← Ch.1458 | Ch.1460 → |
Khởi Nguyên Đạo Thần khẽ nhíu mày. Lần trước hắn từng hỏi qua mục đích gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này lên bờ, cũng là câu trả lời này, lần này cũng lại là câu trả lời này.
Hắn có chút không quá minh bạch mục đích thật sự của sinh linh đồng dạng tới từ Hỗn Độn này rốt cuộc là cái gì?
Dẹp bỏ hỗn loạn gì, lập lại trật tự gì?
Hỗn loạn tính từ thời điểm nào? Trật tự lại tính từ thời điểm nào?
Hỗn loạn là bắt đầu tính từ thời điểm Đại Tư Mệnh đánh nát Đế tinh Thần Kỷ của Chung Nhạc, hay bắt đầu tính từ thời điểm Chung Nhạc suất lĩnh sinh linh Hậu Thiên diệt trừ Tiên Thiên Thần Ma? Hay là bắt đầu tính từ ba trăm vạn năm trước, thời điểm Khởi Nguyên Đạo Thần từ trong Hỗn Độn lén đi vào cái vũ trụ này?
Đại Tư Mệnh đánh nát Đế tinh của Chung Nhạc, đã thay đổi hướng đi của tương lai, khiến cho tương lai vẫn đục không chịu nổi, sinh vật Hỗn Độn không thể ngao du trong dòng thời gian. Về sau Chung Nhạc quật khởi, sát phạt chinh chiến, diệt trừ sạch sẽ Tiên Thiên Thần Ma, chèn ép Thiên, vô cùng bá đạo, khiến cho Thời đại Thần Kỷ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, đã hoàn toàn thay đổi tương lai.
Cả hai chuyện này đều đã tạo nên thời không sóng gợn, khiến cho thời không tương lai đã phát sinh cải biến. Nhưng trước hai chuyện này, còn có một số chuyện đã thay đổi tương lai, ví dụ như Khởi Nguyên Đạo Thần từ trong Hỗn Độn tiến vào cái vũ trụ này, ví dụ như Tứ Diện Thần từ trong Hỗn Độn tiến vào Đạo Giới.
Lời nói của Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu rất đáng để nghiền ngẫm rồi.
- Đạo huynh có thể nói rõ ràng một chút không?
Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, nói:
- Ta ngược lại muốn nghe một chút đạo huynh làm sao dẹp bỏ hỗn loạn, lập lại trật tự!
- Thái Hoàng chết rồi, tương lai sẽ trong suốt trở lại!
Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu nhàn nhạt nói.
Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần chớp động, nói:
- Diệt trừ Thái Hoàng, tựa hồ không cần giúp đỡ Thiên, cũng không cần bắt giữ một tôn Luân Hồi Thánh Vương khác a? Mục đích của đạo huynh tựa hồ không chỉ muốn diệt trừ Thái Hoàng đơn giản như vậy, có thể nào...
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia lạnh nhạt nói:
- Ta làm như thế nào, cần phải giải thích với ngươi sao?
Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần cứng đờ, cười hắc hắc, nói:
- Đạo huynh đừng nóng giận! Ta cũng chỉ muốn hỏi một chút mà thôi. Nếu ngươi đã muốn chen ngang một chân, vậy chúng ta có thể liên thủ cùng nhau đối phó Thái Hoàng. Bản thân Thái Hoàng hiện tại đã không đáng lo, chỉ là Đại Đế dưới trướng hắn quá nhiều, liên thủ lại đối với chúng ta thật ra cũng là một uy hiếp không nhỏ. Nếu có thể lại được đạo huynh tương trợ, tất nhiên sẽ càng nắm chắc phần thắng!
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia từ chối cho ý kiến, dẫn theo tôn Luân Hồi Thánh Vương còn lại đi xa.
Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, nói:
- Gã Hỗn Độn Thất Khiếu này quả thật có chút khả nghi! Hắn nói là muốn diệt trừ Thái Hoàng, nhưng lại xuất thủ cứu tính mạng của Thiên, lần này lại cứu đi tôn Luân Hồi Thánh Vương còn. Xem ra, hắn cũng không phải an phận như vậy, hơn phân nửa là cũng muốn xây dựng thế lực của chính mình. Thiên ở dưới trướng hắn, Thiên chưởng khống Hách Liên Khuê Ngọc, hắn lại chưởng khống Thiên, có thể nói thế lực vô cùng to lớn. Mà hắn bắt giữ tôn Luân Hồi Thánh Vương còn lại, vậy nhược điểm của Luân Hồi Thánh Vương cũng rơi vào trong tay hắn, tương lai nói không chừng có thể dùng tôn Thánh Vương kia đối phó Luân Hồi Thánh Vương. Tâm cơ của hắn, so với tưởng tượng của chúng ta còn thâm trầm hơn rất nhiều!
Luân Hồi Thánh Vương nhất thời nghiêm nghị:
- Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu cứu một cái ta khác, là muốn đối phó ta sao?
Khởi Nguyên Đạo Thần gật đầu, nói:
- Xem ra, hắn cũng không chịu cô đơn. Cái gọi là dẹp bỏ hỗn loạn, lập lại trật tự đoán chừng chỉ là một câu lý do. Chỉ sợ hắn cũng không phải là muốn trở lại Hỗn Độn, mà là muốn lưu lại trong nơi phồn hoa này, cẩn thận hưởng thụ một phen. Chỉ cần hắn có mục đích này, vậy sẽ không có bao nhiêu xung đột với chúng ta!
Tứ Diện Thần gật đầu, nói:
- Hắc Bạch Nhị Đế ở trong Đạo Giới có đột phá, tu thành Đạo Thần hay không?
Khởi Nguyên Đạo Thần lắc đầu, nói:
- Bọn họ cảnh giới chưa tới, đã rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, trong thời gian ngắn khó có thể hạ giới!
- Vậy một người còn lại trong Đạo Giới thì sao?
Tứ Diện Thần lại hỏi.
- Phong Đạo Tôn sao?
Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần chớp động, có chút kiêng kỵ nói:
- Thực lực của hắn quả thật cường hoành, mặc dù đã rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, nhưng bất cứ lúc nào cũng có khả năng đột phá Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương. Thánh Vương, ngươi còn có thể vây khốn hắn được bao lâu nữa?
Luân Hồi Thánh Vương mỉm cười, nói:
- Chỉ cần Đạo Giới vẫn còn trọng điệp với Luân Hồi Đạo Giới, hắn đừng mơ tưởng nhảy ra khỏi bẫy rập do ta bày ra! Gã Phong Đạo Tôn này quả thật rất cao, nếu không phải ta xuất thủ vây khốn hắn, chỉ sợ hắn đã nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần từ rất lâu rồi!
Không gian Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới trọng điệp với nhau, Luân Hồi Thánh Vương chính là từ trong Luân Hồi Đạo Giới thi pháp, vây khốn Phong Hiếu Trung trong Bẫy rập Đạo Thần, khiến cho hắn không thể nhảy thoát.
Khởi Nguyên Đạo Thần khí phách dâng trào, cười hắc hắc, nói:
- Thái Hoàng còn đang đợi Phong Đạo Tôn từ trong Đạo Giới đi ra giúp hắn một tay. Chỉ sợ hắn đợi tới chết, cũng không đợi được Phong Đạo Tôn a! Thánh Vương yên tâm! Chỉ cần chuyện này kết thúc, Thánh Vương cũng có thể trở thành Đạo Thần! Đi thôi! Đã tới lúc đi gặp đám người Đại Toại, Lôi Trạch một chuyến rồi!
Ba người cùng nhau rời đi.
o0o
Bên kia, gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia đi tới trên không sáu mươi bốn tòa Thần thành. Tôn Luân Hồi Thánh Vương kia nhất mực cung kính, nói:
- Đạo huynh giúp ta tránh thoát kiếp nạn này, Luân Hồi ta cảm kích bất tận!
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia lạnh nhạt nói:
- Phát thệ với ta, ngươi sẽ hiệu trung với ta, tuyệt không phản bội. Ta sẽ giúp ngươi thôn phệ một cái ngươi còn lại, khiến cho ngươi trở thành Luân Hồi Thánh Vương chân chính!
Luân Hồi Thánh Vương nhất thời kinh hãi, khẽ mỉm cười, nói:
*****
- Đạo huynh...
- Ngươi muốn nói điều kiện với ta sao?
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia hờ hững nói:
- Ngươi không có tư cách nói điều kiện! Mạng của ngươi là do ta cứu, bản lĩnh của ngươi không bằng một cái ngươi khác, rời khỏi ta, ngươi nhất định sẽ bị hắn thôn phệ. Phát thệ với ta!
Luân Hồi Thánh Vương thoáng do dự một chút, ánh mắt chớp động. Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia lạnh lùng nói:
- Không cần ý đồ dùng Đại đạo Luân Hồi chuyển dời Khế ước Hỗn Độn. Ta chính là Hỗn Độn, ngươi không thể gạt được ta! Nếu ta phát hiện ngươi dám động tay chân, ta lập tức thôn phệ ngươi!
Luân Hồi Thánh Vương bất đắc dĩ, chỉ đành ký Khế ước Hỗn Độn với hắn. Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia vô cùng hài lòng, gật đầu một cái, nói:
- Ta làm bất cứ chuyện gì, ngươi cũng đều không được hỏi nguyên nhân. Ta lệnh cho ngươi làm bất cứ chuyện gì, ngươi cũng đều không thể làm trái. Tới lúc đó, ta sẽ giúp ngươi thôn phệ một cái ngươi còn lại!
Luân Hồi Thánh Vương khom người xưng vâng, trong lòng lại có chút không thoải mái.
Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia phất tay một cái, cuốn Luân Hồi Thánh Vương lên. Đột nhiên Hỗn Độn lượn lờ, nuốt chửng bọn họ. Luân Hồi Thánh Vương mở mắt nhìn lại, trong lòng hoảng sợ. Chỉ thấy chính mình đã tiến vào Hỗn Độn cuồn cuộn, xung quanh đều là khí Hỗn Độn vô cùng nồng đậm.
Khí Hỗn Độn không ngừng ba động, hắn nhìn xuống dưới, chỉ thấy vũ trụ giống như hình ảnh trong dòng thời gian, thời gian như trường hà. Nhưng hắn lại không thể tùy ý trở về quá khứ hay đi tới tương lai. Hắn dù sao cũng không phải là sinh vật Hỗn Độn, không có năng lực ngao du thời gian, ngao du Hỗn Độn.
Mà trong phiến Hỗn Độn này vẫn còn có một đám thế giới khác nữa, khiến cho hắn không khỏi cả kinh thất sắc.
- Đó là... Đạo Giới! Trong Hỗn Độn lại có một Đạo Giới khác!
Luân Hồi Thánh Vương cực kỳ kinh hãi. Thánh địa Luân Hồi của hắn chính là ở trong Luân Hồi Đạo Giới, Đạo Giới lại trọng điệp với Luân Hồi Đạo Giới, bởi vậy hắn vô cùng quen thuộc Đạo Giới.
Mà Đạo Giới trong Hỗn Độn này so với Đạo Giới chân chính thì có vẻ nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng quả thật chính là Đạo Giới không thể nghi ngờ.
Đúng lúc này, gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia giơ tay lên, chỉ thấy một cái chuông lớn bay tới, rơi vào trong tay hắn. Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu nói:
- Ngươi mang theo cái chuông này của ta hạ giới, treo nó trên không trung sáu mươi bốn tòa Thần thành, không cần làm bất cứ chuyện gì khác!
Luân Hồi Thánh Vương nâng cái Hỗn Độn Cự Chung này lên, có chút cật lực. Cái chuông này vô cùng to lớn, cho dù bản thân hắn nâng lên cũng đều có cảm giác cật lực, có thể tưởng tượng uy lực của nó mạnh mẽ tới mức nào.
- Cái chuông này khổng lồ như vậy, tất nhiên khó thoát khỏi tai mắt của Thái Hoàng. Nếu Thái Hoàng phái người tới kiểm tra, vậy phải làm sao?
Luân Hồi Thánh Vương hỏi.
- Bọn họ không nhìn thấy!
Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu phất ống tay áo một cái, Luân Hồi Thánh Vương không tự chủ được lập tức té thẳng xuống vũ trụ bên dưới. Đợi tới lúc ổn định lại thân hình, hắn đã đi tới trên không trung sáu mươi bốn tòa Thần thành.
- Kỳ quái!
Luân Hồi Thánh Vương không khỏi kinh ngạc, chỉ thấy cái chuông lớn kia vừa rời khỏi Hỗn Độn liền biến mất không thấy đâu nữa, nhưng hắn rõ ràng cảm giác được chính mình vẫn còn đang nâng đỡ cái chuông lớn kia trong tay.
- Thật là kỳ diệu! Hửm? Đúng rồi! Cái chuông này tới từ một cái thế giới trong Hỗn Độn, thế giới kia hiển nhiên là một cái Hư Không Giới khác!
Hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại:
- Cái chuông này hẳn là dùng đại đạo của Hư Không Giới sáng tạo ra. Đại đạo Hư Không quả thật khó có thể phát hiện! Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này không tầm thường! Tạo nghệ trên Đại đạo Hư Không vậy mà còn siêu việt Đại Toại, đã luyện Đại đạo Hư Không thành bảo vật!
- Bản lĩnh của gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này không khỏi cũng quá cường hoành rồi a? Đối với Đại đạo Hư Không lại có nghiên cứu thâm sâu như vậy, chỗ thần diệu của kiện Hư Không Chung này nhất định là có quan hệ với Hư Không Giới. Chẳng lẽ là vũ khí hắn luyện chế ra để đối phó Đại Toại sao?
Luân Hồi Thánh Vương thả cái chuông lớn xuống, dùng Luân Hồi Thánh Nhãn tinh tế kiểm tra, cuối cùng cũng nhìn thấy hình dáng mờ nhạt của Hư Không Chung. Hắn đứng dậy, ngồi xuống trên mũi chuông Hư Không Chung, trong lòng thầm nghĩ:
- Có Hư Không Chung che lại, một cái ta khác sẽ không thể tìm được tung tích của ta, như vậy ngược lại là một chuyện tốt. Hắn không thể thôn phệ ta, tu vi thực lực sẽ bị trói buộc không thể tiến lên, sẽ không vượt qua ta quá xa!
o0o
Bên dưới, đại quân do Thiên suất lĩnh đang lúc đối kháng với sáu mươi bốn tòa Thần thành. Trận chiến này mênh mông hạo hãn, từ góc độ của Luân Hồi Thánh Vương nhìn xuống, hơn hai ngàn sáu trăm tòa Lục Đạo Giới không ngừng xoay tròn, Tinh hà hạo hạo đãng đãng. Chư Đế Chư Thần do Thiên suất lĩnh dùng Lục Đạo Giới làm vũ khí, làm Thần binh, cắt về phía sáu mươi bốn tòa Thần thành.
Cảnh tượng to lớn đồ sộ như vậy, quả nhiên là vạn thế hiếm thấy.
Lần trước sử dụng Ba ngàn Lục Đạo Giới chính là cuộc chiến đoạt Đế giữa Chung Nhạc và Mục Tiên Thiên. Chung Nhạc lệnh cho ba ngàn Đế thi thôi động Lục Đạo Giới phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Tứ Diện Thần, đánh cho Tứ Diện Thần bị trọng thương.
Mà trình độ thảm liệt của trận chiến này còn vượt qua trận chiến năm xưa.
Lục Đạo Giới cũng không đơn thuần là uy năng cường đại, hơn nữa còn là một đại thế giới trong Lục Giới. Nếu lực lượng đủ cường đại, thậm chí có thể dùng Tinh vực Tử Vi làm vũ khí nghiền ép địch nhân. Nhưng thế gian không có ai có được lực lượng cường đại như thế.
Mà Lục Đạo Giới lại bất đồng. Lục Đạo Giới là Bí cảnh Nguyên thần của ba ngàn vị Đại Đế Thượng Cổ luyện chế thành, tự thành một giới. Toàn thể Lục Đạo Giới đều bị tế khởi lên, dùng làm vũ khí tấn công sáu mươi bốn tòa Thần thành, uy lực của nó có thể tưởng tượng.
Thực lực của mấy ngàn vị Đại Đế đã rất không tầm thường, càng huống chi lại cộng thêm hai ngàn sáu trăm tòa Lục Đạo Giới nữa?
Mỗi một tòa Lục Đạo Giới đều giống như sáu cái bánh răng quấn cùng một chỗ, chỉ là đám bánh răng này là dùng kích thước Ngân Hà để đo lường. Tinh hà và Tinh hà cắt đứt đan xen, vô số tinh tú trong phút chốc va chạm, hủy diệt, lực bạo tạc đáng sợ tới mức nào?
Đương nhiên, các sinh linh sinh hoạt trong Lục Đạo Giới tự nhiên là gặp tai ương.
Va chạm trực tiếp với hơn hai ngàn sáu trăm tòa Lục Đạo Giới, chính là sáu mươi bốn tòa Thần thành. Vân Quyển Thư đích thân khống chế Luân Hồi Thiên Cầu, điều khiển Vũ trụ Thiên đồ, chưởng khống sáu mươi bốn Thần thành tám Thần quan, toàn bộ lực lượng cuối cùng đều tập trung ở tiền tuyến, biến thành thần thông của Chung Nhạc.
Tiên Thiên Thần Đao, Trảm Đạo!
Đao quang khổng lồ bộc phát, giống như Chung Nhạc đích thân chém xuống vậy. Quang mang kinh thiên động địa cắt ra từng tòa từng tòa Lục Đạo Giới, bẻ gãy nghiền nát, không ai có thể đỡ nổi một đao.
Nhưng số lượng Lục Đạo Giới quá nhiều, lại có Chư Đế liên thủ đối kháng với Thần đao Trảm Đạo, khiến cho Vân Quyển Thư không thể không liên tục biến chiêu.
- Lục Đạo Giới đã đủ để quấn lấy Vân Quyển Thư rồi!
Thiên quan sát chiến cuộc, mỉm cười nói với Hách Liên Khuê Ngọc:
- Bệ hạ, có thể để cho Chư Đế còn lại xuất động, đánh hạ những Thần thành này rồi. Sáu mươi bốn tòa Thần thành vừa vỡ, Vân Quyển Thư nhất định sẽ thua!
← Ch. 1458 | Ch. 1460 → |