← Ch.0113 | Ch.0115 → |
Khi ba tên dung huyết trung kỳ tu sĩ nhóm thành Tam Tài trận chia ra làm ba phương hướng đánh lén Lục Bình, thì Lục Bình sớm đã có chuẩn bị, đột nhiên là hướng về phía tu sĩ ở bên phải bay tới. Đồng thời, tay trái của hắn vung ra, một khối thủy tinh thuẫn màu xanh nhạt đột nhiên xuất hiện ở không trung hóa thành một trường lớn nhỏ."Đương" một cái cực lớn, đem tu sĩ ở bên trái phóng ra Tam Lăng thứ ngăn chặn lại ở bên ngoài. Mặc cho tu sĩ ở bên trái biến hoán pháp khí cách nào đi chăng nữa, Lục Bình cũng có thể chuyển đổi thần thức ngăn chặn lại.
Nhất mực đóng vai trò tọa kỵ ở trên biển của Lục Bình, Lục Đại Quý chợt phát ra một tiếng quái khiếu, đột nhiên từ ở mặt biển bay lên, tứ chi và phần đầu thụt vào bên trong mai rùa. Đồng thời, một đoàn nước biển bay lên ngưng kết thành bằng, ở phía trước mai rùa hóa thành chín mặt bằng thuẫn. Pháp khí ở phía sau tập kích tới phá bể chín mặt bằng thuẫn này, cuối cùng bị suy yếu uy lực, khi đánh lên trên mai rùa thì thân thể to lớn của Đại Ủy chỉ hướng về phía sau lắc lư mấy cái, cuối cùng cũng chặn lại được.
Đối phó với tu sĩ xông vào từ phía ở bên phải, Lục Bình trực tiếp xông qua, đánh ra một đôi Phi dực kiểm tương hổ bay quấn quít lẫn nhau ở trên mặt biển, cuốn theo một cơn sóng lớn ngất trời hóa một con thủy giao. Hai thanh Phi Dực kiếm phảng phất như hóa thành đôi cánh của thủy giao vậy, cuốn tới tu sĩ ở bên phải giảo sát liên hồi."Thanh giao nháo hải quyết" trong "Bắc hải thập nhị tuyệt" là một bộ kiếm thuật tương hợp với pháp thuật. Nó là một bộ kiêm pháp ghi lại ở trong ngọc giản "Phi linh đạo hải quyết" mà Lục Bình tìm thấy được ở trên Phi Linh đảo.
Ứng đối của Lục Bình không hề ảnh hưởng chút nào đối với tu sĩ ở phía bên phải, nhân vì tu sĩ này tự tin bản thân có thể đối phó với dung huyết sơ kỳ tiểu tu sĩ, nhưng lui một vạn bước mà nói, thì tên tiểu tu sĩ này có lẽ là nhân vật lợi hại nào đó, bản thân y chỉ cần kéo dài cho đến khi hai đồng bạn kịp tới hổ trợ, chí ít sủng vật yêu thú của đối phương là một con hải quy hiện giờ đã nhanh chóng lảo đảo sắp ngã rồi.
Khi pháp khí của hai người đụng vào nhau, thì vị tu sĩ này cuối cùng biết được mình đã sai tệ hại như thế nào. Trung giai phi kiếm của y giống như một cành cây nhỏ bị sóng lớn cuốn ra khỏi bờ biển vậy. Phi kiếm chớp mắt đã thoát ly sự chưởng khống của pháp lực trong tay y, sau đó mất luôn sự liên hệ với thần thức. Một thanh trung giai phi kiếm thế mà ở trước mắt của y bị tu sĩ đối diện dùng một đòn phi kiếm chém thành từng mảnh vụn.
Tu sĩ ở bên phải này bất chấp phi kiếm tổn thủy khiến cho thần thức và pháp lực của mình tạo thành trọng thương, vội vàng đem pháp lực của mình thôi động ép vào trên y phục, hóa thành một làn khói màu đem chu vi hai trường quanh người y bao phủ nghiêm nghiêm thật thật. Thân hình của tu sĩ ở trong khói mù biến thành hư vô mờ ảo như ẩn như hiện. Y phục của tên tu sĩ này không ngờ lại là một kiện trung giai phòng thủ pháp khí.
Nói thì chậm nhưng thực tế xảy ra rất nhanh. Khi tu sĩ vừa đem pháp khí y thường của mình hóa thành một đoàn khói mù thì một con thủy giao đã ùn ùn xông vào trong đám khói. Một đoàn mây mù tức thời sôi trào sùng sục, chớp mắt khói mù bay tứ tán, phảng phất như bị dội một cơn mưa rào vậy.
Sau cơn mưa rào khói mây tiêu tán, không còn thấy thủy giao đâu nữa, và cũng không thấy y phục. Mất đi một kiện y thường, tu sĩ vừa kinh vừa sợ. Y không hề ngờ được pháp thuật của Lục Bình thần kỳ và lợi hại đến như thế. Mất đi một đôi phi kiếm hỗ trợ, thủy giao thế mà vẫn có uy lực như vậy, đem một kiện trung giai pháp khí của mình xé rách từng mảnh. Sau khi Phi Dực kiếm đánh nát phi kiếm, tiếp ngay sau đó đã đem vị tu sĩ dung huyết tầng bốn đã mất đi sự phòng thủ cuối cùng này chém thành một đoàn huyết vụ, huy huy sái sái rơi đầy xuống mặt biển.
Chỉ trong ba chiêu, Lục Bình dưới tình thế bị ba người đánh lén vây công, thế mà ở trong miệng hổ nhổ răng cọp, phản sát một tu sĩ của đối phương. Lúc này tị thủy thuẫn khi Lục Bình phân tâm nhị dụng nhờ vào thần thức cường đại và pháp lực thâm hậu chống chịu vẫn kiên cường ngăn cản tu sĩ ở bên trái không ngừng biến hoán các loại pháp quyết tấn công.
Ở phía sau Lục Đại Quý được Lục Bình vỗ cho nó chín đạo Băng Thuẫn phù phụ trợ và dựa vào mu rùa cứng rắn của mình, kiệt lực chống đỡ tu sĩ ở phía sau toan tính giáp kích Lục Bình.
Lục Bình nhìn cả hai đối thủ vẫn không chịu thối lui, khinh miệt mỉm cười. Phi Dực kiếm một trước một sau đối với hậu phương tu sĩ chém giết tới. Đây chính là "Kinh đào phách ngan kiếm quyết" mà Lục Bình vô cùng quen thuộc.
Tu sĩ phía sau thấy Lục Bình chỉ cần dùng ba chiều mà đã cường sát đồng bạn của mình, lúc này đối phương lại hướng mình đánh tới. Bên kia tên đồng là bọn của y hiển nhiên trong thời gian ngắn không cách nào vượt qua trở ngại tới giúp cho y được, trong lòng không khỏi run lên.
Tu sĩ phía sau này vội vàng bỏ qua con ô quy sắp sửa bị y đánh chết, chuyển sang đem một thanh Tam Lăng thứ bảo hộ bản thân một cách nghiêm ngặt. Y lại đem một quyển liêm pháp khí quăng lên trên không trung. Một mành trúc liền rũ xuống tạo thành một rừng trúc như trong hư ảnh, đem tu sĩ ẩn giấu ở bên trong sơn dã phía sau đó.
Sau khi giảm bớt sự cường công của tu sĩ phía sau, Lục Đại Quý trong thời gian ngắn đã sử dụng hầu như gần hết pháp lực của mình. Cuối cùng nó cũng được giải thoát, đang bị nước biển thẳng tắp nâng lên ba trượng, chợt rơi thẳng xuống dưới."Oành" một tiếng cực lớn, mặt biển tung tóe bọt nước
Lục Bình cường sát tu sĩ ở bên trái có thể nói là xuất kỳ bất ý. Hắn vì phòng ngừa đêm dài lắm mộng đã toàn lực xuất thủ. Đối phương lại coi thường hắn chỉ là một tu sĩ dung huyết tầng ba, do đó mới lỡ tay thất thủ. Hiện giờ tu sĩ ở phía sau hiển nhiên đã có sự chuẩn bị kỹ càng. Lục Bình đã mất đi thời cơ nhanh chóng cường sát. Vì vậy vừa ra tay là sử dụng kiếm quyết thành thạo nhất của mình.
Tu sĩ phía sau cũng mừng thầm. Y sợ nhất chính là Lục Bình vừa xông tới đã cường công. Như vậy cho dù y ngăn được đòn tấn công của Lục Bình, e rằng thân cũng thụ trọng thương. Trước mắt bộ kiếm pháp này hiển nhiên là nặng về công kích so bì cùng tiêu hao sinh lực. Bản thân y có dung huyết trung kỳ tu vi, chẳng phải là có ưu thế hơn hay sao? Chỉ cần y trì hoãn chờ cho đồng bạn đem pháp khí phòng thủ của đối phương đã phá, rồi hai người giúp kích thì đối thủ sẽ chết không thể nghi ngờ.
Nhưng không ngờ rằng Lục Bình cũng tính toán giống y như y. Lục Bình có lòng muốn đem cục diện giằng co trở lại. E sợ chính là đối phương bị hắn đột nhiên bạo phát dọa cho hoảng sợ bỏ chạy, như vậy thì hắn không cách nào toàn bộ tiêu diệt hoặc là bắt sống hai người còn lại. Chỉ cần cục diện giằng co, đối phương tất nhiên sẽ cho là bên mình có tu vi và nhân số chiếm ưu thế, kỳ vọng sẽ đánh bại hắn. Một khi có kỳ vọng, thì đối phương dĩ nhiên sẽ không đào tẩu. Huống chi, Lục Bình sau khi tu luyện "Bắc hải quyết", sớm đã muốn thử xem pháp lực của mình rất cuộc hùng hậu đến trình độ như thế nào.
Tu sĩ phía sau cùng Lục Bình so tay, sự mừng rỡ lúc đầu lập tức biến thành khủng hoảng. Hai đạo phi kiếm của đối phương một trước một sau giao thế công kích, kiếm quyết sử dụng giống như sóng biển nổi lên giữa đại dương, hết ngọn này đến ngọn khác hướng về phía y mà kéo tới vô cùng vô tận, khiến y căn bản không có cơ hội thở lấy hơi. Y chỉ có thể nhắm mắt mà hết sức ngăn cản, đừng nói chi là xoay người chạy trốn.
Điều càng làm y kinh hãi hơn chính là tu sĩ trẻ tuổi trước mặt, pháp lực trong nội thể phảng phất như một dòng sông lớn vậy, miên miên bất tuyệt, khiến cho y trong lúc ngăn cản muốn dừng lại cũng không thể. Pháp lực trong nội thể giống như dung khí bị chảy nước vậy, chớp mắt đã cạn đến đáy.
Lục Bình mắt thấy chỉ trong một thời gian ngắn mà tu sĩ đã có vẻ miễn cưỡng chống đỡ, hiên nhiên đã đến lúc nỏ hết đà. Lục Bình nếu còn tấn công như vậy, tuy nói là có thể giết chết tu sĩ trước mắt. Nhưng thời gian lỡ kéo dài tu sĩ ở bên kia phát hiện ra manh mối, khẳng định là sẽ chạy trốn. Lục Bình chỉ xoay chuyển ý niệm đã lấy ra chủ ý, đột nhiên Phi Dực kiếm chuyển thế xông kiếm xoay tròn hóa thành một đạo sóng thần cực lớn, nhất cổ não ùa tới hậu phương tu sĩ. Đó chính là Loạn thạch xuyên không kiếm quyết.
Tu sĩ ở phía sau lập tức trở nên nguy ngập. Lục Bình lơ đãng phất tay. Ba mũi phi châm pháp khí chui vào trong nước biển rồi đột nhiên từ dưới chân của tu sĩ vô thanh vô thức vọt lên. Ba mũi châm nhỏ biến thành một đường dài, trước sau đánh vào trên rừng trúc do hộ thân pháp khí của tu sĩ hóa thành. Hộ bích do pháp khí hóa thành lập tức bị đánh xuyên, và trong ánh mắt kinh hãi của tu sĩ, nhất cử xuyên vào dưới bàn chân của tu sĩ.
Tu sĩ đột nhiên bị thương nặng, lần nữa để cho Lục Bình tìm được cơ hội. Kiếm lãng cuồn cuộn lập tức xông phá sự ngăn trở của tu sĩ. Một đôi Phi Dực kiếm giống như một cái kéo cực lớn, đem đầu của vị tu sĩ này cắt phăng xuống.
← Ch. 0113 | Ch. 0115 → |