← Ch.1486 | Ch.1488 → |
Nói đến cùng, hắn vẫn là khinh thường Huyền Thiên.
Huyền Thiên dung hợp áo nghĩa, là bởi vì tu luyện Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật, mỗi một lần dung hợp áo nghĩa, Cương Nguyên chi lực đều sẽ bay nhanh bạo trướng lên. Huyền Thiên lực lượng kinh khủng không đơn giản chỉ là lực lượng dung hợp áo nghĩa, mà còn có áo nghĩa và Cương Nguyên dung hợp, là Kiếm Đan chi lực, được xưng là.... Kiếm Chi Áo Nghĩa.
Tam chuyển Kiếm Đan Kiếm Chi Áo Nghĩa, so với lực lượng dung hợp ba loại áo nghĩa còn muốn đáng sợ hơn nhiều lắm.
Do đó, Cảnh Vũ Thanh phán đoán đối với Huyền Thiên vẫn là thấp hơn.
- Phân phó xuống phía dưới, toàn lực tấn công Thanh Vân Kiếm Phái, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đem Hộ Sơn Đại Trận phá hủy, bổn Hoàng đến đối phó Huyền Thiên, tính toán thời gian, liền tại hôm nay, Ngũ Thiếu cùng với hai vị Tứ cấp Hoàng Giả của bản tông sẽ đến. Huyền Thiên cho dù chiến lực có cường đại đi nữa, hay là có ba đầu sáu tay cũng đều không ảnh hưởng đến một trận chiến này. Chỉ cần hắn không trốn chạy, đợi được đám người Ngũ Thiếu đến, hắn chỉ có một con đường chết.
Cảnh Vũ Thanh đối với Liệt Thiên Kiếm Tông tông chủ Bùi Liệt truyền âm nói.
- Dạ, đại nhân!
Bùi Liệt hồn niệm truyền âm, sau đó quát lớn:
- Mọi người nghe lệnh: toàn lực tấn công Thanh Vân Kiếm Phái!
Lúc này, Cảnh Vũ Thanh từ chỗ sâu trong trận pháp đi tới, cách ranh giới trận pháp còn có khoảng nghìn thước, thì dừng lại, từ xa xa nhìn qua Huyền Thiên, quát dẹp đường:
- Huyền Thiên, có dám đến đây cùng bổn Hoàng đánh một trận?
- Huyền Thiên, người này tên là Cảnh Vũ Thanh, Âm Ma Tông đến từ chính một trong Ma Môn thất tông, tinh luyện trận pháp chi thuật. Hắn đã ở bốn phía của bản tông bày đại trận, hắn cho ngươi tiến lên, là muốn mượn trận pháp chi thuật giết ngươi, ngươi chớ có đi lên... !
Trong Thanh Vân Kiếm Phái, một vị Nhị cấp Hoàng Giả quát lớn, trong lúc nói, người này ngữ khí biến đổi, ánh mắt cũng vừa chuyển rơi vào trên người Cảnh Vũ Thanh, nói:
- Cảnh Vũ Thanh, uổng cho ngươi là Tứ cấp Hoàng Giả, cùng một vị Chuẩn Hoàng ước, còn muốn mượn trận pháp, ngươi không sợ ném mất hết mặt mũi, có giỏi thì ngươi rời khỏi trận pháp, cùng Huyền Thiên công bình đánh một trận.
- Hắc hắc hắc hắc... !
Cảnh Vũ Thanh cười nói:
- Công bình đánh một trận? Công bình ở nơi nào? Bao nhiêu tiền một cân? Ha ha... ! Công bình căn bản không tồn tại, chỉ có ở trong huyễn tưởng của kẻ yếu, Thanh Vân Kiếm Phái ngươi muốn công bình sao? Chờ bổn Hoàng diệt Thanh Vân Kiếm Phái, nhìn xem công bình của các ngươi ở nơi nào, hắc hắc... ! Huyền Thiên, bổn Hoàng là ở bốn phía của Thanh Vân Kiếm Phái bày trận pháp, muốn chiến, ngươi liền vào trận cùng bổn Hoàng đánh một trận. Ngươi nếu là sợ hãi, ngươi nếu là muốn công bình, tự nhiên có thể đứng ở nơi đó chờ, ở nơi đó nhìn xem.... coi bổn Hoàng phá phá trận pháp kia, diệt Thanh Vân Kiếm Phái, đến lúc đó, ta lại rời trận, cùng ngươi đánh một trận công bình, ha ha ha ha... !
Chờ phá hủy hộ sơn đại trận của Thanh Vân Kiếm Phái, tiêu diệt Thanh Vân Kiếm Phái, Ma Môn Ngũ Thiếu Âm Thiếu Kỳ, cùng với Âm Ma Tông hai vị Tứ cấp Hoàng Giả không sai biệt lắm sẽ đến đây.
Cảnh Vũ Thanh đã làm tốt bàn tính, đến lúc đó, ba đại Tứ cấp Hoàng Giả, còn có một Ma Môn Ngũ Thiếu chiến lực so với Tứ cấp Hoàng Giả càng cường đại hơn, vây công một mình Huyền Thiên, không mượn trận pháp chi lực, vậy cũng có thể dễ dàng chém giết hắn.
- Đê tiện.... !
- Đồ vô sỉ.... !
- Ma Môn cẩu tặc.... !
.... .
Cường giả của Thanh Vân Kiếm Phái đều mở miệng mắng to.
Huyền Thiên cười lạnh một tiếng, hắn đối với Phương Nguyên Bác sưu hồn, biết được Ma Môn Ngũ Thiếu và hai vị Tứ cấp Hoàng Giả hôm nay sẽ đến Thanh Vân Kiếm Phái, há lại không hiểu suy nghĩ trong lòng Cảnh Vũ Thanh.
- Ha ha ha ha.... !
Huyền Thiên cười lớn, đi nhanh về phía trước, quát dẹp đường:
- Cảnh Vũ Thanh, nhìn Huyền mỗ vào trận, lấy mạng chó của ngươi!
Cảnh Vũ Thanh tại Thanh Vân Kiếm Phái bày trận pháp, chỉ là tạm thời bố trí, đồng thời tiêu hao thời gian quá ngắn, bên trong sơ hở rất nhiều. Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên cũng đã sớm thấy được rõ ràng hết thảy.
Lấy tạo nghệ trận pháp của Cảnh Vũ Thanh, tiêu hao thời gian một tháng, tỉ mỉ bố trí trận pháp, có thể ngay cả Lục cấp Hoàng Giả, Thất cấp Hoàng Giả hắn đều có thể khốn sát. Thế nhưng, trận pháp trước mắt Huyền Thiên này, ngay cả Ngũ cấp Hoàng Giả đều khó có thể khốn sát được.
Đây chỉ là trận pháp Cảnh Vũ Thanh tạm thời dùng để phá Thanh Vân Kiếm Phái, tác dụng chủ yếu là đối nội, đối ngoại phi thường đơn sơ.
Đương nhiên, ngay cả như vậy, nếu Huyền Thiên không có Hoàng Đạo Thiên Nhãn, tùy tiện vào trận, khẳng định là một đường tử lộ. Có Hoàng Đạo Thiên Nhãn, thấy rõ hư không trận pháp, như vậy Huyền Thiên ở trong trận cùng Cảnh Vũ Thanh đánh một trận so với bên ngoài cũng không có gì khác nhau.
- Hắc hắc... ! Huyền Thiên, bổn Hoàng ngược lại muốn nhìn xem, ngươi làm thế nào vào trận giết ta, đến đây đi... Bổn Hoàng sẽ đứng ở chỗ này, tới giết ta đi sao, ha ha... !
Cảnh Vũ Thanh âm trầm cười nói.
Cảnh Vũ Thanh tự nhiên biết uy lực trận pháp do hắn bày ra, Ngũ cấp Hoàng Giả đã có thực lực để lao ra, thế nhưng, cho dù là thế, vậy cũng phải bản thân bị trọng thương.
Lực công kích của Huyền Thiên so với Hoàng Giả Hoàng Giả hơi mạnh hơn một chút, nhưng dù sao chỉ là Chuẩn Hoàng, lực công kích xuất chúng, không có nghĩa là các phương diện khác cũng xuất chúng, hoàn toàn không thể cùng với Ngũ cấp Hoàng Giả so sánh. Thậm chí, những phương diện khác so với Tứ cấp Hoàng Giả đều kém hơn không ít. Do đó, Cảnh Vũ Thanh vạn phần tự tin, mượn trận pháp chi lực, chém giết Huyền Thiên, sẽ là không chút sơ hở.
Thanh Vân Kiếm Phái cường giả thấy Huyền Thiên muốn vào trận cùng Cảnh Vũ Thanh đánh một trận, không ít người đều cấp bách, muốn khuyên can, nhưng là có không ít người hoan hô kêu giết Cảnh Vũ Thanh.
Những người hoan hô kêu giết, vị tất đã là tin tưởng đối với Huyền Thiên, mà là ôm ý niệm thăm dò thử xem, chung quy vẫn tốt hơn trong đầu. Nếu có thể thành công, Thanh Vân Kiếm Phái được cứu. Nếu là thất bại, Thanh Vân Kiếm Phái vẫn là xong đời, chính mình cũng mất mạng theo, Huyền Thiên có chết hay không, ai còn quan tâm?
Mặc kệ người của Thanh Vân Kiếm Phái khuyên can cũng tốt, hoan hô cũng được, đối đãi với hắn thế nào, trong lòng Huyền Thiên tự có cân nhắc.
Hắn đi nhanh về phía trước, hư không đạp bước mà đến, rất nhanh, liền tiến nhập trong trận pháp do Cảnh Vũ Thanh bày bố.
Cảnh Vũ Thanh ở trong trận pháp, Huyền Thiên muốn trực tiếp đánh chết hắn là không có khả năng. Cho dù lực công kích có cường đại hơn đi nữa, hắn đều có thể lợi dụng trận pháp chi lực để chống đối.
Kiếm Chi Áo Nghĩa của Huyền Thiên lực phá hoại tuy lớn, nhưng chủ yếu là bởi vì phong duệ, luận lực lượng, cũng không có quá mức không thể tưởng tượng. Ngũ cấp Hoàng Giả có thể đơn giản chống đối được. Do đó, muốn giết Cảnh Vũ Thanh, tất phải phá trận trước.
Cảnh Vũ Thanh ở trong trận pháp, chính là một đầu Mãnh Hổ, nhưng phá tan trận pháp rồi, chính là nhổ mất răng nanh của hắn, bẻ mất lợi trảo của hắn, lại muốn chém giết hắn tự nhiên không có gì khó khăn quá lớn.
← Ch. 1486 | Ch. 1488 → |