Vay nóng Homecredit

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0773

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0773: Không hẹn mà gặp (tục)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Những Cẩm Vô Ưu mặc dù cường thế, đám tu sĩ Thiên Mã nhất tộc cũng không phải người yếu, thời gian kéo dài ra, Cẩm Vô Ưu tất nhiên không thể may mắn thoát khỏi. Lúc này Mã Chấn đã đoạt huyết thạch lại, đang muốn chuẩn bị nhất cổ tác khí hoàn toàn mạt sát đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình trong Cẩm Ly nhất tộc. Nhưng không ngờ một con Nguyên Thủy Cự Ngạc nửa đường tuôn ra, mặc dù chẳng qua là một con, cũng đánh Thiên Mã nhất tộc một trở tay không kịp.

Cẩm Vô Ưu nhân cơ hội chạy trốn. Tuy nhiên Mã Chấn cũng không để cho Cẩm Vô Ưu chiếm được tiện nghi, đem một hạng đắc ý thần thông mà mình luyện khắc sau lưng của Cẩm Vô Ưu, đánh cho thành bị trọng thương.

Sau trận chiến này, Cẩm Vô Ưu trong tay có huyết thạch rồi để mất, rơi vào trong tay Mã Chấn, mà bản thân Cẩm Vô Ưu cũng bị Mã Chấn kỳ quỷ thần thông đả thương tâm hạch không gian, sau này đã không có thể lên cấp pháp tướng kỳ nữa.

Bị tổn xong căn cơ, Cẩm Vô Ưu hiển nhiên sẽ không được Cẩm Ly nhất tộc cao tầng lão tổ làm mục tiêu bồi dưỡng. Đệ nhất thiên tài năm đó hoàn toàn bị vứt bỏ, loại khác biệt to lớn này cùng với khi xưa hắn là đệ nhất thiên tài đã từng đắc tội qua không ít người, khiến cho Cẩm Vô Ưu không thể không cách xa Cẩm Lý nhất tộc, biến mất dần trong tầm mắt của Cẩm Lý nhất tộc.

Sau có người nói hắn đi hải ngoại, cũng có người nói hắn mất tích trong Doanh Ngọc chiều trạch, còn có người nói đã sớm bị cừu nhân làm hại, vân vân, không biết đâu là thật đầu là giả.

Mà Mã Chấn sau khi lấy được khối huyết thạch này, bởi vì cám dỗ của huyết mạch, khiến cho hắn theo bản năng đem huyết thạch luyện hóa vào trong huyết mạch tự thân, làm cho phẩm chất huyết mạch của Mã Chấn lấy được tăng lên cực lớn.

Những lợi ích cũng không chỉ có những thứ này. Trong mấy trăm năm ngắn ngủi sau đó, Mã Chấn tu vị thực lực một đường cao ca mãnh tiến, hiện nay đã là pháp tướng trung kỳ tu vi, trong cùng cấp tu sĩ, so sánh cùng những thứ thánh địa tu sĩ kia chỉ có hơn chớ không kém.

Gần hơn hai trăm năm trước, mới vừa vượt qua lần lôi kiếp đầu tiên, thành tựu pháp tướng trung kỳ, Mã Chấn thừa kế vị trí Thiên Mã tộc tộc trưởng. Sau hai trăm năm Mã Chấn lệ tinh đô trì, khiến cho Thiên Mã nhất tộc trở thành một nhánh lực lượng có số có má của yêu tộc, thậm chí còn của toàn bộ tu luyện giới.

Thiên Mã nhất tộc được hưng vượng, mà Thiên Mã tộc trưởng Mã Chấn cũng uy chấn thiên hạ giống như vậy.

Phải biết, Thiên Mã tộc trước giờ có thể thành tựu tộc trưởng lão tổ tu sĩ ít nhất cũng phải có thực lực của pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nhưng Mã Chấn lại có thể lấy thực lực của pháp tướng trung kỳ lực áp Thiên Mã tộc đại tu sĩ trưởng lão, ngồi vững vàng vị trí tộc trưởng. Bản thân này tiết lộ ra năng lực bất khả tư nghị.

Mã Chấn mặc dù thiên phú dị bẩm, nhưng phải nói năm đó hắn có thể có tiềm lực như thế ai cũng không tin. Cuối cùng vô luận là Thiên Mã tộc hay còn là Cẩm Lý tộc đều đưa đối tượng hoài nghi đặt ở việc năm đó sau khi phát hiện Lạc Thánh hồ, Cẩm Vô Ưu bị Mã Chấn từ trong tay cướp được thần bí huyết thạch.

Một thứ cơ hồ bao phủ trong đống giấy vụn cũ, cơ hồ trở thành truyền thuyết đã bị lão cổ đông của hai tộc khám phá ra: Giao huyết thạch!

Chỉ có loại vật này mới có thể từ trên căn bản sửa đổi tư chất của một tu sĩ. Hơn nữa còn sau khi tên tu sĩ này đã có đoán đan kỳ tu vi, cùng với dưới tình huống mấy trăm năm thời gian tu luyện.

Liên quan tới Giao huyết thạch, truyền thuyết là vào thời thượng cổ, sau khi máu tươi trên người Giao đạo nhân nhỏ xuống, huyết dịch đã tịnh hóa chuyển hóa thành Giao huyết thạch.

Năm đó Giao đạo nhân thủ hạ có một người hầu chính là Băng Ly nhất tộc tu sĩ, cũng bởi vì lấy được một giọt máu tươi chính Giao đạo nhân tự mình cho, sau lại thông qua Giao đạo nhân trợ giúp, khiến cho vị Bằng Ly nhất tộc lão tổ này thành công thành tựu chân linh. Hắn cũng dựa vào Bằng Ly châu một bảo vật đặc thù này đem Bằng Ly nhất tộc huyết mạch truyền thừa xuống, trở thành đỉnh cấp yêu tộc trong tu luyện giới mặc dù không phải là Giao đạo nhân đích truyền thuyết duệ, nhưng vẫn thuộc về loại tồn tại đặc thù.

Giao huyết thạch trải qua hơn vạn năm thời gian rửa sạch, trong phẩm chất có lẽ đã sớm không bằng Bằng Ly nhất tộc lão tổ năm đó lấy được một giọt máu tươi kia. Hơn nữa cũng không có thần thông bí thuật năm đó Giao đạo nhân vì Bằng Ly nhất tộc huyết mạch truyền thừa thi triển cho, nhưng nhìn chung nó vẫn đối với tu sĩ có công hiệu phạt mao tẩy tủy.

Đạp Tây Hoang!

Mã Thần Hi hai chân đạp đất, lòng đất truyền tới tiếng nổ ầm ầm. Lý Thông một kiếm bổ tới, chưa khai mở thiên môn, liền bị lòng đất bộc phát năng lượng hóa thành vô hình.

Hai người hiển nhiên đã sớm biết gốc biết rễ đối với thủ đoạn của nhau, lần trước liên tục thử dò xét, chẳng qua là muốn nhìn xem mấy chục năm không gặp, đối phương có luyện thành một ít thần thông bí kỹ gì mới lạ hay không.

Mã Thần Hi sau khi xuất thủ trước hết hóa giải thần thông kiếm thuật của Lý Thông. Lần này hắn cũng tế lên một cái đoản chủy do dùng độc giác trên người mình luyện chế mà thành.

Phá phong thứ!

Tuy nhiên cái đoản chủy này dùng Thiên Mã độc giác luyện chế mà thành hiển nhiên cũng không phải là bản mệnh pháp bảo của Mã Thần Hi.

Thấy Mã Thần Hi vừa ra tay đã là công kích sắc bén như thế, Du Ngư phi kiếm trong tay Lý Thông cũng giống như đưa thân cùng trong sông Ngọc Lan, bọt sóng sôi trào dâng ngập trời, đánh tới Phá phong thứ.

Mắt thấy hai người công kích chạm vào nhau lại muốn lật lên động tĩnh ngập trời, thì Mã Thần Hi đột nhiên đem Phá phong thứ về phía bên cạnh dẫn một cái, động tác giống vậy còn xuất hiện ở Lý Thông. Hai người phảng phất tẩm hữu linh tế vậy, đột nhiên chuyển hướng thần thông của mỗi người, đánh vào chỗ trống không bên thân hai người.

Mắt thấy hai người công kích sắp rơi vào trên đất trống, nguyên vốn trên bề mặt có không có một bóng người đột nhiên dâng lên từng trận rung động nóng bỏng.

- Tới hay lắm!

Rung chấn nóng bỏng càng lúc càng kịch liệt, nhiều đóa tia lửa màu trắng hiển nhiên xuất hiện.

Nhiều đóa hỏa diễm tụ tập lại ôm lấy một thanh phi kiếm uy nghiêm cực mạnh, phảng phất từ viễn cổ vượt qua hư không mà tới.

Mã Thần Hi sử dụng Phá phong thứ cùng với Lý Thông dùng kiếm lãng ba đào chưa kịp cùng thanh phi kiếm này tiếp xúc, thì thần thông ẩn chứa bên trong lại dường như muốn dưới ánh sáng nóng bỏng này chiếu xạ sắp hòa tan luôn vậy.

Phá phong thứ quay tròn bay về. Kiếm lãng cũng mất đi sắc bén, hóa thành sương trắng đầy trời, mà phi kiếm cũng tựa hồ là chỉ tới đây là dừng, bị một cái bàn tay thon dài trắng noãn cầm thật chặc trong lòng bàn tay.

- Tạ Thiên Dương! Lúc nào một trong Tử Dương cung Lục đại thần kiếm cũng học được lén lén lút lút như vậy!

Mã Thần Hi hừ lạnh một tiếng, nhìn Tạ Thiên Dương lộ ra thân hình, hướng hai người thi thi nhiên nhiên đi tới nói.

- Lén lén lút lút? Mã Thần Hi người lúc nào cũng bắt đầu học được miệng lưỡi lợi hại như vậy? Chuyện buồn cười! Là do bọn người bản lãnh không xong, ở khoảng cách gần như thế mới phát hiện bản nhân đến. Gần đây trăm năm không gặp, da mặt của Mã Thần Hi người ngược lại thật dầy không ít, chính là không biết công phu chịu bị đánh cũng thật sự tăng tiến lên hay không!

Tạ Thiên Dương cứng cõi mà nói, từ đầu tới đuôi đều không chính diện nhìn lên Mã Thần Hi một cái, ngược lại thì hơi ra hiệu với Lý Thông.

- Muốn chết!

Mã Thần Hi giận dữ xuất thủ, nhưng sau khi xuất thủ lại lập tức trở nên cẩn thận, cũng không vì nội tâm tức giận mà ảnh hưởng thực lực tự thân thi triển.

Phá phong thứ biến mất vào trong tay của Mã Thần Hi, lại một lần nữa xuất hiện lúc đã xuất hiện trước mặt Tạ Thiên Dương.

Tạ Thiên Dương thần sắc ngưng trọng, trong miệng cũng không dừng lại:

- Gần trăm năm không thấy, không ngờ Mã Thần Hi người ngược lại học được cướp tay xuất thủ trước, không biết Liệu quyết tử thần thông năm đó có tiến bộ hay không?

Ly Hỏa Thiên Dương Kiếm trong tay ngưng luyện xong chín đạo bảo cấm ngang trời mà chém. Tạ Thiên Dương thậm chí có thể chém bể cả gió!

Mã Thần Hi một kích không trúng, trong lòng càng giận dữ. Hắn bình sinh cảm thấy nhục nhã nhất chính là mình vào lúc dung huyết kỳ chưa hóa hình, đã từng bị Tạ Thiên Dương đánh lén đánh bại, cỡi trên lưng chạy như điên hết một ngày một đêm, hành trình ba vạn dặm, cơ hồ muốn xuyên qua Tây Hoang đại thảo nguyên.

Lúc ấy vô luận là Tạ Thiên Dương trên lưng hay là Mã Thần Hi làm ngựa cưỡi, thật ra thì đều đã đến cực hạn. Nhưng Tạ Thiên Dương cuối cùng vẫn không từ trên lưng của Mã Thần Hi đi xuống, mà đến phút chót, Mã Thần Hi hết cả sức lực không thể không theo bản năng nổi lên lòng quyết tử, cố gắng đem Tạ Thiên Dương vén lật ra trên đất, nhưng thủy chung không được như ý.

Lý Thông đối với chuyện này cũng có nghe thấy, thời điểm nghe Tạ Thiên Dương nói "Liệu quyết tử", không khỏi bật cười.

Mã Thần Hi giận dữ, Phá Phong Thứ vẫn còn đây dưa cùng Ly Hỏa Thiên Dương Kiếm, tay phải đã vung lên, một cái cương ngựa đã rơi trên đầu Lý Thông.

Lý Thông giận dữ:

- Lão tử không hề là ngựa, sợi dây này người về nhà cột lên trên cổ của mình đi!

Thiên Môn kiếm trong tay khuấy thành một đoàn, muốn khuấy đứt bộ cương ngựa này.

Muốn khuấy dứt sợ dây này của Mã Thần Hi mặc dù cũng không dễ dàng, nhưng Mã Thần Hi hiển nhiên cũng không muốn ăn một sự thua thiệt như vậy.

Huống chi lần này Mã Thần Hi tựa hồ lấy một địch hai, thực lực giữa ba người với nhau không hơn kém nhiều, nhưng Mã Thần Hi còn không tự đại đến nước này.

Tạ Thiên Dương lấy chỉ làm kiếm, một đạo kiếm khí tinh chuẩn đánh vào trên Thiên Môn kiếm kiếm tích của Lý Thông đang nhanh chóng bay xoay, cười to nói:

- Bọn ta trong cùng cấp tu sĩ có thể để có một cuộc đấu pháp ngang tài ngang sức quả thật không dễ, Lý huynh ngàn vạn chớ có làm mất hứng!

Lý Thống hội ý, tinh thần cũng phấn chấn lên, nói:

- Đúng vậy đúng vậy, cứ như lời Tạ huynh nói!

Dứt lời, Thiên Môn kiếm trong tay đột nhiên bổ ra một đạo môn hộ, thiên hà trong môn hộ từ trên trời giáng xuống chia ra làm hai, chia ra rơi trên đầu của Tạ Thiên Dương cùng Mã Thần Hi!

Mã Thần Hi thầm mắng một tiếng, đỉnh đầu tạo thành một đạo gió lốc, nhất cử đem thiên hà thổi thành hạt mưa đầy trời, đồng thời Phá Phong Thứ trong tay vẫn như cũ du đấu cùng Ly Hỏa Thiên Dương Kiếm.

- Phải nên như vậy!

Tạ Thiên Dương hô to:

- Thống khoái thống khoái!

Ba người nhất thời chiến làm một đoàn, cũng không biết ai mới là đối thủ chân chính của ai vào lúc này.

Lục Bình men theo một dòng thủy lưu thật nhỏ mà độn tới. Nếu không phải một dòng thủy lưu này chảy qua nhiều khu vực mà không chút suy kiệt như vậy, Lục Bình sớm đã không kiên nhẫn đi theo nữa rồi. Ai có thể nghĩ tới ngọn nguồn của con sông lớn thứ hai đường đường của Trung Thổ lại là xuất phát từ một dòng tế lưu nhỏ như sợi tóc như vậy?

Ngay tại lúc Lục Bình men theo thủy lưu này tiến lên, trong tâm hạch không gian vô luận là kim đan hay là huyết mạch, đều khôi phục lại cái loại chấn động lúc trước do lực lượng thần bí đó đưa tới. Lục Bình biết, mình đã càng ngày càng đến gần mục đích rồi.

Ngay tại lúc này, ở thượng du của thủy lưu này, tiếng nổ pháp thuật to lớn đã truyền tới.

Lục Bình nhíu mày một cái, lớp cỏ phủ trên mặt nước này đã càng ngày càng mỏng manh hơn, xem ra sẽ không hấp dẫn quá nhiều tu sĩ tới đây mới đúng, sao hắn lại nghe tiếng nổ do đấu pháp phía trước giống như là có người đang hỗn chiến vậy chứ?

Lục Bình nguyên vốn không muốn thừa nước đục thả câu trong chuyến này, nhưng lực lượng thần bí trong huyết mạch lại rõ ràng báo cho Lục Bình biết, mục đích là ở phía trước, chính là chỗ đang phát sinh ra hỗn chiến kia.

Chẳng lẽ có người cũng giống như mình có thể phát hiện ra dị thường trong Hà Nguyên chi địa này hay sao? Hay hoặc là nơi đó căn bản là vị trí của Lạc Thánh hồ, mà những người hỗn chiến đã đi trước hắn một bước tiến vào trong Lạc Thánh hồ?

Trong Lạc Thánh hồ mặc dù có rất nhiều sự kỳ diệu, nhưng không thể phủ nhận là, tu sĩ càng trước tiên tiến vào Lạc Thánh hồ, thì lợi ích có thể đạt được là lớn nhất.

Trong Lạc Thánh hồ có đến một trăm chỗ đất hội tụ linh khí. Một trăm chỗ đất hội tụ linh khí này chẳng những có linh khí cực kỳ nồng đặc, bảo đảm cho tu sĩ bế quan tu luyện, hơn nữa mỗi nơi đều có một trận pháp nhỏ nhìn qua tựa hồ là thiên nhiên tạo thành bảo vệ. Một khi tu sĩ tiến vào trong, trận pháp đó tự khởi động, những tu sĩ khác liền không còn khả năng tiến vào bên trong được nữa.

Một trăm chỗ đất hội tụ linh khí này phân bố từ trong bên hướng ra ngoài, trình độ linh khí nồng đặc ngày càng gia tăng, mà chỗ phía ngoài nhất cũng có thể bảo đảm tu sĩ trong bốn năm năm bế quan đem tự thân tu vi để thăng lên một cấp.

Trên thực tế, từ trước đến này sau khi Lạc Thánh hồ khai mở, kẻ càng chiếm được chỗ đất hội tụ linh khí sâu nhất trong Lạc Thánh hồ, thì thu hoạch mà tu sĩ đoạt được càng lớn.

Phía trước nếu thật là vị trí tiến vào Lạc Thánh hồ, thì như vậy lần hỗn chiến này tất nhiên sẽ dẫn tới sự dòm ngó của những tu sĩ khác. Đến lúc đó, người càng lúc càng nhiều hơn, muốn dựa vào thực lực cá nhân giành được tiên cơ trong Lạc Thánh hồ thì biến số ắt sẽ gia tăng hơn rất nhiều.

Lục Bình tay phải nắm giữ Vân Quang Ngũ Hành y kéo một cái, toàn bộ ngũ hành y nhất thời từ dạng thức bó sát người lúc trước hóa thành một cái áo choàng, phụ trợ Lục Bình thi triển "Man Thiên Quá Hải quyết", hóa thành một dòng tế lưu thuận theo thủy lưu mà tiến lên, độn tới chỗ hỗn chiến phía trước.

Ly Hỏa Thiên Dương Kiếm trong tay Tạ Thiên Dương mặc dù ít nhiều bị hạn chế một phần uy lực ở trong Hà Nguyên chi địa, nhưng lại cũng khiến cho hắn vô cùng nhạy cảm đối với hơi nước lưu động dị thường ở vùng phụ cận.

Tạ Thiên Dương một kiếm đem thân hóa Thiên môn, cho gọi ra kiếm hà cuồn cuộn bức lui Lý Thông, hao nhiên chân hóa thậm chí có khuynh hướng đem thiên hà hong khô, cứng rắn buộc Lý Thông thay đổi đường đánh của kiếm hà.

- Không xong!

Tạ Thiên Dương hét lớn một tiếng, khiến cho Mã Thần Hi cùng Lý Thông đều sửng sốt, lại nghe Tạ Thiên Dương nói tiếp:

- Có người lặn vào rồi, thủy độn thuật thật là cao minh, nhanh, cắt đứt việc thu phát mạch nước của Lạc Thánh hồ!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1594)