Vay nóng Tinvay

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 2293

Phàm Nhân Tu Tiên
Trọn bộ 2448 chương
Chương 2293: Hàn Đàm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2448)

Siêu sale Lazada


Hàn Đàm: Đầm nước lạnh

Trận bàn tứ phương: cái trận bàn có bốn hướng đông tây nam bắc như la bàn chỉ hướng "Thật đáng tiếc, mấy cỗ Khôi Lỗi mà Hàn huynh đưa cho ta đã có hai cỗ bị hủy hoại trong lúc dụ địch rồi, sau này lão phu nhất định sẽ đền bù tổn thất cho đạo hữu." Mạc Giản Ly có chút áy náy nói.

"Những cỗ Khôi Lỗi kia vốn là tặng cho đạo hữu sử dụng, cho dù tất cả bị hủy diệt cũng không đáng gì. Mạc huynh không cần phải để trong lòng." Hàn Lập lập tức cười cười, dáng vẻ không hề để việc đó trong lòng. Mạc Giản Ly thấy vậy, tự nhiên luôn miệng cảm ơn không thôi.

Một lát sau, từ chân trời vang lên âm thanh ầm ầm, bốn tên Tu La Thù trưởng thành cùng khống chế một luồng quái phong hiện thân ra.

Tuy nhiên trong bốn gã quái vật Hợp Thể kỳ này, có hai tên phải hiện ra nguyên hình bản thể là những con Nhện cực lớn, hai tên khác tuy vẫn duy trì hình dáng con người, nhưng quần áo trên người rách tả tơi, bộ dáng càng thêm chật vật.

Hiển nhiên là bốn con Tu La Thù này tuy rằng thoát ra khỏi pháp trận do Mạc Giản Ly bố trí nhưng cũng phải chịu một phen đau khổ lớn.

Nhưng ngay khi bọn chúng vừa bay xuống phía trong Thạch Thành, Hàn Lập bỗng nhàn nhạt mở miệng nói:

"Anh đạo hữu, hiện giờ người đã về đầy đủ, có thể đi lấy bảo vật kia rồi, Tinh hạch của các ngươi thì thế nào?"

"Hàn đạo hữu yên tâm, số Tinh hạch kia đang ở ngay trên người tiểu muội, chỗ này có sáu khỏa, hãy nhận lấy đi đã." Thiếu nữ mặc váy đỏ đứng duyên dáng yêu kiều ở trong hư không nghe thấy vậy cười cười, lúc này bàn tay lật lại, từ đó bay ra một cái hộp ngọc màu trắng.

Nhìn thấy vật ấy, thần sắc bọn người Huyết Nhiên và Mạc Giản Ly đều khẽ động, nhưng không có ai tùy tiện thò tay chụp lấy.

Chỉ có Hàn Lập là thần sắc không hề thay đổi, tay áo cuốn ra, liền đem hộp ngọc bắt vào trong tay.

Khi nắp hộp được mở ra, rất nhiều luồng thần niệm đều đồng thời quét qua đó, một lát sau trên mặt tất cả mọi người đều hiện lên sự vui vẻ.

Trong hộp ngọc quả nhiên có sáu khỏa Tinh hạch trong suốt như tuyết, tuy chúng chỉ lớn cỡ một ngón tay cái nhưng lại tản ra khí tức thần bí khác thường.

Hàn Lập chỉ hơi nghĩ ngợi một chút, bàn tay đang nâng hộp ngọc bỗng nhiên rung lên.

Lập tức ba khỏa biến thành ba luồng sáng trắng từ đó bay ra, hướng tới hai huynh đệ Huyết Nhiên bắn đi, hai khỏa khác xoay quanh một cái tức thì hướng về phía Mạc Giản Ly.

Linh quang lóe lên.

Phía trong hộp ngọc còn lại một khỏa tinh hạch khác, liền bị Hàn Lập tự động thu vào bên trong vòng trữ vật.

"Đa tạ Hàn đạo hữu!" Huyết Nhiên cùng với Hắc Lân thấy vậy, sắc thái vui mừng rốt cuộc cũng hiện lên trên khuôn mặt không cách nào che dấu được.

Huyết Nhiên một tay đánh về phía hư không một trảo bắn tới hai khỏa Tinh hạch, chúng khẽ động một cái liền rơi vào trong tay hắn.

Hắc Lân thấy vậy hơi chần chờ một chút, nhưng lập tức không nói thêm gì nữa mà cũng đưa tay đem viên Tinh hạch thứ ba thu vào trong tay áo.

"Hàn đạo hữu, ngươi chỉ lấy một khỏa, như thế có chút không ổn cho lắm." Mạc Giản Ly bắt được hai khỏa tinh hạch vừa rơi xuống, nhưng không khỏi hơi do dự một chút nói.

" Mạc huynh yên tâm, số Tinh hạch còn lại chỉ là đến tay chậm một chút mà thôi, đâu có gì khác nhau chứ." Hàn Lập không thèm để ý nói.

" Nếu Hàn đạo hữu đã nói như vậy, lão phu cũng yên tâm rồi." thần sắc Mạc Giản Ly biến đổi vài lần, sau đó cắn răng một cái, không từ chối nữa mà đem hai khỏa Tinh thạch cẩn thận nhận lấy.

"Tiểu muội đã đem thù lao ứng trước đưa ra, tiếp theo có phải nên khởi hành rồi hay không." Thiếu nữ lúc này mới không chút hoang mang nói.

"Không vấn đề gì. Xin mời quý tộc đi trước dẫn đường." Hàn Lập tự nhiên không có ý gì khác, lập tức trả lời một câu.

Thiếu nữ cười nhõng nhẽo đáp ứng một tiếng, ngay lập tức từ trong Thạch Thành bay xuống.

Sau khi có tiếng thiếu nữ phân phó, Một gã Yêu tộc Hợp Thể kỳ trong tộc Tu La Thù lăn một vòng tại chỗ, cuồng phong nổi lên liền biến ảo thành một con Cự Ưng màu đen lớn tới vài chục trượng.

Thiếu nữ cùng với Tộc Mẫu Tu La Thù và những người khác đều liên tục động thân nhao nhao lóe lên bay tới trên người Cự Ưng.

Sau một tiếng vang, Cự Ưng lập tức giương cánh hướng về phía chân trời bắn đi.

"Chúng ta cũng đuổi theo đi, hi vọng số Tinh hạch còn lại cũng có thể thuận lợi thu tới tay."

Hàn Lập nhàn nhạt nói một tiếng, giơ tay lên bắn ra một luồng ánh sáng màu xanh, chớp động một cái biến ảo thành một cái Phi Xa lớn hình tam giác màu xanh, cũng lập tức nhảy lên trên phía trước.

Bọn người Mạc Giản Ly và Huyết Nhiên không dám lãnh đạm, cũng nhao nhao bay lên không đứng trên Phi Xa.

Một tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, phía dưới Cự Xa run lên liền biến thành một luồng sáng màu xanh bắn đi, bay theo sát phía sau Cự Ưng màu đen.

Trong khoảnh khắc, Cả hai chúng liền một trước một sau mà xuất hiện phía chân trời, cuối cùng cùng lóe lên một cái rồi cùng biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Hơn nửa ngày sau, trên mặt một vùng biển rộng mênh mông không thấy điểm cuối, có một làn gió màu đen và một luồng ánh sáng màu xanh cuồn cuộn đi qua.

Một ít dị thú thủy thuộc tính cường đại trong vùng biển phụ cận hơi chút cảm ứng được khí tức cường đại như ẩn như hiện từ chúng phát ra trong không khí liền kinh hãi nhao nhao tránh thật xa, sợ trêu chọc phải tồn tại khủng bố bên trong.

Bỗng nhiên đám gió đen phía trước dừng lại trong chốc lát, tốc độ thoáng cái chậm hơn rất nhiều, ác phong bốn phía tản ra, hiện ra một con Cự Ưng lông cánh sắc bén trông như thần thú.

"Thế nào, đã đến nơi đó rồi hay sao." ánh sáng màu xanh phía sau đồng dạng cũng thu lại, một chiếc Cự Xa màu xanh vù vù hiện thân ra, từ đó truyền ra âm thanh nhàn nhạt của một nam tử.

" Hàn huynh không cần nóng lòng. Hàn Đàm kia ngay ở bên trên một hòn đảo ở phía trước không xa. Đến lúc đó, mong rằng chư vị xuất lực mạnh mẽ một lần rồi." Cự Ưng phía trước cũng vang lên thanh âm cực kỳ dễ nghe của thiếu nữ mặc váy đỏ.

"Đã đến là tốt rồi, nếu thời gian lại dài hơn một chút nữa mà nói... chỉ sợ chúng ta cũng không cách nào làm cho tốt được việc này rồi." Hàn Lập đứng ở lối vào Phi Xa, cực kỳ bình tĩnh trả lời.

"Như thế nào, đến bây giờ mà đạo hữu vẫn còn không tin được tiểu muội hay sao?" Thiếu nữ mặc váy đỏ cười khanh khách một tiếng trả lời.

"Hắc hắc, cái này cũng khó nói. Một khắc còn chưa đem số Tinh hạch còn lại nắm trong tay, Hàn mỗ đều chưa thể yên tâm được đấy." Hàn Lập ngáp một cái, từ chối cho ý kiến nói một câu.

Thiếu nữ khẽ cười một tiếng, sau đó lại không mở miệng nói thêm gì nữa.

Lúc này, trên mặt biển phía trước thình lình xuất hiện thêm nhiều những điểm đen, lại gần hơn một chút thì phát hiện ra chính là một quần đảo rậm rạp chằng chịt những đảo lớn nhỏ.

Những hải đảo này có lớn có nhỏ, phía trên hoặc là cây cối rậm rạp, hoặc là hoang vu dị thường, vậy mà cảnh sắc phần lớn là có bộ dáng hoàn toàn khác nhau.

"Có chút ý tứ, vậy mà Thiên Địa Nguyên Khí phân bố tại đây mỗi chỗ lại đều không giống nhau." Vừa mới hơi tiếp cận những hòn đảo này, dị sắc trong mắt Mạc Giản Ly chợt lóe lên, hơi tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói.

" Có chấn động của cấm chế, giống như là có bố trí rất nhiều trận pháp cấm chế cho nên Linh Khí mới kỳ quái như vậy đấy. Anh đạo hữu, đây đến cùng là nơi nào." Thần niệm của Huyết Nhiên hướng quần đảo phía trước quét qua một lượt, sau đó thần sắc bỗng nhiên rùng mình hỏi.

Hàn Lập nhíu mày một cái, ánh mắt quét qua những tộc nhân Tu La Thù trên lưng Cự Ưng phía trước, nhưng không lập tức hỏi thăm điều gì.

" Các vị đa tâm rồi, nơi đây chẳng qua chỉ là một chiến trường lưu lại từ thời thượng cổ mà thôi, cho nên nơi này tuy rằng lưu lại phần lớn các loại trận pháp cấm chế nhưng tất cả đều là không trọn vẹn và không đầy đủ, đối với chúng ta thì căn bản không có bất cứ uy hiếp gì đáng nói. Chư vị nếu còn không tin chỉ cần quan sát một chút sẽ hiểu." Tu La Thù Tộc Mẫu cười lạnh một tiếng trả lời.

"Qủa nhiên chỉ là một ít cấm chế không trọn vẹn mà thôi, hiệu lực còn lại chưa tới một hai phần trăm ban đầu." Mạc Giản Ly vội vàng dùng thần niệm dò xét một phen mới yên tâm nói.

"Hắc hắc, là chúng ta quá đa tâm rồi." Huyết Nhiên đồng dạng cũng dùng thần niệm quét qua, sắc mặt theo đó cũng bớt ngưng trọng hơn vài phần.

Kể từ đó, Cự Ưng và Chiến Xa không hề dừng lại trong hư không chút nào nữa, một trước một sau lao vào vùng biển có những phiến quần đảo này.

Tộc Tu La Thù hiển nhiên dị thường quen thuộc với vùng hải vực này.

Cự Ưng phi hành ở phía trước, ở trên bầu trời trống không lúc thì rẽ ngang phía đông, lúc thì lượn vòng qua phía tây liền đơn giản tránh khỏi phần lớn những cấm chế lưu lại trên đường đi, dường như một đường đi không hề trở ngại mà chui vào chỗ sâu bên trong quần đảo.

Một lúc lâu sau, từ trong hư không bỗng nhiên phát ra khí tức lạnh lẽo, một hòn đảo lớn bị băng tuyết bào trùm lập tức xuất hiện trước mắt.

Từ xa nhìn lại, hòn đảo này rộng khoảng chừng vạn dặm, hơn nữa khắp nơi đều bị tuyết rơi nhiều như lông ngỗng bao phủ, hết thảy nhìn đều thấy mơ hồ dị thường, thấp thoáng thấy bộ dáng của một ngọn núi khổng lồ sừng sững bên trên đó.

"Chính là chỗ này, Hàn Đàm kia ngay ở bên trong một cái sơn cốc. Chư vị đạo hữu hãy cùng nhau xuống đi." Thiếu nữ váy đỏ vừa nhìn thấy hòn đảo này, trong mắt lập tức lộ ra vẻ nóng bỏng, hướng tới bọn người Hàn Lập lên tiếng mời, sau đó liền thúc dục Cự Ưng hướng phía trên đảo bay xuống.

Bọn người Hàn Lập liếc nhìn nhau, tự nhiên theo sát tới.

Sau thời gian uống cạn một chén trà, tất cả những người liên can đều xuất hiện ở trong một cái sơn cốc chất đầy tuyết phía sau, cao hơn vài chục trượng trôi nổi giữa không trung.

Cự Ưng và Phi Xa đồng thời biến mất vô ảnh vô tung.

" Là nơi này sao, Hàn Đàm kia đang ở chỗ nào?" Thần niệm của Hắc Lân quét qua mọi nơi, trên mặt hiện lên vẻ kỳ quái hỏi.

"Hắc Lân đạo hữu, tuy rằng bảo vật trong Hàn Đàm không có khả năng bị người ngoài lấy đi, nhưng nơi đây vắng vẻ như thế, bổn tộc đương nhiên là không thể nào để chúng phơi bày ra bên ngoài rồi, chúng ta sớm đã dùng ảo trận che lại rồi. các ngươi tới đem ảo trận này xóa đi." Tu La Thù Tộc Mẫu mặt không chút biểu tình giải thích hai câu, lại phân phó một tiếng nói.

Hai trong bốn gã Tu La Thù trưởng thành lập tức lên tiếng đứng ra, hướng tới một góc trong sơn cốc nhẹ nhàng đi tới.

Một người bàn tay lật lại, một cái trận bàn tứ phương hình dáng diễm lệ từ trong lòng bàn tay hiện lên.

Một người há miệng phun một cái, một cây trận kỳ mờ ảo hiển hiện ra.

Cả hai bọn chúng lẩm bẩm trong miệng mấy tiếng, đồng thời đem bảo vật trong tay ném đi, tiếp đó dùng ngón tay điểm ra.

"phốc phốc" vài tiếng, sau đó trận bàn tứ phương quay tít một vòng lập tức từ đó bay ra vố số phù văn năm màu, từ từ bay về phía trước.

Trận kỳ màu trắng lóe lên hào quang, từ đó truyền ra một tiếng gầm, phía trên nó hiện lên một hư ảnh Bạch Hổ cực lớn.

Một hồi nổ mạnh "Ầm ầm", hư ảnh Bạch Hổ mở lớn cái miệng, bắn ra một đạo cột sáng trong suốt, lóe lên tức thì chui vào trong sơn cốc không thấy đâu nữa.

Mà những phù văn năm màu kia cũng lập tức bay vào trong gió tuyết hỗn loạn, đồng thời hướng tới cùng một nơi cuốn đi.

Sau một khắc, hư không một nơi hẻo lánh trong sơn cốc có ánh sáng chợt lóe, mơ hồ cái lập tức hiện ra một toàn pháp trận cỡ lớn.

Trận pháp này xem ra cũng có chút huyền diệu, hơn nữa phía rìa pháp trận cắm đầy những khối tinh thạch lớn bằng nắm tay đủ mọi màu sắc, dị thường đáng chú ý.

Mà ở bên trong pháp trận thì trải rộng từng tầng Huyền Băng trong suốt như thủy tinh, mơ hồ hình thành một cái đài cao hình trụ, bộ dáng lờ mờ có một ít những tia sáng trắng lộ ra.

"Cái này chính là Hàn Đàm mà các ngươi nói, xem ra cũng không có gì đặc biệt?" Huyết Nhiên nhìn lướt qua đài cao hình trụ, nhướng mày nói.

"Hừ, nếu thực như thế này thì đã tốt rồi, nếu không phải thiếp thân dùng vô số kiện bảo vật thuần dương làm pháp trận trấn trụ hàn khí từ hàn đàm này thì chỉ sợ vừa mở phong ấn ra lập tức vùng biến khắp quần đảo này đều triệt để bị đóng băng hoàn toàn đấy. Tu La Thù Tộc Mẫu hừ một tiếng, liếc xéo Huyết Nhiên nói.

"Cả vùng hải vực đều bị đóng băng lại, thực sự đáng sợ thế sao?" Mạc Giản Ly nghe vậy cũng theo đó mà biến sắc rồi.

"Đến cùng là như thế nào, một lát nữa chẳng phải là sẽ biết ngay hay sao. La đạo hữu, các ngươi đem Hàn Đàm mở ra đi, chúng ta xem kỹ trước rồi hãy nói." Hàn Lập thần sắc như thường nói.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2448)