Truyện ngôn tình hay

Truyện:Bàn Long - Chương 005

Bàn Long
Trọn bộ 771 chương
Chương 005: Ma thú Tấn mãnh long
0.00
(0 votes)


Chương (1-771)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đại vật khiến cho mặt đất phải rung động cuối cùng đã hiện thân.

Mới thoáng trông thấy đại vật này, cả Lâm Lôi cũng như những đứa trẻ khác đều kinh ngạc đến ngây người. Hi Nhĩ Mạn, La Thụy, La Kiệt ba người phản ứng rất nhanh, trực tiếp lao tới đứng chắn trước những đứa trẻ, kinh hãi nhìn đại vật khổng lồ.

"Thất cấp ma thú 'Tấn Mãnh Long'!" Hi Nhĩ Mạn mặt biến sắc, trong khi La Thụy, La Kiệt đứng bên cạnh chân như muốn nhũn ra.

"Hay, hay thực, đây chính là ma thú trong truyền thuyết sao?" Lâm Lôi thực sự bị chấn động.

Từ nhỏ đến lớn, động vật lớn nhất mà nó từng thấy qua có lẽ chính là những chiến mã đi ngang qua tiểu trấn, nhưng những con chiến mã đó cao nhất cũng chỉ tầm 1 thước 8, không thể sánh được với đại vật khổng lồ đang ở trước mắt. Chiến mã đem so với nó cũng chẳng khác nào đứa trẻ con so với người khổng lồ, chênh lệch không phải chỉ là một điểm hay nửa điểm.

Thân hình khổng lồ cao chừng hai tầng lầu, chiều dài ước chừng khoảng 30 thước.

Đó chính là ma thú 'Tấn mãnh long'.

Tấn mãnh long toàn thân được bao phủ bởi một lớp hỏa hồng lân giáp vô cùng cứng rắn, mỗi khối lân giáp đều toát ra ánh kim chúc băng lãnh sáng loáng, đơn giản là khiến cho người ta nhìn thấy mà phát run. Đặc biệt, cả bốn chân của Tấn mãnh long đều được bao phủ bởi lớp lân giáp dài lại càng thô tráng đến kinh nhân, ước chừng phải đến 2 người ôm thì miễn cưỡng mới ôm xuể. Toàn thân Tấn mãnh long đều là một màu đỏ, chỉ có long trảo băng lãnh là toát ra sắc đen.

Hỏa hồng lân giáp cơ hồ bao trùm tới tận nửa cái long vĩ vừa to vừa dài, tựa như một cây roi tiên, cứ mỗi lần quét ngang mặt đất thì khoảng đất bị quét qua lập tức lún sâu thành một đường rãnh dài.

"Hừ -"

Tấn mãnh long hừ nhẹ một tiếng, hai lỗ mũi phun ra hai luồng khói trắng tựa như lưu huỳnh, nhãn châu giống như hai chiếc đèn lồng treo trên một khối tinh thạch bằng đá trong suốt, phát ra sắc đỏ lại càng tăng thêm phần quỷ dị. Tấn mãnh long khổng đồ quay đầu hướng về phía đám Lâm Lôi, con ngươi toát ra ánh hồng lạnh lẽo khiến cho toàn bộ đám thiếu niên sự đến không dám động đậy.

"Phụt, phụt", Tấn mãnh long hai dòng nước dãi chảy ra, để lộ ra hai hàm so le có lẽ là răng, mỗi chiếc răng trắng ởn khiến cho người ta lạnh toát toàn thân, không một ai dám hoài nghi về độ sắc bén của chúng.

Lâm Lôi cảm thấy tim mình như muốn ngừng đập, chung quanh lúc này đến một tiếng động cũng không thể nghe thấy.

"Thực là kinh khủng, liệu ai có thể ngăn trở được đại vật khổng lồ này đây?" Nó thực sự bị chấn động đến bàng hoàng.

Nhìn ma thú cự đại ở một cự ly ngay gần phía trước như thế này, Lâm Lôi cảm thấy toàn thân mình dường như không còn đủ sức để phản kháng nữa, nó tin rằng cái đuôi Tấn mãnh long kia cũng giống như một chiếc roi tiên, chỉ cần quét ngang qua một cái thì đến cả những căn nhà làm bằng đá của Ô Sơn trấn có lẽ cũng phải nát vụn.

"Đây có phải là Ô Sơn trấn không?" Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng từ phía trên Tấn mãnh long truyền tới.

Toàn bộ đám thiếu niên bị dọa đến ngây ngốc đều hướng ánh nhìn về phía trên lưng của Tấn mãnh long, chỉ thấy phía sau lưng Tấn mãnh long có một vị thần bí nhân vận tử sắc trường bào đang khoanh chân ngồi. Tấn mãnh long này thể tích lớn như vậy, đương nhiên là lưng của nó cũng rất rộng, đủ cho người ở phía trên nằm xuống mà không sợ bị ngã.

"Ma pháp sư đại nhân, nơi này quả thực là Ô Sơn trấn, không biết liệu ta có thể giúp được gì cho ngài không?" Tiếng Hi Nhĩ Mạn vang lên.

Nghe thấy lời này của Hi Nhĩ Mạn, mọi người đều như vừa được hoàn hồn, cái cảm giác 'kinh hãi chết khiếp' vừa rồi cũng tạm thời lắng xuống. Mọi người, kể cả La Thụy, La Kiệt đều không dám la lên một tiếng, chỉ dám nấp sau lưng Hi Nhĩ Mạn, hoảng sợ nhìn Tấn mãnh long khổng lồ cùng ma pháp sư áo tím thần bí nọ.

"Đến Ô Sơn trấn này thì cùng đường rồi." Thần bí nhân áo tím trầm giọng nói.

Sau đó ông ta không nói thêm một tiếng nào, Tấn mãnh long khổng lồ quét ánh mắt đỏ rực qua đám người Lâm Lôi một cái, rồi sau đó vừa phả ra hai làn sương trắng từ lỗ mũi, vừa mở cước bộ tiếp tục tiến về phía trong trấn. Hi Nhĩ Mạn khuôn mặt biến sắc.

"Mọi người ở nguyên tại đây." Ông ta nói xong thì lập tức trực tiếp đuổi theo Tấn mãnh long.

"La Thụy thúc thúc, đó là ma thú có phải không?" Lâm Lôi là người đầu tiên mở miệng hỏi.

La Thụy yết hầu cũng nuốt ực một tiếng, trong ánh mắt vẫn còn thoáng nét sợ hãi, gật đầu nói: "Đúng, là ma thú, hơn nữa lại còn là một loại ma thú vô cùng lợi hại, thất cấp ma thú 'Tấn Mãnh Long'!"

'Tấn mãnh long?"

Lâm Lôi ghi khắc cái tên này vào thực sâu trong lòng.

Tấn mãnh long thân thể vô cùng cao lớn, lân giáp thì cứng rắn, lại còn thêm cả long trảo sắc bén hết sức.

*****

"Đội trưởng, phía trước có chuyện gì vậy?" La Thụy thì thầm hỏi Hi Nhĩ Mạn.

Hi Nhĩ Mạn cười khẩy: "Giữa vị ma pháp sư thần bí kia với một đám dong binh tiểu đội có phát sinh mâu thuẫn. Chúng ta chỉ nên đứng ngoài quan sát, chớ có nhúng tay vào." Hi Nhĩ Mạn mặc dù là một lục cấp chiến sĩ nhưng trên thực tế cũng không dám xen vô.

Chỉ riêng có Tấn mãnh long thôi, ông ta cũng đã không có khả năng ngăn cản rồi chứ đừng nói gì đến vị ma pháp sư kia nữa.

Đám dong binh tiểu đội này thực lực cũng không hề kém. Ngoài 5 người là chiến sĩ ra còn có 2 gã ma pháp sư. Dong binh tiểu đội cầm đầu bởi một tráng hán có mái tóc màu đỏ rối bù, thân cưỡi trên một con thiết ngưu toàn da ngăm đen. Trên đầu thiết ngưu là hai chiếc sừng đen bóng sắc bén, liên tục phát ra ánh kim chúc sáng loáng.

Hai con mắt đỏ ngầu kia càng minh chứng cho thân phận của thiết ngưu này - ngũ cấp ma thú 'Thị Huyết Thiết Ngưu'.

Một tiếng trâu rống vang lên, trong lỗ mũi thiết ngưu cũng lập tức phát ra 2 làn khói trắng.

Dong binh tiểu đội tính ra có tất cả là 7 người, 4 gã nam nhân & 3 vị nữ nhân. Trong đó, cả 2 ma pháp sư đều là nữ nhân. Nữ nhân còn lại là một cung tiễn thủ. Cả dong binh tiểu đội, ngoại trừ Thị huyết thiết ngưu ra còn có một ma thú khác, một sư thứu to lớn đang bay lượn trên bầu trời.

Sư thứu, tứ cấp ma thú!

Bên cạnh cái đầu to như đầu sư tử, đôi cánh đại bàng càng góp phần củng có thêm sức mạnh. Một dong binh tiểu đội sở hữu đến 2 ma thú, lại thêm cả 2 ma pháp sư, điều này cho thấy dong binh tiểu đội này cũng không phải là một nhóm tầm thường.

"Người trẻ tuổi, các ngươi mau đem Đức bội lạc ảnh toản giao ra đây cho ta." Ma pháp sư thần bí nọ đang khoanh chân ngồi trên lưng Tấn mãnh long lạnh lùng lên tiếng.

"Ma pháp sư đại nhân, chúng ta không muốn đối địch với người. Có điều Đức bội lạc ảnh này là do chúng ta phải hao phí biết bao tâm huyết mới có được, nó đáng giá tận 10 vạn kim tệ, vậy mà ma pháp sư đại nhân ngài lại muốn dùng 700 kim tệ để hoán đổi, điều này là không thể được." Vị tráng hán tóc đỏ cầm đầu nghiêm túc nói.

Ở phía xa, Hi Nhĩ Mạn bên cạnh là Lâm Lôi sau khi nghe thấy điều này thì mới hoàn toàn hiểu rõ.

Nguyên lai là vị ma pháp sư thần bí này lại muốn đem 700 kim tệ để đòi mua một vật có giá trị tới 10 vạn kim tệ có tên là 'Đức Bội Lạc Ảnh Toản'.

"Đức bội lạc ảnh toản giá trị như vậy sao?" Lâm Lôi trong lòng thầm khiếp sợ." Giá trị lớn như vậy, đoán chừng Đức bội lạc ảnh toản này hẳn là có chứa một điều gì đó trọng yếu, nếu không thì đã không khiến cho vị ma pháp sư thần bí kia chẳng hề quan tâm tới thân phận của mình mà nhất quyết đòi mua như vậy."

700 kim tệ mà đòi mua một món Đức bội lạc ảnh toản giá trị tới 10 vạn kim tệ, khó trách các thành viên của nhóm dong binh tiểu đội kia không thể nào đáp ứng được.

"Hừ." Vị ma pháp sư thần bí kia hừ lạnh một tiếng.

"Ta trên người chỉ có 700 kim tệ. Hiện tại ta còn đem tiền ra để mua của các ngươi, nếu các ngươi cứ không biết tiến lùi như vậy... chẳng những đến một đồng kim tệ cũng không có mà ngay cả cái mạng nhỏ của các ngươi cũng chẳng được bảo toàn." Giọng thần bí ma pháp sư lạnh băng.

"Hống..."

Những kiến trúc trong tiểu trấn vốn rất tầm thường, nên khi Tấn mãnh long cao lớn kia vừa gầm nhẹ một tiếng là đã khiến cho các căn nhà tại ngã tư của Ô Sơn trấn đều bị chấn động đến nghiêng ngả.

"Đội trưởng, Đức bội lạc ảnh toản này là do chúng ta phải liều mạng mới đoạt được, làm sao có thể dễ dàng giao cho cái tên giấu đầu rụt đuôi đó được chứ." Một vị hắc bào nữ tử cương quyết nói. Thân là dong binh đã từng trải, kinh nghiệm trận mạc của 7 người này cũng không phải là ít, sẽ không dễ dàng gì mà thỏa hiệp.

Vị đội trưởng tóc đỏ trầm giọng đáp: "Ma pháp sư đại nhân tôn kính, ta, Phân Lai vương quốc Khải Lai gia tộc là..."

Vị đội trưởng này ý muốn đem bối cảnh ra để áp bức.

Đáng tiếc, ma pháp sư cường đại, vốn thường rất kỳ quặc, không thèm để tâm đến các nhân vật quý tộc chút nào.

"Là các ngươi muốn chết." Thần bí ma pháp sư hừ nhẹ một tiếng.

"Cẩn thận." Dong binh tiểu đội 7 người trong chớp mắt đã bày xong một thế trận phòng ngự.4 nam chiến sĩ đều đứng lên phía trước, nữ cung tiễn thủ còn lại từ sau lưng rút ra một trường cung cường lực phối hợp, trong khi 2 nữ ma pháp sư thì đứng bên ngoài chuẩn bị ma pháp.

"Hống -"

Tấn mãnh long khổng lồ há miệng phun ra một ngọn lửa lớn trực tiếp hướng về phía dong binh tiểu đội phóng tới.

Một đạo cự đại hỏa diễm lướt qua khiến cho những thứ hiện diện tại ngã tư đường của tiểu trấn đều bị lưới lửa thiêu đốt, cầu, đường vỡ vụn, không ít những phiến đá lát đường bị nứt toác, đến cả đá bên lề đường cũng bị thiêu thành màu xám tro.

"Cẩn thận."

Tráng hán tóc đỏ cầm đầu nọ trầm giọng quát, toàn thân lập tức phát ra một vòng bảo hộ bằng đấu khí màu đỏ, 3 gã chiến sĩ bên cạnh hắn ngoài cơ thể cũng phát ra vòng bảo hộ.

Tráng hán tóc đỏ nọ hai tay nắm chặt cự kiếm, cực tốc mạnh mẽ bổ thẳng một nhát về phía căn nhà vách làm bằng đá nằm bên cạnh ngã tư đường. Chỉ nghe một tiếng "Ầm" đinh tai nhức óc vang lên, toàn bộ vách tường bằng đá của căn nhà hoàn toàn sụp đổ. Mấy trăm khối đá lớn vương vãi trên mặt đất. Vô số cát bụi bay mù mịt.

Đồng thời, hỏa diễm đầy trời của Tấn mãnh long cũng bao bọc lấy 4 gã chiến sĩ. Vòng bảo hộ bằng đấu khí của cả 4 người tức thì cũng 'Xì xì' cộng hưởng.

"Hây.."

Tráng hán tóc đỏ huy động chân phải vung lên, nhắm một khối đá có bán kính chừng nửa thước đá mạnh vào."

Ba tên nam chiến sĩ ở bên cạnh cũng làm y như vậy, cùng một cước đá vào một tảng đá lớn, mỗi tảng đá lớn lại giống như từ một 'Đầu Thạch Ky' cùng lao ra ngoài. Bốn tảng đá cùng xé nát không khí, mang theo tiếng rít bén nhọn đồng loạt hướng về phía thần bí ma pháp sư thần bí đang ngồi trên lưng Tấn mãnh long cao lớn mà lao đến.

"Xiu! "Xiu! "Xiu!"...

Một đống những tảng đá lớn liên tiếp bị đá về phía thần bí ma pháp sư. Đống đá vỡ nát từ căn nhà đã sụp cơ hồ chỉ trong chốc lát đã bị đá đến hơn phân nửa.

Ở phía xa, Lâm Lôi thấy trong lòng thực sự hưng phấn, cả hai nắm đấm đều siết chặt lại.

"Thực lợi hại, tảng đá lớn như vậy mà lại dám tùy ý dùng cước đá." Lâm Lôi nhìn 4 'Đầu ThạchKy' không ngừng đá ra những khối đá lớn, trong lòng lại càng dấy lên sự sùng bái đối với nhóm 'chiến sĩ' này." Bất quá, không lại được Tấn mãnh long vô cùng khủng bố kia!"

Nó nhìn về phía Tấn mãnh long cao lớn nọ, chỉ thấy cái đuôi của Tấn mãnh long chẳng khác gì một chiếc roi tiên liên tục vung ra.

"Chát! Chát! Chát! Chát!"

Từng tảng đá lớn đều bị long vĩ đập cho nát bấy, đo đó hầu như không gây thương tổn được tới thần bí ma pháp sư.

"Xùy -" Long vĩ của Tấn mãnh long không hề kiêng dè, quất thực mạnh, một gian nhà đá ở bên cạnh lúc này bị cái đuôi rồng táp trúng, tức thì tường đá cứng rắn không khác gì bùn, không thể chống cự nổi mà vỡ vụn. Gian nhà đá sụp đổ, vô số tảng đá vương vãi, bụi bay mù mịt.

"Hống hống..." Giữa đống tro bụi tràn ngập, Tấn mãnh long nộ hống phun ra một ngọn hỏa diễm lớn.

Ngay từ lúc bắt đầu, 2 nữ ma pháp sư miệng không ngừng đọc những ma pháp chú ngữ từ thời thượng cổ, những câu thần chú ma pháp được phát ra so với ngôn ngữ thông dụng tại Ngọc Lan đại lục hoàn toàn bất đồng. Trong một khoảng thời gian không lâu lắm, 2 nữ ma pháp sư cuối cùng cũng ngâm xướng xong!

"Băng chi thủ hộ chiến giáp."

2 nữ ma pháp sư cùng đồng thanh quát khẽ, chỉ thấy quanh mỗi người bọn họ bỗng xuất ra 2 đạo bạch mang, tổng cộng là có 4 đạo.4 đạo bạch mang này bao trùm bên ngoài cơ thể của 4 gã nam tử, trở thành một lớp chiến giáp trong suốt.

Tráng hán tóc đỏ cầm đầu vui mừng, có Băng chi thủ hộ chiến giáp cùng vòng bảo hộ đấu khí 2 tầng phòng ngự, trong lòng lại càng thêm phần vững tâm.

"Tiến công!" Tráng hán tóc đỏ hạ lệnh.

Cả 4 gã chiến sĩ như thể cùng đồng thời đá ra một khối cự thạch, 4 khối cự thạch cùng hướng về phía ma pháp sư trên lưng Tấn mãnh long mà lao tới. Sau đó, cả 4 gã chiến sĩ cùng đạp chân tung người phóng lên, chỉ trong chớp mắt đã lao vút lên tới hơn 10 thước, giống như tên rời khỏi dây cung, cùng nhắm hướng Tấn mãnh long lao vút tới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-771)