Truyện ngôn tình hay

Truyện:Bàn Long - Chương 026

Bàn Long
Trọn bộ 771 chương
Chương 026: Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán
0.00
(0 votes)


Chương (1-771)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tứ quốc tiền tệ do tứ đại đế quốc cùng nhau sáng lập và được phổ biến trên toàn bộ Ngọc Lan đại lục. Trong hệ thống tứ quốc tiền tệ này nếu có thể dùng ma tinh tạp để quy đổi thì cũng đã là một người giàu có rồi. Bởi vì để có được một ma tinh tạp cần phải bỏ ra đến 100 kim tệ, người bình thường không phải ai cũng có được.

1 vạn kim tệ, nếu cứ nhét vào các túi lớn nhỏ chắc phải đến cả trăm túi, ngay cả khi mặc một bộ đồ cỡ lớn cũng chỉ có thể nhét được một nửa số đó là nhiều lắm rồi.

"100 kim tệ a, sao có thể như vậy." Lâm Lôi từ trong hệ thống tứ quốc tiền tệ tại Ân Tư Đặc Học viện bước ra, trong lòng cảm thán, từ trong ngực lóe ra ánh sáng của ma tinh tạp.

Hắn cũng hiểu rõ, bản thân mình vẫn còn phải ở lại Ân Tư Đặc Học viện, mà nếu đem một đống kim tệ để ở trong túc xá thì dám chắc là không an toàn. Đổi thành ma tinh tạp thì sẽ an toàn hơn.

Phải biết rằng, chi phí để chế tác thành ma tinh tạp này là không nhỏ, do đám luyện kim thuật sĩ phải mất đến gần mấy trăm năm mới nghiên cứu ra, là lợi dụng những điểm bất đồng trong quan điểm của mỗi người để làm nguyên lý chế tác. Mỗi ma tinh tạp được làm ra thì chỉ có người sở hữu nó có thể sử dụng.

Đó cũng chính là duyên cớ vì sao mà thủ tục phí để sở hữu ma tinh tạp lại lên đến 100 kim tệ.

"Có được 1 vạn kim tệ này, phí dụng sinh hoạt của ta tại Ân Tư Đặc Học viện coi như đã hoàn toàn đủ rồi, còn thừa đến phần lớn, vậy là có thể trợ giúp cho phụ thân một chút rồi." Lâm Lôi trong lòng vui mừng.

Da Lỗ khoác vai Lâm Lôi, huýt sáo đắc ý nhìn đám mấy người Lan Đức, Thụy Ân bên cạnh.

4 người bọn Lan Đức chính là đã đem toàn bộ sinh hoạt phí của mình đổ vào hết, phỏng chừng cả 4 người chỉ còn lại không đến 1 vạn kim tệ. Bất quá may mắn là năm học này cũng sẽ mau chóng kết thúc.

Lôi Nặc, Kiều Trì cũng đàm tiếu, đứng bên cạnh Lâm Lôi mà cười loạn cả lên.

Thực tế thì, cả 2 tên đều chưa phải chịu khổ nhiều lắm.

"Lão nhị, lão tam, lão tứ, mai đã là cuối tháng, người của phụ thân ta ngày mai sẽ tới đây, đến lúc đó ta sẽ có thể an bài xe ngựa và hộ vệ để 4 người chúng ta cùng đi thăm Thánh đô, thế nào?" Da Lỗ đề nghị.

"Thánh đô?"

Lôi Nặc, Kiều Trì, thậm chí cả Lâm Lôi ánh mắt đều sáng lên.

Thánh đô 'Phân Lai Thành' sự phồn hoa không phải là tầm thường.

"Thánh đô, được lắm a, ta từ Áo Bố Lai Ân đế quốc đến Ân Tư Đặc Học viện mới chỉ dừng chân tại Phân Lai thành được có đúng 2 ngày, rất nhiều nơi vẫn chưa kịp đến." Lôi Nặc cấp tốc nói.

Kiều Trì cùng Lâm Lôi cũng gật đầu.

"Thánh đô cũng có rất nhiều chỗ a, ngày mai ta sẽ cho các ngươi được mở rộng tầm mắt." Da Lỗ thần bí nói.

Sáng sớm hôm sau, Da Lỗ kéo Lâm Lôi, Lôi Nặc, Kiều Trì đi ăn sáng trước, rồi trực tiếp tới cổng chính của Ân Tư Đặc Học viện, bắt đầu đứng đó chờ đợi xa đội (đoàn xe) của phụ thân Da Lỗ tới.

Đợi đại khái chừng 2 giờ, xa đội vẫn chưa thấy xuất hiện.

"Chi chi..." Bối Bối cũng đứng trên vai Lâm Lôi kêu lên.

"Bối Bối còn phải nóng nảy, Da Lỗ, ngươi mới sáng sớm đã dựng chúng ta tới đây, đến tận giờ mà xa đội vẫn còn chưa thấy xuất hiện." Lôi Nặc đứng bên bất mãn kêu. Da Lỗ cười cầu hòa: "Ta cũng không biết a, sẽ tới mà." Lâm Lôi thì đứng xoa đầu Bối Bối.

"Đến rồi." Da Lỗ đột nhiên hét lớn.

Lôi Nặc, Kiều Trì, Lâm Lôi đứng bên cạnh thiếu chút nữa đã ngủ gật đều nhìn về phía xa. Quả thực từ đằng xa, một đoàn xe 4 ngựa cùng với mấy trăm danh kỵ sĩ hộ vệ hùng hậu và mạnh mẽ đang lao đến. Trên bầu trời thuộc đội ngũ còn có 7, 8 sư thứu phi hành, trong mấy trăm danh kỵ sĩ nọ cũng có đến mười mấy người cưỡi ma thú, hoặc là cưỡi Huyết thiết ngưu, hoặc là cưỡi Phong lang.

"Xa đội của nhà Da Lỗ không ngờ lại phi thường như vậy." Lâm Lôi không khỏi sợ hãi than, Lôi Nặc, Kiều Trì mắt cũng phát sáng.

Đức Lâm Kha Ốc Đặc lúc này cũng ngồi bên cạnh Lâm Lôi phơi nắng, vừa thấy đội xe này mắt cũng sáng lên, chỉ trong chốc lát, cỗ xe 4 ngựa cùng với mấy trăm danh kỵ sĩ đã tới cửa Học viện, phía trước học viện lập tức có 3 vị ma pháp sư bước ra nghênh đón.

Từ cỗ xe 4 ngựa có một gã trung niên nhân bước xuống. Trung niên nhân này không cùng 3 ma pháp sư nói chuyện mà đi thẳng tới chỗ Da Lỗ.

"Nhị thúc, người sao bây giờ mới tới." Da Lỗ bất mãn nói.

Vị 'Nhị Thúc' này của Da Lỗ lập tức cười: "Ha ha, nóng rồi à? Xe ngựa cho ngươi ta đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Phía sau cỗ xe 4 ngựa này có một chút hàng hóa, ta để các ngươi mang theo. Các ngươi đi Thánh đô đi."

"Tạp Tư, ngươi đem theo 3 người bảo vệ cho Da Lỗ thiếu gia." Vị nhị thúc này trực tiếp ra lệnh.

Chỉ thấy từ xa 1 gã kỵ sĩ đầu trọc bóng loáng lập tức xuống ngựa, đi đến trước mặt Da Lỗ cung kính nói: "Tạp Tư xin ra mắt Da Lỗ thiếu gia."

Đức Lâm Kha Ốc Đặc bên cạnh Lâm Lôi mắt lóe lên, quay sang nói: "Lâm Lôi, vị huynh đệ Da Lỗ này của ngươi không phải là tầm thường đâu, Tạp Tư này khi vừa bước xuống ngựa, chỉ nhìn 1 cái là ta đã có thể cảm giác được ngay, thực lực của hắn so với Hi Nhĩ Mạn thúc thúc của ngươi còn mạnh hơn rất nhiều, đích thị là cao thủ. Hơn nữa con chim ưng trên vai hắn hẳn là thất cấp ma thú - Bích nhãn lôi ưng."

Có thể được Đức Lâm Kha Ốc Đặc xem là cao thủ, Tạp Tư này hiển nhiên là không tầm thường.

"Lâm Lôi, đi thôi, mau lên xe ngựa, chúng ta đi Thánh đô." Da Lỗ hô.

Lâm Lôi 3 người lập tức leo lên, theo thứ tự ngồi vào trong xe ngựa. Không gian bên trong xe ngựa này rất lớn, 4 người ngồi vào đến 1 điểm cũng chẳng thể chê được. Đồng thời phu xe lập tức đánh xe ngựa hướng về phía Thánh đô 'Phân Lai Thành' xuất phát.

Đám Tạp Tư 4 hộ vệ kỵ sĩ thì theo sát ở 2 bên xe.

Bên trong khoang xe ngựa còn có các loại hoa quả, cũng như rượu ngon được đóng kín.4 huynh đệ ngồi bên trong vừa ăn vừa to nhỏ đàm luận. Khoảng cách từ Ân Tư Đặc Học viện tới Phân Lai thành chỉ có hơn 20 dặm, đi bằng xe ngựa thì đại khái mất khoảng nửa giờ là đã tới Thánh đô Phân Lai thành rồi.

Bước xuống xe.

Lâm Lôi 4 huynh đệ dưới sự bảo vệ của 4 người Tạp Tư tiến vào Phân Lai thành.

"Ầy, mọi người nói xem bây giờ nên đi đâu? Phân Lai thành này các nơi để ngắm thì không ít, Phân Lai Đông thành có rất nhiều nơi để tiêu phí xa xỉ, còn có không ít mỹ nữ hầu hạ nữa. Còn Phân Lai Tây thành thì lại có nhiều điện phủ nghệ thuật, ví dụ như Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán trứ danh." Da Lỗ đối với Phân Lai thành thì vô cùng quen thuộc.

"Mỹ nữ hầu hạ? Được được, chúng ta đi Phân Lai Đông Thành." Tên tiểu quỷ Lôi Nặc mắt sáng ngời lên.

"Bây giờ mới là buổi sáng, đợi đến tối thì chỗ này mới hấp dẫn, đương nhiên, bây giờ cứ đi đã." Da Lỗ cười nói.

Lâm Lôi đối với vụ này có chút mâu thuẫn, liền nói: "Da Lỗ, bỏ đi, chúng ta một đám nhỏ tới chỗ đó để làm gì? Vừa rồi ngươi nhắc đến Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán? Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán này chính là đặt tên theo Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư có phải không? Hẳn là không tầm thường, chúng ta đi xem đi."

Phổ Lỗ Khắc Tư chính là đệ nhất nhân trong giới điêu khắc đá tại Ngọc Lan đại lục từ xưa tới nay.

"Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư? Ta cũng đã nghe qua về ông ta, nói từng có một tác phẩm có người bỏ ra cái giá cao tới mấy trăm vạn kim tệ để mua. Tác phẩm đó hình như có tên là 'Hy Vọng'. Mấy trăm vạn kim tệ a. Trời ơi, thực là lắm tiền." Lôi Nặc ở bên thở dài than vãn.

Kiều Trì tự tin cười nói: "Giới điêu khắc đá từ lịch sử trước đây cho tới bây giờ, số thạch điêu còn được lưu truyền tới giờ là vô số kể. Trong đó bài danh 10 thạch điêu đứng đầu, mỗi cái trị giá đều lên đến cả trăm vạn kim tệ. Ma trong số 10 thạch điêu đứng đầu đó, Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư một mình chiếm 3 kiện. Có thể xem như thạch điêu đệ nhất nhân từ cổ chí kim!"

Lâm Lôi hít một ngụm không khí.

Mấy trăm vạn kim tệ?

Đây là một khoản tiền lớn biết nhường nào, nhà mình kể cả có liều mạng bán hết phòng ốc, ước chừng cũng chỉ có thể rút ra được có 10 vạn kim tệ.

"Đi, chúng ta đi xem." Lâm Lôi lập tức nói.

*****

Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán.

Đệ nhất hội quán trong ngành điêu khắc đá có phân quán rải rác trên khắp các đại thành thị tại Ngọc Lan đại lục. Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán đất đai vô cùng rộng lớn, mà những người ra vào đây đa phần đều tự cho rằng mình là một nhân vật có chút tài nghệ.

Tại Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, nếu bạn trên tay có đeo một chiếc nhẫn ma pháp nạm kim cương, phỏng chừng thứ mà bạn nhận được sẽ chỉ là sự coi thường từ những người khác, cho rằng bạn không có tài nghệ.

Nghệ thuật, tài năng.

Thực khó có thể đáp ứng được những điều này ở nơi đây.

Vé vào Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán: 1 kim tệ 1 người.

Những tiếng nhạc từ Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán truyền đến réo rắt như sông núi miên man, nghe xong thực khiến người ta trong lòng phải dấy lên thứ cảm giác phiêu du êm ái. Đoàn người tiến vào Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán cứ nối dài không dứt. Giới quý tộc, quý phụ, đám tiểu thư mỹ lệ đều tỏ vẻ rất chú tâm thưởng thức.

Trong khi đó, những người bình dân tại Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán cũng không hề tỏ ra là mình thấp kém.

4 huynh đệ Lâm Lôi cùng Tạp Tư 4 gã hộ vệ trực tiếp tiến vào khoảng sân rộng phía trước Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán. Phàm là người có nhãn lực, thấy 4 huynh đệ Lâm Lôi trên người mặc trang phục thường ngày của Ân Tư Đặc Học viện, lại nhìn thấy Bích nhãn lôi ưng trên vai Tạp Tư đều không khỏi tỏ vẻ khiêm nhường.

"Tạp Tư thúc thúc, người theo chúng ta cùng vào bên trong, còn 3 người khác hãy ở lại bên ngoài chờ." Da Lỗ tùy ý phân phó. :

Lâm Lôi 4 người cùng Tạp Tư đều tiến vào bên trong Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán. Chính giữa đại sảnh của hội quán có một bức tượng đá hình người cao lớn, hình người tạc trên bức thạch điêu chính là đệ nhất nhân trong giới thạch điêu 'Phổ Lỗ Khắc Tư' đại sư.

Khắp Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán đều rất yên tĩnh.

Dường như mọi người, cho dù là địa vị có cao bao nhiêu, khi nói chuyện cũng đều chỉ khe khẽ thấp giọng, sợ làm quấy rầy người khác.

Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì, Lâm Lôi 4 người cùng ngước nhìn kiện thạch điêu tác phẩm, trong lòng đều cùng cảm thấy bức thạch điêu tác phẩm này thực là đẹp đến mê người.

"Triển lãm của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán chủ yếu chia làm 3 phần - phổ thông triển lãm, cao thủ triển lãm và đại sư triển lãm. Phổ thông triển lãm này là do những người yêu mến điêu khắc đá tự đem các tác phẩm của mình đến để cho người khác đánh giá và định giá tác phẩm. Thời gian triển lãm là 1 tháng, 1 tháng để đánh giá đúng về giá trị. Các tác phẩm ở đây tương đối là bình thường, đa phần có giá trị khoảng vài kim tệ, ưu tú thì cũng chỉ hơn 10 kim tệ mà thôi."

Da Lỗ cười giới thiệu: "Cao thủ triển lãm thì lại khác. Cao thủ triển lãm được chia thành từng gian trưng bày riêng, trong mỗi gian triển lãm lại là những tác phẩm riêng của 1 người. Thường thì được xưng tụng là cao thủ có nghĩa là các tác phẩm điêu khắc của hắn đã được công nhận rồi, ngay đến một tác phẩm bình thường của hắn cũng có giá trên dưới 1000 kim tệ."

"Về phần đại sư triển lãm lại lợi hại hơn nhiều. Cả một gian trong cùng của hội quán là để trưng bày các tác phẩm của các bậc đại sư. Tác phẩm của đại sư thì có giá vô cùng kinh khủng, thấp nhất cũng phải là mấy vạn kim tệ. Đại sư mà có một chút danh tiếng thì các tác phẩm cũng phải lên đến hơn 10 vạn kim tệ." Da Lỗ quay sang phía 3 gã huynh đệ giới thiệu.

Lâm Lôi vừa nghe vừa nín thở.

Tác phẩm của đại sư, 1 kiện bình thường cũng đã lên đến mấy vạn kim tệ, đối với các đại sư trong giới điêu khắc mà nói, kim tiễn thực chẳng là cái gì.

"Tuy nhiên đám thạch điêu đại sư bọn họ cũng rất khó khăn mới có thể làm ra 1 tác phẩm. Dù sao thì bọn họ chẳng ai là muốn để vết nhơ lại cho mình cả." Da Lỗ cảm thán nói: "Một kiện tác phẩm có thể được truyền thế, đó phải dựa vào thực lực, thiên phú cùng với linh cảm trong chốc lát."

"Những tác phẩm tại phổ thông triển lãm này cũng chỉ đáng để xem qua mà thôi. Chúng ta cùng vào trong." Da Lỗ bước lên trước dẫn đường.

Đi trong Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán đầy u tĩnh và trống trải, khiến cho người ta cảm thấy được cái tĩnh trong tiếng nhạc. Lâm Lôi cảm thấy mình như đang đắm chìm giữa một đại dương nghệ thuật. Lúc này Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng từ Bàn long chi giới bay ra, thưởng thức những tác phẩm điêu khắc ở xung quanh.

"Thực thối, thực thối, trình độ như thế này mà cũng dám để cho người ta xem ư?" Đức Lâm Kha Ốc Đặc bất mãn nói.

"Đức Lâm gia gia." Lâm Lôi quay sang phía ông ta." Đây chỉ là phổ thông triển lãm của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán mà thôi, phía trước còn có cao thủ triển lãm và đại sư triển lãm nữa."

"Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán?" Đức Lâm Kha Ốc Đặc ngẩn ra, rốt cuộc là không nói nên lời.

"Đức Lâm gia gia? Đức Lâm gia gia?" Lâm Lôi trong lòng gọi vài tiếng, chỉ thấy Đức Lâm Kha Ốc Đặc vẫn y nguyên đắm chìm trong trầm tư không hề có phản ứng, bèn tiếp tục đi theo Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì cùng tiến vào cao thủ triển lãm. Cao thủ triển lãm quả nhiên là khác biệt. Tại đại đường, mỗi một cao thủ lại có những tin tức và những gian triển lãm riêng biệt.

Da Lỗ, Lâm Lôi mấy người liền tiến vào những gian triển lãm riêng lẻ.

Mặc dù đối với thạch điêu không hiểu rõ lắm, nhưng Lâm Lôi có thể dễ dàng cảm nhận được, tác phẩm của các cao thủ này hoàn toàn không giống so với những phổ thông tác phẩm ở bên ngoài, tựa hồ có 1 loại khí chất rất đặc thù ẩn chứa bên trong đó.

Đang lúc nó vẫn còn đang đắm chìm giữa những tác phẩm, đột nhiên trong đầu lại nghe thấy tiếng Đức Lâm Kha Ốc Đặc vang lên.

"Không sai. Xem như là đã nhập môn rồi." Đức Lâm Kha Ốc Đặc gật đầu than vãn." Tuy nhiên nếu đem so với những tác phẩm của Phổ Lỗ Khắc Tư thì vẫn còn chênh lệch nhiều lắm."

Lâm Lôi không nói gì.

"Đức Lâm gia gia, bọn họ sao có thể sánh được với Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư chứ?" Lâm Lôi lắc đầu cười khổ. Phổ Lỗ Khắc Tư chẳng phải chính là đệ nhất nhân trong giới thạch điêu tự cổ chí kim hay sao.

Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhíu mày, chòm râu bạc dựng lên bất mãn nói: "Sao? Phổ Lỗ Khắc Tư chẳng lẽ sinh ra đã là đại sư chắc? Hắn cũng là từ một thợ điêu khắc bình thường từng bước phát triển lên, cuối cùng mới trở thành thạch điêu đại sư chính thức."

Lâm Lôi ngẩn ra.

Nghe những lời Đức Lâm gia gia vừa nói quả là cũng có đạo lý.

Khi đã ngắm nghía xong hết những gian triển lãm độc lập của các cao thủ, Lâm Lôi 4 huynh đệ liền hướng về phía 'Đại Sư Triển Lãm' ở tít tận trong cùng mà bước đến.

"Mọi người hãy nhớ kỹ, vào đại sư triển lãm thì đừng có đưa tay sờ loạn. Nếu lỡ làm hỏng thì sẽ rất thảm đấy." Da Lỗ nhắc nhở.

Đi vào đại sư triển lãm, xung quanh toàn là một bầu không khí yên lặng.

Đại sư triển lãm vô cùng lớn, tuy nhiên các tác phẩm lại rất thưa thớt. Tổng cộng các vị đại sư, mỗi vị cũng chỉ có khoảng 4, 5 kiện tác phẩm trưng bày. Cả một gian đại sư triển lãm lớn như vậy mà cũng chỉ trưng bày có mỗi 20, 30 kiện tác phẩm.

Tác phẩm mặc dù rất thưa thớt, nhưng bọn 4 người Lâm Lôi vừa nhìn vào những kiện thạch điêu tác phẩm này dường như đều cảm thấy một loại hơi thở của sự sống, cứ như là những tác phẩm này đều ẩn chứa sinh mệnh vậy.

"Ồ, không sai, không sai, không nghĩ được năm, sáu ngàn năm sau kỹ nghệ điêu khắc đá lại phát triển được đến mức này." Đức Lâm Kha Ốc Đặc kinh hãi than." Nếu bọn họ có thể tiến thêm được một bước, phỏng chừng cũng có thể so sánh được với Phổ Lỗ Khắc Tư."

Đắm chìm giữa điện phủ của nghệ thuật, Lâm Lôi 4 người thậm chí còn cảm thấy tâm linh mình đã đạt tới trạng thái thăng hoa.

Đêm tối, trước cửa Ân Tư Đặc Học viện, 4 người Lâm Lôi cùng xuống xe.

"Lão nhị, lão tam, 2 ngươi các ngươi đúng là, ta đã nói đêm nay hãy ở lại Phân Lai thành mà sung sướng hưởng thụ và hưởng thụ, các ngươi thực là... ài, da mặt quá mỏng rồi, ta từ khi mới 6 tuổi đã từng chơi ở những chỗ đó." Da Lỗ vẫn tiếp tục bất mãn làu bàu như cũ.

"Đúng thế, đúng thế." Lôi Nặc cũng ở 1 bên phụ họa.

Kiều Trì cùng Lâm Lôi nhìn nhau, bất đắc dĩ cười khổ.

"Mau! Nhanh mở cửa." Một thanh âm lo lắng bạo nộ quát lên.

Lâm Lôi 4 người không khỏi nhìn sang bên cạnh. Chỉ thấy một gã thanh niên đầu trọc đang ôm một thanh niên khác trên người đầy những vệt máu. Bên cạnh còn có 1 nữ tử mỹ lệ đứng gần bên. Thanh niên thân thể vấy máu kia sắc mặt tái nhợt, đồng thời cánh tay trái đã đứt, lộ ra xương trắng, ngực còn có mấy vết cào.

"Xem ra là vừa vào Ma Thú sâm lâm thí luyện mà bị thương rồi, điều này là sao nhỉ? Tới Ân Tư Đặc Học viện đã gần 1 năm rồi, những học viên cao năm cấp vì thí luyện mà bị thương đã từng thấy không ít." Da Lỗ ở 1 bên tùy ý nói.

Ma Thú sơn mạch nằm ở phía đông của Thần Thánh đồng minh.

Kỳ thực khoảng cách từ Ma Thú sơn mạch tới Ân Tư Đặc Học viện cũng rất gần, đại khái chỉ khoảng hơn 100 dặm. Một người khỏe mạnh chỉ mất khoảng nửa ngày là có thể từ Ma Thú sơn mạch tới Ân Tư Đặc Học viện.

"Tại Ân Tư Đặc Học viện ta thấy có rất nhiều ma thú, oa, những ma thú này bay trên trời, chạy dưới đất, có đủ các loại. Tuy nhiên những người có ma thú riêng phần lớn lại là các ma pháp sư phụ của Ân Tư Đặc Học viện, còn lại là một lượng nhỏ các học viên cao năm cấp." Kiều Trì than vãn.

Khi 4 huynh đệ đang bước tới cửa học viện thì bất chợt - "Lâm Lôi."

Một giọng nói quen thuộc vang lên. Lâm Lôi ngoảnh đầu nhìn lại, trên mặt không khỏi lộ ra sắc thái kinh hãi." Hi Nhĩ Mạn thúc thúc."

Crypto.com Exchange

Chương (1-771)