Vay nóng Tinvay

Truyện:Dược Thần - Chương 0772

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0772: Kinh nhân nghịch chuyển (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


- Hoàn toàn chính xác, thực lực của Kiệt Sâm rất mạnh, có tiềm lực trùng kích trước mười, chỉ tiếc gặp phải Ai Đức Mễ Tư, căn bản không qua được mấy chiêu, có lẽ cũng giống như Bối Lạp Đức bị Kim Đế Tôn kiếm xuất ra được bốn chiêu kiếm thì Kiệt Sâm cũng sẽ bị thua thôi!

Hạch Tâm Điện điện chủ Ba Tư Đức cũng lên tiếng.

Là điện chủ, Ba Phổ Đế Tư Tháp cùng Ba Tư Đức là đế linh sư bát giai cao cấp đỉnh phong, ánh mắt đương nhiên rất sắc bén, căn cứ theo thực lực Kiệt Sâm bày ra trước đó, tuy nổi bật nhưng căn bản không đỡ nổi bốn kiếm của Ai Đức Mễ Tư.

Ở bên cạnh, điện chủ Khảo Hạch Điện A Phương Tát Tư chợt nở nụ cười:

- Ba Tư Đức, lời này ngươi nói sai rồi, ta dám đánh cuộc mặc dù Kiệt Sâm sẽ bị thua nhưng tuyệt đối tốt hơn Bối Lạp Đức rất nhiều, ít nhất hắn có thể kiên trì trong mười chiêu!

- Ah? Ngươi nói Kiệt Sâm này có thể chịu được hơn mười chiêu của Ai Đức Mễ Tư sao?

Ba Tư Đức cười khẽ một tiếng, không khỏi lắc đầu.

- Như thế nào? Ngươi không đồng ý?

A Phương Tát Tư cười nhìn Ba Tư Đức:

- Ta đánh cược Kiệt Sâm qua được mười chiêu của Ai Đức Mễ Tư, thắng, ngươi đem Long Văn Tinh của ngươi cho ta, thế nào?

Long Văn Tinh, tài liệu bát giai đỉnh cấp trên đại lục, là tài liệu chủ yếu để phối chế nhiều loại linh dược tề đế cấp bát giai, cực kỳ thưa thớt, cho dù là bên trong Linh Dược Sư Tháp mấy điện chủ cũng chỉ có Ba Tư Đức có một viên, A Phương Tát Tư ngấp nghé đã thật lâu.

- Muốn lấy Long Văn Tinh của ta sao? Ha ha, ngươi đánh bàn tính thật tốt!

Ba Tư Đức lại nở nụ cười:

- Nhưng cũng không phải là không được, nếu như ta thắng, ngươi đem gốc Đế U Hoa cho ta!

Đế U Hoa, đồng dạng cũng là tài liệu bát giai đỉnh cấp, Ba Tư Đức đã nhiều lần đề nghị A Phương Tát Tư nhường lại nhưng người kia một mực không đồng ý, lần này để cho Ba Tư Đức bắt được cơ hội.

- Được!

A Phương Tát Tư đáp ứng một tiếng, trên mặt mang theo dáng vẻ tự tin:

- Ngươi chuẩn bị Long Văn Tinh của ngươi sẵn đi, lát nữa ta sẽ lấy đi rồi, ha ha...

A Phương Tát Tư rất tự tin, lần trước khi Kiệt Sâm đối chiến cùng Mạt Nhĩ Đặc La tại Linh Dược Thành, hắn đã nhìn thấy rõ tiềm lực của Kiệt Sâm, hôm nay đối chiến với Ai Đức Mễ Tư tuy không khả năng thủ thắng, nhưng muốn chống mười chiêu vô cùng có khả năng.

- Ngươi cũng chuẩn bị Đế U Hoa cho tốt đi, chúng ta nói chắc rồi, đừng để đến lúc đó đưa cho ta lại đau lòng!

Ba Tư Đức cũng cười lên tiếng.

Ai Đức Mễ Tư là đế linh sư bát giai cao cấp, yêu nghiệt bài danh thứ 2 trên Linh Dược Bảng, thực lực mạnh mẽ, cho dù hắn là điện chủ Hạch Tâm Điện, là đế linh sư bát giai đỉnh phong muốn chiến thắng cũng phải phí công phu, đối với thực lực của Ai Đức Mễ Tư hắn rất có lòng tin.

Hai người đều mỉm cười nhìn lên Thiên Không lôi đài.

Ngay khi Ba Tư Đức cùng A Phương Tát Tư đánh cược với nhau, ở bên cạnh Ốc Đặc Phỉ Nhĩ Đức trưởng lão cùng Khắc Phu Lâm trưởng lão cũng đang mỉm cười nhìn cảnh tượng này.

Trong lòng mỗi người đều có ý nghĩ riêng, đối với lời đánh giá thực lực đệ tử cũng có suy đoán riêng của mỗi người, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, phải xem trận tỷ thí kế tiếp ra sao.

- Hừ, cho ngươi hung hăng càn quấy, gặp phải Ai Đức Mễ Tư nhìn xem ngươi chịu được bao lâu trên tay hắn, tốt nhất Ai Đức Mễ Tư nên ra tay thật nặng cho ngươi biến thành phế nhân đi, như vậy mới thỏa mãn tâm nguyện trong lòng ta!

Về phần Kỳ Thác Khắc trưởng lão không ngừng tự nhủ trong nội tâm, sắc mặt âm trầm.

Trên đài rút thăm, Kiệt Sâm cùng Ai Đức Mễ Tư lên đài, trong mắt trọng tài cũng mang theo vẻ chờ mong, trong miệng hét to:

- Tốt, trận quyết đấu này, do Ai Đức Mễ Tư bài danh thứ 2 đối chiến Kiệt Sâm bài danh 49, hiện tại trận đấu bắt đầu!

Theo trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, toàn bộ quảng trường lập tức bộ phát tiếng hò hét sôi trào, vang vọng khắp nơi.

- Xuy!

Khi hộ pháp cao giọng hô trận đấu bắt đầu, Kiệt Sâm rút nhanh hắc sắc trọng kiếm sau lưng mình.

Một cỗ linh lực kinh người bốc lên trên thân thể Kiệt Sâm, Linh Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, đại lượng ngũ hành linh lực nguyên tố trong thiên địa như sóng triều dũng mãnh tràn tới thân thể Kiệt Sâm.

- Sưu!

Thân ảnh Kiệt Sâm hóa thành một đạo lưu quang xông về hướng Ai Đức Mễ Tư.

Nhưng khác với lúc Ai Đức Mễ Tư đối chiến với Bối Lạp Đức vẫn đứng yên, Kiệt Sâm vừa lao ra hắn lại chợt động.

Tay của hắn đột nhiên giơ lên, trường kiếm đã xuất hiện trên tay phải, không chút do dự nhắm ngay Kiệt Sâm chém tới.

- Oanh!

Kim sắc kiếm khí phá tan hư không, kim sắc trường kiếm trong tay Ai Đức Mễ Tư như một thanh kim kiếm xuyên phá bầu trời, chém thẳng tới trước mặt Kiệt Sâm.

Thân hình Kiệt Sâm chợt ngừng lại, trong mắt tinh mang lập lòe, tại thời khắc này hắc sắc trọng kiếm nhanh như chớp chắn ngang trước mặt của hắn.

- Kim Đế Tôn kiếm!

- Nhất kiếm trảm thiên hạ!

Thanh âm lãnh khốc vang lên bên tai Kiệt Sâm, đồng thời một cỗ lực lượng cường đại cơ hồ khó thể tưởng tượng mạnh mẽ đập vào mặt hắn.

- Oanh long long...

Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, thân ảnh Kiệt Sâm chợt dừng lại, một cỗ lực lượng khủng bố trực tiếp dọc theo kim sắc kiếm quang hung hăng truyền vào trong hắc sắc trọng kiếm, muốn dũng mãnh tràn vào thân thể Kiệt Sâm.

- Cút ngay!

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng quát, ngũ hành linh lực trong thân thể lưu chuyển, dọc theo hắc sắc trọng kiếm tuôn ra, đem đạo kim sắc kiếm quang chói mắt đánh thành mảnh vỡ.

- Bá!

Đối diện, trong đôi mắt màu vàng của Ai Đức Mễ Tư hiện lên tia kinh ngạc, nhưng nét mặt hắn không hề có chút biến hóa, lạnh như hàn băng, trong tay không hề dừng lại mà tiếp tục chém ra.

- Nhị kiếm định càn khôn!

- Oanh!

Hai kiếm va chạm, thân thể Kiệt Sâm dừng lại chao đảo.

- Tam kiếm phân âm dương!

Ai Đức Mễ Tư dùng sức chém ra kiếm thứ ba.

Lực lượng đáng sợ như thủy triều khởi động, dễ như trở bàn tay xâm nhập thân thể Kiệt Sâm, nhưng Kiệt Sâm vẫn lơ lửng đứng nguyên chỗ kia không hề lui ra sau nửa bước.

- Oanh long long...

Trong mắt Ai Đức Mễ Tư bắn ra hai đạo kim quang, bước lên trước một bước, một cỗ kim sắc linh lực ngập trời lao ra khỏi đỉnh đầu hắn, toàn bộ kim hệ linh lực trên lôi đài đều tràn ngập.

- Tứ kiếm phá vạn pháp!

Trong miệng Ai Đức Mễ Tư hét lớn, ánh mắt lãnh khốc hung hăng chém ra một kiếm cuối cùng!

Một mảnh kim sắc quang mang phá vỡ hư không, linh lực cường hoành không ngừng bạo tạc nổ tung, linh lực cuồn cuộn như nước thủy triều trực tiếp rơi xuống trên đỉnh đầu Kiệt Sâm.

- Hừ!

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra một tiếng rên khẽ, hắc sắc trọng kiếm trong tay không ngừng run rẩy, trường bào màu xám thoáng xơ xác, một ít mảnh vỡ bị kim hệ linh lực cắt thành nát vụn. :

- Oanh...

Trong ánh mắt vô số đệ tử nhìn lên, Kiệt Sâm như bị ngọn núi đập trúng, ngã xuống trên lôi đài, trong tiếng nổ mạnh cực lớn toàn bộ lôi đài nổ tung, vô số đá vụn vẩy ra tứ tán, mà cả người Kiệt Sâm cũng bị chôn trong đống đá vụn chìm vào bên trong lôi đài.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)