← Ch.1486 | Ch.1488 → |
Hắn thấy mình của ba trăm vạn năm trước, đang tiến về Khởi Nguyên thánh địa.
Còn phía sau hắn, hắn thấy một người khác, là Chung Nhạc, đang nhìn hắn tiến vào Khởi Nguyên thánh địa.
Khởi Nguyên Đạo Thần khựng người, mơ hồ nghĩ tới một điều quan trọng, nhưng nhất thời không nghĩ ra rõ ràng được. Đao quang đó vẫn tràn ngập thiên địa chèn ép tới, vô cùng khủng bố.
Chung Nhạc nắm giữ thất đại linh căn thật sự quá đáng sợ, một người rất khó điều khiển được thất đại linh căn. Đừng nói thất đại linh căn, cho dù là lưỡng đại linh căn cũng không thể.
Uy lực của linh căn gần như vô cùng vô tận, có thể diễn hóa thế giới, cường đại như Đại Tư Mệnh cũng từng có vài cây linh căn, nhưng hắn vẫn chỉ giữ lại Sinh Mệnh Cổ Thụ, những cây linh căn khác hoặc biến thành Tử Vi hoặc tặng cho Thần Vương dưới trướng.
Chung Nhạc dưới trạng thái Bát Đại Luân Hồi thì khủng bố như vậy. Bát Đạo Luân Hồi cắt đôi quá khứ tương lai, mời tới bốn hắn từ tương lai, bốn hắn từ quá khứ. Phát huy tối đa uy năng của Hỗn Độn Liên và cả những linh căn khác!
- Hắn không thể nào lại cường đại tới mức không coi Đạo Thần ra gì! Chắc chắn còn có kẻ khác trợ giúp hắn!
Khởi Nguyên Đạo Thần bỗng tỉnh ra, kêu lên:
- Ta hiểu rồi! Đáng hận! Đáng hận!
Tứ Diện Thần không hiểu:
- Đạo huynh hiểu cái gì?
- Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân!
Khởi Nguyên Đạo Thần tức quá lại cười:
- Bốn vị thần nhân tương lai của Thái Hoàng, có một vị là Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân! Hắn che mắt chúng ta lâu như vậy, biết sớm thì đã nhân lúc hắn chưa đại thành mà tiêu diệt hắn rồi.
Tứ Diện Thần khựng người, quay lại nhìn thì thấy Chung Nhạc vẫn đứng sừng sững trên Tổ Đình, từ ba trăm vạn năm trước nhìn về Tổ Đình, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng như vậy!
Chắc hẳn nếu tương lai ba trăm vạn năm có Đạo Thần cường đại thi triển Trụ Quang Luân cũng sẽ thấy thân ảnh vĩ đại này!
Thân ảnh này vượt qua thời gian sáu trăm vạn năm, mãi mãi in dấu ở đó, đứng sừng sững ở đó.
Thân ảnh này chắc chắn sẽ trở thành bóng đen ám ảnh trong tâm các cường giả tương lai, bóng đen không thể xóa bỏ!
Thử nghĩ xem, những người tu thành Đạo Thần có lẽ sẽ khoáng cổ kim sinh, tài tình tuyệt đại, không ai có thể đuổi kịp. Nhưng khi hắn đứng đỉnh cao nhất của nhan sinh nhìn thiên địa, nhìn quá khứ tương lai lại thấy một vị vô địch mấy trăm vạn năm trước, cường đại như vậy, nguy nga như vậy, lẽ nào không giống một bóng đen đè xuống hắn, đè nát đạo tâm vô địch của hắn?
Ba trăm vạn năm vẫn là nói bớt đi, vì gờ Khởi Nguyên Đạo Thần và hắn chỉ trở về ba trăm năm trước, ai biết được Đại Thời Không Luân Hồi của Chung Nhạc cắt tới niên đai nào trong quá khứ?
Đại Thời Không Luân Hồi của Chung Nhạc chắc chắn lấy hắn là tâm, cắt về tương lai và quá khứ, vươn tới vạn cổ!
Tứ Diện Thần còn thấy Bát Đạo Luân Hồi sau đầu Chung Nhạc, có sáu vị Đế Nhạc đứng sừng sững, trong đó Đế Nhạc đứng trong Đạo Nhất Luân Hồi thì có khác biệt, chỉ có thất khiếu.
- Quả nhiên là tên Thất Khiếu thần nhân đó!
Tứ Diện Thần khóe mắt co giật, Khởi Nguyên Đạo Thần bỗng bỏ lại hắn, cắt thời không lao đi:
- Tứ Diện đạo hữu, ta đem theo ngươi thì không thể trở về quá khứ xa hơn, hãy thứ lỗi!
Tứ Diện Thần sững người, không kìm được đại nộ:
- Khởi Nguyên, không có ta ngươi càng khó thoát khỏi sự truy sát của Thái Hoàng! Ngươi mau quay lại cho ta!
Nhưng Khởi Nguyên Đạo Thần đã biến mất tích.
Tứ Diện Thần nghiến răng, quay lại nhìn thì thấy Trảm Đạo thần đao của Chung Nhạc đại khí hùng hồn cắt quá khứ nhằm hắn chém tới, chiêu này không thể ngăn cản, không thể hóa giải!
Đó là đao quang khiến người ta phải tuyệt vọng, thần đao chém quá khứ tương lai!
Tứ Diện Thần gầm lên phẫn nộ, Hỗn Độn Khí cuồn cuộn biến thành một đại vật khổng lồ nằm trên Hỗn Độn Hải, bóp méo không gian, thời gian, Hỗn Độn Khí càng thêm đậm đặc, bao quaynh lấy hắn!
Con Hỗn Độn cự thú này liên thông Hỗn Độn, muốn vào Hỗn Độn trước khi đao quang chém tới, nhưng tự thân đại đạo lại không còn thuần tịnh, không thể vào trong Hỗn Độn được nữa.
Hắn đã dính quá nhiều hồng trần, quá nhiều nhân quả, muốn trở lại Hỗn Độn không còn dễ dàng nữa.
Trừ phi hủy đi đại đạo và nhục thân, tất cả biến thành Hỗn Độn thì mới có khả năng trở lại Hỗn Độn.
Tứ Diện Thần liều mạng dùng Hỗn Độn Khí đồng hóa bản thân, hóa đi đại đạo, tinh thần của bản thân. Với kẻ tinh thông Hỗn Độn đại đạo nhưu hắn, hóa đi đại đạo và tinh thần không có gì khó.
Đao quang chém xuống, Tứ Diện Thần cười:
- Thái Hoàng, cuối cùng thì ngươi vẫn không giết được ta. Ta vào Hỗn Độn vẫn có thể tiêu dao...
Hắn đang chuẩn bị vào Hỗn Độn thì đột nhiên kinh hãi, vẫn không thể vào Hỗn Độn. Trong Hỗn Độn có một thân hình to lớn chặn hắn lại.
Tứ Diện Thần đại nộ:
- Lại là ngươi! Chính là ngươi đá ta vào Đạo Giới, giờ lại là ngươi chặn được đi của ta!
Thứ chặn sự tiếp nối giữa Hỗn Độn Hải và Hỗn Độn chính là một sinh vật Hỗn Độn khổng lồ đang bơi trong thời gian này, phía sau là một số sinh vật Hỗn Độn khác, vừa hay chặn Hỗn Độn Hải khiến Tứ Diện Thần không thể vào trong.
Đao quang chém xuống, Tứ Diện Thần hét lớn, nhục thân tan rã, bị một đao khai thiên, hóa huyền hoàng, phân âm dương, khai thần ma, lập ngũ hành, thất diệu bát hoang cửu cung, thiên can địa chi đầy trời tinh tú, ngân hà xán lạn.
*****
Nhục thân khổng lồ của hắn rơi xuống, biến thành đại lúc bao la, quần tinh vây quanh.
Lúc này là ba trăm vạn năm trước, chỉ có vũ trụ cổ, Tử Vi chưa mở.
Lại trăm vạn năm sau trôi qua, Long Xà Tử tới nơi này, chọn vùng tinh vực này làm thánh địa, truyền đạo, sinh sôi chủng tộc.
Sau đó Long Xà Tử đào ra một mảnh của quả tim trung tâm, biến đại lục thành Tổ Tinh của chủng tộc, Long Xà Tử khai sáng ra thời đại Hỏa Kỷ, là tổ tiên của Hậu Thiên, chưởng quản Toại Hỏa chiếu sáng thời đại Hắc Ám, sáng tạo hệ thống tu luyện đồ đằng, thốg nhất văn tự ngôn ngữ lịch pháp, truyền bá văn minh, được tôn làm Đại Toại, các tộc tôn làm Thiên Đế, bắt đầu nền văn minh hậu thế xán lạn.
Khởi Nguyên Đạo Thần tiếp tục đi ngược về thái cổ, nhưng áp lực thời quang càng ngày càng lớn, cuối cùng hắn không thể tiếp tục nữa, nhưng nhìn về quá khứ, Thời Không Luân Hồi Kính khổng lồ đó vẫn cắt tới thời đại thái cổ xa xôi hơn nữa!
- Về thái cổ chắc chắn không thể tránh được, chỉ có tới tương lai. Hắn chết ở tương lai, chỉ khi chạy tới thời đại hắn tử vong thì hắn mới không thể làm gì ta!
Vừa nghĩ tới đây hắn liền lao đi, tránh sự truy sát của Chung Nhạc trở lại hiện tại và chạy tới tương lai.
Tương lai là một vùng đục ngầu, khó lòng tiến về phía trước, không rõ thời đại, vào tương lai căn bản không biết mình đã đi một ngày hay một năm, hay là dừng ở trong tương lai.
Khởi Nguyên Đạo Thần khó tiến tới, hắn cũng phân biệt được mình đang ở thời gian nào, đột nhiên tinh thần chấn động, nhìn thấy vô số cảnh tượng tương lai lướt qua bên cạnh.
- Những cảnh tượng này thay đổi rồi?
Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt đại biến, nhìn thấy cảnh tượng trong tương lai đang dần thay đổi, những thần ma chiến tử đang đứng dậy, còn những vị vừa rồi còn sống thì ngã xuống.
Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần co giật, đột nhiên thấy thi thể của Luân Hồi Thánh Vương, chính là bị Phong Đạo Tôn cắt đại đạo, định luyện hóa.
Hắn tiếp tục tiến lên phía trước, rồi thấy được cảnh tượng hắn muốn thấy. Đó là cảnh tượng Chung Nhạc bị vây công trên Thiên Đình. Chung Nhạc sau khi chiến đấu cuối cùng ngã xuống, chết dưới tay của Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân!
Đột nhiên thân ảnh trong cảnh tượng đó biến mất.
Rồi thân ảnh của Hắc Bạch nhị đế cũng biến mất, rồi tới Tứ Diện Thần, Luân Hồi Thánh Vương, lần lượt từng người biến mất!
Cuối cùng cảnh tượng đó chỉ còn lại Khởi Nguyên Đạo Thần, Chung Nhạc và Thất Khiếu Hỗn Độn thần nhân!
Thần quang quanh Thất Khiếu thần nhân biến mất, lộ ra gương mặt của Chung Nhạc, một trước một sau đối diện với Khởi Nguyên Đạo Thần.
- Đây rốt cuộc là tương lai bao lâu sau?
Khởi Nguyên Đạo Thần sắc mặt đại biến, đột nhiên cảnh tượng trước mắt trở nên mơ hồ, thời quang xung quanh cuồn cuộn, thiên địa tự nhiên ào ào tới, ả vũ trụ như đang nhằm vào thời gian này đè tới, muốn trùng lặp vào cảnh tượng đó!
Khởi Nguyên Đạo Thần chấn động, thời gian trong cảnh tượng đó muốn trùng hợp vào thời gian hiện thực!
Thân ảnh trong cảnh tượng đó cũng đang thay đổi, hắn thấy Thất Khiếu Chung Nhạc và Chung Nhạc đang tấn công hắn!
Uỳnh uỳnh!
Trong sự chấn động dữ dội, thời quang lưu động đột nhiên hoàn toàn trùng lên hau, Chung Nhạc và Thất Khiếu Chung Nhạc trong cảnh tượng kia trở thành thực thể, Khởi Nguyên trong cảnh tượng kia cũng hoàn toàn trùng hợp với Khởi Nguyên Đạo Thần!
Chung Nhạc và Thất Khiếu Chung Nhạc đang tấn công về phía hắn, giống hệt cảnh tượng hắn thấy!
- Khởi Nguyên đạo huynh, kẻ giết ta trong tương lai không phải ngươi mà là Đạo Giới.
Tiếng của Chung Nhạc vang lên bên tai hắn.
Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lớn, không trốn chạy nữa, toàn lực bạo phát!
Chư Thiên Vô Đạo, Chư Thiên Vạn Đạo, tuyệt kỹ khiến người khác sợ hãi, nhưng trận chiến này chủ đích hắn sẽ tuyệt vọng như Chung Nhạc đã từng, Mộ Cổ bị đánh tan, vạn đạo bốc hơi, chỉ còn lại một vệt đao quang kinh diễm, chiếu sáng vũ trụ càn khôn, thái cổ, tương lai!
Một đao chém xuống, hủy diệt tinht hần của hắn, chém đứt ý chí cả hắn, căn nguyên của hắn!
Khởi Nguyên Đạo Thần đột nhiên thoát thân thể cũ, lắc người biến thành Hỗn Độn cự thú, há mồm nuốt trời nuốt đất, nuốt chửng quần tinh, nuốt về Thiên Đình.
Con cự thú khổng lồ này há mồm, Thiên Đình rộng lớn cũng bị nó nuốt chửng. Đúng lúc này, vô số chiếc Hỗn Độn Cung đột nhiên bay tới, tiếng chuông vang lên không ngớt cố định thân hình to lớn của hắn.
Đao quang của Chung Nhạc chém xuống, Hỗn Độn nhục thân của Khởi Nguyên tan rã, đột nhiên giống như Tứ Diện Thần khai thiên lập địa, nhật nguyệt tinh tú bùng nổ,
Thất Khiếu Chung Nhạc vẫy tay, những chiếc chuông lớn bay lại, bên trong chuông, một dải đại đạo tự chấn động, định bay đi.
- Đây chính là Khởi Nguyên đại đạo hoàn chỉnh mà ngươi muốn.
Chung Nhạc nhận lấy dải Khởi Nguyên đại đạo đó, đưa vào nguyên thần bí cảnh, nói:
- Đại đạo này mới là mấu chốt cho ta đối kháng với Đạo Giới, thoát khỏi Luân Hồi. Ta cho Luân Hồi Thánh Vương trị thương cho Khởi Nguyên Đạo Thần chính là vì lý do này. Đạo Giới....
Hắn ngẩng lên khẽ cười:
- Cuối cùng cũng phải đi một chuyến.
Đạo Giới chi môn mở rộng.
Trong Đạo Giới, đạo quang từng trận, vô cùng vô tận, thứ ánh sáng mê người đó khiến người ta cũng phải sợ hãi.
Thất Khiếu Chung Nhạc tế Hỗn Độn Chung lên bao trùm lấy hắn:
- Đạo Giới cho rằng ngươi và ta uy hiếp càng ngày càng lớn tới nó, chỉ sợ mấy chiếc chuông này không bảo vệ được chúng ta bao lâu.
Từ Đạo Giới chi môn xuất hiện vô số đạo đạo quang chém xuống.
← Ch. 1486 | Ch. 1488 → |