← Ch.1394 |
Dịch: Độc Hành + Chưởng Thiên + Đậu Đỏ + Vì anh vô tình
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông ***
Cảm nghĩ hoàn thành bản Tiên Giới Thiên (bản Tiên Giới Thiên hoàn thành, cũng không đại biểu chuyện xưa phàm nhân tu tiên kết thúc ^^)
Thời gian qua mau, truyện Phàm Nhân Tu Tiên chi Tiên Giới Thiên đến thời điểm kết thúc. Phàm Nhân Tu Tiên bản Nhân Giới Thiên đến nay đã qua mười ba năm. Sau vô số đêm không ngủ, rốt cuộc viết xong toàn bộ cố sự về Hàn Lập. Như trút được gánh nặng!
Thời điểm Phàm Nhân Tu Tiên bản Linh giới hoàn thành, ta nhận được rất nhiều câu hỏi của người mê truyện, khi nào Phàm Nhân Tiên Giới Thiên bắt đầu? Để mọi người chờ mong, Vong Ngữ mừng rỡ lại cảm thấy tâm thần bất định. Chỉ Nhân Giới Thiên cơ hồ đã tiêu hết sạch tâm lực của ta, ta thật sự không dám tiếp tục viết. Sau đó vài năm, mặc dù viết hai bộ « Ma Thiên Ký », « Huyền Giới Chi Môn », trong lòng ta vẫn nhớ mong nhất là Phàm Nhân. Cho Hàn Lập một kết cục một mực là giấc mộng của ta. Lúc rảnh rỗi cũng suy nghĩ một ít tình tiết, nhưng tổng thể không làm cho mình hài lòng.
Kết cục Hàn Lập như thế nào đây, đây là vấn đề ta một mực suy nghĩ. Người đã trung niên, thường suy nghĩ lung tung, ý nghĩa tồn tại ở đâu? Cho ngươi thêm một cơ hội lựa chọn, ngươi có là ngươi bây giờ hay không? Ngươi có thuận buồm xuôi gió hay là gập ghềnh? Một người có thể quyết định vận mệnh mình? Vận mệnh phải chăng có thể cải biến?
Ta tự hỏi mình, cũng đang hỏi Hàn Lập. Mỗi lần nhìn thấy ảnh chụp ngây ngô của mình thời niên thiếu, đột nhiên có linh cảm. Dù ta không viết Phàm Nhân Tu Tiên Truyện, ta vẫn sẽ đi viết một chuyện xưa khác, cuối cùng vẫn là con đường sáng tác, đi truy tìm lý tưởng của mình, có thể quá trình khác nhau, có thể kết cục khác nhau, nhưng tâm ta không thay đổi. Sau đó ta bắt đầu suy nghĩ cho cố sự Tiên Giới Thiên.
Mấy năm gần đây hoạt động xã hội dần dần nhiều, có khi không thể thoát thân, mà ta lại không quen giao lưu, cảm giác hữu lực vô tâm. Mà cố sự phàm nhân thiên đầu vạn tự, phục bút đông đảo, làm sao chỉnh hợp hết sức để Tiên Giới Thiên có thể diễn ra trong nội tâm ta, đang nổi lên sau nhiều năm đằng đẵng, dần dần có manh mối. Cuối năm 2017, rốt cuộc ta quyết định bắt đầu viết tiếp Phàm Nhân.
Nhoáng một cái đã qua hơn hai năm, Phàm Nhân Tu Tiên Truyện Tiên Giới Thiên rốt cuộc cũng đến thời điểm hoàn thành. Hàn Lập từ phàm nhân trải qua khó khăn trắc trở trở thành Chí Tôn Đạo Tổ, nhưng cuối cùng hắn vẫn từ bỏ Đạo Tổ, lựa chọn con đường của mình, để không bị ước thúc. Lựa chọn có rượu có trà, có ba năm bạn thân, có người yêu làm bạn, có con trai, có con gái.
Bút lực Vong Ngữ có hạn, trong chuyện xưa Hàn Lập có rất nhiều điều tiếc nuối, còn có rất nhiều suy nghĩ không viết ra, bất kể thế nào cũng đã giải quyết xong một đống tâm sự của ta. Thời gian sau sẽ viết một ít cố sự mà trong chính văn không nói đến, lấy hình thức phiên ngoại thiên phát ra, đền bù một chút tiếc nuối của mọi người.
Hàn Lập đã có kết cục, mà Vong Ngữ vẫn còn phải tiếp tục. Tương lai, hi vọng các bạn đọc có thể tiếp tục kết bạn cùng đi với ta.
Tiên Giới Thiên hoàn tất chỉ là một điểm dừng trong thế giới quan Phàm Nhân, toàn bộ đại thế giới Phàm Nhân còn có thể đản sinh ra cố sự truyền kỳ mới. Vong Ngữ cũng không loại trừ, về sau có càng nhiều cảm hứng tích lũy, lại đi viết một "Hàn Lập" khác trong thế giới Phàm Nhân khác, một chuyện tu tiên truyện đặc sắc.
Vong Ngữ lại báo trước, quyển tiểu thuyết tiếp theo vẫn là loại tu tiên, đại khái trong tháng năm năm nay bắt đầu đăng nhiều kỳ ở Qidian, hi vọng đến lúc đó các bạn đọc chú ý nhiều hơn.
Cuối cùng, Vong Ngữ chân thành cảm ơn tất cả thư hữu nhiều năm theo dõi! Nhiều năm làm bạn! Vạn phần cảm tạ mọi người!
***
Cảm nghĩ của những Dịch giả dịch những chương cuối cùng của pntt2:
Hơn mười năm từ lúc bắt đầu đọc pntt, đã có những thứ thay đổi trong từng ấy năm nhưng tình yêu dành cho pntt vẫn vậy, cảm xúc vẫn thế, vẫn mong chờ ngóng trông từng chương để rồi chẳng thể thỏa mãn khi đọc xong. Có thể với nhiều người pntt tu tiên không quá hay nhưng với ta nó là thước đo, là chuẩn mực của những truyện ta đọc sau này.
Ví dụ như nhân vật chính của truyện khác ta đọc, nếu không đươc cao to đen hôi như anh Lập thì ít ra phải có tí chất xám chứ đừng có kiểu não tàn, cho mình là vô địch chả sợ thằng nào. Hoặc quá tự luyến bản thân, đẹp trai tới mức gái nó đòi đè ra... hay đi ngoài đường nhặt cục sh*t mà cũng có thể hóa thành vàng.
Pntt cuối cùng đã đi đến điểm cuối, kết thúc hành trình dang dở của nó và bao độc giả, vẫn có chút tiếc nuối hụt hẫng nhưng biết sao được, buổi tiệc nào rồi cũng đến lúc phải tàn.
Nhân đây xin cảm ơn mọi người trong nhóm dịch thời gian qua đã giúp đỡ mình, và cho mình được thực hiện niềm đam mê. Xin chúc cho mọi người và tông đồ phàm nhân tông sẽ luôn tràn trề sức khỏe và được nhiều niềm vui trong cuộc sống
Dịch giả: Vì anh vô tình.
Cũng khá lâu kể từ khi lọt hố Phàm nhân tu tiên truyện, đã từng một thời ăn ngủ chỉ vài tiếng, ôm điện thoại trong tay cày không ngừng nghỉ từng chương truyện, theo bước chân Lập đen từng bước đạp tu tiên giới. Từ Thất Huyền Môn đến Hoàng Phong Cốc, huyết sắc thì luyện, ... cho đến trận chiến Mã Lương, ... từng tính toán, tâm cơ thâm sâu không lường được thể hiện qua từng chi tiết. Những trận PK đỉnh cao nổi da gà, thêm nhiều giao dịch đầy rủi ro, tham gia nhiều phó bản cực kỳ hung hiểm mà đánh đổi lại chỉ có thể là chết không toàn thây! Đôi khi là những phút giây tình cảm của Lập với các mỹ nữ trong truyện, hay những lời tự tình mà các nhân vật nữ không dám thổ lộ... đều khiến cho câu truyện không quá khô khan. Dần dần theo dẫn dắt logic của tác giả, Lập dần dần bước lên đỉnh cao: Thiên Nam đệ nhất kiếm tu (Nhân giới)- Đệ nhất Đại thừa (Linh giới) - Hàn Thiên Tôn (Tiên giới).
Sau khi phần 1 kết thúc, cũng là một chuỗi ngày tiếc nuối một bộ truyện hay lại hết nhanh như vậy T_T. Tại hạ thật sự rất vui khi nghe tin tác giả Vong Ngữ sẽ ra mắt phần 2, và sau đó... tất nhiên rồi! Là chuỗi ngày chờ đợi từng chương truyện ra để có thể thoả cơn nghiện (chích bi đấy), mỗi ngày 2 bi, đọc xong thì sẽ vào bàn luận cùng mọi người, đọc bao nhiêu bình luận chất lượng, cùng nhau dự đoán nội dung tiếp theo, ... v. v. Nhưng thời gian thấm thoát thoi đưa, điều gì đến cũng phải đến, tiệc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, Phàm nhân tu tiên cũng vậy, cũng phải đến ngày hôm nay - ngày kết thúc phần 2 bộ truyện - Phàm nhân tu tiên Tiên giới thiên. Mặc dù kết phần 2 này, tác giả vẫn để lại cho độc giả nhiều tiếc nuối, thế nhưng âu cũng là cái kết thành công cho bộ truyện này rồi!!!
Tại hạ - Đậu đỏ, mặc dù đến với nhóm Phàm nhân tông trễ, cũng chỉ đi cùng team gần 1 nửa chặng đường. Quãng thời gian này, cảm ơn nhóm dịch đã giúp đỡ (nhất là huynh Độc Hành - trưởng nhóm mà) tạo điều kiện cho Đậu Đỏ được thoả sức đam mê, theo kỹ hơn từng câu từng chữ của từng chương truyện, để có thể thấm được cái hay của nó cũng như rõ ràng hơn trong nội dung câu truyện. Đậu đỏ gửi lời cảm ơn tới mọi người, chúc mọi người vui vẻ và thành công hơn trong cuộc sống. Và biết đâu được, chúng ta lại được song hành trong một bộ siêu phẩm nào khác thì sao!! (☞゚ヮ゚)☞ - --- Đậu Đỏ - lưu bút ----
Hây a, lời hay ý đẹp các anh em khác nói hết rồi, mà ta cũng dốt văn nữa nên trong quá trình phát biểu cảm nghĩ có điều chi bối rối, kính mong quý vị độc giả cùng bà con xa gần rộng lượng tha thứ...
Cảm nghĩ của ta thế nào khi Phàm nhân kết thúc ấy hở? Là một Phàm mê, ta thấy hơi hụt hẫng khi đầu truyện ưa thích của mình khép lại. Là người dịch, ta thấy nhẹ nhõm. Một phần cho bản thân, một phần cho trưởng nhóm dịch. Xét khối lượng đóng góp thì công sức một kẻ tập tành dịch dọt nửa mùa như ta bỏ ra chẳng đáng là bao. Ta làm việc cũng tuỳ hứng nữa. Phải chương nào hay ta mới dịch, hoặc phải nịnh thì mới dịch cho cơ. Không như người vất vả nhất nhóm dịch Phàm Nhâm Tu Tiên, chả Độc Hành. Vất vả cụ thể thế nào thì thôi ta khỏi kể, không quý vị lại nghĩ ta đàn bà, kể công. Khẹc khẹc...
Tóm lại, mấy anh em nhóm dịch đều ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng hết. Ta biết có người còn thức đêm thức hôm dịch miễn phí cho kịp tiến độ nữa cơ, vậy nên kính mong bà con quý vị độc giả gần xa giơ cao đánh khẽ, đô-nết cho anh em chúng tôi thiệc nhiều. Ahihi...
Sau cùng, ta kính chúc quý vị độc giả cùng bà con xa gần dồi dào sức khoẻ.
Chúc quý vị mãi giữ được những kỷ niệm đẹp cùng Phàm Nhân Tu Tiên!
Hẹn gặp lại quý vị ở một đầu truyện khác trong một ngày không xa...
Lập đen sống mãi trong lý tưởng và sự nghiệp của anh em Phàm mê!
- --
Ngọc Thụ Lâm Phong Bụ Bẫm Mỹ Miều đích Chưởng Thiên
A. k. a. Đoàn chủ Bạch Ngọc Cà Khịa Lâm Ly Đoàn
Mọi người đã nói hết rồi, ta biết nói gì đây, thôi thì nghĩ gì nói nấy vậy. Sau khi pntt1 kết thúc, ta vẫn luôn theo dõi ngày pntt2 ra đời. Bất ngờ cuối 2017 pntt2 ra, ta theo link trên fb và vào Bạch ngọc sách.
Ngày đó, ta ko đọc được bản convert, nên chỉ đọc bản dịch mà thôi. Lúc ta vào thì bản dịch cũng đã hơn 100 rồi, đọc một lèo đến hết bản dịch, còn lại vài chương convert chưa ai dịch. Ngồi đợi, nhưng thấy có vẻ hơi chậm, lúc đó lệch đến 4-5 chương so với bản dịch. Với mong muốn theo kịp pntt và thảo luận với mọi người, nên ta nhảy vào dịch thử. Chương đầu ta mày mò ngồi từ 3h chiều đến 8h tối mới xong, mất đến 5h mới xong một chương, nhưng bản dịch chả tới đâu, khiến cho trưởng nhóm dịch lúc đó là lão Cubihu biên toát mồ hôi hột. Lúc đó ta cũng cảm thấy quãi, vì vừa tốn thời gian, vừa mệt, đau lưng lại đau đầu. Nhưng dần dần quen với văn phong lão Vong, ta dịch nhanh hơn, từ 5h xuống 2h, rồi 1h, sau này chỉ 45p một chương. Rồi lão Cubihu bận việc ngoài đời, lão nhắn gửi cho ta là thay lão ấy làm trưởng nhóm dịch. Ta ko đồng ý vì ko muốn chịu trách nhiệm chính. Nhưng lão bỏ ngang, lúc đó ko ai gánh team buộc ta phải gánh. Một mình ta gánh team một đoạn thời gian thì có đệ Tiểu Mjnh vào, sau đó là đệ tử Lạc Đinh Đang, rồi Miêu Như muội, Mạc Mặc Phi Ngữ, Đậu Đỏ, Chưởng Thiên, hoangdz2014, NguyenDzung, Tiểu Tán Tu, Vì anh vô tình... , và một số anh chị em khác.
Cuối cùng bản dịch đã xong, gần 1400 chương, bản thân ta dịch cũng hơn 500 chương, pntt2 kết thúc với nhiều tiếc nuối vì chưa thoả mãn các Phàm mê như ta. Nhưng ta vẫn luôn cám ơn Tác giả Vong Ngữ đã cho ta một bộ truyện hay nhất trong các bộ truyện tu tiên mà ta đã đọc. Cám ơn tất cả anh chị em dịch giả, và các bạn đọc đã ủng hộ đọc và donate cho nhóm dịch. Cám ơn Bạch ngọc sách đã mang bản dịch đến cho ta và các đạo hữu Phàm mê, tạo một sân chơi lành mạnh cho anh em.
Cuối cùng, chúc anh chị em luôn sức khoẻ, vượt qua đại dịch Corona, và chờ mong một siêu phẩm vào tháng 5 này từ lão Vong.
Trân trọng!
Độc Hành lưu ký.
← Ch. 1394 |