Vay nóng Tinvay

Truyện:Tướng Dạ - Chương 364

Tướng Dạ
Trọn bộ 981 chương
Chương 364: Các nam nhân không dễ qua mặt
0.00
(0 votes)


Chương (1-981)

Siêu sale Lazada


"Đại Đường và thư viện dựa vào cái gì phải vì ngươi mãnh liệt mà khai chiến với thần điện?" Hắn nghiêm khắc khiển trách: "Phu tử cùng thiên tử Đại Đường chẳng lẽ là người kẻ vô sỉ vì ham muốn riêng bản thân, không tiếc để cho thế gian đại loại bực này?

Vẻ mặt Ninh Khuyết không thay đổi, nhìn hắn nói: "Ngươi không nên quên thân phận ta, nếu thực đến ngày đó, ta có cũng đủ biện pháp đem thư viện cùng đế quốc kéo vào trong làn nước đục này."

Trong Lão Bút Trai một mảng trầm mặc.

Trình Lập Tuyết nhìn hắn cười khổ nói: "Ngươi vì sao không thể đem chuyện này tưởng tượng đẹp hơn chút? Tang Tang sư muội đi Tây Lăng, không phải đi làm khổ tù, cũng không phải đi chịu khổ chịu nạn, trái lại nàng sẽ tiếp nhận giáo dục hoàn mỹ nhất của Hạo Thiên đạo môn, nàng sẽ thành Quang Minh thần tọa tôn quý nhất trên Đào sơn. Vô luận đối với Đại Đường đối với thư viện hay là đối với người mà nói, chuyện này đều không có chỗ gì không tốt, như vậy chúng ta lúc này vì sao phải có chiến tranh?"

Thật là vì ham muốn riêng của bản thân, cho nên mới không muốn để cho Tang Tang đi Tây Lăng thần điện, cho nên mới không muốn để cho Tang Tang biến thành Quang Minh đại thần quan, cho nên mới muốn cho nàng cả đời theo mình hầu hạ mình?

Ninh Khuyết nhìn tàn trà trong chén, hãm dài thời gian dài trầm mặc.

Sau đó hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nói: "Để cho ta nghĩ một chút nữa."

Trình Lập Tuyết nhìn mắt hắn nghiêm túc nói: "Thiên Dụ thần tọa không có khả năng ở lâu trong thành Trường An, hy vọng ngươi có thể nghiêm túc nghĩ, mà không phải dùng cớ lừa gạt ta."

Đêm hôm đó, Ninh Khuyết mang theo Tang Tang đi tới đại học sĩ phủ.

Tằng Tĩnh phu nhân nhìn con gái nhiều ngày không gặp, vui mừng quá đối, dắt tay nàng vào nhà sau, đem thư phòng im lặng để lại cho Ninh Khuyết cùng Tằng Tĩnh đại học sĩ.

"Chuyện này, đại nhân ngài đến tột cùng là nghĩ như thế nào?

Ninh Khuyết nghiêm túc hỏi. Hắn muốn từ trên nét mặt đối phương tìm kiếm được một ít ủng hộ tinh thần, ví dụ như cha mẹ không nỡ bỏ đối với con gái, nhưng ngay sau đó hắn phát hiện đây là si tâm vọng tưởng.

Trên mặt Tằng Tĩnh đại học sĩ quả thật có vài phần không nỡ, nhưng càng nhiều vẫn là hưng phấn cùng ngơ ngẩn vô thố sau cực độ kinh hỉ, đối với các tín đồ Hạo Thiên trên đời mà nói, cho dù là con dân Đại Đường, bỗng nhiên phát hiện con gái mình có khả năng trở thành Quang Minh đại thần quan của Tây Lăng thần điện, đều sẽ cho rằng đó là vô thượng vinh quang.

"Ta suy nghĩ năm sau có phải nên về quê hay không, sửa sang lại từ đường, nếu không phải liệt tổ liệt tông ở trên trời phù hộ, nhà ta có thể nào ra chuyện này? Nói tới chuyện sửa sang từ đường, dù là quy chế này cũng phải làm tu sửa lớn, trên Đường luật tuy chưa quy định rõ, nhưng dựa theo lệ cũ gần Thanh Hà quận Thối thị hơn một trăm năm trước ra vị Tây Lăng đại thần quan kia, từ đường Tằng gia ta có thể bằng được quy chế thân vương."

Vẻ mặt Tằng Tĩnh đại học sĩ sáng bừng, thanh âm khẽ run nói: "Đây còn là ở cảnh nội Đại Đường ta, hoàng quyền tối thượng, nếu là ở Nam Tấn hoặc là Tống quốc, thậm đến có thể dựa theo đế vương chi chế sửa sang lại từ đường, Thập Tam tiên sinh, người nói ta đời này tài gì đức gì, sao lại có phúc khí lớn như vậy?"

Đột nhiên, hắn chú ý tới Ninh Khuyết trầm mặc, có chút ngượng ngùng cười cười, nói:

"Thất thố, thất thố rồi, chẳng qua chung quy so với năm đó Thanh Hà quận vị tộc trưởng Thôi thì kia mạnh hơn, tục truyền năm ấy sau khi tin tức Tây Lăng chọn đại thần quan truyền về Thanh Hà quận, vị tộc trưởng kia kinh hỉ quá độ, vậy mà biến thành một tên ngốc."

Ninh Khuyết cười hơi chua chát, nói: "Làm Tây Lăng đại thần quan... Thực sự tốt như vậy sao?"

Tằng Tĩnh giật mình, trên mặt tràn đầy vẻ giật mình, thầm nghĩ ngài là thần truyền đệ tử của phu tử, sao có thể hỏi ra vấn đề hoang đường thậm chí có chút thiểu năng như thế.

Đối với người đời mà nói, có thể trở thành Tây Lăng đại thần quan, đó là chuyện so với làm hoàng đế càng thêm hoàn mỹ hơn, thế này còn không tốt, vậy trên đời còn có đừng chuyện gì tốt hơn?

Tằng Tĩnh bỗng nhiên tỉnh táo lại, nhìn hắn có chút không thể tưởng tượng nói: "Ngài không muốn Tang Tang đi Tây Lăng?"

Ninh Khuyết trầm mặc thời gian rất lâu, nói: "Không phải không muốn, là chưa nghĩ kĩ.

Tằng Tĩnh run giọng nói: "Thập Tam tiên sinh cứu tiểu nữ ở trong khổ ách, những năm gần đây quan tâm có thừa, ta tất nhiên là vạn phần cảm kích, ta cũng biết giữa ngài cùng tiểu nữ cũng không phải là tình cảm chủ tớ bình thường, chỉ là chuyện này, còn xin tiên sinh ngài suy nghĩ nhiều hơn, thiết không thể tùy ý làm quyết đoán."

Ninh Khuyết trầm mặc không nói.

Tằng Tình nghĩ đến một loại khả năng, lại cảm thấy không quá có thể, kéo chòm râu dưới cằm do dự giãy dụa hồi lâu, áp thấp thanh âm thử thăm dò nói: "Nghe nói giáo điển không cấm thần tọa cưới vợ hoặc lập gia đình."

Ninh Khuyết bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn hắn hỏi: "Thực?"

Tằng Tĩnh thấy mắt hắn chợt sáng ngời, bị dọa nhảy dựng, thầm nghĩ chẳng lẽ thê tử ngày thường đoán là thật?

Nghĩ đến phán đoán kia có thể là thực, Tằng Tĩnh nhất thời quên sự thật Ninh Khuyết là đệ tử thư viện tầng lầu hai, theo bản năng bừng lên cái giá trưởng bối, vuốt râu nhíu mày hỏi: "Nếu Tang Tang không đi Tây Lăng, Thập Tam tiên sinh ngày sau chuẩn bị an trí đứa con gái đáng thương này của ta như thế nào?"

Ninh Khuyết chưa chú ý tới vẻ mặt đối phương biến hóa, nói: "Chờ nàng qua mười sáu, ta sẽ cưới nàng."

Ngón tay Tằng Tĩnh vuốt râu run lên, rụng mất ba sợi.

Hắn đang chuẩn bị chờ sau khi đối phương mở miệng, mình trình bày một phen, sau đó lại không ngờ Ninh Khuyết vậy mà không chút do dự, không làm bất cứ che giấu gì, liền nói muốn cưới Tang Tang làm vợ!

"Chính thê?"

Thanh âm Tằng Tĩnh khẽ run hỏi.

Ninh Khuyết lắc lắc đầu.

Tằng Tĩnh giận dữ.

Ninh Khuyết sau khi lắc đầu xong nói: "Đương nhiên là chính, chẳng lẽ còn là phụ."

Tằng Tĩnh thoải mái rất nhiều, mỉm cười hỏi: "Nạp thiếp không?"

Ninh Khuyết cay đắng nói: "Ta thật ra muốn, người cảm thấy có thể sao???

Tằng Tĩnh tươi cười càng thêm nở rộ, con gái mình có thể gả làm chính thê cho thân truyền đệ tử của phu tử, đối phương còn hứa hẹn không nạp thiếp, tương lai bực này, tựa như không làm Tây Lăng đại thần quan cũng coi như không quá tiếc nuối.

"Một khi đã như vậy, vậy Tang Tang có đi Tây Lăng hay không, toàn bộ do người quyết."

Tằng Tĩnh đại học sĩ xưa nay là người rất kiên quyết, bằng không năm đó Tang Tang sau khi bị chính thê của hắn làm hại, cho dù có hoàng hậu nương nương áp lực, hắn cũng không thể chống lại uy danh thế gia vọng tộc Thanh Hà quận, trực tiếp bỏ vợ giết người hầu.

Cho nên sau khi nghe được Ninh Khuyết nói, hơi nghĩ chút ưu khuyết của hai loại lựa chọn, hắn liền không chút do dự đem vợ chồng mình từ trong chuyện này nhảy ra, đem toàn bộ áp lực ném cho Ninh Khuyết.

Ninh Khuyết thống khổ nói: "Loại chuyện này không nên là mọi người thương lượng sao?"

Tằng Tĩnh khẽ vuốt cái cằm hơi đau rung đùi đắc ý nói: "Tang Tang nay còn ở trên hộ tịch của tiên sinh, hơn nữa các ngươi tình cảm thâm hậu, luận tình nói lý lẽ, việc này cũng có thể do tiên sinh làm chủ."

Ninh Khuyết bỗng nhiên phát hiện gã cha vợ tương lai này, thật đúng là không phải một nhân vật dễ lừa gạt.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-981)