Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0283

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0283: Đi Tây Hoang
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada

Lưu ý! Chương này chỉ là bản dạng hình ảnh (hoặc có một phần là hình ảnh), nếu độc giả có nhã ý muốn đánh máy phần hình ảnh, xin liên lạc tới hòm thư truyenkiemhiep.com.vn@gmail.com!
(Vui lòng bật chế độ xem ảnh của trình duyệt nếu bạn không thấy được chương)


Nhandaochiton.png

Là khoảnh khắc này, con Quỳ Long kia cũng rợn cả tóc gáy, há miệng gầm lên giận dữ, nhục thân bắt đầu điên cuồng thu nhỏ lại. Lúc trước hắn vốn có chiều cao hai mươi trượng, nhưng trong khoảnh khắc đã thu nhỏ lại chỉ còn kích thước chừng sáu bảy tấc, biến thành một con trâu một chân xinh xắn nhỏ bé có thể bỏ vừa một cái túi.

Quỳ Long Thần Tộc là chủng tộc tinh thông thuật pháp Bất Tử Chi Thân, trên phương diện phòng ngự cũng có thủ đoạn độc đáo của chính mình. Gã cường giả Quỳ Long Tộc này dùng thu nhỏ lại nhục thân, cường hóa lực phòng ngự và áp súc sinh cơ, sinh mệnh lực... nhằm để giảm bớt diện tích tiếp xúc với lôi đình làm thủ đoạn phòng ngự, đối kháng với đạo thiên uy kinh khủng này.

Mà tại một khắc uy năng đạo hư ảnh Lôi Trạch Thần Long kia bạo phát, Chung Nhạc phản ứng cũng cực kỳ mau lẹ, vươn tay ra xốc tấm da Quỳ Long lên, đem thân thể chính mình và Khâu Cấm Nhi bảo hộ dưới tấm da.

Nguyên1thần Kim Ô của hắn bay ra, vỗ cánh xông ra khỏi tấm da Quỳ Long, xông thẳng về phía chỗ của ba mươi sáu con Bàn Ngao kia. Cùng lúc đó, một đạo kim quang bắn thẳng ra, chính là kim kiếm bằng vũ, bay theo sát phía sau Nguyên thần Kim Ô. Trong chớp nhoáng, Nguyên thần Kim Ô bay đã chui vào trong kim kiếm bằng vũ, ẩn núp biến mất.

Lúc này, Long trảo khủng bố hạ xuống, đám Hồn binh do ba mươi sáu con Bàn Ngao tế khởi kia nhất thời bị đánh tan thành từng mảnh nhỏ. Một trăm lẻ tám cái đầu của ba mươi sáu con Bàn Ngao kia ngước thẳng lên trời, há miệng thét dài, duy trì đại trận Thiên Cẩu Thực Nguyệt.

Long trảo mạnh mẽ đè xuống, từng vầng từng vầng quang hoàn nhất thời vỡ vụn thành từng mảnh. Ngoài mặt quang hoàn minh nguyệt xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách. Quang hoàn minh nguyệt có thể so với Hồn binh Pháp Thiên Cảnh, nhưng cũng không thể chống cự nổi uy năng uẩn tàng trong Long trảo kia. Đại trận Thiên Cẩu Thực Nguyệt4rung động kịch liệt, ba mươi sáu con Bàn Ngao phía dưới nhất tề thổ huyết.

Long trảo kia nhìn bề ngoài giống như là Long trảo, nhưng thật ra lại là lôi tương ngưng tụ thành hình thái Long trảo. Long trảo ép xuống, từng dòng từng dòng lôi tương trút xuống, xâm nhập vào trong đại trận Thiên Cẩu Thực Nguyệt, tan rã tòa đại trận này từ bên trong. Thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng truyền tới. Tòa đại trận Thiên Cẩu Thực Nguyệt kia rất nhanh vỡ nát, mà tôn Bàn Ngao Thiên Cẩu kia cũng bị lực lượng lôi kích khiến cho càng lúc càng nhạt dần.

- Khiếu Nguyệt Thần Hống!

Một trăm lẻ tám cái đầu Bàn Ngao ngửa mặt lên trời thét dài, hư ảnh Bàn Ngao Thiên Cẩu kia lại trở nên rõ ràng hơn vài phần.

Nhưng đúng lúc này, kim kiếm bằng vũ đã bắn nhanh mà tới. Thanh Thần binh này nhanh chóng vũ động, xuy xuy xuy, từng khỏa từng khỏa đầu lâu Bàn Ngao bay thẳng lên cao, máu nhuộm lôi tương.

- Chung Sơn thị!

Đám Bàn Ngao kia nhất thời đại loạn, khó2có thể duy trì đại trận Thiên Cẩu Thực Nguyệt. Đại trận ầm ầm đổ nát, Long trảo kia mạnh mẽ vỗ xuống, ba mươi sáu gã cường giả Đan Nguyên Cảnh Hiếu Mang Thần Tộc ở giữa không trung ầm ầm nổ tung, ở trong lôi tương nhao nhao hóa thành huyết vụ.

Nói thì chậm, diễn ra thì nhanh. Long trảo vừa vỗ xuống, ba mươi sáu con Bàn Ngao kết trận đối kháng. Nguyên thần Chung Nhạc điều khiển kim kiếm bằng vũ chém đầu, đại trận Thiên Cẩu Thực Nguyệt bị phá, ba mươi sáu gã cường giả chết thảm. Hết thảy mọi chuyện này đều chỉ phát sinh trong nháy mắt.

Sau một khắc, Long trảo mang theo thiên uy ngập trời hạ xuống, hung hăng đánh lên trên tấm da Quỳ Long và kim kiếm bằng vũ, kể cả vị cường giả Quỳ Long Tộc kia nữa.

Từ xa nhìn lại, có thể thấy trên bầu trời vờn quanh một tôn Cự long ngàn dặm, Cự long giơ cao Long trảo, từ trên cao oanh xuống đám người Chung Nhạc. Long trảo kia vẫn luôn từ trên tầng mây lôi điện vần vũ, đánh đám1người Chung Nhạc rơi vào trong quần sơn phía dưới. Mà Long trảo kia cũng nghiền ép luôn xuống quần sơn, điện quang lách ca lách cách từ trong sơn cốc bùng phát ra bốn phương tám hướng. Vô số đạo điện lưu chạy loạn khắp núi rừng, tràng diện vô cùng kinh người.

Mà vào lúc này, sóng xung kích giữa không trung đánh tan toàn bộ tầng mây trong phương viên ngàn dặm. Cuối cùng, hư ảnh Lôi Trạch Thần Long biến mất, bầu trời trong vắt không một tỳ vệt, trên thiên không không tìm được một bóng mây.

Mà ở bên dưới, trong cái sơn cốc bị Long trảo oanh kích kia xuất hiện một dấu Long trảo thật lớn, bốn phía nham thạch đỏ bừng, nóng rực, cơ hồ như bị nóng chảy ra.

Trung tâm dấu Long trảo, một tấm da Quỳ Long phương viên chừng hai mươi trượng bằng phẳng dán sát trung tâm dấu Long trảo. Một lát sau, tấm da Quỳ Long thoáng động đậy một cái, Khâu Cấm Nhi từ dưới người Chung Nhạc bò ra, đứng dậy, xốc tấm da Quỳ Long lên, lôi Chung Nhạc từ trong cái hố2lớn lên.

Vừa rồi khi Long trảo oanh xuống trên người bọn họ, Chung Nhạc đã ôm Khâu Cấm Nhi vào trong ngực mình, dùng lưng chính mình nâng lên tấm da Quỳ Long, bảo hộ nàng dưới thân người. Trọng áp vô cùng hung mãnh kia bị hắn mạnh mẽ đón đỡ, bị thương nặng nhất. Mà thương thế của Khâu Cấm Nhi ngược lại nhẹ hơn rất nhiều, không bị bao nhiêu tổn thương.

*****

Nhandaochiton1-2.png

Xin đừng...

Gã cường giả Quỳ Long Tộc kia thều thào van xin. Nhưng Khâu Cấm Nhi đã nhẫn tâm đâm xuống, đâm xuyên đầu hắn.

- Đừng trách ta! Sư ca ta đã bị trọng thương, hiện tại cần ta bảo hộ. Nếu ngươi không chết, đợi sau khi ngươi khôi phục lại, kẻ chết chính là hai chúng ta! Ta không thể để cho sư ca ta đối diện với nguy cơ lớn như vậy...

Khâu Cấm Nhi cắn răng, rút kim kiếm bằng vũ ra khỏi đầu hắn. Gã cường giả Quỳ Long Tộc kia nhất thời khí tuyệt bỏ mình, một đạo Linh rách nát tả tơi chậm rãi xuất hiện, bắt đầu dần dần tan rã.

Khâu Cấm Nhi vội vàng quay trở lại bên cạnh Chung Nhạc, chỉ thấy Chung Nhạc đã ngất đi. Nàng vội vàng lột bỏ đám quần áo rách nát trên người hắn, cởi hắn thành trần truồng không một mảnh vải.

Nàng nhìn một vòng thân thể Chung Nhạc, len lén liếc mắt nhìn về phía chỗ xấu hổ dưới hạ thể1hắn, khuôn mặt nhất thời ửng đỏ, vội vàng trấn định lại tinh thần, tiếp tục bôi thuốc trị thương lên toàn thân Chung Nhạc. Thương thế của Chung Nhạc thật sự quá nặng, cũng may Khâu Cấm Nhi mang theo Linh Ngọc Cao đủ nhiều, cơ hồ bao phủ cả người Chung Nhạc vào trong Linh dược. Thậm chí ngay cả chỗ xấu hổ cũng được nàng thoa lên một tầng Linh dược.

Khâu Cấm Nhi mắt không thấy tâm không phiền, lại kiểm tra khí tức của Chung Nhạc, tinh thần lực đảo chuyển một vòng trong cơ thể hắn, điều trị lại pháp lực hỗn loạn. Qua một hồi, chỉ thấy hô hấp Chung Nhạc dần dần trở nên thông thuận, tinh thần lực cũng khôi phục lại bình tĩnh, lúc này mới thở phào một hơi.

- Nơi này không tiện ở lâu, nếu thương tổn của sư ca đã không chuyển xấu nữa, vậy thì lập tức rời đi!

Khâu Cấm Nhi cũng là người quả đoán, từ trong Bí cảnh Nguyên thần lấy ra chiếc xe lăn gỗ4của chính mình. Vừa rồi Long trảo của Lôi Trạch Thần Long đánh xuống, nàng đã thu chiếc xe lăn gỗ của chính mình vào trong Bí cảnh Nguyên thần.

Khâu Cấm Nhi ôm lấy Chung Nhạc, đặt lên trên chiếc xe lăn gỗ. Hai người đang dự định rời đi, đột nhiên chợt thấy năm cái Bí cảnh Nguyên thần của gã cường giả Quỳ Long Tộc kia ầm ầm nổ tung. Một đống đồ vật văng tung tóe ra, phần lớn đều là Linh đan và tài liệu luyện chế Hồn binh.

Tinh thần lực Khâu Cấm Nhi cuộn trào, thu hồi những thứ này, bỏ vào Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Chỉ thấy trong số này có một bức tượng gỗ xinh xắn, kích thước cỡ một thước ba bốn tấc, điêu khắc hình dáng một con Quỳ Long, không biết có tác dụng gì, cũng ném vào trong Bí cảnh Nguyên thần.

Tâm niệm Khâu Cấm Nhi khẽ động:

- Trên không trung không đi được, rất dễ bị người ta nhìn thấy. Đi dưới lòng đất... mặc2dù ta hiểu được một chút pháp môn độn đất, nhưng thanh âm chấn động nhất định sẽ truyền đi cực xa, dễ dàng bị người ta xác định phương hướng. Hơn nữa, thuật độn đất của ta tuyệt đối không thể so được với những Thần Tộc. Trong Tây Hoang cũng có rất nhiều Thần Tộc tinh thông thuật độn đất... Không thể bay lên không trung, cũng không thể chui xuống đất, vậy chỉ có thể đi trên mặt đất mà thôi. Chỉ là nếu như vậy thì tốc độ sẽ giảm nhiều. Tốc độ di chuyển chậm như vậy, sợ rằng không đi được bao xa đã bị đuổi kịp rồi...

Nàng không khỏi sầu muộn, suy tư nói:

- Nếu như là sư ca, hắn sẽ làm thế nào?

Đột nhiên, cặp mắt nàng chợt sáng ngời, chỉ thấy một sợi thanh đằng chợt từ dưới chân nàng dâng lên, một chiếc dây leo càng lúc càng lớn, nâng nàng và Chung Nhạc trên chiếc xe lăn lên. Sợi thanh đằng hóa thành một gã Đằng Nhân, tăng nhanh cước1bộ, phóng nhanh về phía Tây. Cùng lúc đó, Mộc khí vô cùng nồng nặc trong cơ thể Khâu Cấm Nhi tuôn trào ra. Chỉ thấy những nơi nàng đi qua, khắp nơi cỏ xanh biêng biếc, phương viên mấy trăm dặm nháy mắt biến thành một mảnh cỏ xanh um tùm. Đi một quãng không xa, thảm cỏ xanh kia đã bị bỏ lại phía sau.

- Nếu có người tới đánh hơi mùi vị của ta và sư ca, liền tặng cho hắn một chút bất ngờ!

Trong lòng Khâu Cấm Nhi thầm nghĩ:

- Đi thẳng về Đại Hoang tất nhiên là không được, tuyệt đối sẽ bị người ở phía trước chặn đường phục kích, chi bằng đi vòng. Sư ca nói Tây Hoang không thể đi, đám người đuổi giết kia có lẽ cũng sẽ nghĩ như thế. Vậy ta hết lần này tới lần khác cứ đi Tây Hoang!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)