← Ch.163 | Ch.165 → |
Vươn một đầu ngón tay ra, tuy rằng trên ngón tay không đeo bất kỳ độ vật gì, cũng không quá nặng. Nhưng mà vào giờ khắc này Doanh Thừa Phong lại có cảm giác nó nặng nề vô cùng.
Bởi vì ở trên đầu ngón tay hắn ngưng tụ một loại lực lượng kỳ dị, thần bí.
Loại lực lượng này từ khi hắn đi tới thế giới này một đoạn thời gian ngắn đã có thể cảm thụ và nắm giữ nó.
Ngón tay hắn điểm nhẹ lên chỗ tiếp xúc của mũi thương và Sinh Linh Chi Thạch, lập tức lực lượng bên trong Sinh Linh Chi Thạch lập tức bạo phát, chúng nó giống như nước lũ mạnh mẽ tiến vào trong Phách Vương Thương.
Thanh linh binh cường đại này sau khi hấp thu lực lượng của Hỏa Vân Thạch không chỉ tính chất được đề cao rất lớn, hơn nữa đường nét linh văn ở bên trên nó cũng xảy ra biến hóa tinh tế.
Tuy rằng vẫn giống với lộ tuyến linh văn lúc ban đầu, nhưng thêm vài phần rộng rãi, khoáng đạt.
Nếu những đồ án linh văn này không phải do chính tay Doanh Thừa Phong vẽ, hắn căn bản không thể phát giác ra được những biến hóa ở trong đó. Chính bởi vì thay đổi đó, cho nên mới khiến cho Phách Vương Thương chứa đựng thêm được một loại thuộc tính.
Lúc này, một tia linh tính lực lượng kỳ dị tiến vào trong Phách Vương Thương, nó dẫn động ba loại lực lượng vốn đã được an bài lâu ngày ở trong đó.
Linh tính lực lượng mặc dù không có trí tuệ, nhưng chúng nó cũng không phải là vật chết, mà là một loại tồn tại thần kỳ.
Chúng nó giống như có bản năng của dã thú, biết cái gì đối với mình mới có ích, còn cái gì mới có hại.
Trong một kiện linh binh có thể cất chứa linh tính lực lượng bao giờ cũng có giới hạn của nó, nếu như là những linh tính lực lượng có thuộc tính giống nhau thì thôi, tự nhiên là đã tốt sẽ càng tốt hơn. Nhưng nếu những linh tính này có thuộc tính bất đồng thì lập tức sẽ sản sinh ra sự bài xích.
Lúc này, phải xem kết quả tranh đấu giữ hai loại lực lượng đó mới biết được.
Nếu chúng không làm sao được đối phương, hơn nữa hai loại lực lượng này cùng tồn tại cũng không khiến cho đối phương diệt vong, hơn nữa còn bù lại khuyết điểm cho nhau, như vậy có thể dung hợp cùng một chỗ, hơn nữa còn hình thành một loại thuộc tính, có thể phóng thích ra uy lực thần kỳ lớn hơn lúc ban đầu.
Nhưng nếu hai loại lực lượng này tương khắc với nhau, như vậy ngoại trừ vận dụng một ít kỹ xảo thần bí trong truyền thuyết, nếu không nhất định sẽ tình trạng một mất một còn, thậm chí là đồng quy vu tận, cuối cùng là linh binh bị hủy.
Mà cho dù hai cỗ lực lượng này dung hợp lại, lực lượng của hai bên không thể kém nhau quá xa, nếu xuất hiện tình trạng này thì nó sẽ cường thế đuổi cỗ lực lượng kia đi, thậm chí là hoàn toàn cắn nuốt.
Cá lớn nuốt cá bé! Loại quy luật này ở chỗ nào cũng tồn tại, cho dù là linh tính lực lượng không có trí tuệ cũng như vậy.
Lúc này, Sinh Linh Chi Lực vừa mới tiến vào Phách Vương Thương lập tức bị một cỗ lực lượng hỗn loạn bao vây tiêu diệt.
Mà cỗ lực lượng này chính là sự sắc bén của Công Kích Chi Lực, lửa của Hỏa Hệ Chi Lực và Thiết Linh Chi Lực quỷ dị.
Chúng nó cảm nhận được một loại lực lượng mới tiến vào, tuy rằng cỗ lực lượng này không phải khắc chế với chúng, cũng không khiến chúng phải liều chết kháng cự. Nhưng đối với loại lực lượng mới xâm nhập, chúng vẫn theo bản năng kháng cự.
Linh tính lực lượng trong Sinh Linh Chi Thạch không có bao nhiêu, khi đối mặt với ba cỗ thế lực cường đại bao vây tiêu diệt gần như không có lực chống cự.
Sinh Linh Chi Lực có đẳng cấp cao hơn rất nhiều so với những linh tính lực lượng bình thường, nếu loại linh tính lực lượng này có số lượng tương đương, như vậy nó tuyệt đối có đủ năng lực chống cự lại. Nhưng giờ phút này, linh tính lực lượng ẩn chứa trong Sinh Linh Chi Thạch cũng không có bao nhiêu, cây không có rễ thì chỉ thoáng cái đã tiêu hao gần hết, lâm vào tuyệt cảnh.
Nhưng mà ngay khi ba cỗ lực lượng kia sắp tiêu diệt được Sinh Linh Chi Lực, một cỗ lực lượng mới mênh mông từ đầu mũi thương tiến vào.
Cỗ lực lượng này thế như chẻ tre, dễ dàng đục thủng vòng vây do ba cỗ lực lượng kia tạo thành dễ dàng bị đục thủng, hơn nữa còn sát nhập với Sinh Linh Chi Lực.
Tuy rằng cỗ lực lượng này không phải đến từ Sinh Linh Chi Thạch, nhưng lại giống hết như nó.
Chúng giao hòa với nhau cùng một chỗ, lập tức tạo thành một cỗ thế lực thật lớn, không còn bị ba cỗ lực lượng cường đại kia áp chế nữa.
Bên trong Phách Vương thương đã xảy ra một hồi kịch chiến không một tiếng động.
Ba cỗ lực lượng kia tuy rằng liên kết lại nhưng cũng không thể đánh tan được Sinh Linh Chi Lực, ngược lại còn để cho nó chiếm cứ được một ít địa bàn, hơn nữa dần phát triển mạnh.
Nếu tình huống này tiếp tục duy trì trong một than dài, như vậy kết quả cuối cùng sẽ có một bên hoàn toàn biến mất, hoặc hai bên giao hòa với nhau cùng tồn tại bên trong Phách Vương Thương, hoặc là thanh linh binh này hoàn toàn bị phá hủy.
Mà vào thời khắc này, một loại lực lượng tương đối kỳ diệu theo đầu mũi thương chậm rãi chảy vào bên trong.
Loại lực lượng này giống như một ngọn gió xuân, thổi qua vạn vật mà không gây ra một tiếng động.
Nó dùng tần suất thần kỳ để tiến vào bên trong, bất luận là cỗ lực lượng nào gặp phải tần suất chấn động của nó trong nháy mắt dịu xuống.
Khi loại tần suất này lan truyền ra toàn bộ thanh trường thương, tất cả mọi lực lượng đều quên đi việc chống cự, chúng nó không ngờ dần giao hòa với nhau.
Dẫn Đạo Thuật.
Trong lúc Linh Sư quán linh, tuyệt đại đa số linh sư đều trực tiếp đem lực lượng trong Phong Linh Thạch đưa vào binh khí, những lực lượng này ở bên trong binh khí tranh đấu thế nào đều không thể nhúng tay vào được. Điều duy nhất những Linh Sư đó có thể làm được chính là khống chế tiết tấu.
Nếu một bên lực lượng quá mức mạnh mẽ, như vậy đưa vào một loại lực lượng khác, nếu song phương đã đạt tới cực hạn mà binh khí có thể thừa nhận như vậy sẽ đem tranh đấu của hai loại lực lượng này làm cho suy yếu đi, cho tới khi cả hai bên đạt tới ngang nhau, dung hợp với nhau.
Sử dụng phương thức này để tiến hành quán linh mặc dù cũng có thể thành công, nhưng mà xác xuất lại không hề lớn.
Mà vào thời điểm Linh Sư quán linh hai loại linh tính khác nhau, bọn họ cũng không phải dùng loại biên pháp cứng rắn mà cùng lúc đưa hai loại lực lượng vào, sau đó dùng tinh thần lực lượng để dẫn đường, khiến cho chúng trong quá trình quán linh sẽ sinh ra cộng hưởng, dần dần dung nhập vào với nhau.
Loại phương pháp này người ta gọi là Dẫn Đạo Thuật.
Chẳng qua, sử dụng Dẫn Đạo Thuật để quán linh đều là những Linh Sư có kinh nghiệm phong phú, bọn họ đối với mỗi một loại linh tính lực lượng đều vô cùng quen thuộc. Hơn nữa còn hiểu rõ ràng khi đem hai loại linh tính lực lượng đó dung nhập vào với nhau sẽ sinh ra biến hóa như thế nào.
Nếu không có kinh nghiệm phong phú, bọn họ căn bản không thể làm cho hai loại linh tính lực lượng dung hợp lại với nhau.
Doanh Thừa Phong mặc dù không có kinh nghiệm phong phú, nhưng bản thân hắn lại có Trí Linh.
Nó có được năng lực tính toán không ai có thể so sánh được, khi có được tử liệu của lực lượng linh tính nào đó, chỉ cần không ngừng tính toán là có thể dễ dàng làm được.
Bốn loại lực lượng khác nhau dung hợp đúng là rất phức tạp, những vấn đề phức tạp trong đó nhiều không đếm xuể.
Ngay cả Trí Linh tự mình xuất thủ cũng không thể trong nháy mắt tính ra được cách nào để làm, mà phải chậm rãi thăm dò từng bước một.
Cái loại dao động truyền khắp toàn bộ thân trường thương này nhìn thì trên dưới như một, nhưng trên thực tế là đang không ngừng tiến hành điều chỉnh rất nhỏ. Sau mỗi một lần tiến hành điều chỉnh rất nhỏ, bốn luồng lực lượng bên trong trường thương đã dung hợp hoàn chỉnh.
Lúc này Phong Huống đã rời khỏi, nếu lão còn ở đây hơn nữa cảm ứng được quá trình này tuyệt đối sẽ kinh ngạc tới mức khó tin.
Dẫn Đạo Thuật trong Linh Đạo là bí thuật hiệu quả nhất, nhưng muốn nắm giữ nó thì không phải là một chuyện dễ. Hơn nữa, lúc Doanh Thừa Phong dung nhập cũng không phải là hai loại linh tính, mà tới tận bốn loại linh tính lực lượng bất đồng.
Dẫn Đạo Thuật nếu sử dụng với nhiều loại thuộc tính thì theo số lượng gia tăng nó càng tăng lên gấp đôi. Hai loại và bốn loại tuy rằng số lượng không hơn nhau, nhưng độ khó khăn lại khác nhau như trên trời dưới biển.
Cho dù Phong Huống tự mình động thủ cũng không dám nói sẽ có xác xuất một trăm phần trăm đem bốn loại thuộc tính dung hợp với nhau.
Nhưng mà dưới sự tính toán và khống chế toàn lực của Trí Linh, bốn loại lực lượng này giống như một đứa trẻ biết nghe lời, chậm rãi giao hòa vào với nhau.
Công Kích Chi Lực sắc bén, Hỏa hệ lực lượng cường đại, cùng với Thiết Linh Chi Lực và Sinh Linh Chi Lực dùng một phương thức quỷ dị dung hợp lại với nhau.
Bên trên toàn bộ Phách Vương Thương hiện lên một vòng ánh sáng màu đỏ, nhưng bên trong đó lại thi thoảng hiện lên tia ánh sáng màu trắng một cách quỷ dị.
Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, hắn mở hai mắt ra, lực lượng tinh thần phóng ra ngoài, cảm ứng biến hóa khác thường bên trong vòng ánh sáng.
Ở trong vòng ánh sáng, có hai loại lực lượng cường đại mà khác nhau nhanh chóng luân chuyển.
Hai cỗ lực lượng này vừa giằng co, lại giống như hỗn hợp lại với nhau, tựa hồ hỗ trợ lẫn nhau, tạo thành một cỗ lực lượng kỳ lạ tới cực điểm.
Trong lòng Doanh Thừa Phong vang lên một tiếng nổ lớn, hắn đúng là có thể cảm nhận được Thiết Linh Chi Lực ở bên trong tương đối quen thuộc. Cỗ lực lượng này từng mang lại cho hắn chỗ tốt rất lớn, hắn có thể có được thành tựu ngày hôm nay không thể không liên quan tới Thiết Linh Chi Lực.
Còn một cỗ lực lượng khác cường đại mà quỷ dị, cỗ lực lượng này cũng không kém mấy so với Thiết Linh Chi Lực. Nhưng mà, cỗ lực lượng này đối với hắn lại có vẻ xa lạ.
Sinh Linh Chi Lực - Đây là loại lực lượng nổi danh cùng với Thiết Linh Chi Lực, có thể hấp thu sinh mệnh lực lượng của đối thủ chuyển hóa thành sinh mệnh lực lượng của bản thân mình.
Khi cảm nhận được cỗ lực lượng này, trong lòng Doanh Thừa Phong nổi lên một tia cảm xúc mãnh liệt, hắn muốn lập tức thí nghiệm hiệu quả của loại lực lượng này.
Chỉ có điều, loại ý nghĩ này cũng chỉ chợt lóe lên mà thôi, nơi này dù sao cũng là tổng đàn Khí Đạo Tông, Doanh Thừa Phong cho dù có lớn gan hơn nữa cũng không dám ở đây đại khai sát giới.
Khẽ thở dài một tiếng, hắn đem Phách Vương Thương tách ra, bất quá hắn cũng có quyết định, trong thời gian ngắn nhất phải đi Bức Huyệt hoặc Lang Cốc một chuyển.
Trong lòng hơi động, tinh thần lực lượng của hắn tràn ra ngoài, hắn lập tức cảm nhận được hai cỗ khí tức quen thuộc kia. Hắn đứng dậy, đẩy cửa phòng ra, Phong Huống và Lục Mặc lẳng lặng đứng ở đó.
- Thừa Phong! Ngươi quả nhiên là không kiềm nén được. - Phong Huống than nhẹ một tiếng, dường như đối với hành động của hắn đã sớm đoán được, nói:
- Đem trường thương của ngươi đưa cho lão phu xem, liệu có cơ hội nào sửa chữa không.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, khóe miệng nở nụ cười quái dị.
Xem ra, việc hắn quán linh quả thật không thể giấu diếm được lão nhân này, hơn nữa lão còn khẳng định là hắn sẽ quán linh thất bại.
Chẳng qua, lão nhân gia cũng không tức giận, ngược lại vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với hắn, hơn nữa còn muốn tiến hành sửa chữa. Thái độ của lão không khỏi khiến cho Doanh Thừa Phong cảm động một chút.
Hắn khẽ gật đầu, đem Phách Vương Thương ra, cung kính dâng lên.
Phong Huống tiếp nhận trường thường, nhẹ giọng nói:
- Tu luyện Linh Đạo là con đường gian khổ, đặc biệt là Quán Linh Chi Đạo lại càng thâm ảo khó lường, ngươi hẳn là.... A... Cái này.... Đây là....
← Ch. 163 | Ch. 165 → |