← Ch.0267 | Ch.0269 → |
"Ầm ầm! Ầm ầm!"!
Đột nhiên một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra từ trên ngọn núi đầu rắn Ma Thần, từng tảng đá lớn từ trên thân núi rơi xuống, trên sườn núi xuất hiện ngày càng nhiều khe hở rộng toang hoác.
Rất nhiều khe hở sâu hoắm, ngoằn ngoèo như sâu bò bằng đá tạo nên, từng vết rạn nứt không ngừng lan ra, kéo dài như muốn phá huỷ toà thần sơn trong suy nghĩ của tộc nhân Giác Ma Tộc, như muốn phá huỷ thân thể của Tà Thần mà bọn chúng thờ phụng.
Phần lớn chiến sỹ Giác Ma tộc dần dần ý thức được tình huống không ổn, từ trong cuồng hỷ phút chốc biến thành sợ hãi.
Ở trung ương Ma Thần Sơn Mạch, nơi đám cây cối rậm rạp đang có không ít một đám tộc nhân Giác Ma Tộc già yếu, vất vả đi lại, bọn hắn tự xưng là nô bộc của Ma Thần, là những người đảm nhận tế tự trong điện thờ Ma Thần, cũng là những bậc tiên hiền trong suy nghĩ của chiến sỹ Giác Ma tộc.
Lúc này, đang có rất nhiều nô bộc của Ma Thần cũng chính là những Tế Tự kia, đang bàng hoàng chứng kiến toà ngọn núi đầu rắn Ma Thần vỡ nát ra, trong mắt bọn hắn đều lộ vẻ bất an xen với sợ hãi.
Tất cả bọn hắn bỗng nhiênngửa mặt lên bầu trời phát ra từng tiếng thét chói tai.
Từng đợt chấn động vô cùng khủng bố mang theo Minh Ma Khí dày đặc từ chính giữa những con đường không ngừng tuôn ra, rồi đột nhiên một đám hung hồn cực lớn bất ngờ bay ra từ bên trong Minh Ma khí đen kịt như mực ở sâu trong những tầng mây.
Những hung hồn này thân cao hơn mười thước, nếu khi còn sống chắc hẳn chúng là những Minh thú cường đại. Linh hồn của chúng khi chết đi bị biến thành những hung hồn mục đích là vĩnh viến che chở, bảo vệ cho Ma Thần Sơn Mạch, ngăn cản sự xâm nhập của bất luận kẻ nào từ bên ngoài vào.
Giờ đây chứng kiến ngọn núi đầu rắn Ma Thần phát sinh biến hoá bất thường như vậy, biến hoá này nằm ngoài suy nghĩ của đám Tế tự, sau khi cân nhắc rốt cuộc cả bọn thống nhất triệu hoán những hung hồn này ra ngoài.
Theo tiếng hét chói tai của đám Tế tự phát ra, nguyên bản những chiến sỹ Giác Ma Tộc đang ở ngoài Ma Thần Sơn Mạch, bọn chúng trước khi được cho phép thì tuyệt nhiên không dám bước vào cấm địa, tất cả đều điên cuồng hét lên rồi không hẹn mà cùng từ bốn phương tám hướng ào ào xông vào như lũ cuốn, hướng toà núi Ma Thần xông tới.
Trong khi đó, ở một ngọn núi khác.
Đây là ngọn núi được điêu khắc thành hình dạng Ma Thần trên lưng có cánh rộng lớn, đầu sinh ra một đôi sừng cong rất khủng bố.
Đây cũng là ngọn núi mà tàn ảnh Ma Thần mang theo Cao Vũ tiến vào.
Ở trong lòng ngọn núi, nơi trái tim của Ma Thần không ngờ lại có một tế đàn vô cùng to lớn.
Tế đàn chiếm diện tích mười mẫu, được xây nên từ những cây xương trắng hếu của Minh thú, ở bên dưới tế đàn có vô số đầu lâu của nhân tộc chồng chất như núi. Quanh thân tế đàn tràn ngập mênh mông một cỗ hắc khí tối tăm, âm trầm tà ác.
Giờ phút này, Cao Vũ đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn trên tế đàn.
Cả toà bạch cốt tế đàn đang có những sợi sâm bạch hồn niệm lượn lờ xung quanh, những hồn niệm này không ngờ lại bay ra từ một cây bạch cốt, chúng lượn lờ giữa không trung rồi không ngừng diễn hoá, biến ảo thành vô số những ký hiệu, phù văn cổ xưa, chứa đựng khí tức tà ác, huyền bí sau đó không ngừng dung nhập vào thân thể Cao Vũ.
Ở trên đỉnh đầu Cao Vũ, tàn ảnh của Ma Thần đang như ánh lửa chiếu sáng hiện ra một bóng dáng cực lớn, trong chốc lát đã kéo dài ra nhưng ngay lập tức lại thu nhỏ lại rồi nhắm đỉnh đầu Cao Vũ mà chui vào.
Còn bản thân Cao Vũ lúc này vẫn ngồi trên tế đàn, cơ thể của hắn không ngừng hấp dẫn, dung nhập từng đoạn, từng đoạn ấn ký, những đám văn tự cổ xưa vào trong thân thể.
Hắn hẳn là đang tiến hành tiếp nhận một loại truyền thừa cổ xưa tà ác nào đó.
Lúc này bản thân Cao Vũ đang chăm chú tiếp nhận truyền thừa từ tàn ảnh Ma Thần, cả hai đều mặc kệ, không quản ngoại giới phát sinh bất cứ chuyện gì, cho dù là đất rung núi chuyển hay là những tiếng hét chói tai của đám tộc nhân Giác Ma Tộc.
Lúc này Tần Liệt đang ở trong Lôi cầu lĩnh ngộ tinh tuý diệt thế lôi điện, cùng lúc đó Cao Vũ cũng đang tiếp nhận truyền thừa của Tà Thần.
"Tạch tạch tạch Tạch... ! Két cạch! Két cạch!"
Ngọn núi Ma Thần đầu rắn kịch liệt rung chuyển, đá lớn từng tảng không ngừng lăn xuống, cả ngọn núi từng chút, từng chút sụp đổ dần dần vào trong lòng đất.
Trong ánh mắt của đám tộc nhân Giác Ma tộc, cả toà núi Ma thần đang dần thu nhỏ lại, thấp đi từng chút một cách nhanh chóng.
Ngọn núi lúc này giống như một người to béo mập mạp, nhưng nhìn bằng mắt cũng có thể thấy được tốc độ giảm béo, đang từng lúc gầy nhỏ đi, trở nên khô quắt, lại còn ngồi xuống thấp dần trông rất quỷ dị.
Vào thời điểm những lão nhân Tế tự thần điện cùng với những Tộc nhân Giác Ma Tộc khác mà phần lớn là ba, bốn sừng nhao nhao chạy tới từ ngoài sơn mạch vào đến ngọn sơn phong, cả bọn đều nhìn thấy những hung hồn do linh hồn Minh thú ngưng luyện thành đang ra ra vào vào trùng kích đỉnh núi không ngờ lại bị hào quang Lôi điện oanh tạc nhao nhao biến thành tro tàn.
Những lão nhân Tế Tự, cầm trong tay bạch cốt quyền trượng, trong miệng lẩm bẩm U Minh giới cổ xưa chú ngữ, ngao ngao kêu lên kỳ quái.
Sau tiếng lầm rầm niệm chú của các tế tự, những hung hồn đang lượn lờ lại ngưng kết trên không trung, chăm chú quan sát tất cả diễn biến phía dưới, giống như đang trợ giúp bọn hắn nhìn thấy tràng cảnh đang diễn ra trong huyệt động.
Một màn hình ảnh vô cùng rõ ràng bất ngờ hiện ra trên đỉnh đầu của đám người Giác Ma Tộc. Ở trong huyệt động có Lôi trì, trong Lôi trì, Tần Liệt bị bao Phủ bởi một quả lôi cầu, hắn đang nhờ lôi thuỷ trong ao để tu luyện. Bên cạnh hắn, con Cự Mãng lại đang cắn nuốt lôi thuỷ trong ao.
Nước trong ao nhanh chóng cạn dần, giống như ngay lập tức có thể nhìn thấy đáy.
"Ô ngao!"
Mấy lão tế tự Giác Ma tộc, thấy một màn hình ảnh như vậy, rốt cục ý thức được chuyện gì xảy ra.
Bọn hắn một đám thảm thiết khóc rơi nước mắt, một đám lại điên cuồng thét lên, trong tay cầm bạch cốt quyền trượng kịch liệt vung vẩy, phóng xuất ra từng đợt chấn động linh hồn tà ác.
"Oanh!"
Từ ngọn núi Ma Thần đầu rắn bổng vang lên một tiếng nổ Thiên Băng Địa liệt, sau đó là vô số cự thạch bị nổ bắn ra, ầm ầm rơi xuống, cả ngọn sơn phong đã bị chôn vùi trong mịt mù bụi đá.
Ngọn núi chính thức nát bấy, sụp đổ rồi.
Mà bản thân Tần Liệt đang ở trong lôi cầu khổng lồ cũng bị tiếng nổ làm rung động mà thức tỉnh.
Cơ thể Tần Liệt loạng choạng nghiêng ngả, hắn nhìn đất đá bay tứ tung quanh mình, còn những pho tượng Tà thần vốn đứng cạnh Lôi Trì bây giờ vỡ vụn ra. Không những thế hắn còn thấy được chín đạo sương mù mịt mờ hoá thành chín cái tàn hồn từ dưới người hắn bay đi.
Ở bên trong Lôi Cầu, Tần Liệt vô ý nhìn xuống dưới, chẳng ngờ vừa nhìn thấy hắn đã kinh hãi muốn té xỉu.
Giờ phút này, hắn đã không còn trong lòng núi, mà là đang ngự trên đỉnh đầu của Tà Thần!
Là chân chính ở trên thân thể của Tà Thần!
Sau khi ngọn núi vỡ tan ra, con rắn vốn ở trong thân của Tà Thần đã theo lòng núi bay ra, thân hình của Tà Thần cao mấy chục thước, cơ thể của nó cao lớn như một Cự ma, cái đầu rắn bệ vệ to lớn phát sợ, hai vai nó sinh ra những mũi nhọn dữ tợn, cái cổ nó có giáp phiến bao phủ trông cổ quái đến cực điểm.
Hai con mắt tà dị của nó phát ra ánh mắt lạnh thấu xương, phảng phất như muốn tụ tập linh hồn ý thức.
Tôn Tà Thần này có vẻ như bắt đầu sống lại.
Thân thể của nó nguyên bản ẩn giấu trong lòng ngọn núi, giống như bị phong bế, tiềm sinh.
Còn Lôi trì lại giống như chiếc mũ đội trên đỉnh đầu của nó, hiện tại Tần Liệt và Cự Mãng ở trong Lôi Trì là đang ở trên đầu con rắn, là những kẻ cướp đoạt đi lực lượng của nó.
Chín cái tàn hồn liền nhanh chóng bay đến chui vào trong óc của Tà Thần, tên Tà Thần này không biết đã ngủ say bao nhiêu vạn năm, bây giờ có chút dấu hiệu thức tỉnh.
Mà lúc này ở dưới chân của Tà Thần, cả một đám lão nhân Tế tự Giác Ma tộc miệng vẫn còn lẩm bẩm chú ngữ, tay lại vung vẩy bạch cốt quyền trượng.
Chỉ thấy những hung hồn của Minh thú đang thống khổ dãy dụa, nhưng cả đám giống như bị dây thừng trói buộc, cho dù không tình nguyện cũng bị một lực lượng vô hình nào đó hút vào trong cái miệng rắn của Tà Thần.
Từng đám hung hồn từng ngụm, từng ngụm bị nuốt xuống. Còn Ta Thần nhờ chín cái tàn hồn ngưng kết lại hình thành linh hồn, hắn đang không ngừng tụ tập lại ý thức, sau khi được bổ sung một đám hung hồn của Minh thú, hồn phách nó càng cường thịnh hơn, rung rung như sắp tỉnh giấc đến nơi.
Sắc mặt Tần Liệt xám ngoét, hoảng sợ vô cùng!
Bản thân Tần Liệt cũng không biết ở Ma Thần Sơn Mạch, trong mỗi ngọn núi đều có một cái thân thể của Tà Thần, chúng là thân thể của thượng cổ Tà thần sau khi chết trận được đặt lại nơi này.
Trong mắt của nhân tộc thì chúng chính là Ma Thần, là hiện thân của tà ác, là ngọn nguồn của tội ác.
Nhưng ngược lại, ở trong mắt của Tà tộc U minh giới, chúng lại được tôn xưng là Ma Thần hay cũng gọi là Tà Thần, là Thủ Hộ Giả của U Minh Tộc, là người truyền bá lực lượng cho Tà tộc cũng là tổ tông của bọn họ!
Bọn hắn đem thi thể của Tà Thần phong ấn trong lòng ngọn núi, ngày ngày cung cấp nuôi dưỡng, thành kính lễ bái, biến thành tín ngưỡng của chính mình, dùng ý niệm, linh hồn của bọn hắn mục đích là từ trong tối tăm mênh mông của thiên địa tìm tòi về những tàn hồn chưa tiêu tán của Tà Thần, dựa theo ý chí phân phó của Tà Thần mà tìm lấy từng sợi ý niệm, tàn hồn, trợ giúp Tà Thần đoàn tụ linh hồn, giúp Tà Thần hồi sinh trở lại, tái nhập thiên địa.
Chín cái tàn hồn dấu trong pho tương đầu rắn Ma Thần Tà thần là kết quả của những Tà tộc dùng tín ngưỡng của mình cầu xin qua vô số năm tháng, bọn chúng không ngừng sưu tầm qua từng cái chiến trường ở U Minh Giới, từng chút một tụ tập lấy tàn hồn của Tà Thần mà ngưng tụ thành.
Còn cái Lôi trì trong đó chứa đựng tinh thuần lôi lực là bọn chúng ở trong từng cái thần kỳ chi địa của U Minh giới, sử dụng những phương pháp cực kỳ gian nan mà tích luỹ được Lôi Đình chi Lực, ngày tiếp ngày, đêm nối đêm dằng dẵng tuế nguyệt mới rèn luyện ngưng kết ra Lôi Trì, nhằm trợ giúp tàn hồn của Tà Thần lớn mạnh hơn, giúp nó chậm rãi khôi phục, đến một ngày nào đó sẽ thức tỉnh dậy.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, sự xuất hiện của Tần Liệt và Cự Mãng đã làm rối loạn, đảo lộn trình tự của bọn hắn. Cả hai đã cướp đoạt hết cả Lôi thuỷ lực lượng trong lôi trì, thành quả tích luỹ mà bọn chúng hao phí không biết bao nhiêu năm tháng mới kiếm được.
Hoàn toàn tước đoạt thành quả vất vả khổ cực của bọn hắn!
Hậu quả này đã chính thức chọc giận U Minh Tà tộc, làm cho bọn chúng không tiếc hết thảy trả một cái giá lớn cũng phải trợ giúp Tàn hồn của Tà Thần tụ tập lại, coi như là dung phương pháp ngu ngốc nhất cũng phải giết chết cả hai.
"Đi!"
Ở trong Lôi Thuỷ của Lôi trì, chỉ trong một sát na, Cự Mãng đã truyền tới một ý niệm rong đầu Tần Liệt, sau đó nhanh chóng đem hắn nuốt xuống.
Hồn thể của Cự mãng lúc này đã biến lớn gấp mấy chục lần, dài hơn trăm thước, thuần tuý là do Lôi đình tia chớp ngưng kết thành, cái miệng rắn cực lớn mở ra, nhanh chóng bao lấy Tần Liệt đang ở trong Lôi Cầu, nó muốn ngậm lấy đang muốn hướng U Minh chiến trường ở phía xa xa chạy trốn.
Một nơi hẻo lánh của Ma Thần Sơn Mạch.
Tống Đình Ngọc cẩn thận từng li từng tí rút gọn thân thể, vẻ mặt kinh hãi nhìn xem những biến hoá của Ma Thần Sơn Mạch, nàng nhìn thấy ngọn núi sụp đổ, rồi tiếp đó Thượng Cổ Tà Thần từ trong lòng núi hiện thân, nuốt hung hồn, tụ tập Tàn Hồn, từng chút một thức tỉnh...
Nàng thật sự khiếp sợ, nàng không ngờ rằng Tần Liệt bước vào Ma Thần Sơn Mạch, lại dẫn phát biến hoá kinh thiên động địa như thế, nguy hiểm hơn nhất là làm tỉnh lại Thượng Cổ Tà Thần!
Thời điểm này, tất cả Giác Ma tộc chiến sỹ đều chạy tới Ma Thần Sơn mạch, tất cả bọn lão nhân Tế tự đều hướng lên trời gào thét.
ở đằng kia, thừa lúc Thượng cổ Tà thần đang còn tụ tập tinh thần ý niệm trong đầu muốn tỉnh dậy, Mãng xà thân thể biến lớn trong hư không, trong miệng lớn ngậm lấy Lôi cầu Tần Liệt đang muốn hướng U Minh chiến trường bay đi.
Mà nàng, phảng phất giống như đã bị Cự Mãng cùng Tần Liệt bỏ quên rồi...
"Bên kia! Bên kia! Còn có một người!" Tần Liệt ra sức thét dài, âm thanh của hắn vang vọng thiên không từ trong miệng Cự Mãng ầm ầm phát ra.
Lôi Điện Cự Mãng rung đùi đắc ý, tựa hồ có chút không muốn, nhưng do dự một chút, rốt cuộc còn ở trên hư không thay đổi phương hướng, đột nhiên hướng phía vị trí Tống Đình Ngọc bay đến.
Trong nội tâm nàng lần thứ nhất sinh ra cảm động...
"Mang nàng lên đây! Chúng ta rời khỏi nơi đây!" Tần Liệt vẫn còn thét lên.
Thân hình khổng lồ của Cự Mãng lướt đến, sau khi tới trên đỉnh đầu Tống Đình Ngọc, từ miệng nó bắn ra một đạo điện quang, tia quang điện như một sợi dây thừng nhanh chóng quấn lấy dáng người uyển chuyển của Tống Đình Ngọc, sau đó sợi dây nhanh chóng rút lại nhanh chóng mang nàng đặt xuống cạnh Tần Liệt.
Tia chớp quấn lấy Tông Đình Ngọc vậy mà không có lấy nửa điểm thô bạo, ngược lại ôn nhuận, mềm mại như nước, điều này làm cho Tống Đình Ngọc bị hù doạ cho hoa dung thất sắc, hai mắt nàng lộ ra vẻ kinh dị, đối với tao ngộ Lôi điện của Cự Mãng cũng khiếp sợ không thôi.
"Đi!" Tần Liệt lần này chủ động hét to.
Cự Mãng ở trên không trung lại một lần nữa thay đổi phương hướng, vẫn chọn hướng U Minh chiến trường mà đi, thân thể nó ở trong hư không du đãng không ngừng, như một đạo tia chớp cực lớn lại bay qua không trung trên Ma Thần Sơn Mạch.
Nhưng mà đúng ngay lúc nó muốn bay qua Ma Thần Sơn Mạch thì ngọn núi nơi Cao Vũ tiếp nhận truyền thừa đột nhiên bị oanh sập vỡ toác ra.
Đá vụn cuồn cuộn từ bên trong ngọn núi bốc lên, một đôi ma thủ dữ tợn dài mấy chục thước xuyên qua vô số khối đất đá bất ngờ nắm lấy cái đuôi rắn khổng lồ.
Vô số đạo ma khí hắc ám giống như dây leo ngoằn ngoèo nhanh chóng bò lên quấn quanh thân Cự mãng, còn đôi ma thủ dữ tợn dùng sức kéo mạnh.
"Oanh!"
Cả thân hình đồ sộ dài trăm mét của Cự Mãng do vô số lôi điện cùng tinh hồn ngưng tụ thành lại bị đôi ma thủ mạnh mẽ cứng rắn ném xuống dưới chân của Tà Thần.
Không ngờ Tà Thần đang ban truyền thừa xuống cho Cao Vũ lại tỉnh lại, ra tay động thủ trước.
← Ch. 0267 | Ch. 0269 → |