi một tế bào đều tràn đầy lực lượng.
Hiện tại dùng khí lực này của hắn, cho dù là bị Ngân võ tóc trắng kia chính diện đánh trúng, hắn cũng có lòng tin có thể trực tiếp ngạnh kháng!
- Hiện tại cường độ khí lực của ta, không phải Linh Vũ sư có thể so sánh đi à nha!
Tần Phàm nắm lấy nắm đấm, cảm nhận được trong thân thể truyền đến lực lượng kinh người, cùng với cảm giác toàn thân cường đại, hắn tràn đầy tự tin.
Tần Phàm chậm rãi mở mắt, nhìn xem vách tường hoa kia, trong nội tâm âm thầm đoán chừng nói.
- Tiểu tử, cảm giác như thế nào?
Lúc này Cổ Mặc trông thấy Tần Phàm đã mở mắt, liền truyền âm hỏi.
- Rất không tồi, lúc này bởi vì Huyền Vũ Ma chủng này thuộc về Thổ Nguyên Ma chủng, ta cảm giác cường độ khí lực tăng lên cao hơn hai lần trước rất nhiều.
Tần Phàm khẽ cười nói, sau đó hắn nhìn thoáng qua Cổ Mặc, nói tiếp:
- Đoán chừng hiện tại ta đứng đấy cho ngươi đánh, lão đầu ngươi cũng chưa chắc có thể tổn thương được ta.
- Kiêu ngạo như vậy?
Cổ Mặc âm thầm kinh ngạc, lập tức cũng cười nói:
- Vậy thật đúng là muốn thử qua mới biết được rồi.
- Đến đây đi, không được dùng hắc hỏa, tùy ngươi đánh.
Tần Phàm hai tay chống eo, sau đó chỉ vào ngực mình, mỉm cười nhìn Cổ Mặc nói:
- Đánh đi.
- Khục khục, tiểu tử ngươi cũng không nên thể hiện ah! Đã như vầy, bản Võ Thánh cũng sẽ không lưu thủ! Vừa mới luyện hóa Ma chủng, liền bị thương sẽ không tốt.
Cổ Mặc xoa xoa tay, không có hảo ý nhẹ ho hai tiếng, cười nói.
Tần Phàm chỉ là cười mà không nói, tràn ngập tự tin.
- Tam trọng Man Ngưu xông!
Thấy vậy, Cổ Mặc cũng không khách khí, trực tiếp sử dụng lực vũ kỹ công kích mạnh nhất, dùng cảnh giới Linh Vũ sư của hắn, hỏa trâu điên liền trực tiếp lao tới Tần Phàm. Bất quá bởi vì uy lực hắc hỏa quá lớn, cho nên một kích này là không có sử dụng đến.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tam trọng công kích cường đại trực tiếp đâm vào ngực Tần Phàm, chỉ thấy phía trên xuất hiện vầng sáng màu vàng đất, cổ lực lượng cường đại này liền bị ngăn cản.
- Tốt tiểu tử!
Cổ Mặc thấy bộ dạng Tần Phàm bình yên vô sự, chỉ là quần áo có chút rách rưới, trên thân thể vậy mà một điểm cháy đen cũng không có lưu lại, không khỏi sợ hãi nói.
← Ch. 0243 | Ch. 0245 → |