← Ch.1392 | Ch.1394 → |
Lục đạo Bất Diệt Kiếm Khí lập tức chém ra va chạm cùng một chỗ với Lục đạo Bất Tử Kiếm Cương. Bất Tử Kiếm Cương bị đứt thành hai nửa, mà Bất Diệt Kiếm Khí cũng bị lực lượng khủng bố kia đánh bay hơn ngàn thước.
Hai đạo Bất Tử Kiếm Cương khác lập tức ập đến Huyền Thiên.
Tay phải hắn cầm Bảo kiếm Hoàng cấp ngăn trở một đạo.
Tay trái trực tiếp nắm lại, đánh ra một quyền.
Bất diệt kim thân cùng Bất Tử Kiếm Cương trực tiếp va chạm, Bất Tử Kiếm Cương trực tiếp bị đánh cho nổ nát, chia năm xẻ bảy.
Trong nháy mắt, toàn bộ chín đạo Bất Tử Kiếm Cương đã bị phá.
- Giết!
Ngay trong nháy mắt đó, Huyền Thiên đã hét lớn một tiếng.
Một cỗ đỉnh ba chân từ trong cơ thể hắn vọt ra, vọt tới hướng Kiếm Nhân Hạo.
Kiếm Nhân Hạo không ngờ rằng Huyền Thiên ứng đối với chín đạo Bất Tử Kiếm Cương mà còn có dư lực phản kích, lập tức bị Hỗn Độn thánh đỉnh đụng trúng.
- Phanh!
Một tiếng bạo nổ rung trời vang lên, thân thể Kiếm Nhân Hạo bị đánh bay ra mấy ngàn thước như một phát đạn pháo.
Lực va chạm của Hỗn Độn Thánh Đỉnh quả thực quá kinh khủng.
Dù Kiếm Nhân Hạo tu luyện Bất Tử Chi Thân thì cũng cảm giác như thân thể đã mệt rã rời.
- XÍU! XÍU!
Hai đạo kiếm quang sáng chói theo sát Hỗn Độn Thánh Đỉnh, vạch phá bầu trời.
Huyền Thiên cầm Bảo kiếm Hoàng cấp trong tay, một chiêu Húc Nhật Đông Thăng, tăng tốc độ lên đến cực điểm, trong chớp mắt đã đuổi theo Kiếm Nhân Hạo.
Linh kiếm Hoàng cấp thế như chẻ tre, một kiếm đâm vào trái tim Kiếm Nhân Hạo.
Một kiếm này, Huyền Thiên đã đề thăng lực lượng lên đến mức đỉnh phong.
Hỗn Độn áo nghĩa, lôi chi áo nghĩa, hỏa chi áo nghĩa, thổ chi áo nghĩa, ... Tất cả áo nghĩa chi lực Huyền Thiên lĩnh ngộ lập tức xông vào trong cơ thể Kiếm Nhân Hạo, điên cuồng phá hư thân thể hắn.
Hơn nữa còn có Bất diệt thần lực hóa thành iếm khí trực tiếp vọt vào trong cơ thể Kiếm Nhân Hạo, phá hư Bất Tử Chi Thân từ bên trong.
Linh kiếm Hoàng cấp càng nhanh hơn, mang theo một đạo Hỗn Độn chi quang hợp lại làm một với Hỗn Độn Kiếm khí. Lực công kích càng tăng thêm gấp bội, chém một kiếm qua cổ họng Kiếm Nhân Hạo.
Trong nháy mắt, đầu Kiếm Nhân Hạo đã bị chém xuống.
- Phốc! Phốc!
Thân thể Kiếm Nhân Hạo như một đạo tật quang, bạo phi về phía sau, hai chuỗi máu tươi phún xạ ra.
Trái tim, cổ họng của hắn đều phun ra một chuỗi máu tươi.
Là Bất tử thần huyết.
Huyền Thiên mượn nhờ lực va chạm của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, một kích đắc thủ, phát huy lực công kích đến mức tận cùng, một kiếm kích thương Kiếm Nhân Hạo.
Vốn thực lực Kiếm NHân Hạo so với Chuẩn Hoàng chỉ hơi kém hơn một chút. Chỉ là tu luyện Bất Tử Chi Thân, có thể đối kháng Chuẩn Hoàng. Nếu Kiếm Nhân Hạo và Chuẩn Hoàng chiến sinh tử thì Chuẩn Hoàng nhất định sẽ toi mạng.
Nhưng lực công kích của Huyền Thiên quá bá dạo, còn có thần vật Hỗn Độn Thánh Đỉnh tương trợ, tự nhiên có thể phá vỡ giới hạn chống đỡ phòng ngự của Kiếm NHân Hạo, khiến Bất tử thần huyết chảy ra.
Hai chuỗi Bất tử thần huyết bay múa trên hư không, số lượng không ít, rất nhanh bị Thiên Châu đại địa hấp thu.
- A!
Kiếm Nhân Hạo phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, rống lên:
- Huyền Thiên, ngươi vậy mà có thể đánh thương ta!
Trong tiếng kêu thảm thiết, Kiếm NHân Hạo nhanh như thiểm điện, bay về phía Kiếm gia, thân thể của hắn cách Hộ sơn cương tráo Kiếm gia không xa, rất nhanh xông vào bên trong trận pháp.
Mà đầu Kiếm Nhân Hạo tức thì rơi xuống đất, mất đi thân thể và Bất Tử Thần Lực, đầu hắn đã là vật chết.
- Chạy đi đâu?
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, trực tiếp đuổi theo thân thể không đầu của Kiếm NHân Hạo, bổ ra một kiếm, chém lên Trận pháo khí tráo kia.
Bất quá, khí cương trận pháp chỉ lay động một hồi rồi trở lại như cũ.
Hộ sơn đại trận Kiếm gia được Hoảng Giả cải thiện qua, lực phòng ngự thập phần cường đại.
Huyền Thiên không vào được bên trong Trận pháp khí tráo, thân thể không đầu của Kiếm Nhân Hạo rất nhanh chạy vào hơn 10 dặm rồi thuấn di biến mất không thấy gì nữa.
Cùng lúc đó, trong một tòa cung điện Kiếm gia có hai người bay lên không trung, chính là Chuẩn Hoàng Kiếm Vô Cực và Kiếm Vô Ảnh.
- Để hắn tiến đến.
Kiếm Vô Cực quát nhẹ một tiếng nhưng thanh âm truyền ra xa xa vô cùng.
Vương giả Kiếm gia nghe được mệnh lệnh, lập tức mở ra một cái động trên trận pháp khí tráo.
Huyền THiên trực tiếp tiến vào, lỗ hổng kia lập tức khôi phục lại, hoàn hảo như ban đầu, lúc này mà muốn đi ra thì khó như lên trời rồi.
Kiếm Vô Cực và Kiếm Vô Ảnh mỉm cười, Huyền Thiên bên ngoải thì bọn hắn còn sợ đối phương sẽ bỏ chạy. Nhưng đã vào trong khí tráo này thì Huyền Thiên có chắp cánh cũng không thể bay ra ngoài được.
Tiến vào vòng bảo hộ, ánh mắt như kiếm của Huyền Thiên nhìn chằm chằm vào Kiếm Vô Cực và Kiếm Vô Ảnh, lạnh lùng nói ra:
- Hôm nay, ta muốn tận diệt Kiếm gia, xóa tên vĩnh viễn!
- Ha ha ha ha!
Kiêm Vô Ảnh cười lớn lên, nói:
- Huyền Thiên, ngươi đã là cá trong châu, sắp chết đến nơi rồi, nếu ta là ngươi thì sẽ không tiến vào trận. Đáng tiếc, thiên phú tu luyện của ngươi nghịch thiên nhưng lại quá ngu xuẩn, vì những nhân vật bỏ đi của Lâm gia mà xông vào khí tráo, hiện giờ chúng ta đóng cửa đánh chó, xem ngươi có thể chạy đi chỗ nào.
- Không cần nhiều lời, giết hắn!
Kiếm Vô Cực liền đâm một kiếm về phía Huyền Thiên.
Một kiếm này đâm ra, hộ sơn đại trận lập tức phân ra vô số đạo khí lưu, trào vào trong cơ thể Kiếm Vô Cực.
- XÍU!
Cách xa 20 dặm nhưng trong nháy mắt kiếm cương sáng chói kia đã đâm đến trước mặt Huyền Thiên.
Tốc độ quá nhanh! Lực lượng quá cường đại!
Bên trong trận pháp, thực lực Kiếm Vô Cực tăng lên gấp đôi, cơ hồ phát huy ra uy lực Kiếm Hoàng.
Cái này là nội tình Hoàng Giả Kiếm gia lưu lại, hắn sát nhập lực lượng vào trong trận pháp, cường giả hậu bối Kiếm gia có thể dẫn xuất lực lượng của hắn tấn công địch trong khí tráo này.
Một kích của Hoàng Giả đáng sợ đến bực nào, cho dù là Chuẩn Hoàng cường đại như Kiếm Vô Cực, khi đối mặt với Hoàng Giả thì cũng xa xa không phải là đối thủ.
- Đến đây!
Đối mặt với một kích này, Huyền Thiên không chút e ngại, hắn trực tiếp thu nhập Hoảng cấp linh kiếm vào mi tâm, Bảo kiếm Hoàng cấp trong tay cũng thu vào.
- Oanh!
Huyền Thiên tay không tấc sắc, đánh ra một quyền trực tiếp nghênh đón Kiếm cương kinh khủng kia.
- Phanh!
Lực phản chấn khủng bố kích Huyền Thiên bay ngược về phía sau như một phát đạn pháo.
Bất diệt kim thân bao trùm cánh tay hắn, mặc dù nắm đấm có chút đau đớn nhưng cũng không bị thương, ngược lại lục phủ ngũ tạng thì lại xáo trộn hết cả lên.
Trong lúc lui về, Huyền Thiên đâm vào trận pháp khí tráo rồi bắn ngược trở về, trên mặt hắn cũng không có chút bối rối nào mà lại mỉm cười.
Đúng là mỉm cười.
Giờ phút này, trong lòng của hắn đang đại hỉ.
Lúc giao thủ với Kiếm Nhân Hạo, Huyền Thiên đã bắt đầu trùng kích Vương giả đỉnh tiêm, mượn lực lượng của đối phương trùng kích bình chướng nhưng thủy chung vẫn kém một chút.
Một kích này của Kiếm Vô Cực không thể khiến Huyền Thiên bị thương nhưng lực phản chấn cực lớn đã khiến tu vi Huyền Thiên đột phá màng bình chướng kia.
Tu vi Huyền Thiên lập tức đột phá, trở thành Vương giả đỉnh tiêm!
← Ch. 1392 | Ch. 1394 → |