← Ch.1148 | Ch.1150 → |
- Chúng nó sẽ chờ đợi linh dược Thành Vương sau đó đợi vào thời điểm năng lực sung túc nhất mà nuốt mắt, cho nên muốn kiếm được Vương Linh thảo ngàn năm còn khó hơn so với trèo lên trời, cả đại địa Trung Châu chưa hẳn có được một cây trên trăm năm, mấy trăm năm trước lão quỷ sư phụ của ta phát hiện một khỏa Vương Linh thảo mấy trăm năm nên đã bố trí trận pháp người thủ hộ, thẳng đến khi qua chín trăm năm sư phụ mới thu nhận ta làm đồ đệ, sau đó đem cây Vương Linh thảo này luyện thành một viên Thành Vương đan siêu hạng cho ta ăn nên ta mới đạt tới cường độ linh khu bát phẩm.
Tuy rằng Lý Dật Phong không giới thiệu rõ ràng về sư phụ hắn Huyền Thiên cũng nhận ra được sư phụ hắn xem hắn như bảo vật.
Chỉ là đến khi cây Vương Linh thảo đạt tới chín trăm năm niên kỉ thì sư phụ Lý Dật Phong sống đã quá thọ rồi, đến lúc tuổi già sắp qua đời mới thu nhận Lý Dật Phong làm đồ đệ.
Một người là lão nhân lúc cuối đời, một người chỉ mới tập nói, là một đứa trẻ ngoài đường, nuôi lớn Lý Dật Phong, dạy hắn bước vào võ đạo xem như đã tiêu hao hết một giọt tâm huyết cuối cùng của sư phụ hắn.
- Sư tôn của huynh đối với huynh thật là tốt - -!
Huyền Thiên nói.
Dường như đúng như Lý Dật Phong nói, sư phụ hắn lúc tuổi già thống khổ thì chỉ sợ Lý Dật Phong hắn lúc tuổi chính là trụ cột duy nhất còn sống.
Lý Dật Phong hai mươi bốn tuổi trở thành Vương, hai mươi lăm thành vương giả tiểu thành, xem như là Huyền Thiên đã gặp được một thiên tài yêu nghiệt,
Những thiên tài Huyền Thiên gặp trước đây đều có tính cách cao ngạo, coi trời bằng vung, Lý Dật Phong lại hoàn toàn bất đồng, xem ra việc hắn bước vào đời không lâu có quan hệ rất trọng đại, vẫn luôn sống cùng một lão quỷ sư phụ thì thật sự là không thể nào nuôi ra một người tính tình coi trời bằng vung được.
Mà Lý Dật Phong từ nhỏ đến lớn liền sống cùng với một lão quỷ sư phụ nên khi ra ngoài hành tẩu rất là có hứng thú với việc kết giao bằng hữu, nhìn thấy Huyền Thiên tuổi còn trẻ mà đã là bán bộ vương giả, tư chất lại không hề thua kém hắn nên tự nhiên liền có hứng thú nói chuyện với nhau, hơn nữa cũng không có tâm cơ gì cả, có cái gì thì nói cái đó.
Huyền Thiên vô cùng coi trọng điểm đó của Lý Dật Phong, nếu như có chuyện gì cất giấu, hay dùng tâm cơ thì Huyền Thiên cùng Lý Dật Phong cũng không kết giao thành bằng hữu.
Lý Dật Phong nói:
- Lão quỷ sư phụ ngược lại đối với ta rất tốt, nhưng từ nhỏ đến lớn đã đánh ta không biết bao nhiêu lần, hiện tại hắn đến thế giới cực lạc nên cuối cùng cũng siêu thoát rồi, ta cũng xem như được giải thoát, đại cổ đại lợi, nói lạc đề mất rồi.... Nói cho đệ biết về Thành Vương đan, Vương Linh thảo ít nhất phải hơn trăm năm mới có thể luyện thành vương đan, một ít đại thế lực bên trong dược viên nuôi dưỡng không ít Vương Linh thảo.
- Trên cơ bản những Vương Linh thảo này được một hai trăm năm liền xử lí, sống qua trăm năm cho dù những Vương Linh thảo này đã trưởng thành thì muốn sống lâu hơn thì cần phải hấp thu rất nhiều linh khí để duy trì nếu không sẽ chết. Có thể sống qua ba trăm năm đều cần linh khí chi địa sung túc, trừ phi là một ít thế lực đỉnh tiêm nếu không thì không thể có bảo địa như vậy.
- Vương Linh thảo có thể sống chín trăm năm hẳn là không thể thu được thứ gì có thể nuôi dưỡng, chín trăm năm là quá lâu, cho dù là Kiếm Hoàng cũng đều đã chết rồi..... Thành Vương đan không chỉ có thể chế tạo linh khu mà cũng có hiệu quả rất trọng đại đối với việc tu luyện linh khu, là đan dược chủ yếu của vương giả cảnh tu luyện, nhưng mà giá cả quá là cao, vương giả bình thường không thể nào mua nổi.
Huyền Thiên nói:
- Vây bây giờ cơ bản là không có Vương Linh thảo chín trăm năm, vậy hơn sáu trăm năm có phải không?
Lý Dật Phong nhẹ gật đầu nói:
- Xem như là thế đó, Vương Linh thảo hơn chín trăm năm đều phải xem vận khí, bởi vì yêu thú bình thường phải chờ tới ngàn năm để linh dược Thành Vương mới nuốt chửng cho nên nếu vận khí tốt thì có khả năng có thể tìm thấy một linh thảo từ chín trăm năm đến một ngàn năm.
Huyền Thiên thoáng lắc đầu, hắn muốn bước vào vương giả cảnh cần phải chế tạo thành linh khu cửu phẩm, vì để chuẩn bị sẵn sàng cho việc thành thần nên hắn đều rất quan tâm đến Vương Linh thảo chín trăm năm.
Huyền Thiên nghiêng đầu nhìn ra hướng ngoài cửa sổ, nhìn thấy một vương giả chừng hai mươi tuổi đi ngang trên đường phố dưới lầu, nói:
- Vị vương giả kia có chút đặc biệt, khí tức mạnh hơn vương giả bình thường nhiều, hẳn là hậu bối thiên tài khoảng từ ba mươi tuổi trở xuống.
Lý Dật Phong nhìn thoáng qua noi:
- Đây chính là hậu bối thiên tài đệ nhất Tiết gia, thế lực vương phẩm cao nhất của lãnh thổ Tây Huyền, nghe nói năm nay mới hai mươi sáu tuổi, hắn vừa mới hai mươi lăm tuổi đã bước chân vào vương giả cảnh, hiện tại hẳn là sắp đến vương giả tiểu thành rồi, vương giả tiểu thành bình thường khẳng định không phải là đối thủ của hắn, là một trong những hậu bối thiên tài nổi danh của lãnh thổ Tây Huyền, hơn một tháng trước ta và hắn cũng từng có duyên gặp mặt một lần thế này.
Huyền Thiên nói:
- Tây Huyền lãnh thổ có người nào thiên tài hậu bối nổi danh, vương giả cảnh chắc là cũng không thiếu nhỉ?
Lý Dật Phong nói:
- Không có quá hai mươi vị ở trước ba mươi tuổi mà bước vào vương giả cảnh, nhưng mười phần đều là bước vào vương giả cảnh sau hai mươi sáu tuổi, hơn nữa đều là mượn nhờ vào Thành Vương đan, nếu như không dựa vào đan dược thì người có thể thành vương trước ba mươi tuổi có thể đếm được trên đầu ngón tay, có thể để ta coi trọng chỉ có rải rác vào người, Tiết Chân vừa rồi chính là một người.
- Mặt khác còn có ba người khác nữa, một người là Mã Hóa Nguyên của Mã gia, một người là Mẫn Hạo Tâm của Thanh Phong môn, hai người này không thua kém Tiết Chân nhiều lắm, đều là vương giả bình thường nhưng chiến lực có thể so sánh với vương giả tiểu thành. Còn một người là Tô Cảnh Dương của Tô gia, luận về tư chất thì không hề sai biệt lắm so với Tiết Chân, Mã Hóa Nguyên cùng Mẫn Hạo Tâm, nhưng nếu so về tuổi với ba người này thì nhỏ hơn hai tuổi, là người thành Vương nhỏ nhất, có được chiến lực có thể so với vương giả tiểu thành cực hạn, những người này không phải là đối thủ của ta, trên thực tế người có thể chính thức làm đối thủ của ta chỉ có Yến Tịch Tịch......
Huyền Thiên mỉm cười, tuy rằng lần Đại Hội Thiên Tài này hắn tham giai nhưng chỉ tính toán đứng nhìn xem mà thôi, nếu không thì với chiến lực của hắn thì có thể chém chết vương giả tiểu thành cực hạn, cũng đủ để hắn phân cao thấp với Lý Dật Phong cùng Yến Tịch Tịch.
Dừng một chút thì Lý Dật Phong nhìn Huyền Thiên nói:
- Ta vào lúc ở tuổi như đệ tựa hồ còn chưa đạt tới tu vi bán bộ vương giả, đáng tiếc đệ quá nhỏ, không thành vương nếu không thì lần Đại Hội Thiên Tài lần này đệ chính là một đối thủ rất lớn của ta.
← Ch. 1148 | Ch. 1150 → |