← Ch.0380 | Ch.0382 → |
Mười tòa kình thiên thạch tượng này, phảng phất như mười vị Tôn thần đứng sừng sững bên trong vũ trụ vô biên vô tận, ngạo thị cổ kim, trấn áp đủ hết những Thần Ma Yêu Quỷ bên trong thạch tượng quần sơn này.
Sau khi Vũ Thiên Ngô và Triệu Vũ Phi lựa chọn xong, những cái kình thiên thạch tượng này lại càng thêm tĩnh mịch ảm đạm hơn.
Trong đó, hai pho thạch tượng đầu tiên hoàn toàn ảm đạm vô quang, hoàn toàn lâm vào ngủ say.
Có thể được xem là kình thiên thạch tượng, ít nhất cũng đều phải có quy mô chừng bảy tám trăm trượng trở lên.
Mà ba pho tượng đầu tiên, cái nào cũng đạt tới trên chín trăm trượng, tiếp cận cả ngàn trượng, mà bảy pho tượng còn lại, phần đông đều là bảy tám trăm trượng cả.
Pho tượng thứ nhất, thứ hai hoàn toàn ảm đạm đi, mục tiêu của Triệu Phong liền đặt trên pho tượng thứ ba.
Tinh thần ý niệm của hắn nhẹ nhàng mà cẩn thận tiếp xúc với tòa kình thiên thạch tượng thứ ba.
Kết quả là, không có phản ứng!
Từ bên trong tinh thần ý niệm của pho kình thiên thạch tượng thứ ba kia, có một luồng ngạo ý mạnh mẽ kiên định, đỉnh thiên lập địa, cao quý bất phàm, khinh thường không thèm hàng lâm xuống một con kiến hôi hậu bối.
- Chẳng lẽ thể chất huyết mạch của ta, đều kém hơn Vũ Thiên Ngô và Triệu Vũ Phi sao?
Triệu Phong cũng không chấp nhận từ bỏ, đổi sang pho tượng thứ tư.
Thất bại!
Pho tượng thứ năm, không phản ứng!
Thất bại lại tiếp tục, lại thất bại...
Triệu Phong bị sự đả kích rất lớn.
Theo lý thuyết, hắn có được Thiên Tài Long Vận của thiên kiêu cái thế, huyết mạch không hề tầm thường, ít nhất cũng là huyết mạch Thượng Cổ, xác suất thành công so với Tân Vô Ngân hẳn là lớn hơn nhiều.
Cho đến pho kình thiên thạch tượng thứ chín, thứ mười, mới mơ hồ có một chút điểm phản ứng nho nhỏ.
Nhưng mà ý niệm Khóa không của hai pho kình thiên thạch tượng ở trong này, sau khi cùng va chạm với tinh thần ý niệm của Triệu Phong, liền im lặng tĩnh mịch, không hề phản ứng nữa.
Lần lượt thất bại, không chút nào phản ứng, khiến cho Triệu Phong có một loại cảm giác như là chênh lệch giữa dòng sông với biển cả vậy.
Chẳng qua, ngẫm lại Tân Vô Ngân mãi cho đến lúc này vẫn hoàn toàn không thành công, hắn liền cân bằng trở lại.
- Meo meo!
Lúc này, Tiểu tặc miêu đột nhiên xuất hiện, đáp lên trên vai của Triệu Phong, một đôi mắt mèo nhìn chằm chằm vào những kình thiên thạch tượng kia, thần sắc toát ra một tia ngưng trọng.
Hiện tại, trong năm đại thiên kiêu cái thế, bốn người Vũ Thiên Ngô, Thạch Thừa Thiên, Băng Vi tiên tử, Đạm Thai Lan Nguyệt toàn bộ đều đã đạt được Khóa không chi lực hàng lâm.
Chân Long Bách Cường, hơn một nửa mọi người đều đã có sự vinh hạnh này.
Triệu Phong thân là một thiên kiêu cái thế, còn là một thiên kiêu cái thế mới tấn cấp, nhất cử nhất động đều chịu sự chú ý.
- Triệu Phong này, vì cái gì vẫn còn chưa được ý niệm Khóa không hàng lâm cơ chứ?
Một vài những Chân Long thiên tài, ánh mắt lóe lên, thậm chí còn lộ ra biểu tình vui sướng khi người khác gặp họa nữa.
Đúng vậy! Chân Long Hội lần này, Triệu Phong giống như một ngôi sao chổi mạnh mẽ quật khởi, từng bước kỳ tích, biến chuyển nhanh chóng cùng cực, trở thành đệ nhất đại hắc mã, thiên kiêu cái thế, quanh thân thể bao phủ không biết bao nhiêu quang hoàn sáng chói.
Không biết bao nhiêu người, trong lòng đều nảy sinh lòng ghen tỵ với hắn.
- Không ít những cường giả đệ nhất thiên tài, sau khi nhận được ý niệm Khóa không, thực lực hoàn toàn vượt qua cấp bậc thiên kiêu cái thế!
- Hắc hắc... nếu như Triệu Phong này không nhận được ý niệm Khóa không, e rằng thực lực phải xếp ngoài Nhị Thập Cường a!
Không ít những thiên tài âm thầm quan sát nhất cử nhất động của Triệu Phong.
Triệu Phong cũng không hề cử động, vẫn nhìn chằm chằm về phía thạch tượng quần sơn, vẻ mặt có chút kém sắc.
Nhìn sắc mặt của Triệu Phong, mọi người không khỏi tiến thêm một bước dự đoán, chẳng lẽ Triệu Phong này vốn dĩ không có ý niệm Khóa không nào hàng lâm cả?
- Hừ! Triệu Phong này dựa vào thủ đoạn bàng môn tả đạo, âm hiểm vô sỉ mới đăng lâm lên địa vị thiên kiêu cái thế, hiện tại không nhận được ý chí của Đại năng Viễn Cổ hàng lâm, thật sự là nhân quả báo ứng a!
Trên khuôn mặt xinh đẹp như tuyết ngọc chạm khắc của Băng Vi tiên tử, hiện lên một tia trào phúng cùng lãnh ý nồng đậm.
Sau lưng nàng có một đạo hư ảnh Tiên tử băng mỹ khổng lồ, đứng thẳng người trên một tòa Băng liên, tán phát ra hàn ý đông lạnh vạn vật.
Trong phạm vi mấy trượng xung quang thân thể Băng Vi tiên tử, hoàn toàn là một mảnh băng thiên tuyết địa. Chỉ dựa vào hàn uy do Lĩnh vực Hàn Băng phát tán ra, cũng đủ có thể khiến cho cường giả Chân Linh Cảnh bình thường bị đông cứng thành băng điêu rồi.
Nàng thật sự không biết, hư ảnh Khóa không hàng lâm trên người nàng, đã từng bị Triệu Phong chủ động từ chối không câu thông ý niệm Khóa không!
- Đều tránh ra hết cho ta!
Băng Vi tiên tử quát lớn một tiếng, hóa thành một đạo hàn lưu u lam sắc khủng bố, hư ảnh phá không, cực tốc lao nhanh về phương hướng của Triệu Phong.
Những nơi mà nàng lao qua, một luồng hàn lưu đông lạnh mọi thứ, khiến cho người khác phải kinh hãi, không ngừng phát tán ra xung quanh.
Chúng Chân Long thiên tài đều kinh ngạc hoảng sợ, né tránh sang hai bên.
Mặc dù không ít những Chân Long thiên tài nhận được ý niệm Khóa không hàng lâm, thực lực đại tăng, nhưng mà thiên kiêu cái thế thực lực trụ cột hùng hậu, ý niệm Khóa không nhận được cũng càng mạnh mẽ hơn nhiều, vẫn có thể dễ dàng miễu sát những Chân Long thiên tài bình thường.
Vụt...
Có hai gã Chân Long thiên tài phản ứng hơi chậm hơn một chút, trong khoảnh khắc đã bị dòng hàn lưu băng lãnh kia lướt qua thân thể của mình.
Rắc rắc!
Hai gã Chân Long thiên tài kia, vẻ mặt động tác nhất thời cứng đờ, vừa mới muốn nói gì, lại phát hiện ra thân thể chính mình đã hoàn toàn đông cứng, cả nửa ngày cũng không thể nào nhúc nhích được chút nào. Thậm chí ngay cả hư ảnh Khóa không sau lưng hắn cũng có vẻ cứng đờ ra.
- Thiên kiêu cái thế chung quy cũng là thiên kiêu cái thế!
- Dưới Chân Chủ Cấp, chỉ sợ không người nào có thể ngăn cản được hàn lực Huyền Băng của Băng Vi tiên tử!
Phần đông các thiên tài đều kính sợ kiêng kỵ, nhìn về hướng Băng Vi tiên tử phá không bay đi.
- Không xong! Mục tiêu của nàng chính là Triệu Phong ca!
Sắc mặt Triệu Vũ Phi đại biến, giống như một đầu linh cầm tràn ngập thải quang sặc sỡ, phốc một tiếng phá không đuổi theo, nhanh như tia chớp.
Hư ảnh Khóa không sau lưng của nàng, chính là một đầu Tiên tử thải điệp thần bí, toàn thân phát ra lưu quang sặc sỡ, huyễn lệ đồ sộ, khí thế to lớn vô cùng. Trong số những thiên tài đã nhận được hư ảnh Khóa không, chỉ có hư ảnh Khóa không của Vũ Thiên Ngô mới có thể so sánh được với nàng.
Sau khi nhận được ý niệm Khóa không hàng lâm, cảnh giới tinh thần cùng với lĩnh ngộ công pháp của Triệu Vũ Phi chợt tăng lên cả một cấp bậc, tu vi nước dâng thuyền lên, nhất cử đột phá Chân Huyền Cấp tiểu thành.
Luận tốc độ, Triệu Vũ Phi hoàn toàn không thua kém Băng Vi tiên tử chút nào.
Vù vù...
Hai vị tiên tử xinh đẹp tuyệt mỹ đồng thời bay nhanh về phía phương hướng của Triệu Phong.
Một màn này khiến cho phần đông các Chân Long thiên tài gần đó đều kinh ngạc ngây người.
Người sáng suốt đều có thể cảm thấy được sát ý mãnh liệt trên người của Băng Vi tiên tử.
Triệu Phong cùng với Băng Vi tiên tử kết thù kết oán kể từ lúc phân đoạn đầu tiên Ngũ Vực Tranh Phách bắt đầu, mãi cho đến bây giờ vẫn chưa hề phai nhạt chút nào.
Vẻ mặt Triệu Vũ Phi lo lắng, cũng phóng nhanh về phía phương hướng của Triệu Phong.
Băng Vi tiên tử sau khi nhận được hư ảnh Khóa không, thực lực tăng lên gần như gấp đôi, điên cuồng không để ý đến hậu quả mà ra tay diệt sát, hình thành nên nguy cơ trí mạng đối với Triệu Phong.
- Lại thất bại rồi! Khí tức ý niệm trên tòa kình thiên thạch tượng thứ ba kia càng lúc càng yếu đi, sắp sửa hoàn toàn biến mất rồi!
Ánh mắt Triệu Phong gắt gao nhìn chằm chằm về phía mười pho kình thiên thạch tượng kia, lại một lần nữa nhận lấy thất bại.
Đúng lúc này, Triệu Phong chợt cảm thấy một tia sát khí lạnh tới thấu xương truyền tới, khiến cho tâm thần cũng phải phát lạnh.
Ánh mắt khẽ chuyển, hắn liền nhìn thấy Băng Vi tiên tử mang theo hư ảnh Khóa không to lớn khổng lồ, cùng với hàn năng băng phong khủng bố, hoành hành bễ nghễ lao thẳng đến chỗ của mình.
- Thực lực của Băng Vi tiên tử đã hoàn toàn gia tăng một cấp bậc, một khi lao qua đến bên này, ta khẳng định không thể chống đỡ nổi quá ba chiêu!
Trong lòng Triệu Phong nhất thời gấp gáp.
Hắn khẽ hít sâu một hơi, quyết định thử thêm một lần cuối cùng nữa.
Nếu như lại thất bại, Triệu Phong cũng chỉ đành từ bỏ mười pho kình thiên thạch tượng, lựa chọn ý niệm Khóa không của những thạch tượng khác.
Giờ phút này, tinh khí thần toàn thân Triệu Phong quy nhất, tiến vào một trạng thái vô cùng huyền diệu, phảng phất như dựa hẳn vào thiên địa tự nhiên vậy.
- Tinh khí thần quy nhất, hợp thiên địa tự nhiên!
Uy thế vô hình trên người của Triệu Phong phảng phất như là hòa hợp với toàn bộ thiên địa, tinh thần ý niệm trở nên không minh trước giờ chưa từng có.
Ngay sau đó, toàn bộ những tâm niệm của hắn đều tập trung lên trên Thần Linh Nhãn.
Lấy Thần Linh Nhãn làm trung tâm, phát động ra tinh thần ý niệm cực mạnh nhất của mình, tiến hành câu thông với mấy đầu kình thiên thạch tượng.
Phanh phanh phanh phanh!
Mát trái của Triệu Phong đột nhiên gia tốc nhảy lên, khí tức Đồng lực của Thần Linh Nhãn cũng cùng với những cái tinh thần ý niệm kia thẩm thấu mạnh mẽ ra ngoài.
Một khắc này, trên Quyết đấu trường Phù không, trong số những thiên tài trong người có huyết mạch truyền thừa, lực lượng huyết mạch đột nhiên chợt rung động lên một trận, bao gồm ngay cả Băng Vi tiên tử đang lao nhanh tới trong đó.
Băng Vi tiên tử thoáng có chút kinh ngạc, nhưng cũng không thèm để ý, tiếp tục lao thẳng về phía Triệu Phong đang đứng bất động ở đó.
Trong tầm mắt của nàng, gã thiếu niên tóc lam kia, đã càng lúc càng rõ ràng hơn, càng lúc càng gần hơn!
o0o
- Khí tức thời đại Thái Cổ... chẳng lẽ là...
Một cái thanh âm thanh lãnh giống như truyền tới từ Tuyên Cổ, đột nhiên ở trong đầu Triệu Phong mạnh mẽ vang lên, mang theo một tia kinh dị nhàn nhạt.
Nếu như có người nào đó để ý, sẽ phát hiện ra, tòa kình thiên thạch tượng thứ ba, khí tức đang dần dần ảm đạm đi, đúng lúc này chợt ngưng lại, sau đó bắt đầu gia tăng lên trở lại.
Pho kình thiên thạch tượng thứ ba chính là một gã cường giả Dị tộc toàn thân lân giáp xanh đen, một đôi đồng tử sâu thẳm, giống như hai cái hắc động thần bí sâu không thấy đáy, tay cầm một thanh Thanh Long chiến kích, dưới chân là một đầu Ma long phát ra hắc diễm cuồn cuộn. Bốn phía là một mảnh quang diễm giống như thanh liên lóe sáng, phát ra từng luồng sương khói tối đen như mực.
Từ đằng xa nhìn lại, hắn giống hệt như là một vị Hắc Ngục Ma Chủ vậy, mắt lạnh bễ nghễ chư thiên.
Ô... ô... ô... n... g!
Pho thạch tượng Hắc Ngục Ma Chủ này đột nhiên phát ra một tầng hư quang nhàn nhạt, dần dần sáng ngời lên, phảng phất như là từ trong thế giới hắc ám bước ra vậy.
Trong khoảnh khắc kia, vô số khí tức của các thạch tượng trong thạch tượng quần sơn cũng đều cứng lại, tựa hồ như là đang triều bái Ma Chủ vậy!
Đồng thời trong lúc này, Triệu Phong đã thành công c câu thông cùng một chỗ với tinh thần ý niệm của thạch tượng Hắc Ngục Ma Chủ.
- Ha ha ha... hóa ra là như vậy! Thời đại Thái Cổ mặc dù đã chung kết, nhưng mà những lực lượng huyết mạch Thái Cổ vẫn còn truyền thừa bên trong thiên địa vũ trụ! Thậm chí ngay cả... cũng không ngoại lệ hay sao? Có thể cùng tồn tại vĩ đại như vậy sóng vai chiến đấu một trận, là quang vinh đến mức nào?
Một đạo thanh âm khí phách run sợ chư thiên đột nhiên vang lên trong đầu của Triệu Phong.
- Đến đây!
Triệu Phong cảm giác được Băng Vi tiên tử đã tiếp cận mình trong vòng một dặm, không thể nào kéo dài thêm nữa.
Tuy hắn cũng biết rằng, pho thạch tượng Hắc Ngục Ma Chủ kia có thể đã một phen nhận nhầm mình thành một người nào đó khác, nhưng mà chỉ cần có thể nhận được ý niệm Khóa không của hắn phụ thể, chuyện gì cũng chẳng quan trọng nữa.
- Triệu Phong tặc tử, nhận lấy cái chết!
Băng Vi tiên tử quát lạnh một tiếng, thần tình băng sương, ngọc thủ thôi động một đạo Băng Phương dài mấy chục trượng, sống động như thật, hàn ý bạo phát thiên địa, băng phong cả phạm vi một dặm xung quanh.
Trong nháy mắt, trong phạm vi một dặm, nhất thời hóa thành một thế giới tràn ngập băng tuyết tung bay.
Bí pháp hàn năng đáng sợ đến như thế, khiến cho chúng thiên tài ở nơi này, bao gồm cả những cường giả ở bên ngoài Quyết đấu trường cũng đều phải kinh ngạc động dung.
- Băng Vi tiên tử vào lúc này, chiến lực chỉ sợ so với Chân Chủ Cấp tiểu thành còn mạnh hơn một chút!
- Thạch tượng chủ nhân của những cái ý niệm Khóa không này, từng là những tồn tại vĩ ngạn đến thế nào!
- ...
Những người đang nhìn về phía này, cũng đều giật mình với chiến lực cường đại mà Băng Vi tiên tử thể hiện ra.
Rắc rắc!
Triệu Phong cảm giác được hai chân chính mình xuất hiện một trận hàn ý băng lãnh lan tràn, máu huyết toàn thân gần như trong khoảnh khắc ngưng đọng lại, hơi thở ra ngoài cũng hóa thành băng vụ rơi xuống.
Đúng lúc này...
Ô... ô... ô... n... g!
Một cái hư ảnh Khóa không chiều cao ước chừng hơn chín trăm trượng, phá không đầu nhập vào Quyết đấu trường Phù không.
Đạo hư ảnh Khóa không lớn chưa từng có kia, giống như một vị Ma Chủ cái thế, dưới chân thôi động khói đen cuồn cuộn, Ma long khẽ kêu, bốn phía tràn ngập quang diễm thanh liên, yên vụ hắc sắc phát ra phô thiên tế nhật, duy ngã độc tôn.
o0o
- Trời ạ! Đó là tồn tại khủng bố đến thế nào!
- Mỗi một thành viên trong các kình thiên thạch tượng, chủ nhân khi còn sống, rất có thể chính là Thần linh thời đại Thái Cổ a!
Đám Tôn Giả trên bục đài hình tròn nhất thời đều kinh ngạc chấn động.
o0o
Trên Quyết đấu trường Phù không, vô số những Chân Long thiên tài nhất thời hô hấp khó khăn, phảng phất như là bị âm ảnh bao phủ vậy, hư ảnh Khóa không sau lưng cũng đều run rẩy không thôi.
- Đó... đó là...
Băng Vi tiên tử từ xa lao thẳng tới, đầu Băng Phượng chiều dài mấy chục trượng dẫn động nên hàn lưu phong bạo đóng băng thiên địa, đánh thẳng về phía Triệu Phong.
Mặc dù nàng đã phát ra công kích, nhưng lại bị một luồng ma uy không cách nào địch nổi hoàn toàn chấn nhiếp. Trong minh minh, dường như có một cố ý chí tuyệt cường, khiến cho nàng ngay cả tâm tư phản nghịch cũng không cách nào dậy nổi.
- Cút!
Triệu Phong chỉ cảm thấy chính mình có được một luồng ý chí tín niệm hoàn toàn xem rẻ chư thiên. Trên người có thêm một luồng lực lượng thần bí vô hình mạnh mẽ phụ gia, trong nháy mắt đã hoàn toàn hóa giải đi lực lượng hàn băng trên người mình.
Thình thịch!
Tàn ảnh thoáng nhoáng lên, Triệu Phong một cước hung hăng đạp thẳng vào bụng của Băng Vi tiên tử.
Băng Vi tiên tử đang ở không trung, "ọc" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.
Còn không đợi nàng rơi xuống đất, tàn ảnh lại một lần nữa nhoáng lên.
Thình thịch!
Một cái tân hình tóc lam với ma ảnh kình thiên cái thế phụ thể, giống như từ trên trời giáng xuống, một cước giẫm thẳng lên trên người nàng.
← Ch. 0380 | Ch. 0382 → |