Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0884

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0884: Tiên Thiên Nhục Sí
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Chung Nhạc chìm vào sự cuồng nhiệt của đạo pháp tiền sử, giống hệt như Phong Hiếu Trung, quên mọi thứ xung quanh, quên cả bản thân, không còn là kẻ tài trí nắm giữ mọi thứ, cũng không phải thống soái dẫn quân mà chỉ là một kẻ cầu đạo.

Chỉ có kẻ điên cuồng như Phong Hiếu Trung mới có thể cùng hắn nghiên cứu đạo pháp, cùng hắn trao đổi về sự bí ẩn của đạo, hai người hợp tác khăng khít, thân thiết, nên Âm Phiền Huyên mới cảm thấy ghen tị.

Ghen tị với một nam nhân, khiến nàng thấy rất kỳ quái.

- Những đường văn lý này hoàn toàn khác với hệ thống tu luyện hiện nay, dựa vào hệ thống đồ đằng tu luyện thì rất khó hiểu được.

- Vì thế ta định bắt đầu từ Tiên Thiên Thần Ngữ, dùng đạo ngữ của Tiên Thiên Thần Ngữ kích phát công hiệu của văn lý trên cánh của con thuyền này, từ công hiệu biết được sự ảo diệu. Nhưng chỉ cần không cẩn thận một chút có thể sẽ gây ra dị thường.

- Ngươi dùng loại Tiên Thiên Thần Ngữ nào? Biểu đạt thế nào?

- Là "Vũ" trong Tiên Thiên Thần Ngữ, sư huynh ngươi nghe ta nói và ngươi nghe...

- Thì ra là vậy, "Vũ" trong Tiên Thiên Thần Ngữ cũng là không gian đại đạo, đại diện cho không gian vũ trụ. Về điều này, trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh cũng có giải thích tinh diệu. Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh lần trước ngươi truyền cho ta, ngươi nghe, ta cho không gian đại đạo trong Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh biến thành Tiên Thiên Thần Ngữ...

- Còn có thể làm vậy sao?

- Đương nhiên là có thể. Đều là sự giải thích về đạo, chỉ là cách biểu đạt khác nhau, cái gọi là cảnh giới chẳng qua là trở ngại xuất hiện trong lĩnh ngộ đại đạo. Những trở ngại đó hạn chế thành tựu, nhưng trong tâm ngươi chắc chắn phải không có trở ngại mới vượt qua được cản trở đó để nhìn thấy bản chất của nó. Dù là đạo của Tiên Thiên cổ thần hay của Hậu Thiên sinh linh thì bản chất cũng như nhau.

- Nhưng đạo ẩn chứa trong số đồ đằng văn lý này rất sâu xa, không dễ gì khai thác được.

- Khó thì mới có động lực! Con đường của chúng ta hiện nay là lĩnh ngộ văn lý trên thuyền, dùng đồ đằng đại đạo biểu đạt ra. Ta thăm dò, ngươi suy đoán, sau khi chỉnh lý thành đồ đằng đại đạo thì dùng cách của Tiên Thiên cổ thần, biến nó thành đại đạo của Cổ thần. Như vậy là có thể hiểu được phương pháp tu luyện của Tiên Thiên cổ thần rồi.

Âm Phiền Huyên nhìn vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đang bận rộn trên thuyền, đúng là giống như đàn ong đàn kiến, mỗi người một công việc, chốc chốc lại giao lưu trao đổi, ai cũng trong trạng thái phấn khích quên bản thân, nàng không khỏi bất lực.

Tu vi Chung Nhạc lúc này đã mạnh hơn trước rất nhiều, có tới hơn bốn mươi vạn phân thân, đạt tới cực hạn hắn có thể chịu được. Phong Hiếu Trung thì có hai trăm vạn phân thân. Phân thân hai người giống như những bộ phận linh kiện nhỏ trong một cái máy, bất cứ phát hiện nào đều được truyền về đại não của hai người, biến thành dao động tinh thần giao lưu qua lại.

- Họ phối hợp quá ăn ý, căn bản không có cơ hội cho ta nhúng tay vào...

Âm Phiền Huyên bất giác cảm thấy mình có phần vô dụng. Đường đường là Thánh Linh Thể mà không thể giúp được gì.

Hơn mười ngày sau, Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung cuối cùng cũng gặp phải vấn đề đau đầu. Hai ngươi họ, một người giỏi phát hiện, một người giỏi suy đoán. Thời gian vừa rồi đã phá giải được bảy tám phần bí ẩn của Tiên Thiên Nhục Sí. Nhưng trong đôi cánh Tiên Thiên này lại có điểm khiến họ khó lòng lý giải.

- Đệ muội, lại đây!

Phong Hiếu Trung vẫy tay, cười nhẹ.

Âm Phiền Huyên tiến tới, Phong Hiếu Trung cười rất tươi nhưng nụ cười đó có vẻ giả, hắn nói:

- Ngươi là Thánh Linh Thể đúng không? Ta vốn định bắt một Thánh Linh Thể về nghiên cứu, kết quả không tìm được. Ta còn từng tới mấy đại mộ đồn là của Thánh Linh Thể, nhưng toàn gặp đồ giả... Đệ muội, đưa tay ra!

Âm Phiền Huyên đưa bàn tay ra, Phong Hiếu Trung khẽ rạch nhẹ lên lòng bàn tay nàng, Âm Phiền Huyên đau, bàn tay bị rạch một vết lớn, máu chảy ra.

Nàng vừa kinh vừa nộ, không hiểu ý hắn, nhưng thấy nam tử đó lấy ra một cái bình ngọc hứng máu của nàng.

Chung Nhạc thở phào, nói nhỏ:

- Giờ ngươi an toàn rồi.

Vết thương trên tay Âm Phiền Huyên tự lành lại, nàng nói nhỏ:

- Trạng thái tinh thần của vị sư huynh này có vẻ không được bình thường lắm... Hơn nữa, hình như ngươi cũng rất sợ hắn! Phục Hy không sợ trời không sợ đất mà cũng có người để sợ sao?

Chung Nhạc hừ một tiếng:

- Khi ta còn thiếu niên, sợ nhất hắn, lúc nào cũng sợ hắn mất kiểm soát bắt ta đi cắt thành nhiều mảnh.. Ngươi yên tâm, hắn lấy máu của ngươi rồi thì sẽ không bắt ngươi đi cắt mảnh nữa.

Âm Phiền Huyên dở khóc dở cười.

Phong Hiếu Trung cất bình ngọc đi, tinh thần dao động, truyền cho nàng Nhất Thần Phân Hóa Luân Hồi Huyền Công, hắn nói:

- Ta và sư đệ nghiên cứu lâu như vậy, gặp phải vấn đề nan giải. Đệ muội là Thánh Linh Thể, nghe nói Thánh Linh Thể giỏi lĩnh ngộ, vì thế ta cần ngươi giúp. Ngươi có thể tu thành môn công pháp này trong mấy ngày?

Âm Phiền Huyên ngẫm nghĩ một lúc, nói:

- Mười ngày là được. Năm ngày tham ngộ, năm ngày bồi dưỡng phân thân.

Phong Hiếu Trung nhìn Chung Nhạc:

- Nhanh hơn ngươi hồi đó nhiều.

Chung Nhạc gật đầu bất lực, hồi đầu hắn mất hơn một tháng để lĩnh ngộ hết môn công pháp này, rồi dùng năm ngày bồi dưỡng phân thân trong Thiên Nguyên Luân Hồi Kính. Sau khi phân ra mười vạn phân thân thì khả năng suy đoán mới đạt tới cực hạn.

Âm Phiền Huyên chỉ mất mười ngày là làm được, đúng là tư chất ngộ tính cực cao.

- Phiền Huyên, môn công pháp này có hai nhược điểm, ngươi cần phải biết.

Chung Nhạc truyền âm:

- Thứ nhất, rất đau đớn. Thứ hai, phân thân càng nhiều thì càng khó khống chết. Mười vạn phân thân sẽ phóng đại ý thức của ngươi lên mười vạn lần!

Âm Phiền Huyên căng thẳng, đột nhiên nhớ lại lần đầu họ gặp ở Thiên Hà, phân thân của Chung Nhạc có những hành động quái dị trên thuyền, rất nhiều phân thân hoan hỷ múa may đòi đi phối giống khắp thiên hạ.

- Ta có Đại Thiên ma Trấn Tâm Chú, có thể trấn áp đau đớn, nhưng nếu phân thân làm loạn thì không trấn áp được.

Nàng không khỏi thấy lo lắng.

Năm ngày sau, nàng tham ngộ được hoàn toàn Nhất Thần Phân Hóa Luân Hồi Huyền Công, rồi phân hóa nguyên thần, dùng lục đạo bí cảnh của mình bồi dưỡng phân thân. Cơn đau xé toạc linh hồn đó vẫn hơn sự tưởng tượng của nàng. Cho dù có Đại Thiên Ma Trấn Tâm Chú thì nàng cũng cảm thấy mình như bị tách ra thành từng phần, đến khi có mười vạn phân thân thì cuối cùng nàng không chịu nổi, phải dừng lại.

Năm ngày tiếp đó, cuối cùng Âm Phiền Huyên cũng bồi dưỡng hết mười vạn phân thân, tâm niệm khẽ động, thích phóng mười vạn phân thân.

*****

- Ai nói nữ tử không bằng nam tử?

Một Âm Phiền Huyên kêu lên:

- Nữ tử cũng có thể xưng hùng, xưng đế! Ai có hoài bão ý chí hãy theo ta, làm chủ trời đất này!

- Ta biết một nơi có hoa rất đẹp, đi chơi đi!

- Nghe nói Thiên Nữ của Thiên Đình biết làm y phục đẹp lắm...

- Không ai đánh lại ta hết!

- Phu quân, ngày đẹp giờ đẹp sao lại để phí cảnh xuân chứ?

Có một Âm Phiền Huyên quàng lấy cổ Chung Nhạc, cười:

- Sao không đi động phòng cho vui vẻ nhỉ?

- Ta không muốn gả cho nam nhân, quá đáng xấu hổ!

- Nữ tử và nữ tử có thể sinh con không?

- Nhiều ta như vậy, chỉ có một phu quân, đây là phải cung đấu đấy! Hi hi, ta sẽ hạ độc chết các ngươi!

...

Âm Phiền Huyên đỏ bừng mặt, vội vàng thu hết những phân thân đạo tâm không ổn định kia lại, len lén nhìn Chung Nhạc, hắn nửa cười nửa không:

- Không cần để bụng, những suy nghĩ đó đều là của mình, giữ chặt đạo tâm là được. Ta hồi trước còn thê thảm hơn.

Âm Phiền Huyên vẫn có phần ngượng ngùng, Phong Hiếu Trung nói vọng tới:

- Hai ngươi còn rủ rỉ rù rì cái gì, mau lại đây, chậm mất mười ngày rồi!

Phân thân của Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên lập tức bận rộn làm việc. Có đại đạo thân hòa lực và khả năng lĩnh ngộ mạnh mẽ của Thánh Linh Thể Âm Phiền Huyên, tốc độ của họ tăng vùn vụt.

Cuối cùng sau nửa năm, điểm khó lý giải nhất của Tiên Thiên Nhục Sí đã được giải đáp. Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, vô số đồ đằng văn bay ra, không gian đồ đằng biến thành hai chiếc cánh, đó là Tiên Thiên Nhục Sí của cổ thần nắm giữ không gian tiền sử.

Đồ đằng văn lý phức tạp trên cái cánh đó không ngừng biến hóa, chúng nuốt chửng lẫn nhau, sắp xếp lại, bổ sung cho nhau, cuối cùng tạo thành một dải Tiên Thiên đại đạo!

Trong đôi cánh này, không còn bất cứ đồ đằng văn lý nào nữa, chỉ còn một dải Tiên Thiên đại đạo thuần túy.

Tập hợp trí tuệ của ba người, cuối cùng hắn cũng nắm rõ được Tiên Thiên Nhục Sí của con thuyền cổ này!

Chung Nhạc cho đôi cánh ấy vỗ mạnh, trong thoáng chốc hắn cảm giác như biến thân thành chúa tể nắm giữ không gian, vỗ cánh có thể bay khắp thế gian!

Hắn dung hợp lĩnh ngộ về Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh vào Tiên Thiên Nhục Sí, vẫn còn khác biệt so với Tiên Thiên Nhục Sí, chỉ là làm thế nào dung hòa khái niệm Lục Đại Luân Hồi và Tiên Thiên Nhục Sí thì hắn vẫn chưa có manh mối gì.

Con bên kia, Âm Phiền Huyên cũng ngưng tụ ra Tiên Thiên Nhục Sí, nàng đang thử công dụng và uy năng của đôi cánh này. Nàng có lĩnh ngộ của riêng mình, vì thế khác với đôi cánh của Chung Nhạc.

Âm Phiền Huyên mừng rỡ, cảm giác thành tựu có được khi tham ngộ thấu triệt một vấn đề nan giải thực không gì sánh bằng!

Phong Hiếu Trung cũng ngưng tụ Tiên Thiên Nhục Sí, nhưng lại rạch đôi cánh của mình ra so sánh với cánh của con thuyền xem rốt cuộc có gì khác biệt.

Một lúc sau, ba người thu cánh về, Phong Hiếu Trung cười nói:

- Ba chúng ta đúng là bộ ba hoàn hảo. Mọi vấn đề khó đều có thể phá giải. Vì thế chúng ta nên liên thủ, dốc hết thân tâm vào đại đạo, đệ muội ngươi nghĩ sao?

Âm Phiền Huyên lưỡng lự một chút, lắc đầu:

- Ta nghe phu quân.

Phong Hiếu Trung nhìn Chung Nhạc, Chung Nhạc đột nhiên cảm thấy sát cơ trong mắt hắn. Tên điên này lại cảm thấy Chung Nhạc như hòn đá ngáng đường trên con đường nghiên cứu đại đạo, muốn loại bỏ hắn.

Cầu đạo chi tâm của Phong Hiếu Trung quá mạnh, đã đạt tới mức điên đảo rồi.

- Sư huynh.

Chung Nhạc hắng giọng, nhắc nhở:

- Đừng quên lời hứa năm đó.

Phong Hiếu Trung chợt tỉnh lại:

- Đừng làm chậm trễ thời gian nữa, con thuyền này vẫn còn rất nhiều điều bí ẩn chúng ta chưa giải đáp. Tiếp tục thôi!

Giải phẫu Tiên Thiên Nhục Sí chính là bước vào môn hộ, đăng đường nhập thất. Trên thuyền tuy còn rất nhiều đạo văn, nhưng mức độ khó giảm hẳn. Tốc độ nghiên cứu của ba người họ tăng mạnh.

Sau biến cố đạo ngữ "hồi sinh", con thuyền cổ trở về như cũ, văn lý gãy trên đó cũng phục nguyên, nơi rỉ sét đổ nát cũng trở nên tươi mới.

Chung Nhạc dùng Tiên Thiên Dịch Đảo điều khiển đạo văn trên thuyền, cảm ngộ quan niệm đại đạo trong nó, rồi ba người cùng phá giải. Đồ đằng văn ẩn chứa trong đèn lồng treo trên thuyền là hỏa diệm đại đạo, sau khi tu thành thì như tạo dựng liên hệ với chúa tể nắm giữ hỏa diệm thời hắc ám.

Đạo văn in dấu trên sàn thuyền là Hậu Thổ đại đạo, sau khi tu thành thì dường như biến thành chúa tể nắm giữ đại địa.

Đạo văn trên buồm là Tốn Phong đại đạo, đạo văn ở đáy thuyền là Quỳ Thủy đại đạo, còn có cột buồm, mái chèo, chắn sóng, mỏ neo, khoang thuyền, lầu đài, cầu nổi vân vân, là do các chúa tể đại đạo khác nhau của thời đại hắc ám luyện chế thành!

Con thuyền này có lẽ được vài trăm vị Thần Vương của thời đại hắc ám cùng tạo nên!

Trong số đó có những người giống như Thần Hậu nương nương!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)