← Ch.1265 | Ch.1267 → |
Những tồn tại xuất thủ nỗ lực đoạt đao kia, hẳn là đám Thần Vương Thái Cổ phụ cận Tổ Đình. Bọn họ khoảng cách gần, đã bị đao uy kinh động, chỉ là nhìn thấy Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đang ở nơi này, mới không dám ra tay.
Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế lần lượt thăm dò uy năng của Thần đao, hai tôn Thần Vương toàn thân trở lui, lúc này bọn họ mới dám xuất thủ. Bất quá, thủ đoạn của bọn họ vẫn còn thua kém một chút so với Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, nhao nhao chịu thiệt thòi.
Chung Nhạc phân chia phạm vi thế lực với Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, gần một phần ba lãnh thổ Vũ trụ Cổ lão đều thuộc về Chung Nhạc. Đám Thần Vương này tương đương với ở trong lãnh địa của Chung Nhạc.
Chung Nhạc nói sẽ đi thăm viếng bọn họ, tự nhiên không phải là một câu nói suông.
Hơn nữa, vừa rồi hắn dùng đao uy của Tiên Thiên Thần Đao cắt ra Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão. Những địa phương mà uy năng của Thần đao lan tới, hắn đều có thể phát giác. Trong đó có không ít địa phương kỳ dị ẩn sâu trong Vũ trụ Cổ lão, sau khi đao uy đi tới nơi đó liền bị lau đi.
Trong những chỗ này cũng có cả Khởi Nguyên Chi Địa, hẳn là Khởi Nguyên Thần Vương đã xuất thủ lau đi đao uy.
Mà những địa phương còn lại, hẳn chính là đám Thần Vương ẩn cư kia.
Biết rõ địa điểm của đám Thần Vương này, lại đi tìm bọn họ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Uy năng của Tiên Thiên Thần Đao vẫn còn đang tiếp tục đề thăng. Bất quá, đã vô cùng chậm rãi. Thanh Thần đao này đã tiếp cận tiêu chuẩn của thanh Đế kiếm trong tay Phục Mân Đạo Tôn năm xưa. Mặc dù vẫn còn có chút thua kém, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Có được thanh Thần đao này, lúc này Nhân Tộc mới xem như là có một kiện bảo vật có thể trấn áp khí vận chủng tộc, Chung Nhạc cũng đã có một kiện bảo vật có thể xuất thủ thuận tay.
- Đi gặp đám Thần Vương kia?
Đám người Âm Phần Huyên nghe được ý định của Chung Nhạc, trong lòng không khỏi thất kinh, cảm thấy khó giải quyết vạn phần. Đám Thần Vương Thái Cổ cực kỳ nguy hiểm, trốn ở trong Tổ Đình thì cũng thôi, sao có thể dễ dàng đi ra ngoài gặp bọn họ?
Đây chẳng phải là đã dâng tính mạng của chính mình cho bọn họ sao?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Không cần lo lắng! Lần này ta là dùng lễ cầu kiến, trước hạ bái thiếp. Nếu bọn họ cho phép ta tiến vào, ta mới sẽ tiến vào. Bọn họ tự nhiên cũng sẽ dùng lễ đối đãi!
Đám người Âm Phần Huyên, Phù Lê liếc nhìn nhau một cái, đều cảm thấy Chung Nhạc hành động có chút lỗ mãng. Mặc dù Chung Nhạc hạ bái thiếp trước, chính là dựa theo lễ nghi, nhưng đối phương chưa chắc sẽ dùng lễ đối đãi.
Nhất là Chung Nhạc lại còn là một Phục Hy, cùng với đám Thần Vương Thái Cổ kia quả thật chính là đại địch không chết không thôi, đối phương có thể dùng lễ đối đãi mới là lạ.
Tuy nói lần này Chung Nhạc từ chỗ của Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đã chiếm được rất nhiều tiện nghi, lại khiến cho Tiên Thiên Thần Đao trở thành Đế binh, nhưng so với đám Thần Vương Thái Cổ kia, tu vi thực lực của Chung Nhạc vẫn còn quá yếu, xa xa không đủ nhìn.
Nếu đám Thần Vương kia dùng bạo lực đối đãi, vậy Chung Nhạc có thể chống đỡ nổi sao?
- Chư quân không cần lo lắng!
Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:
- Ta mặc dù không phải là đối thủ của đám Thần Vương, nhưng nếu ta muốn đi, bọn họ chưa chắc đã có thể lưu lại ta!
Âm Phần Huyên vẫn có chút không yên lòng, nói:
- Phu quân vẫn là dẫn Táng Linh Thần Vương cùng đi theo a!
Chung Nhạc gật đầu.
o0o
Trôi qua mấy ngày, Chung Nhạc và Táng Linh Thần Vương đi tới Quái thành trong sáu mươi bốn Thần thành. Trong Quái thành có Đế Quân Tương Tả Vũ trú đóng.
Tương Tả Vũ cũng có thể xem như là Thiên Yêu thị. Bất quá, tổ tiên của hắn đã làm tọa kỵ của Thiên Đế, cho nên địa vị không cao bằng Thiên Yêu thị của Vũ trụ Cổ lão. Hắn suất lĩnh chính là Tứ Tượng Quân của Yêu Tộc, chia làm Tứ Tượng, dưới trướng có bốn vị đại tướng cấp Đế Quân, phân biệt trấn thủ Tổn thành, Ích thành, Cấu thành và Tụy thành.
Chung Nhạc đi tới Quái thành. Chỉ thấy rất nhiều Cự thú đang lúc hì hì hục hục vận chuyển tinh tú. Một đám Thú Thần thật lớn lôi kéo tinh tú trong tinh không, xếp thành từng hàng từng hàng di chuyển, vận tinh chuyển nguyệt, di tinh hoán nhật, tràng diện vô cùng đồ sộ.
Bọn họ đang chế tạo trận thế Chu Thiên Tinh Đấu. Trận thế này chính là do Phong Hiếu Trung thiết kế, mô phỏng Bí cảnh Thần Túc của Tinh Hà Linh Thể mà xây dựng. Trận thế của toàn thể Chu Thiên Tinh Đấu chính là Bí cảnh thứ bảy. Nếu có ngoại địch xâm nhập vào, sẽ có thể thôi động Chu Thiên Tinh Đấu Trận, biến thành đạo Luân Hồi thứ bảy của Quái thành, uy năng vô cùng to lớn.
Chỉ có bậc Quỷ tài như Phong Hiếu Trung mới có thể thiết kế ra trận pháp khiến cho một tòa Thần thành cũng có được Thất Đạo Luân Hồi, đổi lại là Chung Nhạc cũng không thể làm được.
Chiến trận mà Chung Nhạc thiết kế chính là Sát trận Thất Đạo Luân Hồi do đại quân Thần Ma luyện ra, công pháp tu luyện nhằm vào chư tướng, thuộc tính Thất Đạo Luân Hồi thiết kế ra lại cũng bất đồng, cần năng lực thôi diễn cực mạnh mới có thể thiết kế ra loại trận pháp này.
Sát trận Thất Đạo Luân Hồi của hắn, so với trận thế Thất Đạo Luân Hồi Thần thành của Phong Hiếu Trung, cái nào cũng có sở trường riêng, khó phân ưu khuyết.
Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung áp dụng Bí cảnh thứ bảy vào trong chiến tranh Thần Ma đại quy mô, đối với đạo pháp thần thông thế gian có thể nói là một lần đề thăng bay vọt.
Một con Yêu thú cấp Tạo Vật Chủ hiện ra nguyên hình, biến thành một con Đề Hồ Cự Hào, lưng cõng một tòa Tinh lục thật lớn vỗ cánh bay lên, bay về phía Quái thành.
Tôn Tạo Vật Đề Hồ kia nhìn thấy Chung Nhạc, vội vàng dừng lại, kêu lên:
- Bái kiến Thiên Thừa Tướng!
Chung Nhạc giơ tay lên, mỉm cười nói:
- Không cần đa lễ! Ngươi cứ việc làm chuyện của ngươi đi!
Hắn nhẹ nhàng cất bước, tiến về phía tòa Tinh lục trên lưng Tạo Vật Đề Hồ kia. Trong lòng Tạo Vật Đề Hồ kia nghi hoặc, chỉ đành lưng cõng Tinh lục tiếp tục phi hành. Tòa Tinh lục này chính là hắn phát hiện trong một phiến Tinh vân phụ cận, hẳn là do mấy khỏa Tinh cầu va chạm với nhau tạo thành. Hắn dù sao cũng là Tạo Vật Chủ, thực lực tương đối cường đại, cho nên mới cõng tòa Tinh lục này lên, dự định chở về Quái thành.
Trên tòa Tinh lục này còn có một vài sinh linh, hiếm có Luyện Khí Sĩ, phần nhiều đều là sinh linh bình thường, bởi vậy Tạo Vật Đề Hồ cũng không quá mức để ý.
- Ta cảm thấy là Thiên lớn!
Chung Nhạc đáp xuống trên tòa Tinh lục kia, chỉ nghe phía trước truyền tới thanh âm trẻ con thanh thúy. Hắn dõi mắt nhìn về phía thanh âm, chỉ thấy phía trước có hai tiểu nhi, một đứa trong đó mặc cái yếm đỏ thêu đóa hoa cúc màu vàng, một đứa khác mặc cái yếm đỏ thêu phiến lá cây màu xanh, cái mông để trần ngồi bệt trên mặt đất, đang lúc tranh cãi lẫn nhau.
Hai tiểu nhi bất quá chỉ bốn năm tuổi, nhưng lại tranh cãi ầm ĩ không thôi. Một tiểu nhi trong đó kêu lên:
- Thiên lớn, Thiên như cái vòm chụp xuống, bao phủ đại địa, cho nên là Thiên lớn!
- Ta cảm thấy là Địa lớn!
Một tiểu nhi khác tranh cãi:
- Trước đây ta từng không ngừng đi tới, nhưng mãi cũng không đi tới điểm cuối của đại địa, cho nên là Địa lớn!
- Thiên lớn!
- Địa lớn!
- ...
Chung Nhạc và Táng Linh Thần Vương đang định đi tới, đột nhiên hai tiểu nhi cùng nhau quay đầu lại, nhìn về phía bọn họ, trăm miệng một lời nói:
- Nghe nói Thiên Thừa Tướng bác học đa tài, ngươi hãy nói một chút xem là Thiên lớn hay là Địa lớn?
Chung Nhạc thoáng ngẩn người, dừng bước lại, nhìn về phía Táng Linh Thần Vương. Táng Linh Thần Vương lắc đầu, nói:
*****
- Chưa từng gặp qua bọn họ!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Hai tiểu nhi biện Thiên lớn hay Địa lớn, ngược lại cũng có chút thú vị a!
Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng kia mỉm cười, nói:
- Thiên Thừa Tướng trợ giúp Thiên Đế đánh thiên hạ, lại lật lên sóng to gió lớn, khuấy động phong vân trong Vũ trụ Cổ lão, giết chết Tiên Thiên Tà Đế. Ngươi nhất định là biết rõ Thiên lớn hay Địa lớn mới đúng a?
Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu phiến lá xanh còn lại nói:
- Thiên Thừa Tướng được khen là đệ nhất trí giả đương đại, dùng thân phận dư nghiệt Phục Hy khuấy động đại cục thiên hạ, thật sự là kỹ kinh thiên hạ, vô cùng yêu nghiệt, khiến cho chúng ta bội phục không thôi. Sao Thiên Thừa Tướng không tới biện một chút xem rốt cuộc là Thiên lớn hay là Địa lớn?
Trong lòng Chung Nhạc dâng lên hứng thú, mỉm cười nói:
- Ta cho rằng Địa lớn!
Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng cười lạnh một tiếng, nói:
- Sao lại Địa lớn? Rõ ràng là Thiên lớn hơn a! Thiên to lớn mênh mông, vô cùng vô tận, phóng nhãn không nhìn thấy sâu cạn!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta từng gặp qua Thiên! Thiên tuy lớn, nhưng thủy chung cũng không phải là Tiên Thiên Thần chân chính. Thiên là do tế tự sinh ra, khó có thể thoát thân!
Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng trố mắt nhìn chằm chằm hắn, một lúc sau mới già mồm nói:
- Nhưng cũng không thể nói là Địa lớn!
- Địa đã là Đạo Thần, sao không phải là Địa lớn?
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Ta từng gặp qua Cấu thân của Địa!
Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng á khẩu không trả lời được. Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu phiến lá xanh còn lại thì dương dương đắc ý.
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Hiện tại, các ngươi có thể dẫn ta đi gặp chủ nhân của các ngươi rồi chứ?
- Thiên Thừa Tướng từng gặp qua Thiên, từng gặp qua Đại, đã có tư cách gặp lão gia nhà chúng ta!
Hai tiểu nhi đứng dậy, đi phía trước dẫn đường, nói:
- Các ngươi đi theo ta!
Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng quay đầu lại liếc nhìn Táng Linh Thần Vương một cái, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đường đường một tôn Thần Vương, vậy mà lại làm chó săn của Thiên Thừa Tướng, thật đáng thương!
Táng Linh Thần Vương nhất thời giận dữ, lạnh lùng nói:
- Tiểu nhi nói năng bậy bạ, cẩn thận sau khi chết không có nơi táng thân!
Hắn chính là Táng Khu Thần Vương, tự nhiên có tư cách nói những lời này.
Hai tiểu nhi cười lạnh, nói:
- Táng Linh, niên kỷ của chúng ta hoàn toàn không nhỏ hơn ngươi chút, mở miệng tiểu nhi ngậm miệng tiểu nhi, cẩn thận gió lớn xé rách đầu lưỡi nhà ngươi!
Táng Linh Thần Vương nhất thời trừng mắt cứng lưỡi. Chung Nhạc cũng cực kỳ nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ:
- Lẽ nào hai tiểu gia hỏa này cũng là Thần Vương Viễn Cổ sao?
Trong Thức hải của hắn, Tân Hỏa đột nhiên kinh hãi nói:
- Ta đã nhớ hai tiểu nhi này rồi! Bọn họ quả thật là Thần Vương sinh ra tại Thời đại Viễn Cổ! A! Ta đã biết kẻ ẩn cư ở nơi này là tôn Thần Vương Thái Cổ nào rồi!
Chung Nhạc vội vàng tra hỏi. Tân Hỏa mỉm cười, nói:
- Tôn Thần Vương này gọi là Càn Đô, là Thần Vương Thái Cổ tề danh với đám người Lôi Trạch và Hoa Tư. Lần này ngươi đẹp mặt rồi! Càn giả, Thiên dã, Càn Đô giả, Thiên Đô dã. Tên của hắn còn được gọi là Thiên Đô. Hai tiểu nhi này, ta từng gặp qua một lần tại Thời kỳ Viễn Cổ. Một người tên là Thiên Cơ, một người tên là Thiên Huyền, đều là Thần Vương Viễn Cổ, cùng nhau sinh ra. Thời đại Đại Toại xuất thế, bọn họ cũng đã từng gặp qua Đại Toại. Vừa rồi nếu ngươi nói Thiên lớn, vậy Càn Đô Thần Vương còn có thể khách sáo với ngươi một chút, ít nhất cũng sẽ không làm khó ngươi. Nhưng ngươi hết lần này tới lần khác lại nói Địa lớn, hắn chắc chắn sẽ không cấp cho ngươi mặt mũi!
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, nghi hoặc hỏi:
- Vì sao?
- Vừa rồi Thiên Cơ và Thiên Huyền nghị luận không phải là Thiên và Hậu Thổ nương nương kẻ nào lợi hại hơn, mà là nghị luận xem Càn Đô và Hậu Thổ nương nương kẻ nào càng lợi hại hơn!
Ngữ khí Tân Hỏa cười trên nỗi đau của người khác, nói:
- Hắn thường xuyên so kè hơn thua với Hậu Thổ nương nương, ngươi hết lần này tới lần khác lại nói là Địa lớn hơn Thiên, sao hắn có thể cấp cho ngươi mặt mũi chứ?
Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc, một lúc sau mới nói với Táng Linh Thần Vương:
- Bọn họ chính là xuất thế từ Thời đại Đại Toại, niên kỷ so với ngươi quả thật là lớn hơn một chút!
Sắc mặt Táng Linh Thần Vương đen như đít nồi, hậm hực không thôi, nói:
- Tạo Vật Đề Hồ vậy mà lưng cõng một đám Thần Vương, giúp đám Thần Vương này dọn nhà! Thật là không biết sống chết!
Hai tiểu nhi Thiên Cơ, Thiên Huyền dương dương đắc ý, dẫn hai người đi tới trước một gian miếu nhỏ, giòn giả nói:
- Lão gia, đã dẫn Thiên Thừa Tướng tới rồi! Thiên Thừa Tướng nói là Địa lớn hơn Thiên!
- Hừ!
Bên trong gian miếu truyền tới một tiếng hừ lạnh không vui. Chỉ nghe một đạo thanh âm dày nặng chậm rãi nói:
- Địa lớn hơn Thiên? Ta không bằng Hậu Thổ nương nương sao? Thật buồn cười! Phục Hy thị vẫn là có mắt không tròng, không biết sự lợi hại của ta, khó trách lại bị diệt tộc!
Chung Nhạc trừng mắt với Thiên Cơ Thiên Huyền một cái, sửa sang lại quần áo, cất bước tiến vào trong miếu, cười hắc hắc, nói:
- Hậu Thổ nương nương đã là Đạo Thần, xin hỏi tu vi hiện tại của Càn Đô đạo huynh là cấp bậc gì? Đã thành Đạo Thần rồi chưa?
Hắn còn chưa tiến vào trong miếu, bên trong đã đi ra một lão giả thổi râu mép trừng mắt, nổi giận đùng đùng nói:
- Vẫn chưa! Thì thế nào?
← Ch. 1265 | Ch. 1267 → |