Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0632

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0632: Cổ địa vực Thần Tàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Trên lâu thuyền Tả Nha, Bạch Thương Hải cũng không chịu ngồi yên, vòng tới vòng lui bốn phía. Gã thiếu niên Bạch Trạch Thần Tộc này hoài xuân, nhìn thấy Hàn Phi phong tư sáng ngời, cô đơn chiếc bóng dựa vào cạnh mạn thuyền ở đầu thuyền, toát nên một loại cảm giác cô lẻ và tịch mịch nói không nên lời, vì vậy liền đi tới, cũng dựa vào một bên mạn thuyền, câu được câu không chọc cho nữ tử này nói chuyện.

Bên cạnh Hàn Phi, hai tôn Thần Nhân Thiên Mã Thần Tộc trầm mặc đứng ở nơi đó, đối với tiểu tử này làm như không thấy.

- Bọn họ đều nói trong Ngục Giới không có người lương thiện, nhưng ta biết rõ ngươi là một nữ tử tốt!

Bạch Thương Hải đột nhiên nói.

Hàn Phi vẫn luôn không nói lời nào, chợt nghe hắn nói như thế, phảng phất như đã xúc động sâu trong tâm linh, ngưng mắt nhìn về phía hắn. Hai cái nhãn mâu của nàng tựa hồ có thể nói vậy, nhãn đồng như thu thủy, chỉ nhìn một cái đã suýt chút nữa cắt đứt linh hồn nhỏ bé của Bạch Thương Hải, quả thật còn lợi hại hơn thần thông Long Giao Tiễn của Chung Nhạc rất nhiều.

- Thật sao?

Nữ tử này có một loại phong tình nói không nên lời, cặp mi cong vút khẽ run nhẹ, khiến cho thiếu niên Bạch Trạch thị nhìn tới mức tim gan đều ầm ầm run lên một cái.

- Tự nhiên là thật!

Bạch Thương Hải lớn tiếng nói:

- Bọn họ nói ngươi ác độc, nói ngươi phạm phải sai lầm không thể tha thứ, nói ngươi lòng dạ rắn rết, cho nên mới bị Giới Đế đày vào lãnh cung. Nhưng ta biết rõ, ngươi chỉ là bị hãm hại mà thôi. Ngươi là nữ hài tâm địa thuần khiết, sao có thể đấu thắng được vị phụ nhân ác độc trong hậu cung Giới Đế kia? Ngươi yên tâm! Trong lần thi đấu này, ta nhất định sẽ liều mạng bảo hộ ngươi!

Trong mắt Hàn Phi toát ra thần thái cảm động khó hiểu, ngữ khí như tơ nói:

- Cảm tạ ngươi!

Bạch Thương Hải nhất thời động tình, còn muốn nói thêm gì nữa, đột nhiên thanh âm của Chung Nhạc vang lên, nói:

- Bạch huynh, tới đây đi! Sắp tới Thần Đình Ngục Giới rồi, chúng ta sắp sửa rời thuyền!

Bạch Thương Hải cực kỳ lưu luyến đi tới, đi một bước nhìn lại một cái.

- Bạch huynh sao lại liên lụy với Hàn Phi rồi?

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, thấp giọng hỏi.

- Nàng là một nữ hài tâm địa đơn thuần, không phải là ác nhân!

Bạch Thương Hải cực kỳ bi phẫn nói:

- Ta vừa nhìn thấy nàng liền đặc biệt xúc động tới tâm linh, có lẽ đây chính là nhất kiến chung tình...

- Nhất kiến chung tình?

Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời cổ quái, nói:

- Nàng là Phi tử của Giới Đế, ngươi đừng có sai lầm! Động tới Phi tử của Giới Đế, ngươi cẩn thận sẽ chết không có chỗ chôn!

Bạch Thương Hải cười lạnh một tiếng, nói:

- Không nghĩ tới Chung huynh cũng là hạng người như vậy! Giữa chúng ta là chân ái a! Chân ái chính là không phân biệt chủng tộc và địa vị, không để ý tới quá khứ...

Chung Nhạc có chút dở khóc dở cười, nói:

- Ngươi suy nghĩ Giới Đế quá đơn giản rồi, cũng xem Hàn Phi quá đơn giản rồi! Nàng nữ tử Hàn Phi này, tuyệt đối không đơn thuần như ngươi tưởng tượng vậy. Ngươi có biết nàng phạm phải tội gì mới bị Giới Đế đày vào lãnh cung không? Ngươi nói nàng đơn thuần? Chỉ mới tâm sự với ngươi vài câu đã khẳng định nàng đơn thuần rồi sao?

Bạch Thương Hải vẫn cố tranh cãi:

- Hậu cung Giới Đế không ngừng đấu đá, một nữ tử đơn thuần bậc này như nàng sao có thể đấu thắng được lão yêu bà kia? Nàng nhất định là bị hãm hại...

Chung Nhạc bật cười, nói:

- Giới Đế là tồn tại thế nào? Là tồn tại thống trị toàn bộ Lục Đạo Giới, tồn tại cường đại nhất trong toàn bộ Lục Đạo Giới này. Tồn tại bậc này, đấu đá hậu cung gì có thể giấu diếm được hắn? Ta nghe mấy tôn Thần Ma từng nói qua tội lỗi của Hàn Phi. Nữ tử này vì tranh thủ tình cảm, đã đầu độc chết Thiên Tử, bị Giới Đế phát hiện, lúc này mới đánh nàng vào lãnh cung!

Thiên Tử là con trai của Giới Đế. Ở trong Lục Đạo Giới, Giới Đế chính là tượng trưng cho Thiên, con trai của hắn chính là Thiên Tử, chính là Đế Tử.

Chung Nhạc tiếp tục nói:

- Nghe nói vị Thiên Tử đó là con trai còn chưa xuất thế của Lạc Phi của Giới Đế. Lạc Phi và Hàn Phi là đối thủ một mất một còn. Thiên Tử trong bụng Lạc Phi còn chưa sinh ra đời đã bị nàng đầu độc chết mất. Giới Đế tra ra việc này, niệm chút tình xưa, cho nên mới không giết nàng. Bất quá, hắn muốn nàng trọn đời trầm luân trong Ngục Giới. Nàng tuyệt đối không đơn thuần giống như ngươi tưởng tượng vậy!

Bạch Thương Hải nhất thời trừng mắt cứng lưỡi. Nhưng lúc này, thanh âm của Hàn Phi chợt truyền tới, vô cùng dịu dàng:

- Nhân Tộc, sao lại làm xấu chuyện tốt của bổn cung? Bổn cung chỉ muốn vui đùa một chút mà thôi. Ngươi làm hư chuyện của ta, lẽ nào ngươi không sợ thế lực của bổn cung sao?

Bạch Thương Hải lập tức có cảm giác rợn cả tóc gáy. Chung Nhạc lạnh nhạt nói:

- Chung mỗ còn chưa từng giết qua Phi tử của Giới Đế. Nhưng nếu nương nương chọc tới ta, Chung mỗ tuyệt không để ý thử qua một lần!

Hàn Phi nhìn chằm chằm hắn, khẽ cười một tiếng, trong lòng lại nghiêm nghị:

- Đó là một tên gia hỏa ác ôn vô pháp vô thiên!

o0o

Lâu thuyền Tả Nha chậm rãi đáp xuống mặt đất, nhẹ nhàng chấn động một cái, cuối cùng dừng lại. Bích Thiên Pháp Vương cười nói:

- Các vị, theo bản vương rời thuyền, đi bái kiến Giới Chủ Ngục Giới!

Đám người Chung Nhạc, Lệ Thiên Hành, Nghịch Hoàng nhao nhao rời thuyền. Chỉ thấy lâu thuyền Tả Nha đang neo lại trên một phiến đại dương linh dịch do linh khí ngưng tụ hình thành. Phiến đại dương linh dịch cũng nằm ở bên trong Thần Đình, xem như nội hồ của Thần Đình. Lúc này đã có mấy ngàn chiếc lâu thuyền đang neo đậu san sát ở nơi này. Đám Luyện Khí Sĩ và Thần Ma của các Tinh vực Ngục Giới nhao nhao đi xuống lâu thuyền.

Linh Hải ầm ầm dậy sóng. Dưới đáy biển, từng con từng con Bạch Ngọc Long dài tới vạn trượng nhô lên phần lưng thật dài, phiêu phù trên mặt biển, giống như từng cây từng cây bạch ngọc kiều, thông thẳng tới bên bờ.

*****

Đám người đạp lên trên lưng Bạch Ngọc Long mà đi, chỉ trong chốc lát đã đi tới bờ bên kia. Chỉ thấy những con Bạch Ngọc Long này một lần nữa chìm xuống trong biển, biến mất không thấy đâu nữa.

- Khí phái phi phàm a!

Trong lòng Chung Nhạc thầm khen.

Thời điểm này, Tân Hỏa đã hoàn toàn trầm tịch xuống, không phát một tiếng động nào, hòa làm một thể với Thái Dương Thần Hỏa do hắn luyện ra. Trong Thần Đình Ngục Giới cường giả đông đảo, nếu Tân Hỏa không trầm tịch, với tu vi thực lực trước mắt của Chung Nhạc, sợ rằng sẽ bị người khác nhìn thấu hắn có một đốm lửa nhỏ kỳ quái như thế.

Sau khi đi tới Ngục Giới, Tân Hỏa đối với bất cứ thứ gì cũng đều rất tò mò. Trong niên đại của hắn căn bản còn chưa có Lục Đạo Giới, còn chưa có Lục Đạo Luân Hồi, cũng chưa có Địa Ngục, càng không hề có Sinh Tử Bộ.

Trong khoảng thời gian hắn ngủ say này, thiên địa hoàn toàn đại biến, thần thông phát triển, biến chuyển từng ngày. Trong khoảng thời gian này, đốm lửa nhỏ này cũng không ngừng nghiên cứu phương diện này, rất ít khi nhảy ra chỉ điểm Chung Nhạc, cũng không lại nói tới mấy lời lai giống này nọ nữa, khiến cho Chung Nhạc có chút hoài niệm khoảng thời gian hắn nhảy ra nói lời châm chọc.

Số lượng đám Luyện Khí Sĩ từ trên từng chiếc từng chiếc lâu thuyền kia đi xuống vô cùng đông đảo, nhiều vô số kể. Chung Nhạc quan sát bốn phía, chỉ thấy đám Luyện Khí Sĩ này được từng tôn từng tôn Pháp Vương suất lĩnh, khí vũ hiên ngang, xuất sắc hơn người. Mỗi một gã Luyện Khí Sĩ đều vô cùng xuất chúng, tu vi sâu không thể lường, không hề kém hơn đám người Nghịch Hoàng trong Tinh vực Tả Nha.

Đám người Nghịch Hoàng, Lệ Thiên Hành, Bệ và Ngạn của Tinh vực Tả Nha người nào là kẻ yếu? Đều là tồn tại có thể ngang vai ngang vế với Chung Nhạc. Mà những tồn tại như vậy, vậy mà lại nhiều vô số kể. Suy nghĩ một chút thôi cũng khiến cho người cảm thấy khủng bố cùng sợ hãi.

Đây chính là thực lực của Ngục Giới, giới bài danh cuối cùng của Lục Đạo Giới bài danh chót nhất trong ba ngàn Lục Đạo Giới. Nếu đổi lại là Thiên Giới hay Địa Giới, sợ rằng thực lực lại sẽ tăng thêm một cấp bậc nữa. Chiến lực bậc này, khiến cho da đầu người ta cũng phải tê dại.

Mà càng đáng sợ hơn chính là, còn có hai ngàn chín trăm chín mươi tám cái Lục Đạo Giới khác nữa. Mỗi một cái Lục Đạo Giới đều có Lục Giới, cường giả trẻ tuổi giống như bọn họ trong những thế giới này cũng sẽ càng nhiều hơn. Mà cạnh tranh trong đó cũng sẽ càng tàn khốc hơn, càng hiểm ác đáng sợ hơn. Mỗi một gã Luyện Khí Sĩ đều có thể nói là ức vạn dặm mới có. So ra, Tổ Tinh và Côn Lôn Cảnh đều chỉ có thể xem như là địa phương bé nhỏ không đáng kể.

Chung Nhạc không khỏi cảm giác được áp lực thật sâu. Đám người Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi càng có áp lực lớn hơn. Thực lực của bọn họ còn chưa đạt tới đẳng cấp như đám người Nghịch Hoàng. Khâu Cấm Nhi cũng chỉ kém hơn một chút, mà Quân Tư Tà lại còn thua kém hơn hai ba phần. Tham dự trận thi đấu này, bất cứ lúc nào cũng có khả năng gặp phải hung hiểm, có thể sẽ thân tử đạo tiêu. Về phần Bạch Thương Hải thì đã hoàn toàn là đập nồi dìm thuyền, đối với kết quả của trận thi đấu này như thế nào, hồn nhiên là không để trong lòng.

o0o

Quần hùng nối đuôi nhau mà đi, lục tục tiến vào Thần Đình. Trong Thần Đình có một chỗ Thiên đàn trống trải, trên Thiên đàn phiêu phù từng tòa từng tòa Pháp đàn, muôn hình vạn trạng, Thần quang đủ loại màu sắc phun trào khắp nơi, chính là Thần Vị. Dưới Thiên đàn có một cái quảng trường dài rộng đều chừng trăm dặm. Vô số Luyện Khí Sĩ chính là tiến vào cái quảng trường, mỗi người đứng thẳng ở nơi đó.

Đột nhiên, từng tôn từng tôn Pháp Vương của các Đại Tinh vực từ dưới bay lên, đáp xuống trên Pháp đàn của mỗi người, ngồi xếp bằng xuống, lại là các loại dị tượng tranh nhau khoe sắc, phi thường huyễn lệ.

- Giới Chủ giá lâm!

Chợt có cự nhân kim giáp nổi trống, tiếng trống chấn động rung trời. Một vị lễ quan cao giọng hô to. Chỉ thấy một tôn đại thần trung niên dưới sự thủ hộ của rất nhiều Thần tướng Thần quan đi tới, hạ xuống trên bảo tọa trung tâm Thiên đàn.

Tôn đại thần này vừa mới ngồi xuống, chỉ thấy Thần uy xao động, khiến cho thiên địa cũng phải run rẩy một cái, không gian vặn vẹo. Thân thể hắn quảng đại vô biên, đám Luyện Khí Sĩ trong quảng trường dưới Thiên đàn nhất thời cảm thấy chính mình trở nên vô cùng nhỏ bé. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy tôn Giới Chủ này vĩ ngạn như Thiên, sáu đạo Thần quang sau đầu ngưng tụ thành luân, chậm rãi chuyển động.

Mà từng tôn từng tôn Pháp Vương, Thần quan, Thần tướng kia mặc dù cũng là cường đại tới mức không thể tin nổi. Nhưng ở trước mặt tôn đại thần này, cũng đều biến thành nhỏ bé, vờn quanh những hình chiếu Bí cảnh Nguyên thần của hắn, hình thành nên Lục Đạo Luân Hồi. Tu vi đám Pháp Vương, Thần quan, Thần tướng lớn lớn nhỏ nhỏ này cực kỳ mạnh mẽ, nhục thân quảng đại, cao tới vạn dặm. Cho dù là tu vi thấp cũng cao tới mấy trăm dặm, cứ như vậy phiêu phù trong quang luân sau đầu tôn đại thần này. Cảnh tượng hùng tráng khiến cho người ta khó quên. Tôn đại thần này chính là đương kim Giới Chủ của Ngục Giới, một trong sáu vị Giới Chủ của Lục Đạo Giới.

Giới Chủ Ngục Giới ngồi xuống, gật đầu cười nói:

- Thượng Thiên Vương sắp tới đây xem lễ, các vị chờ trong chốc lát!

Trong lúc nói chuyện, lễ nhạc vang lên, Thần nhạc lượn lờ trên thiên không, tựa hồ là từ trong đại thiên thời không truyền tới. Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy vòm trời nứt ra, tám vị Thiên tướng tay cầm Thần binh đủ loại màu sắc nhao nhao hàng lâm.

Thời điểm mới xuất hiện, tám vị Thiên tướng này vẫn còn rất nhỏ, nhưng càng tiếp cận lại càng lúc càng lớn. Đợi tới khi tiến vào Thần Đình, chỉ thấy nhục thân của những Thiên tướng này cũng đều lớn tới không thể tưởng tượng. Tám vị Thiên tướng này ai nấy cũng đều khí tượng bất phàm, sau đầu đều có sáu đạo quang luân. Mỗi người sau khi đáp xuống liền tản ra, khom người cung kính nói:

- Mời Thiên Vương hàng lâm!

Ầm ầm!

Thần Đình Ngục Giới đột nhiên chấn động kịch liệt, một đại vật khổng lồ từ trong không gian bay ra, lại là một tòa Pháp đàn, nhưng so với Pháp đàn của các Đại Pháp Vương thì lớn hơn rất nhiều.

Tòa Pháp đàn này bay ra khỏi không gian, phiêu phù ngang hàng với bảo tọa của Giới Chủ. Sau đó lại thấy hư không sinh quang, Thần quang vô biên vô tận từ trên thiên không chiếu rọi xuống, rơi xuống trên tòa Pháp đàn này. Đợi tới lúc Thần quang tản đi, chỉ thấy một tôn đại thần tay nâng bảo tháp đã ngồi trên Pháp đàn.

- Thượng Thiên Vương!

Giới Chủ Ngục Giới gật đầu chào hỏi. Tôn đại thần Bảo Tháp kia cũng gật đầu hoàn lễ:

- Giới Chủ!

Giới Chủ Ngục Giới nói với lễ quan đang đứng một bên:

- Thượng Thiên Vương đã tới rồi, bắt đầu đi!

Vị lễ quan kia tiến về phía trước một bước, cất cao giọng, thanh âm truyền khắp toàn trường:

- Luyện Khí Sĩ các Tinh vực Ngục Giới tham dự so tài lần này có bảy vạn tám ngàn lẻ hai mươi ba người. Trong đó, Luyện Khí Sĩ Chân Linh Cảnh có chín trăm hai mươi người, Luyện Khí Sĩ Thông Thần Cảnh có bảy vạn bảy ngàn một trăm lẻ ba người. Thi đấu sẽ quyết ra mười kẻ xuất sắc nhất!

- Lần so tài này, tại một tòa Cổ Cấm khu của Ngục Giới, là Cổ địa vực Thần Tàng. Quy tắc so tài...

- Thứ nhất, mỗi đệ tử tham gia đều có một khối Hồn bài. Giết chết một đối thủ, trên Hồn bài sẽ có thêm một ngôi sao. Giết chết đối thủ càng nhiều, ngôi sao trên Hồn bài sẽ càng nhiều. Tới lúc thi đấu chấm dứt, mười người có số ngôi sao nhiều nhất chính là mười người xuất sắc nhất!

- Thứ hai, các đệ tử có thể không từ thủ đoạn, đại triển thần thông. Dùng một tháng hai mươi tám ngày làm hạn định. Tới lúc thời gian một tháng kết thúc, sẽ tiếp dẫn ra khỏi Cổ địa vực Thần Tàng!

- Thứ ba, ngoại trừ mười kẻ xuất sắc nhất, những người còn lại sinh tử do mệnh, Luân Hồi tại thiên, hồn phi phách tán cũng không được trách ai!

Lời này vừa ra, bên dưới nhất thời một mảnh xôn xao. Rất nhiều Luyện Khí Sĩ dưới Thiên đàn nhao nhao châu đầu ghé tai, tra hỏi xem Cổ địa vực Thần Tàng rốt cuộc là địa phương nào. Bọn họ mặc dù cũng là sinh linh của Ngục Giới, nhưng đại bộ phận các Luyện Khí Sĩ đối với cái Cổ địa vực Thần Tàng này lại cũng hoàn toàn không biết gì cả.

- Cổ địa vực Thần Tàng, nghe đồn là di tích của Thời đại Địa Kỷ!

Bệ đột nhiên nói:

- Nghe nói là Thí nghiệm tràng do một vị Chúa tể của Thời đại Địa Kỷ dùng để thí nghiệm!

- Thí nghiệm tràng dùng để thí nghiệm cái gì?

Trăn Dao cất tiếng hỏi.

Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, nói:

- Thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)