Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0919

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0919: Ước hẹn trăm năm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Lời này của Chung Nhạc vừa ra, sắc mặt tất cả mọi người ở đây khẽ biến, trong lòng lại là nhiệt huyết dâng trào.

- Định cái bài danh cho Chư Đế Bảng tương lai sao?

Âm Phần Huyên cũng bị hắn nói tới mức tâm động không thôi, mỉm cười nói:

- Cần gì thay Mặc Ẩn may áo cưới chứ? Không bằng chúng ta lại lập ra một cái bảng mới, cái bảng này, liền gọi là Tương Lai Chư Đế Bảng a?

- Tương Lai Chư Đế Bảng?

Trên pho tượng Thần Vũ Uy Vương, càng nhiều Thần Minh, Thiên Thần, Chân Thần và Thần Hầu nhao nhao đi xuống, chạy về phía này, càng lúc càng nhiều. Chỉ có Thần Hoàng tự ngạo thân phận, nghĩ muốn xuống nghe một chút, nhưng lại không đặt xuống được mặt mũi.

Định cái bài danh cho Chư Đế tương lai? Những lời này khiến cho đám Thần Ma trẻ tuổi này trong nháy mắt bộc phát ra đấu chí vô biên. Tương lai, không thuộc về những thế hệ trước hiện tại đã hùng bá thiên hạ, mà là thuộc về đám Thần Ma trẻ tuổi bọn họ này.

Bọn họ có được Đế Tư, có được chiến lực viễn siêu cùng thế hệ, có được tiềm lực vô biên, cần gì phải tranh bài danh Thiên Thần Chư Thánh Bảng? Sao lại không thể định ra bài danh Chư Đế tương lai? Chỉ cần không chết, bọn họ cũng sẽ có được đại thành tựu, đều sẽ trở thành quần tinh chói mắt nhất trong tương lai.

Một gã Thần Minh trẻ tuổi kích động vạn phần, lẩm bẩm:

- Chư Đế hiện tại cũng đều là bước từng bước một đi lên từ những cảnh giới Thần Minh, Thiên Thần... này, bọn họ tại thời điểm cùng cảnh giới chưa chắc đã cường đại hơn chúng ta!

Một gã Chân Thần trẻ tuổi khác gật đầu, nói:

- Hiện tại bọn họ chiếm địa vị cao, tương lai chúng ta cũng có thể chiếm địa vị cao!

- Tương lai không thuộc về những kẻ già yếu, mà là thuộc về chúng ta!

- Hai vợ chồng Dịch Quân Vương quả nhiên có đại khí phách, không hỗ là Tiên Thiên Thần chuyển thế!

Tương Tôn Công tán thưởng:

- Tương Lai Chư Đế Bảng? Chỉ cái tên này thôi cũng đã vượt qua Chư Thánh Bảng vô số lần rồi!

Quần hùng vô cùng hưng phấn, kích động dâng trào. Chung Nhạc đột nhiên ho khan một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mỉm cười nói:

- Các vị vẫn là quá kích động rồi! Nếu đã là bảng, vậy thì phải có bài danh, phải có cao có thấp, có đệ nhất, cũng có đệ nhị. Ai là đệ nhất, ai là đệ nhị, luôn phải cần tranh một chuyến! Ta đề nghị, hôm nay chúng ta so tài một trận nhỏ trước, giao lưu một phen. Trăm năm sau, ta đưa thư thông báo các vị, lại so tài một trận, giao lưu sự tiến bộ của mọi người. Tiếp qua trăm năm nữa, lại một lần nữa đưa thư thông báo các vị, lại so tài một trận...

Hắn khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- So tới so lui, tới khi chúng ta đều trở thành Đế rồi, Tương Lai Chư Đế Bảng này cũng sẽ trở thành Chư Đế Bảng chân chính rồi!

Ánh mắt Lục Vọng càng lúc càng sáng ngời, tán thưởng:

- Là một ý kiến hay!

Đám người ngồi xuống trên chiếu, bắt đầu thương nghị quy tắc thi đấu. Đám người Đề Mạc Bắc, Ương Phong Bình cũng không còn rụt rè nữa, cùng với mọi người sôi nổi thương nghị. Đám người không lâu lắm đã hoàn thiện xong các loại quy củ. Trận thi đấu này, vẫn là dựa theo quy tắc bài danh của Chư Thánh Bảng mà tiến hành, mỗi cảnh giới đều phân biệt so tài với nhau, cuối cùng căn cứ chiến tích để định bài danh.

Đề Mạc Bắc ho khan một tiếng, nói:

- Đề Đĩnh thị ta có một kiện bảo bối, gọi là Tế đàn Thiên Thần, có thể trấn áp cảnh giới, trấn áp những Thần Ma tiến vào trong đó xuống còn cảnh giới Thiên Thần. Chúng ta có thể không cần dùng chiến tích để định bài danh, mà tiến vào trong Tế đàn Thiên Thần, dùng cảnh giới Thiên Thần để nhất quyết cao thấp một trận a?

Một gã Thần Minh trẻ tuổi cau mày, nói:

- Vậy các Thần Ma cảnh giới Thần Minh sẽ bị thua thiệt, không thể tham chiến!

Đề Mạc Bắc mỉm cười, nói:

- Thần Minh tạm thời không cần bài danh. Các ngươi tu luyện thành Thiên Thần cũng không quá khó khăn, đợi sau khi tu thành Thiên Thần, lại tới quyết đấu cũng không muộn!

Đám Thần Ma nhao nhao gật đầu nói phải. Chung Nhạc dò hỏi:

- Mạc Bắc, Đề Đĩnh thị các ngươi có thể cho mượn Tế đàn Thiên Thần không?

Đề Mạc Bắc vỗ ngực nói:

- Tự nhiên có thể! Ta lập tức thông báo cho trưởng bối Đề Đĩnh thị, để hắn trở về vận chuyển Tế đàn Thiên Thần tới đây!

Chung Nhạc nhất thời đại hỉ, vươn tay ra, nói:

- Ngày này một trăm năm sau, các vị đợi thư của ta!

Vô số Thần Minh, Thiên Thần, Chân Thần, Thần Hầu nhao nhao vươn bàn tay ra, bàn tay đám người chồng lên nhau, cùng cười lớn, nói:

- Ngày này một trăm năm sau, xin đợi các vị!

Mặt mày Thiên Huyền Tử hớn hở, cười hắc hắc, nói:

- Hiện tại thiên hạ đại loạn, các ngươi nhất định phải sống tới một trăm năm sau a!

Đám người nhất tề nổi giận quát lớn, đều muốn quần ẩu cái tên này.

- Đợi một chút! Đội hình không nên loạn a!

Hồn Đôn Vũ đột nhiên cao giọng nói:

- Các ngươi đợi một chút, để ta ghi chép lại một màn này!

Dứt lời, hắn tế khởi tấm gương do Đế của Hỗn Độn thị ban tặng, huyền phù cao cao giữa không trung, sau đó vội vàng chạy về phía Võ Thánh Đài, đứng chung một chỗ với mọi người, mỉm cười nói:

- Mọi người hướng về phía tấm gương của ta cười một cái nào!

Lúc này, Tương Tôn Công, Lục Vọng và Ly Liên Linh Vũ đang đè Thiên Huyền Tử nằm rạp trên mặt đất. Ô Thanh Khanh len lén đạp mông Thiên Huyền Tử một cước. Chung Nhạc và Âm Phần Huyên ngồi ở trung ương, đang trò chuyện với đám người Đề Mạc Bắc, Ương Phong Bình... Đám người nghe hắn nói vậy, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía tấm gương kia. Tấm gương kia đại phóng Thần quang, chiếu rọi một màn này vào trong gương.

*****

Hồn Đôn Vũ hưng phấn bừng bừng chạy về phía tấm gương, thu hồi tấm gương này lại, lấy ra tuyệt bút, suy nghĩ một chút, viết vào hình ảnh trong tấm gương:

- Người định ra Tương Lai Chư Đế Bảng, quần hùng cũng có mặt!

Đám người nhao nhao chạy tới, đọc được hàng chữ hắn viết, cả giận nói:

- Hỗn Độn thị, ngươi quá qua loa rồi! Tốt xấu gì cũng phải ghi rõ tên của chúng ta lên đây chứ?

Hồn Đôn Vũ vò đầu bứt tai, kêu lên:

- Các ngươi đừng loạn! Từng người một nói! Ta sẽ tuần tự viết ra tên họ các ngươi!

- Hình ảnh lưu niệm của ta quá xấu, phải một lần nữa chiếu lại một tấm!

Thiên Huyền Tử hét lớn:

- Ô Thanh Khanh đang đạp mông ta! Tên khốn kiếp Tương Tôn Công đang cưỡi trên người ta! Tương lai nếu ta thành Thiên Đế, hình ảnh lưu niệm này sẽ làm nhục uy danh của ta!

Đám người mắt điếc tai ngơ, nhao nhao nói lên tên họ và thị tộc của chính mình. Hồn Đôn Vũ nhất nhất ghi lại. Trong hình ảnh lưu niệm lần này, đám Thần Ma nhiều tới ngàn người, cũng khiến cho hắn lao lực một phen mới nhất nhất ghi chép lại tên họ đám người.

Một trận náo nhiệt qua đi, Đề Mạc Bắc mới mỉm cười, nói:

- Dịch tiên sinh, ngươi và Phần Huyên nương nương bài danh đệ nhất trên Thiên Thần Chư Thánh Bảng, là nương nương sẽ giao thủ với ta, hay tiên sinh sẽ đích thân chỉ giáo đây?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Mạc Bắc huynh sở trường Thần binh hay sở trường thần thông?

Ánh mắt Đề Mạc Bắc chớp động, nói:

- Đề Đĩnh thị ta nổi danh giỏi về thao túng Thần binh, ta lựa chọn Thần binh! Dịch Quân Vương thì sao?

- Ta lựa chọn thần thông!

Chung Nhạc đứng dậy, từng bước tiến lên, đi tới đỉnh đầu pho tượng Thần Vũ Uy Vương, đứng trên một sợi tóc của pho tượng, mỉm cười nói:

- Mời!

Đề Mạc Bắc phóng người bay lên, rơi xuống trên đỉnh đầu Thần Vũ Uy Vương. Tâm niệm hắn khẽ động, Bí cảnh Nguyên thần trong cơ thể mở ra. Nhất thời, một đạo hồng lưu do vô số Thần binh biến thành từ trong Bí cảnh Nguyên thần trong cơ thể hắn phun trào ra. Hồng lưu Thần binh cuồn cuộn ba động, khiến cho cái đầu Thần Vũ Uy Vương to như vậy cũng biến thành tràng diện vạn binh vỡ bờ.

Vô số kiện Thần binh giao thoa, đầu tiên là hình thành một cái Lực tràng vạn binh, sau đó diễn biến, biến thành một tòa ngụy Động thiên thần binh. Đám Thần binh kia đều có công dụng không giống nhau. Lúc này, vô số kiện Thần binh cấu thành một tòa ngụy Động thiên, treo cao sau đầu hắn, nhất thời hội tụ năng lượng của toàn bộ đám Thần binh lại một chỗ.

Sắc mặt Chung Nhạc trở nên ngưng trọng. Có thể tại cảnh giới Thiên Thần liền nhìn trộm huyền bí của cảnh giới Tạo Vật, cũng không phải chỉ có một mình hắn. Hiển nhiên, Đề Mạc Bắc của Đề Đĩnh thị cũng là cao thủ trong đó.

Hắn cảm giác được trong tòa Thần Binh Động Thiên của Đề Mạc Bắc này nội tàng một cỗ chấn động khủng bố, trong mơ hồ lại có một loại uy năng tương tự với Đế binh. Nó hẳn chính là bản phỏng chế Đế binh của Đề Đĩnh thị, là Đề Mạc Bắc đã mô phỏng Đế binh chế tạo thành hạch tâm của Động thiên.

Đề Đĩnh thị là một trong Bát Đại Hoàng Tộc, dùng binh làm Đạo. Đế của Đề Đĩnh thị tại Thời đại Địa Kỷ được xưng là Binh Hoàng, sau khi tới Thời đại Thần Kỷ, cũng từng sinh ra một tôn Đế nữa, bổ toàn Lục Đạo cho Đế binh do Binh Hoàng lưu lại.

Cho nên kiện Đế binh kia của Đề Đĩnh thị có thể nói là Đế binh do hai đời Đế cấp cộng đồng chế tạo, uy lực chí cường. Cho dù là bản phỏng chế cũng tuyệt đối không thể khinh thường.

Đột nhiên, Thần Binh Động Thiên của Đề Mạc Bắc ầm ầm chấn động, một kiện Thần binh từ trong Động thiên bay ra, lại là một thanh Thần thương. Đề Mạc Bắc cầm thương trong tay, đại thương khẽ run rẩy. Nhất thời, ngập trời đều là thương ảnh, đâm rách không gian. Vô số mũi thương từ bốn phương tám hướng đâm thẳng về phía Chung Nhạc.

Một thương này của hắn đã ngưng tụ hết thảy uy năng của tất cả Thần binh trong Thần Binh Động Thiên vào trong thương, uy lực bạo phát, vô cùng khủng bố. Không hỗ là đệ nhất Chư Thánh Bảng trước đây.

Vô số mũi thương ào ào đâm tới. Đột nhiên từng đạo từng đạo thương ảnh bị định trụ lại, di chuyển vô cùng gian nan.

Tiên Thiên Động Thiên của Chung Nhạc vừa mở ra, từng đạo từng đạo thương ảnh kia trở nên vô cùng chậm chạp, không ngừng ma sát với Tiên Thiên Động Thiên. Thân thương bị ma sát tới mức bộc phát ra lôi âm và Thần hỏa.

Đột nhiên, dưới nách Đề Mạc Bắc chợt mọc ra hai cánh tay, trong Thần Binh Động Thiên chợt bay ra một cây đại chùy. Hai tay Đề Mạc Bắc huy vũ đại chùy, hung hăng đập về phía Tiên Thiên Động Thiên.

Cùng lúc đó, Thần Binh Động Thiên ầm ầm va chạm với Tiên Thiên Động Thiên. Một tiếng ầm vang thật lớn, cái đầu pho tượng Thần Vũ Uy Vương dưới chân hai người phát ra thanh âm răng rắc, xuất hiện từng đạo từng đạo vết nứt.

Hai tòa Động thiên va chạm với nhau. Thân thể Chung Nhạc khẽ chấn động, năm ngón tay chụp tới. Một đầu đại đạo Tiên Thiên bay ra, không biết bao nhiêu văn lộ Đồ đằng tung bay, biến thành một thanh Thần đao, chém thẳng về phía Đề Mạc Bắc.

Dưới nách Đề Mạc Bắc lại mọc ra hai cánh tay nữa, rút từ trong Thần Binh Động Thiên ra một kiện Thần binh đón đỡ Tiên Thiên Thần Đao, cười ha hả, nói:

- Sao Dịch tiên sinh không thi triển Cửu Bộ Phá Thiên Cương?

Ầm ầm!

Cái đầu pho tượng Thần Vũ Uy Vương ầm ầm nổ tung, mảnh đá vỡ tung bay bốn phía. Từng khối từng khối cự thạch kích thước cỡ ngọn núi nhỏ không ngừng rơi xuống. Hai người Chung Nhạc nhảy nhót như bay trên toàn thân pho Thần tượng này.

Chung Nhạc lại rút ra thêm một đầu đại đạo Tiên Thiên nữa, biến thành thanh Tiên Thiên Thần Đao thứ hai, song đao giao thoa chém giết. Hai người bọn họ lúc lên lúc xuống, phóng tới trên lòng bàn tay pho tượng. Chỉ thấy đao quang không ngừng lóe lên, từng đầu từng đầu ngón tay thật lớn nhao nhao rơi xuống.

Sau đó, Đề Mạc Bắc nhìn thấy Chung Nhạc rút ra thanh Thần đao thứ ba, thanh Thần đao thứ tư. Tới thời điểm Chung Nhạc rút ra đầu đại đạo Tiên Thiên thứ năm, biến thành thanh Thần đao thứ năm, hắn rốt cuộc nhịn không được nữa, trong Thần Binh Động Thiên bạo phát một cỗ chấn động khủng bố. Đế binh Đề Đĩnh thị bản phỏng chế bay ra, lại là một thanh Đế kiếm, kết hợp với uy năng Động thiên, tạo thành một cỗ uy năng hạo hãn.

Tuy là bản phỏng chế, nhưng uy năng của thanh kiếm này không ngờ lại có vài phần uy năng của Đế kiếm. Một kiếm chém xuống, Lục Đạo Luân Hồi không ngừng bay lượn xung quanh Đế kiếm.

Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời nghiêm nghị, trong lúc bất chợt, đầu đại đạo Tiên Thiên thứ sáu bay ra, biến thành một thanh Thần đao. Sáu thanh Thần đao giao hội, leng keng kết hợp lại, biến thành một thanh Thần đao duy nhất. Hắn cất bước phóng như điên, nghênh đón thanh Đế kiếm kia.

Đề Mạc Bắc cười ha hả, bộ dáng cực kỳ hào phóng. Đao kiếm va chạm với nhau, kiếm quang và đao quang ầm ầm bùng phát. Lục Đạo Luân Hồi thật lớn chém thẳng xuống pho tượng Thần Vũ Uy Vương. Chỉ thấy pho tượng to lớn khôn cùng này từ từ tách ra làm hai nửa, ngã về phía hai bên.

- Rốt cuộc cũng nhìn thấy Cửu Bộ Phá Thiên Cương của Dịch tiên sinh...

Thanh Đế kiếm trong tay Đề Mạc Bắc đột nhiên đứt đoạn, trên mi tâm xuất hiện một đạo vết đao, mơ hồ có huyết quang chảy ra. Thần Binh Động Thiên sau lưng hắn cũng xuất hiện một đạo vết đao kinh tâm động phách. Chung Nhạc sáu đao hợp nhất, ý nghĩa Lục Đạo hợp nhất, thanh Tiên Thiên Thần Đao kia đã chém đôi Thần Binh Động Thiên của hắn.

- Đệ nhất Thiên Thần, danh bất hư truyền!

Đề Mạc Bắc sờ sờ cái trán, mở miệng tán thưởng.

Sáu tay Chung Nhạc tách ra, thanh Thần đao kia cũng tách ra làm sáu, biến thành sáu đầu đại đạo Tiên Thiên chui vào trong quang luân sau đầu, mỉm cười nói:

- Khách khí rồi! Ta chỉ là đã làm được Lục Đạo hợp nhất, nếu Mạc Bắc huynh có thể làm được một bước này, ta sẽ không thể thắng được ngươi rồi!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)