← Ch.2087 | Ch.2089 → |
"Có chút ý tứ. Như vậy mà có thể ngăn được một kích của Bản Thánh tổ, nhưng mà cho dù thế nào đi nữa thì cũng chỉ là một chút giãy dụa thôi, đúng là châu chấu mà đòi đá xe." Hắc bào thanh niên thấy bộ dáng của hai người Hàn Lập cùng Chỉ Thủy, thần sắc hơi đổi nhưng ngay sau đó nơi khóe miệng lại mỉm cười, đồng thời một tay nhấc lên, điểm một chỉ về phía hai người.
"Vèo" "Vèo" hai tiếng!
Hai luồng hắc quang bắn ra từ đầu ngón tay của hắc bào thanh niên, trong chớp mắt đã phóng đi trăm trượng tới gần Hàn Lập và thanh niên Linh tộc trong gang tấc.
Trong mắt Hàn Lập lóe lên lam mang đã nhìn rõ hắc điểm, đó là một vật nhỏ như hạt đậu tỏa ra ánh sáng đen kịt giống như một viên đan hoàn.
Tuy viên đan này trông không bắt mắt chút nào, nhưng Hàn Lập cũng không dám để cho nó tới gần.
Hắn không hề lưỡng lự hít sâu một hơi rồi phun ra một đoàn kiếm ảnh màu xanh mờ ảo, kiếm ảnh phun ra như mưa chỉ lóe lên một chút rồi bổ thẳng vào viên đan mà đen kia.
Chỉ sau một khắc, viên đan vừa bị bổ thành hai mảnh nổ tung ra hóa thành hai luồng lửa đen gào thét lao tới bao phủ Hàn Lập vào trong.
Ma diễm vây quanh Hàn Lập điên cuồng thiêu đốt, ngay sau đó lại hóa thành một cột hỏa trụ màu đen phóng thẳng lên trời.
Khoảnh khắc này, thân hình Hàn Lập bị giam hãm ở trong đó không biết sống chết thế nào.
Hắc bào thanh niên rất tự tin với ma diễm của mình, vừa thấy Hàn Lập bị ma diễm bao phủ bên trong thì cũng không còn hứng thú mà chuyển ánh mắt sang nơi khác, toàn bộ tinh thần tập trung trên người Chỉ Thủy.
So với Hàn Lập thì tên Thanh niên Linh tộc này lại càng thêm phần khó chơi, có thể mặt không biến sắc mà tiếp được một kích vừa rồi làm hắn cảm giác có mấy phần hứng thú.
Bên kia, Chỉ Thủy vẫn là khuân mặt không cảm xúc, cánh tay vừa nhấc lên bất ngờ lại chụp lấy hắc điểm.
Một tiếng trầm đục vang lên!
Viên hoàn màu đen kia vừa tiếp xúc với bàn tay Thanh niên Linh tộc trong nháy mắt đã nổ ra thành một ngọn lửa đen cuồn cuộn tuôn về phía thanh niên.
"Không tốt!"
Thiên Thu thánh nữ thấy cảnh này thì trong lòng tự nhiên rất căng thẳng, liền sau đó bất chấp mọi thứ thúc giục một vật thần bí trong cơ thể.
"Oanh" một tiếng!
Kiện đồ vật trong cơ thể nàng vừa thả ra đã lóe rồi phát ra dao động kinh người.
Đồng thời cơ thể của nàng cũng chấn động theo, thân hình bay lên từ trong lòng đất tuôn ra từng đạo linh văn tỏa ánh sáng vàng rực rỡ trải rộng toàn thân, nhìn có phần giống với bộ dáng độc nhất vô nhị của Chỉ Thủy, hơn nữa linh văn xoay chuyển không ngừng trông thập phần quỷ dị.
Mà lúc này một nửa thân thể của đám người Lũng gia lão tổ vẫn bị gắt gao áp xuống mặt đất, mỗi lần muốn thúc động pháp lực và bí thuật thoát khốn thì đầu vai bỗng nhiên trầm xuống tê rần sau đó một ngón cũng không thể nhúc nhích nổi, giống như có một tòa cự sơn nặng trăm vạn cân đè lên thân thể.
Mặc cho bọn hắn có pháp lực kinh người đến đâu nhưng vẫn bị giam cầm ngay tại chỗ.
Chỉ Thủy trong lúc Thiên Thu thánh nữ trở nên dị thường dường như đã cảm ứng được điều gì, linh văn màu bạc bên ngoài thân chợt hiện lên vài cái rồi há miệng ra hung hăng thổi vào ngọn lửa đen kia.
Một tiếng vang sắc nhọn như muốn xé nát bầu trời vang lên từ trong miệng thanh niên Linh tộc, sóng âm màu bạc theo tiếng hét ầm ầm tuôn ra.
Ma diễm phía trước tiếp xúc làn sóng âm màu bạc này thì lại khẽ rung lên, sau đó ào ào bị sóng âm chấn vỡ.
Hậu quả của việc làm đó làm cho linh văn màu bạc trên người thanh niên chớp lên mấy cái rồi trở nên ảm đạm thất sắc, nhưng hai tay hắn vẫn nắm chặt đứng nguyên tại chỗ trên mặt vẫn là một biểu tình đờ đẫn.
"Ồ, hóa ra là ngụy tiên khôi lỗi, nhưng có điểm không đúng, tựa hồ là vật luyện chế thử nghiệm, , khí tức khôi lỗi này quá yêu so với ngụy tiên khôi lỗi chân chính thì kém quá xa." Hắc bào thanh niên vừa thấy cảnh này thì "Ồ" lên một tiếng, biểu tình trên mặt có vài phần ngoài ý muốn nhưng sau đó lại cười lạnh, ngón tay lại một lần nữa điểm ra.
Theo lời hắn nói thì vị Linh tộc "Chỉ Thủy" này hóa ra lại là một cỗ khôi lỗi đê giai mà thôi!
Tiếng nổ ầm ầm vang lên chói tai, theo đó một đoàn hắc mang phát ra tại đầu ngón tay nhưng lập tức ngưng tụ lại biến thành một mũi châm nhỏ đen kịt hời hợt bắn ra.
Hắc mang lóe lên không một tiếng động!
Đang ở cách đó trăm trượng là thanh niên Linh tộc ngân văn trên người đột nhiên chợt hiện ra ngoài cơ thể rồi quay tít một vòng trên không, sau đó với tốc độ không thể tưởng tượng nổi huyễn hóa thành ngân sắc thuẫn bài trên mặt có hoa văn mang phong cách cổ xưa chắn ở trước người.
Mà sau đó một khắc, một tiếng nổ lớn liền vang lên!
Tấm chắn rung lên, một đoàn hắc mang tách ra nở bùng lên nhưng sau đó lập lòe mấy cái rồi biến mất, mặt ngoài ngân thuẫn bất ngờ có thêm một lỗ thủng màu đen lớn bằng ngón cái.
"Chỉ Thủy" vẫn bất động tại chỗ nhưng trên người chợt bộc phát ra một luồng khí màu xám trắng mang hơi lạnh vô cùng. Hơi lạnh ngưng tụ lại biến thành hơn mười xúc tu lớn bằng miệng bát.
Những xúc tu này vung loạn trong không trung một hồi đồng thời mang theo tiếng gào thét dữ tợn, nếu người thường nghe thấy hẳn là sợ hãi vô cùng.
Hắc bào thanh niên trên không trung quan sát hết thảy, hai mắt hơi nhíu lại, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.
Chỉ Thủy liền bạo phát, bất quá đối với hắn cũng không lấy làm ngạc nghiên.
Sau vài nhịp thở, hơn mười xúc tu trên người Chỉ Thủy hơi run lên rồi tiêu tán, mà ngân sắc thuẫn bài trước mặt cũng lóe lên rồi lặng lẽ biến mất.
"Bịch" một tiếng!
Thanh niên Linh tộc không chút dấu hiệu gì đột nhiên ngã trên mặt đất, tại mi tâm có một chấm đen hiển hiện chỉ trong khoảnh khắc biến thành một lỗ thủng giống hệt như lỗ thủng trên ngân thuẫn.
Hắc bào thanh niên vừa rồi bắn ra ma châm chẳng những đục thủng ngân sắc thuẫn bài mà cứ như vậy đem đầu của Chỉ Thủy xuyên thủng, thần thông thật cao thâm mạt trắc vô cùng, đã vượt qua tưởng tượng của đám tồn tại Hợp Thể kỳ.
Nhưng quỷ dị hơn chính là từ miệng vết thương của Chỉ Thủy tuôn ra cũng không phải là máu đỏ tươi, mà là từng đoàn âm khí màu xám trắng đậm đặc giống như chất lỏng.
"Thú vị, khí tức bên trong mà không phải Tiên Nguyên tinh, mà là Ma Hồn lực của Thiên Ngoại ma đầu. Bát nháo như vậy cũng khó trách cái ngụy tiên khôi lỗi này không chịu nổi một kích. Ma Hồn bên trong là do ngươi đưa vào hay sao?" Hắc bào thanh niên thì thào vài tiếng rồi chuyển ánh mắt nhìn tới Thiên Thu thánh nữ, lạnh lùng hỏi một câu.
Nhưng ngay lúc Thiên Thu thánh nữ thấy Chỉ Thủy ngã xuống đất thì trên mặt tràn đầy vẻ khó tin cùng hoảng sợ, trong miệng vừa thốt lên được một tiếng "Ta..." thì linh văn màu vàng trên người giống như tan rã đồng dạng ngã quỵ xuống.
Một tiếng trầm đục vang lên!
Thân hình nàng co giật một hồi ngã sấp xuống mặt đất đồng thời khí tức trên người lúc mạnh lúc yếu, mà tầng linh văn màu vàng bên ngoài thân thể chớp nháy liên tục giống như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
"Bán túc chi thân!*" Hắc bào thanh niên hơi giật mình nhưng lập tức vỗ tay cười ha hả, hình như nghĩ thông suốt cái gì mà tâm tình đã bắt đầu trở nên tốt hơn.
"Hắc hắc, chỉ là tu vi Hợp Thể mà muốn thúc dục ngụy tiên khôi lỗi đúng là không tưởng được, mặc dù đã luyện hóa bản thân thành bán túc chi thân để thao túng nhưng tiên văn một khi phản phệ cũng đủ để ngươi mất tới vài cái mạng! Bất quá nể tình ngươi tự tay đem ngụy tiên khôi lỗi dâng lên nên ta sẽ tự mình tiễn đưa ngươi lên đường." Hắc bào thanh niên cười điên cuồng nói.
Vừa dứt lời, hắn đưa một tay lên đem Thiên Thu thánh nữ trên mặt đất nhấc bổng lên hư không vạch một đường.
"Phốc phốc" một tiếng, không gian trước người hắn chấn động hiện ra một thanh chủy thủ màu đỏ sẫm dài nửa xích, lập tức linh áp khủng khiếp tỏa ra lóe lên một cái tức thì biến mất.
Chỉ sau một khắc, hắc quang chớp lên đã thấy chủy thủ quỷ dị xuất hiện lại ở chỗ cũ.
Mà lúc này, Thiên Thu thánh nữ đang nằm co tròn trên mặt đất kêu lên một tiếng thảm thiết, thân hình và cả nguyên thần bên trong không chút dấu hiệu báo trước đã bị chia thành hai phần, linh quang hộ thể cùng với tất cả bảo vật phòng ngự trên người đều không có chút phản ứng nào.
"Phừng" một tiếng!
Hai mảnh tàn thi bị một luồng ma diễm quỷ dị đốt cháy trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi, chỉ còn lại một cây san hô nhỏ toàn thân óng ánh, lá cây giống như lá Phong Diệp đỏ thẫm, đang yên lặng nằm trên mặt đất.
"Thiên thu linh mộc! Nguyên lai là linh mộc tu luyện thành, ta vẫn thắc mắc làm sao có thể luyện thành bán túc chi thân, hóa ra là vậy. Thật đúng lúc, linh mộc này đối với ta cũng có chút tác dụng." Hắc bào thanh niên vừa thấy bản thể của Thiên Thu thánh thì biểu tình trên mặt có chút ngoài ý muốn, nhưng lập tức lại ha ha cười vung một chảo trên không trung!
Toàn bộ bóng dáng của Chỉ Thủy cùng thiên thu linh mộc vù một tiếng đã lăng không bay đến bên cạnh hắc bào thanh niên rồi lơ lửng tại đó.
Hắc bào thanh niên đánh giá một chút hai thứ này sau đó lộ ra vẻ thoả mãn, ánh mắt lại thoáng nhìn qua ma thủ cực lớn trấn áp đám người Lũng gia Lão tổ đang nằm yên trên mặt đất, khóe miệng biểu lộ một vẻ lãnh khốc lập tức không nói hai lời nhấc tay lại hóa ra thanh chủy thủ vừa rồi.
"Phốc" "Phốc" hai tiếng, chủy thủ liên tiếp chớp lên hai lần.
Hồ nước bên cạnh lập tức truyền tới hai tiếng kêu thảm thiết, ngay đó thân hình hai người lão nho cùng Huy trưởng lão cũng quỷ dị bổ một thành hai nửa, thi thể đồng dạng bị ma diễm biến thành hư vô.
Còn lại mấy người là Lũng gia Lão tổ, Vũ Y thiếu nữ thấy tình hình này thì sắc mặt trở nên tái nhợt vì sợ hãi.
"Huyền Thiên chi bảo..."
Lũng gia lão tổ hét lên một tiếng sợ hãi
Ngoại trừ bảo vật trong truyền thuyết này thì tất cả các bảo vật khác cũng không có khả năng chỉ một nhát chém đã chém bọn hắn thành hai phần, cho dù đối phương thần thông to lớn tới đâu.
Bọn hắn tuy đã biết rõ gã hắc bào thanh niên nhất định là một Thánh Tổ hàng thật giá thật, nhưng tuyệt đối không thể tưởng được đối phương ra tay tàn nhẫn như thế, chỉ hỏi hai câu đã lấy ra huyền thiên chi bảo chém giết, vốn trong nội tâm hai người còn có ý định khác nhưng lúc này đã vô cùng hoảng sợ chỉ còn cách điên cuồng vận dụng các loại thủ đoạn bảo vệ tính mạng.
Lũng gia lão tổ rống to một tiếng, đầu lâu trên đỉnh đầu bỗng nhiên khai mở, lại thấy kim quang chớp động không ngừng, rồi từ đó bay ra một con ngũ trảo Chân Long tỏa ánh vàng rực rỡ.
Kim Long ban đầu chỉ khoảng một tấc, nhưng vừa bay ra khỏi đầu của Lũng gia Lão tổ lập tức đón gió vừa hóa lớn thành vài chục trượng mà giương nanh múa vuốt, hướng về phía hắc bào thanh niên mà phát ra từng tiếng long ngâm trầm thấp.
Vũ y nữ tử tuy thân hình cũng không động chút nào nhưng lại cắn răng phun ra một đoàn tinh huyết.
Tinh huyết quay tròn đón gió mà tản ra, tiếp theo liền biến thành một mảng huyết vụ bổ nhào về phía người nàng, rồi huyễn hóa ra một cái vũ y ngũ sắc mờ ảo.
Lập tức từ vũ y nữ tử truyền tới một tiếng phượng gáy thanh thót, sau đó chiếc vũ y liền phát ra vô số đạo ngũ sắc quang hà trải rộng đến vạn trượng, rồi nhanh chóng ngưng tụ hóa thành một kiện chiến giáp vô cùng đẹp mắt bao phủ toàn thân, thậm chí trên mặt cũng có thêm một chiếc mặt nạ ngũ sắc óng ánh, chỉ lộ ra cặp mắt đen nhánh xinh đẹp chớp động không thôi.
*Bán túc chi thân: Ở đây, Thiên Thu thánh nữ đem khôi lỗi luyện hóa hòa làm một thể với thân mình.
← Ch. 2087 | Ch. 2089 → |