Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1330

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1330: Tế hư không
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Tư Mệnh nhận lấy cái đầu của Cổ Nhạc và Tiên Thiên Thần Đao do Dịch đạo biến thành, ánh mắt kinh ngạc nhìn thi thể không đầu của Cổ Nhạc ngã xuống, sau đó yên lặng thu hồi cái đầu và Thần đao, suất lĩnh đại quân tiếp tục giết về phía đại quân Thiên Đình.

Nàng phảng phất như không hề bị cái chết của Cổ Nhạc ảnh hưởng, vẫn như cũ suất lĩnh đại quân chém chết, mãi cho tới khi đại quân Thiên Đình hoàn toàn tan rã, hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu, lúc này Tư Mệnh mới thu tay lại.

Mấy vị Đại Đế Thượng Cổ kia cũng táng thân trong lúc đại chiến, không một người chạy thoát, toàn bộ đều chết dưới Lục Đạo Thiên Luân.

Mặc Ẩn hạ lệnh đại quân phân ra mấy đường xuất kích, tiêu diệt tàn quân Thiên Đình, bắt tù binh vô số. Nhưng Tư Mệnh đã hạ lệnh:

- Không chấp nhận tù binh đầu hàng, toàn bộ giết chết, Huyết Tế hồn thiêng liệt tổ liệt tông Phục Hy thị trên trời!

Mặc Ẩn thoáng ngẩn người, can gián nói:

- Chủ mẫu, giết tù binh bất tường a!

- Bất tường ở đâu ra? Phục Hy Thần Tộc ta năm xưa cũng bắt tù binh vô số, còn không phải cũng đều bị giết cả sao? Sao đám tồn tại cao cao tại thượng kia không tao ngộ bất tường chứ?

Tư Mệnh lạnh lùng nói:

- Chủ công nhà ngươi chết rồi! Ta muốn đám tù binh này chôn cùng với hắn!

Mặc Ẩn chỉ đành hạ lệnh dựng lên Tế đàn, các quân giết chết tù binh, chém chết hết thảy Thần Ma Thiên Đình bị bắt, không chừa một tên, tế tự cho liệt tổ liệt tông Phục Hy thị.

Mấy ngàn vạn Thần Ma bị Huyết Tế, khí huyết như nước thủy triều, cuồn cuộn tuôn trào về phía Hư Không Giới. Khí huyết dâng trào ba động, giống như huyết hải vậy, phóng vọt về phía linh hồn của các liệt tổ liệt tông Phục Hy thị.

Linh hồn của liệt tổ liệt tông Phục Hy thị đã có tám chín vạn năm chưa hề nhận được tế tự, linh hồn sớm đã héo rũ suy nhược, lại bị đám Thực Linh Thú đánh cắp lực lượng tế tự, quả thật là ngày càng lụn bại.

Nhưng hiện tại, mấy ngàn vạn Thần Ma bị Huyết Tế, cung cấp lực lượng tế tự cho bọn họ, đám linh hồn già nua này nhất thời nhận được lực lượng bổ sung, từng cái từng cái lại trở nên tươi sống, tràn ngập sinh cơ và lực lượng.

Soạt!

Một tầng Thiên Mạc từ xa bay tới, che phủ dày đặc không trung, ngăn chặn hàng rào Hư Không Giới, nỗ lực ngăn cản lực lượng tế tự. Không ngờ lực lượng tế tự phóng vọt tới kia thật sự quá mạnh, hất cho Thiên Mạc văng lên thật cao, không thể che đậy hàng rào Hư Không Giới được.

- Phục Hy thị thật là càng lúc càng hung hăng ngang ngược rồi, lại dám làm bậy như thế. Lực lượng tế tự khổng lồ như vậy, tất nhiên là đã Huyết Tế vô số Thần Ma, lẽ nào ngươi không sợ bị hàng kiếp sao?

Thiên Mạc Thân đứng sừng sững trên Thiên Mạc, đột nhiên tâm niệm khẽ động, giá ngự Thiên Mạc từ Hư Không Giới phiêu đãng xuống, men theo lực lượng tế tự kia, ý đồ muốn giết chết kẻ dám tế tự Phục Hy Tổ Linh.

Sau lưng hắn, trên Thiên Mạc còn chở theo vô số Thực Linh Thú, nhao nhao rục rịch xuất động, bộ dáng khó có thể kềm chế, hiển nhiên là chuẩn bị đại khai sát giới.

Qua không bao lâu, mảnh Thiên Mạc kia đã bay vào khu Luân Hồi thứ bảy. Thiên Mạc Thân từ xa xa nhìn thấy ức vạn đại quân Thần Ma, không khỏi nhất thời kinh hãi, thất thanh nói:

- Đây là đại bộ đội Phục Hy! Hóa ra bọn họ đã Huyết Tế tù binh tế tự tổ tiên! Thật to gan lớn mật! Bất quá, chuyện này không phải là ta có khả năng hỏi tới rồi, chỉ có thượng bẩm cho Thiên...

Hắn đang định quay trở về Hư Không Giới, cái đầu đột nhiên nứt ra, Lục Đạo Thiên Luân từ trong Bí cảnh Đạo Nhất trong đầu của hắn cắt ra, chấn động cho nhục thân và Nguyên thần của hắn vỡ nát.

Kiện Thiên Luân thật lớn kia còn tiếp tục dọc theo Thiên Mạc một đường nghiền ép tới, nghiền giết vô số Thực Linh Thú trên Thiên Mạc.

Cùng lúc đó, Kim Ô Thần Đế, Táng Linh Thần Vương, Thiên Huyền Thần Vương và Thiên Cơ Thần Vương cũng suất lĩnh đại quân chạy tới, giết lên Thiên Mạc, bao vây tiễu trừ Thực Linh Thú.

Tư Mệnh cũng từ trên Lục Đạo Thiên Luân đi xuống, đích thân chém giết. Trôi qua mấy ngày, chém giết kết thúc, vô số Thực Linh Thú bị một lưới bắt hết, toàn bộ chết trên Thiên Mạc.

Tư Mệnh vươn tay chụp lấy Thiên Mạc, dùng sức rung mạnh Thiên Mạc một cái, thi thể toàn bộ đám Thực Linh Thú đều bị dồn chung lại một chỗ. Sau đó nàng đứng yên tại chỗ, dẫm Thiên Mạc xuống dưới chân, quay sang nói với Mặc Ẩn:

- Huyết Tế luôn những thứ này cho ta!

Mặc Ẩn tán thán không thôi, trong lòng thầm nghĩ:

- Vị Chủ mẫu này sát phạt quả đoán, mạnh mẽ quyết đoán, mạnh hơn những Chủ mẫu khác khá nhiều!

Tầng Thiên Mạc kia ở dưới chân Tư Mệnh không ngừng chấn động kịch liệt, tựa hồ muốn bay ra, nhưng thủy chung vẫn bị Tư Mệnh vững vàng đạp ở dưới chân. Một lúc sau, Thiên Mạc dần dần bình tĩnh lại, hiển nhiên là Thiên đã từ bỏ ý đồ thu hồi Bảo vật Thiên đạo của chính mình.

Thiên đã bị trọng thương trong trận chiến với Tứ Diện Thần, cho tới hiện tại vẫn chưa hồi phục lại. Tư Mệnh một cước trấn áp, khiến cho hắn không thể thu hồi Thiên Mạc, lại càng không cách nào mượn Thiên Mạc một hơi giảo sát đám người Tư Mệnh, chỉ đành đình chỉ triệu hồi Thiên Mạc, tránh cho quá mức mất mặt.

Thiên Mạc Thân của Thiên và vô số Thực Linh Thú đều bị Huyết Tế, tế tự cho linh hồn tổ tông của Phục Hy Thần Tộc. Lực lượng tế tự càng cuộn trào mãnh liệt hơn tiến nhập Hư Không Giới, khiến cho đám linh hồn đã héo rũ kia nhanh chóng hồi phục trở lại, trở nên càng cường đại hơn.

Đợi sau khi tế tự hoàn thành, Tư Mệnh lập tức hạ lệnh, nói:

- Mặc Ẩn, ngươi và Kim Ô Thần Đế khải hoàn trở về Tổ Đình!

Đám người Kim Ô Thần Đế thoáng giật mình, vội vàng nói:

- Tư Mệnh Phục Hy, ngươi gian gian khổ khổ đánh hạ giang sơn tại Tử Vi, cứ như vậy không cần nữa sao?

Tư Mệnh và Cổ Nhạc vẫn luôn chinh chiến tại Tử Vi, mặc dù vẫn chưa đánh hạ được một nửa giang sơn, nhưng cũng đã xâm chiếm hơn ba thành Tinh vực Tử Vi. Những trận chiến vừa qua, Thần Ma chết trận vô số, ngay cả Cổ Nhạc và Tư Mệnh cũng đã hao tâm phí sức, mới đứng vững bước chân tại Tử Vi.

Hiện tại Tư Mệnh nói muốn từ bỏ tất cả mọi thứ, trực tiếp khải hoàn trở lại Tổ Đình, cho dù là Kim Ô Thần Đế cũng không khỏi cảm thấy có chút không nỡ.

- Không cần nữa!

Tư Mệnh quả quyết nói:

- Tổ Đình mới là quan trọng nhất, tất cả những địa phương khác đều có thể mất, duy chỉ có Tổ Đình là không thể! Chỉ cần còn người, thổ địa liền vẫn còn! Khải hoàn!

Trong lòng Mặc Ẩn bội phục không thôi, không ngừng tán thán:

- Hai vị Phục Hy đều là tồn tại khí phách vô lượng. Tư Mệnh Chủ mẫu không câu nệ tiểu tiết, co được dãn được, có thể lấy có thể bỏ, không có một tia lo lắng, là người làm đại sự!

Hắn lập tức hạ lệnh khải hoàn. Tư Mệnh nhìn về phía Táng Linh Thần Vương, nói:

- Thân quá khứ của Chủ công nhà ngươi đã chết, ngươi đi theo ta, không được làm trái mệnh lệnh của ta!

Táng Linh Thần Vương thoáng chần chừ một chút, nói:

- Hai trăm năm sau, ta vẫn sẽ lại đi theo Chủ công! Ta chỉ nghe lệnh của ngươi hai trăm năm mà thôi!

Tư Mệnh gật đầu một cái, trực tiếp thôi động Lục Đạo Thiên Luân, trước đám người Mặc Ẩn một bước trở về Tổ Đình.

*****

Sau khi về tới Tổ Đình, Tư Mệnh lấy ra Tiên Thiên Dịch Đạo của Cổ Nhạc, tiến vào Thánh điện dưới vực sâu của Tổ Đình, lập tức chưởng khống Tổ Đình. Sau khi Tổ Đình rơi vào sự chưởng khống của nàng, nàng mới đi gặp Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương, lệnh cho bọn họ triệu tập chư tướng Tổ Đình, lại sai người đi mời đám tồn tại cổ lão bọn Càn Đô, Tương Vương.

Đa số chư tướng Tổ Đình trấn thủ sáu mươi bốn tòa Thần thành ngoại vi, tám quan nội vi, nghe tin lập tức nhao nhao thông qua Truyền Tống Trận chạy tới.

Chư tướng tụ tập cùng một chỗ, đám thế hệ thanh niên bọn Hiên Viên, Phong Hoài Ngọc, Chung Hiếu Văn, cùng với đám người Lôi Trạch thị Bệ Ngạn, Bí Hý, đám người Hoa Tư thị Hoa Thiến Mân, Quân Tư Tà, đám người Khâu Cấm Nhi, còn có đám người Kim Ô thị, Thiên Yêu thị, Âm Khang thị... cũng đã nhao nhao chạy tới, lẳng lặng chờ đợi.

Một lúc sau, Vân Quyển Thư, Thiên Ti vây quanh Tư Mệnh, cùng với Táng Linh Thần Vương đi theo phía sau cất bước đi tới, cũng dời tới một tòa bảo tọa, đặt ở bên cạnh bảo tọa của Chung Nhạc, ngang hàng với chỗ ngồi của Chung Nhạc, sau đó chậm rãi ngồi xuống, đặt Tiên Thiên Thần Đao của Cổ Nhạc lên bảo tọa của Chung Nhạc ngay bên cạnh.

Dưới đường một mảnh tĩnh lặng.

Tư Mệnh nhìn xung quanh một vòng, lại gật đầu hành lễ với Càn Đô Thần Vương và Tương Vương, lúc này mới lên tiếng, thanh âm thanh thúy, truyền khắp điện đường:

- Phục Hy hai trăm năm sau mới lại hiện thân, lệnh cho ta tạm thời chấp chưởng Tổ Đình. Trong thời gian hai trăm năm này, hết thảy binh quyền của Tổ Đình sẽ do ta chưởng quản!

Dưới đường nhất thời một mảnh xôn xao.

Âm Phần Huyên khẽ nhíu mày, nói với Vân Quyển Thư:

- Vân Quân sư, lời ấy là thật sao?

Vân Quyển Thư nói:

- Nương nương, lời ấy là thật!

Kim Hà Hề chau mày nói:

- Nơi này là cơ nghiệp của tướng công, sao tướng công không giao lại cho chúng ta, mà lại giao cho Tư Mệnh tỷ tỷ? Tư Mệnh tỷ tỷ không nên hiểu lầm! Chỉ là chúng ta ngày thường thân cận với tướng công hơn một chút, cho nên mới có nghi ngờ này!

Tư Mệnh lạnh nhạt nói:

- Bởi vì ta là Chủ mẫu, cũng là Phục Hy, cho nên hắn mới giao cho ta chưởng khống đại cục. Từ không chưởng binh! Tâm địa các ngươi quá nhân từ, giao Tổ Đình cho bất luận kẻ nào trong các ngươi cũng khó có thể bảo trụ được. Chỉ có ta mới có thể bảo trụ được Tổ Đình. Táng Linh, ngươi tới nói chuyện!

Táng Linh Thần Vương khom người nói:

- Chủ công muốn bế quan hai trăm năm, giao Tổ Đình lại cho Tư Mệnh Chủ mẫu cũng là ý của Chủ công, chuyện này Quân sư Mặc Ẩn cũng biết. Tư Mệnh Chủ mẫu thân mang Thánh thai, là con thứ chín của Chủ công. Ít ngày nữa Quân sư Mặc Ẩn sẽ trở về, cũng sẽ ủng hộ Tư Mệnh Chủ mẫu lên nắm quyền!

Dưới đường nhất thời một mảnh oanh động.

Một lúc sau, Âm Phần Huyên chậm rãi nói:

- Nếu đã như vậy, trên dưới Âm Khang thị tự nhiên sẽ toàn lực ủng hộ Tư Mệnh tỷ tỷ!

Sau khi nàng lên tiếng, thanh âm nghị luận dưới đường dần dần bình ổn trở lại. Kim Hà Hề gật đầu, nói:

- Ta nghe Huyên nương nương như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Kim Ô thị cũng sẽ mặc cho Tư Mệnh tỷ tỷ điều khiển!

Quân Tư Tà đẩy Hoa Thiến Mân một cái, Hoa Thiến Mân nhấp nháy cặp mắt, mơ mơ màng màng nói:

- Ta không có ý kiến a!

Yêu Tinh Nhi của Thiên Yêu thị thoáng chần chừ một chút, miễn cưỡng khó khăn nói:

- Nếu chư vị tỷ tỷ đều đã tán thành, vậy thiếp thân cũng sẽ không phản đối!

Đám Chủ soái của sáu mươi bốn tòa Thần thành tám quan nhao nhao gật đầu. Đám người Hiên Viên và Phù Lê, Phù Kỳ Chi của Tinh Hồng Bảo cũng chỉ đành gật đầu.

Tư Mệnh nắm giữ đại quyền, lập tức hạ lệnh, mệnh lệnh sáu mươi bốn tòa Thần thành tám quan co cụm quân lực lại, di chuyển sáu mươi bốn tòa Thần thành và tám tòa hùng quan tới Tinh vực phụ cận Tổ Đình, bỏ qua tuyệt đại bộ phận lãnh địa. Chư tướng trên dưới lại là một mảnh xôn xao. Nhưng Chủ mẫu có lệnh, không thể không theo, chỉ là trong lòng ai nấy đều có một chút oán niệm. Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương toàn lực điều động, duy trì quân tâm các quân, cuối cùng mới miễn cưỡng đàn áp xuống.

Tiếp theo, Tư Mệnh lại lệnh cho thủ quân tám tòa Thần thành của Thông Thiên Tinh Lộ rút về, quay về Tổ Đình, lại dẫn phát lên chỉ trích không nhỏ. Thiên Ti nương nương nỗ lực điều giải nhân quả, cuối cùng cũng không tạo thành đại loạn.

Đám nương nương bọn Âm Phần Huyên, Kim Hà Hề cũng có chút không hiểu, trong lòng có chút oán trách. Kim Hà Hề triệu tập các vị nương nương tới nghị sự, nói:

- Huyên tỷ tỷ, phu quân thật không dễ dàng mới mở ra một chỗ đặt chân trong Vũ trụ Cổ lão, hiện tại Tư Mệnh chủ sự, lại vứt đi gần như chín thành cơ nghiệp của phu quân. Theo như ta thấy, cần phải đoạt quyền của nàng, trục xuất nàng, tránh cho nàng cũng vứt mất luôn một thành cơ nghiệp còn lại!

Các vị nương nương nhao nhao gật đầu.

Âm Phần Huyên suy tư trong chốc lát, nói:

- Các ngươi không nên hành động khinh xuất! Để ta tự mình đi gặp nàng, tra hỏi một phen mới lại quyết định!

o0o

Âm Phần Huyên chủ động tới gặp Tư Mệnh. Lúc này, Tư Mệnh đang có chút nôn nghén, nhìn thấy nàng vừa tới, vội vàng chỉnh lý dung nhan, vung tay để cho thị nữ lui xuống, nói:

- Huyên tỷ tỷ, ta đã đợi ngươi rất lâu rồi, ngươi cuối cùng cũng đã tới!

Âm Phần Huyên mỉm cười, nói:

- Ngươi đang có thai trong người, lại còn phải Nam chinh Bắc chiến khắp nơi, thật sự là làm khó ngươi rồi! Ngươi hẳn là nên nghỉ ngơi nhiều một chút mới đúng, không cần vất cả như vậy!

- Thân quá khứ của Phục Hy đã chiến tử rồi!

Tư Mệnh đột nhiên nói. Âm Phần Huyên nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn. Tư Mệnh tiếp tục nói:

- Chân thân của hắn đã đi tới tương lai hai trăm năm sau, trong vòng hai trăm năm này tuyệt sẽ không lại xuất hiện. Hiện tại Tổ Đình trống rỗng, tất có đại kiếp nạn sắp tới. Hiện tại ta thật hận không thể để cho hài tử này vĩnh viễn cũng không cần sinh ra, toàn tâm toàn ý vượt qua trận đại kiếp này. Bất quá, cho dù ta phong ấn hắn cũng không thể phong ấn quá lâu, nhiều nhất chỉ có thể lùi lại sáu mươi, bảy mươi năm, cuối cùng hắn cũng phải xuất thế!

Trong lòng Âm Phần Huyên đại chấn, một lúc lâu sau mới nói:

- Ta minh bạch rồi! Ngươi yên tâm đi! Ta sẽ toàn lực giúp ngươi! Hài tử này, ngươi không nên ủy khuất hắn...

- Ta sẽ không ủy khuất hắn!

Sắc mặt Tư Mệnh bình tĩnh:

- Nếu ta thua rồi, chết rồi, hắn sẽ là Phục Hy còn lại duy nhất trong thời gian hai trăm năm này, kế thừa trọng trách. Đây là trách nhiệm mà hắn đã định trước phải gánh lấy!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)