Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0855

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0855: Âm Dương giao hợp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Chung Nhạc trong lúc lật tay úp tay đã thể hiện cho nàng thấy Âm cực Dương sinh, Dương cực Âm sinh, Âm Dương biến ảo, càn khôn nghịch chuyển, biến thành Tiên Thiên Thái Cực, ngay cả luận đạo cũng không có nửa phần cần thiết.

Đây là thể hiện của tầng thứ càng cao hơn, Tiên Thiên Thái Âm và Tiên Thiên Thái Dương đã tạo thành một chỉnh thể hoàn mỹ, là cấp bậc mà Kim Hà Hề vẫn chưa tiếp xúc được, nàng tự nhiên chỉ có thể chịu thua.

Chung Nhạc mỉm cười ôn hòa, nói:

- Hà Hề sư tỷ, ngươi xuất thân từ Kim Ô thị, chủng tộc thành tựu ngươi, nhưng cũng hạn chế ngươi. Cho nên ngươi lĩnh ngộ Âm cực Dương sinh và Dương cực Âm sinh mới sẽ vạn phần cật lực như vậy. Bất quá, sư tỷ có thể đột phá được giới hạn chủng tộc, lĩnh ngộ ra Dương cực Âm sinh, cũng đã cực kỳ đáng quý rồi!

Giới hạn chủng tộc đối với người bình thường cũng không quá ảnh hưởng tới toàn cục, nhưng đối với Thần Ma cảnh giới cao, thì giới hạn này thường thường chính là gông xiềng đã hạn chế thành tựu của bọn họ.

Trên thực tế, rất nhiều Đại tộc thoạt nhìn huyết mạch cường hoành, trời sinh cường đại, trên phương diện tiên thiên đã thắng được những chủng tộc khác không biết bao nhiêu lần, tiến hành tu luyện làm ít lời nhiều, tốc độ tu luyện so với những chủng tộc khác càng nhanh hơn, thiên phú chủng tộc càng mạnh hơn, thần thông càng thuần túy hơn. Nhưng tu luyện tới cảnh giới càng cao, giới hạn chủng tộc cũng sẽ càng rõ ràng hơn.

Ví dụ như Kim Ô thị trời sinh khống hỏa, sinh ra đã là Thuần dương, khiến cho bọn họ có được thiên phú không gì sánh nổi, tốc độ tu luyện cực nhanh, thần thông quảng đại, cơ hồ mỗi một người cũng có thể thành tựu Thần Ma.

Nhưng thành cũng do huyết mạch, bại cũng bởi huyết mạch. Huyết mạch Thuần dương khiến cho lý giải của bọn họ đối với Thuần dương đạt tới trình độ mà những chủng tộc khác không thể ngắm theo bóng lưng, thậm chí có thể tu thành khí Tiên Thiên Thái Dương, đại đạo Tiên Thiên Thái Dương. Nhưng cũng bởi vì huyết mạch hạn chế, khiến cho bọn họ lý giải đối với Thuần âm lại gian nan gấp bội. Cảnh giới Dương cực Âm sinh, chỉ có số ít những tồn tại siêu quần bạt tụy như Kim Hà Hề mới có thể đạt tới một bước này. Đạt tới một bước này cũng đã vô cùng gian khổ, vô cùng khó khăn, đây chính là đột phá giới hạn huyết mạch.

Chủng tộc càng mạnh, đột phá giới hạn chủng tộc lại càng khó khăn hơn. Kim Ô thị là Đế tộc, thân mang Tiên Thiên Đế Huyết, cho nên Chung Nhạc mới nói Kim Hà Hề đột phá giới hạn chủng tộc chính là cực kỳ đáng quý.

Kim Hà Hề miễn cưỡng cười một tiếng, nói:

- Nói như vậy, Dịch huynh đã đột phá giới hạn chủng tộc rồi?

Nụ cười trên mặt Chung Nhạc nhất thời cứng lại. Kim Hà Hề cũng bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh nói:

- Ngươi đã tìm hiểu ra Âm cực Dương sinh, Dương cực Âm sinh, cũng chưa có đột phá được giới hạn chủng tộc sao?

Chung Nhạc không khỏi than thở:

- Huyết mạch của tộc ta quá mạnh, Âm cực Dương sinh Dương cực Âm sinh mà hóa Thái Cực cũng là một loại thiên phú huyết mạch trong đó. Ta cho tới bây giờ vẫn còn nằm trong giới hạn của chủng tộc, vẫn chưa thể đột phá ra ngoài!

Trong lòng Kim Hà Hề cực kỳ rung động. Đây là chủng tộc gì, giới hạn chủng tộc làm sao lại mạnh mẽ như thế, đáng sợ như thế? Kim Ô thị của nàng đã là Đế tộc, Tiên Thiên Đế Huyết, vậy mà vẫn có Thần Tộc còn đáng sợ hơn Kim Ô thị rất nhiều, ngay cả Âm Dương Thái Cực cũng là thiên phú huyết mạch chủng tộc của hắn. Nghĩ muốn đột phá giới hạn huyết mạch chủng tộc, chẳng phải là vô cùng khó khăn, cơ hồ không có khả năng sao?

- Các vị Đế trong lịch sử của tộc ta, có rất ít tôn đột phá được giới hạn chủng tộc. Bọn họ thường thường đều dựa vào thiên phú chủng tộc thành tựu Đế vị!

Chung Nhạc suy tư nói:

- Tính toán cẩn thận một chút, có khả năng chỉ có một vị Đế duy nhất đã đột phá được giới hạn chủng tộc, đạt tới đại thành tựu không gì sánh nổi!

Vị Đế mà hắn đã nói này, chính là Phục Mân Đạo Tôn, một Phục Hy duy nhất đột phá giới hạn huyết mạch Phục Hy, mở ra Lục Đạo Luân, đạt tới đẳng cấp Đạo Thần.

Trong lòng Kim Hà Hề rung động tới tột đỉnh. Ở trong giới hạn chủng tộc cũng đã có thể thành tựu Đế vị? Thế gian thật sự có chủng tộc đáng sợ như vậy sao?

- Dịch thị, chủng tộc thần bí này thật sự cường đại như vậy sao?

Kim Hà Hề tiến lên phía trước, ngữ khí tha thiết nói:

- Dịch huynh, không biết Hà Hề có thể giao lưu với ngươi một phen hay không? Ta mặc dù đã ngộ ra Dương cực Âm sinh, nhưng đã khó có thể tiến thêm một bước, đạt được lĩnh ngộ càng cao hơn. Lòng cầu đạo của ta vô cùng tha thiết! Nếu Dịch huynh nguyện ý truyền thụ, Hà Hề nguyện dùng lễ đệ tử đối đãi!

Ý của dùng lễ đệ tử đối đãi cũng không phải là bái Chung Nhạc làm sư phụ, mà là dùng lễ đệ tử đối với Chung Nhạc, vừa là thầy vừa là bạn, trao đổi sở học lẫn nhau, tự cam thấp hơn nửa bậc thân phận. Nàng thân là Thiên Nữ của Kim Ô thị, Tộc trưởng Kim Ô thị đời tiếp theo, lại cam nguyện dùng lễ đệ tử đối đãi Chung Nhạc đã khiến cho Kim Ô thị vô cùng hổ thẹn rồi. Dù sao nàng cũng là Tộc trưởng tương lai của Kim Ô thị, dùng lễ đệ tử đối đãi với một ngoại tộc chính là làm mất đi uy nghiêm của Đế tộc.

- Nhạc tiểu tử, để cho Tộc trưởng Đế tộc tương lai cúi đầu dùng lễ đệ tử đối đãi, thật sự quá mức a!

Trong Thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa cực kỳ hiếm thấy trở nên nghiêm túc, nghiêm mặt nói:

- Tuy nói Đế tộc không bằng được Hoàng tộc, nhưng Tộc trưởng đời tiếp theo của chủng tộc Tiên Thiên Thần Đế, sao có thể tự hạ thân phận? Chuyện này ta không đồng ý! Hẳn phải là giao phối mới đúng! Như vậy mới bình đẳng! Sau khi giao phối, sinh nhóc con, huyết mạch kẻ nào mạnh hơn sẽ mạng họ kẻ đó, hoặc là họ Kim hoặc là họ Chung, nói không chừng sẽ sinh ra...

Chung Nhạc đối với lời lảm nhảm của đốm lửa nhỏ này căn bản là mắt điếc tai ngơ, mỉm cười nói:

- Sư tỷ, ta và ngươi giao lưu một phen, nói không chừng có thể khiến cho cả hai bên đều đạt được bổ ích thật lớn, cần gì phải dùng lễ đệ tử đối đãi? Lĩnh ngộ của ta đối với đại đạo Tiên Thiên Thái Dương cũng cần một cường giả giống như sư tỷ ấn chứng lẫn nhau!

- Ta nổi giận rồi!

Tân Hỏa nổi giận đùng đùng, hét lớn:

- Tiểu tử thối! Ngươi còn nhớ lời tiên đoán của Hỗn Độn Thần Ngao không? Hỗn Độn Thần Ngao tiên đoán, nói ngươi là con trâu giống Phục Hy thị! Thân là con trâu giống, ngươi hẳn là xem lai giống là nhiệm vụ của mình, nỗ lực sinh nhóc con a!

Kim Hà Hề vui vẻ nói:

- Ấn chứng thì không dám nhận, ta vẫn là dùng lễ đệ tử! Dù sao kẻ thành đạt làm sư. Giao lưu với Dịch huynh, ta là học sinh, ấn chứng sở học lẫn nhau, ta cũng sẽ đạt được càng nhiều hơn!

Nàng dùng lễ đệ tử, đi theo bên cạnh Chung Nhạc. Hai người tiến vào tòa Thần điện lâm thời này. Chung Nhạc biết rõ sự cường đại của Kim Ô thị. Chủng tộc này có được công pháp Đế cấp hoàn chỉnh, đã dung hợp Lục Đạo Luân Hồi, giao lưu với Kim Hà Hề cũng có lợi cho hắn dung hợp lý niệm Lục Đạo Luân Hồi với công pháp Đế cấp của Phục Hy thị.

Trí tuệ của hai người tương đương nhau, tạo nghệ của Kim Hà Hề trên đại đạo Tiên Thiên Thái Dương cực sâu, so với hắn chỉ có hơn chứ không kém. Có nàng ấn chứng sở học, hợp lại sẽ càng tăng thêm sức mạnh.

Chung Nhạc tâm phân lưỡng dụng, một bên tìm hiểu Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, lĩnh ngộ Tiên Thiên Dịch Đạo, một bên giao lưu với Kim Hà Hề. Trên đỉnh đầu hai người, Tiên Thiên Đại Nhật chiếu rọi, lại có Tiên Thiên Minh Nguyệt từ dưới bay lên, cùng nhau chiếu rọi, Đạo âm không ngừng chấn động.

Chung Nhạc vung tay lên, Thần điện mở rộng, biến thành một tòa Tế đàn. Hai người ngồi xếp bằng trên Tế đàn, trí tuệ mở ra, các loại Đạo âm không ngừng vang lên. Chung Nhạc chỉ điểm Kim Hà Hề Dương cực Âm sinh Âm cực Dương sinh, biến thành Tiên Thiên Thái Cực, mà trí tuệ của Kim Hà Hề thì trợ giúp hắn lĩnh ngộ ra cảnh giới cao siêu hơn.

*****

Chỉ thấy trên không trung khỏa Tinh cầu này, nhật nguyệt xoay tròn, có tổng cộng hai vầng Tiên Thiên Đại Nhật, hai vầng Tiên Thiên Minh Nguyệt. Nhật nguyệt xoay chuyển, Luân Hồi chuyển hóa, vô cùng kỳ diệu.

Nhật nguyệt song hành, Âm Dương tương hỗ. Chỉ thấy khỏa Tinh cầu vốn không có sinh mệnh này vậy mà đang không ngừng diễn biến, diễn hóa ra địa thủy phong hỏa, lôi vân điện quang. Trong Âm Dương ba động, những Đồ đằng nhỏ bé nhất kết hợp lại với nhau, diễn sinh ra sinh mệnh.

Chung Nhạc và Kim Hà Hề khẽ di một tiếng, nhìn về phía hải dương trên Tinh cầu. Chỉ nhìn thấy những Đồ đằng Âm Dương vô cùng nhỏ bé đang kết hợp lại, những sinh mệnh vô cùng nhỏ bé đang trong lúc sinh ra, dần dần trở nên phức tạp.

- Tạo Vật... Tạo Vật...

Chung Nhạc thấp giọng nói:

- Âm Dương Tạo Vật sinh ra sinh mệnh, đây là cảnh giới Tạo Vật sao?

Kim Hà Hề cũng kích động không thôi. Bọn họ vẫn chưa tiến vào cảnh giới Tạo Vật, một người là Thiên Thần, một người là Chân Thần, còn cách Tạo Vật Chủ một khoảng cách cực kỳ xa xôi, không có mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm khổ tu và tôi luyện, sẽ không thể thành tựu Tạo Vật Chủ. Nhưng bọn họ trao đổi xác minh lẫn nhau, khiến cho hai bên đều có sự tiến bộ nhảy vọt, lại ở trên khỏa Tinh cầu này trước một bước lĩnh ngộ ra một chút cảnh giới thủ đoạn của Tạo Vật Chủ.

Hai người liếc nhìn nhau một cái, không ngừng diễn biến Âm Dương biến hóa. Chỉ thấy trên khỏa Tinh cầu này thương hải tang điền, Đồ đằng Âm Dương biến hóa càng thêm cẩn thận tỉ mỉ, sinh mệnh dần dần cũng trở nên phức tạp. Quan sát quá trình Âm Dương Tạo Vật này, đối với bọn họ cũng rất có dẫn dắt.

Đột nhiên, trong lòng hai người minh ngộ, chỉ thấy trên thiên không, hai vầng Tiên Thiên Đại Nhật dung hợp, hai vầng Tiên Thiên Minh Nguyệt xác nhập. Hai người liền cảm thấy linh hồn của chính mình và đối phương có một loại cảm giác nước sữa tương dung.

Sinh mệnh trên khỏa Tinh cầu này đang không ngừng tiến hóa, không ngừng diễn biến, trở nên nhiều màu nhiều sắc. Tinh cầu hoang liêu dần dần màu sắc sặc sỡ, sinh mệnh trong nước trở nên càng phức tạp hơn, biến thành rất nhiều chủng loại, vô ý thức dạo chơi trong nước. Có sinh vật hấp thu quang tuyến Tiên Thiên Thái Dương, Tiên Thiên Minh Nguyệt, tự mình diễn sinh. Có sinh vật thì thôn phệ những sinh vật khác.

Địa thủy phong hỏa không ngừng vận động, thương hải biến hóa, lục địa bắt đầu chìm nổi. Có sinh vật leo lên lục địa, hoặc là biến thành thực vật đơn giản, hoặc là biến thành động vật đơn giản. Chung Nhạc và Kim Hà Hề lại càng kinh dị hơn. Loại biến hóa này đã có chút ngoài dự liệu của bọn họ.

- Đây là sinh mệnh, hay là sinh linh?

Kim Hà Hề nghi hoặc không hiểu:

- Sinh mệnh có mệnh, sinh linh có hồn phách. Mà linh hồn thì từ đâu tới? Chúng ta tạo vật, có thể sáng tạo ra linh hồn hay không?

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, vươn tay che khuất Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt. Nhất thời, một trận đại diệt tuyệt xuất hiện, vô số sinh mệnh nhao nhao tử vong. Kim Hà Hề vội vàng phất ống tay áo, để cho nhật nguyệt tái hiện. Khỏa Tinh cầu này lại trở nên sinh cơ bừng bừng.

- Bọn họ còn chưa phải là sinh linh ý nghĩa chân chính, chỉ là sinh vật cấp thấp mượn khí Âm Dương của chúng ta giao hòa mà ra đời!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói. Ánh mắt Kim Hà Hề sáng lên, nói:

- Đại đạo Âm Dương của chúng ta còn chưa đạt tới tận cùng! Nếu đạt tới tận cùng, sẽ có thể sáng tạo ra sinh linh hay không?

Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt cùng nhau xoay tròn. Chung Nhạc và Kim Hà Hề từ từ bay lên, hai người biến thành hai con Tam Túc Kim Ô khổng lồ giao thoa phi hành, vờn quanh khỏa Tinh cầu này một vòng lại một vòng.

Hai con Kim Ô chắp cánh tung bay, phiêu nhiên nhảy múa. Đồ đằng Tiên Thiên uẩn tàng trong nhật nguyệt không ngừng tuôn rơi, sinh mệnh diễn sinh ra càng kỳ diệu hơn. Tâm linh bọn họ giao hợp, trong lòng minh ngộ. Đột nhiên, Chung Nhạc chợt biến thành một con trường long. Trường long và Kim Ô ngao du trên tầng mây, giữa hai vầng nhật nguyệt, gieo rắc hạt giống sinh mệnh, hai đạo thân ảnh khổng lồ như ẩn như hiện.

Phía dưới, trong Tinh cầu xuất hiện càng nhiều sinh mệnh hơn, đản sinh ra các chủng tộc nhiều màu nhiều sắc. Âm Dương dung hợp, vong tình vong ngã. Trên thiên không vang lên thanh âm Long ngâm và Kim Ô minh khiếu. Sinh mệnh trên Tinh cầu cũng tự mình diễn biến, nhanh chóng tiến hóa, có những biến hóa kỳ diệu sinh ra trong Âm Dương tương giao. Trên lục địa, trên thiên không, trong hải dương... đã có thêm rất nhiều Cự thú hình thể khổng lồ, một hệ thống sinh thái hoàn chỉnh dần dần hình thành.

Đột nhiên, một tiếng thét kinh hãi vang lên. Kim Hà Hề từ giữa nhật nguyệt bay ra, kim vũ tung bay xung quanh thân thể nàng. Nữ tử này chật vật khoác lên y phục, vỗ cánh bay đi, bỏ chạy vô tung vô ảnh.

Một hồi lâu sau, sắc mặt Chung Nhạc xấu hổ đi ra, áo mũ chỉnh tề, lộ ra thần sắc hậm hực.

- Nhạc tiểu tử, ngươi làm không tệ a!

Tân Hỏa cực kỳ hưng phấn nói.

- Ta chính là đang giao lưu đại đạo Âm Dương biến hóa với nàng, không biết vì sao lại... Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì! Đúng rồi! Tân Hỏa, là đại đạo Tiên Thiên Âm Dương đã khống chế tâm trí của ta và nàng!

- Nói nhảm! Nếu ngươi đang tu luyện đại đạo Tiên Thiên Âm Dương với một gã nam Kim Ô, hiện tại ngươi sẽ không nói như vậy rồi! Lúc đó ngươi khóc cũng không chỗ để khóc!

Tân Hỏa châm chọc nói:

- Đại đạo Tiên Thiên Âm Dương tu luyện tới cực hạn, sẽ không tự chủ được tiến hành giao hợp. Nàng hết lần này tới lần khác muốn tu luyện cùng ngươi, xem như là đã trúng chiêu. Hai người bất tri bất giác đã dây dưa suốt hai ba năm, sau khi thanh tỉnh không biết sẽ hối hận tới mức nào a! Nhạc tiểu tử, lúc không có chuyện gì làm, tu luyện đại đạo Tiên Thiên Âm Dương với nữ hài tử nhiều một chút, Phục Hy thị sẽ liền sinh sôi nảy nở lớn mạnh a!

- Hai ba năm?

Chung Nhạc nhất thời giật mình, lắc mình phóng chạy:

- Nguy rồi! Mục Tô Ca đã bị giam giữ suốt hai ba năm, không biết Phù Lê đã dằn vặt hắn tới mức nào rồi!

Trên không trung khỏa Tinh cầu phía dưới, hai vầng Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt vẫn như cũ đang không ngừng vận chuyển xung quanh khỏa Tinh cầu này, đã tạo thành một cảnh tượng kỳ lạ.

Sinh mệnh trên khỏa Tinh cầu này vẫn như cũ vui vẻ quang vinh, không ngừng tiến hóa. Không biết bao nhiêu năm qua đi, đã diễn biến sinh ra sinh mệnh có trí khôn, ở trên di tích Tế đàn chế tạo ra hai pho Thần tượng, Kim Ô và Thần Long. Kim Ô là Thiên mẫu, Thần Long là Thiên phụ. Sinh mệnh trên Tinh cầu tế tự triều bái, cũng xem như là một đoạn nhạc đệm nho nhỏ.

o0o

Chung Nhạc nhanh như điện chớp lao đi, chạy tới lãnh địa của Nhân Tộc, Tinh Hồng Bảo. Hắn trong lúc bất tri bất giác ở trên khỏa Tinh cầu kia đã dừng lại suốt ba năm đằng đẳng. Đám gia hỏa Phù Lê kia chắc chắn sẽ không cho Mục Tô Ca sắc mặt dễ nhìn, giam giữ thời gian dài như vậy, chịu khổ cực tất nhiên không ít. Bản ý của Chung Nhạc chỉ là đem hắn giam giữ thời gian nửa năm, sau đó đem hắn cứu ra, không nghĩ tới không ngờ lại trì hoãn lâu như vậy.

- Phù Lê đừng nói là đã bán hắn đi mất rồi a?

Trong lòng hắn có chút lo lắng.

Tinh Hồng Bảo lưu lãng tứ xứ, không có chỗ ở cố định. Hắn đang định liên hệ một chút với Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo. Đúng lúc này, sâu bên trong vũ trụ chợt vang vọng một tiếng chuông ngân, từ xa xa truyền tới. Trong lòng Chung Nhạc khẽ giật mình, nhìn về phía tiếng chuông truyền tới kia. Chỉ thấy từng khỏa từng khỏa ngôi sao sáng ngời lần lượt dập tắt.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)