← Ch.686 | Ch.688 → |
Quang minh chi dực. (Đôi cánh ánh sáng)
Sau khi Doanh Thừa Phong tận mắt nhìn thấy Hứ phu nhân sử dụng quang minh chi dực ở bên bên trong Thánh Đường Linh Đạo liền vô cùng hâm mộ đối với linh khí đặc thù này.
Làm như một gã Rèn Linh Sư hùng mạnh, hắn đã sớm muốn rèn ra linh khí này rồi.
Bởi vì sau khí có vật đó, ngay cả không có sự trợ giúp của Quỷ Binh thì hắn cũng có thể bay lượn ở trên bầu trời.
Tuy nói ở cuộc đời trước hắn cũng từng đi các loại máy bay. Nhưng sau lưng có thêm một đôi cánh, có thể bay lượn giống như chim chóc chính là một chuyện rất hấp dẫn đối với hắn.
Hắn chưa từng học qua phương pháp rèn luyện quang minh chi dực, nhưng ở bên cạnh hắn lại có một vị giáo sư có tri thức uyên bác.
Sau khi tiến vào Thánh Vực, Đan Lô Khí Linh liền truyền thụ cho hắn rất nhiều phương pháp rèn luyện linh khí đặc thù. Dựa theo thuyết pháp của linh khí siêu cấp này, lúc tiến hành rèn luyện ở bên trong Linh Vực có rất nhiều hạn chế và cấm kị. Nhưng một khi tiến vào Thánh Vực thì sẽ giống như cá nhập biển rộng, không hề kiêng sợ gì nữa.
Chỉ có ở bên trong Thánh Vực mới có thể rèn được thành khí đặc thù hùng mạnh như quang minh chi dực.
Ở bên trong nhưng thánh khí đặc thù, Doanh Thừa Phong liền chọn trúng quang minh chi dực.
Mà sau khi biết được đánh giá của Đan Lô Khí Linh đối với linh khí đặc thù này, Doanh Thừa Phong liền rõ ràng một việc.
Quang minh chi dực chính là thánh khí chỉ mỗi Quang Minh thánh giáo mới có, cũng tức là quang minh chi dực mà Hứa phu nhân sử dụng ở trong Linh Vực kia cũng là thánh khí.
Cho dù là thánh khí hạ phẩm thì cũng sẽ có thể đột phá, người bình thường căn bản cũng khó có thể sử dụng được.
Cho dù là cường nhân Tử Kim Cảnh nhưng muốn sử dụng thánh khí cũng sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, thậm chí còn có thể bị sức lực của thánh khí cắn trả khiến nổ tan xác.
Tuy nhiên Hứa phu nhân vốn có thánh khí đó chính là nhất mạch truyền thừa bảo vật, chỉ cần trong cơ thể có được huyết mạch của kỵ sĩ vương sẽ không bị cắn trả quá lớn. Cho nên hpc mới có thể kích phát một chút uy năng của thánh khí khi ở Bạch Ngân Cảnh.
Chân nhân Linh Tháp trực tiếp truyền chí bảo này lại cho Hứa phu nhân, vậy nên có thể thấy được hắn cưng chiều bà đến mức nào.
Nhưng cho dù món thánh khí này như thế nào thì cũng không thể làm khó được Doanh Thừa Phong.
Sau khi trải qua xác hạch, hắn đã nhờ Văn Tinh thu thập tài liệu giúp hắn nên mới có thể rèn thành công.
Nhìn đôi cánh nhỏ trong lòng bàn tay lóe ra tia sáng thần bí, Doanh Thừa Phong trầm ngầm hồi lâu, cuối cùng lại thở dài một tiếng, buông tha cho suy nghĩ muốn chiếm nó làm của riêng.
Thánh khí này tuyệt đối là linh khí mạnh nhất mà hắn rèn được từ trước đến nay, nhưng hắn lại không tính để lại cho chính mình hưởng dụng.
Đương nhiên hắn cũng khkoong bị cái này làm mất tinh thần. Bởi vì có Trí Linh và Đan Lô Khí Linh nên chỉ cần hắn thu thập đủ nguyên liệu sẽ có thể rèn càng nhiều nhiều quang minh chi dực mạnh mẽ hơn nữa mọi lúc.
Lật cổ tay lấy Bá Vương thương ra.
- Vù....
Bá Vương thương kêu vù vù, giống như là tiểu hài tử hướng về đại nhân tranh công sau khi làm được một việc đắc ý nhất.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói:
- Được rồi, biết ngươi lợi hại rồi, lấy đồ ra đi.
- Vù.
Bá Vương thương lại vù vù một tiếng, đáp trả giống như nhân loại.
Sau đó thân thương bắt đầu xoay tròn xung quanh, từng luồng lốc xoáy đột nhiên xuất hiện, ở trong lốc xoáy thậm chí còn có từng luồng mây đen lớn nhỏ không đều.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong lập tức liền ngưng trọng, mây đen này không phải là sức lực bình thường mà là sức lực Thiên Chi Kỵ.
Loại sức mạnh này vô cùng cường đại, đặc biệt là lúc đối phó với sức lực tinh thần lại càng có thêm uy năng không gì có thể so sánh nổi.
Doanh Thừa Phong đa từng thả ra một luồng sức lực tinh thần, nhưng lập tức đã bị Thiên Chi Kỵ đánh tan, thậm chí còn gây nguy hiểm cho bản thể.
Khi đó hắn đang có âm mưu muốn thu luồng sức lực này về cho mình sử dụng.
Thời điểm Bá Vương thương đâm rách trời cao, xua tan Thiên Chi Kỵ thì trong lòng của hắn liền động, khiến hắn dùng hết sức để thu thập năng lượng quỷ dị mà hùng mạnh này.
Cũng may Bá Vương thương là Hung Binh siêu cấp có thể lấy được hung uy có một không hai mới có thể xoay tròn trong không gian, thuận lợi thu thập những năng lượng này mà không đến mức khiến tự thân bị thương tổn.
Lấy lò luyện đan ra, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Khí linh huynh, mấy cái này nên xử lý thế nào?
Ở trên lò luyện đan có sương mù lượn lờ, Đan Lô Khí Linh lặng lẽ hiện thân ra, nó kinh ngạc nói:
- Ngay cả Thiên Chi Kỵ mà ngươi cũng dám thu thập sao, thật sự là.... To gan lớn mật quá.
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình:
- Vì sao không thể thu thập chứ?
Đan Lô Khí Linh cười ha hả nói:
- Thiên Chi Kỵ là trừng phạt do trời đánh xuống, là vật trí mạng đối với mọi sinh linh. Ngươi muốn sử dụng thứ này mà không sợ nó cắn trả sao?
Doanh Thừa Phong run run da đầu, cười mỉa nói:
- Ta đương nhiên là sợ nên mới phải thỉnh giáo ngươi.
Đan Lô Khí Linh hừ nhẹ một tiếng nói:
- Vận may của ngươi cũng thật tốt đó, chỉ có hung khí tuyệt đại bực này như Bá Vương thương mới có thể khắc chế Thiên Chi Kỵ. Nhưng nếu muốn hóa nó thành của mình thì....
Người này do dự nửa ngày, ánh mắt đột nhiên nhìn chăm chú đến trên đầu của Doanh Thừa Phong nói:
- Đồ trang sức của ngươi cũng là một linh khí đặc thù, nếu để ta tế luyện một lúc thì có thể làm vật dẫn của Thiên Chi Kỵ.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong khẽ động, đồ trang sức này có lai lịch khó lường nhưng tác dụng lại lớn. Cho dù hiện tại hắn đã đạt tới Tử Kim Cảnh thì cũng vẫn không thể đo đạc được uy năng cực hạn của đồ trang sức.
- Khí linh huynh, vật này có lai lịch thế nào vậy?
- Ta không biết.
Đan Lô Khí Linh nhún vai, nói:
- Không ai có thể biết hết mọi việc được, cho nên ta cũng không thể biết.
Khẽ nhíu mày, Doanh Thừa Phong nói:
- Vậy sau khi ngươi tế luyện lỡ uy năng vốn có của đồ trang sức bị yếu bớt hoặc biến mất thì sao?
Hiện giờ đồ trang sức đã có hai kỹ năng lớn, một là sử dụng sức lực tinh thần tìm kiếm, có thể tìm được địa điểm có sinh linh hùng mạnh tồn tại ở phía xa. Hai là có thể thu nạp sức lực ảo ảnh trong các động, có thể thúc giục sức lực tinh thần phát ra càng thêm hùng mạnh, phóng xuất ra ảo cảnh hùng mạnh bao phủ mấy trăm trượng.
Tuy rằng không thể so sánh với ảo ảnh không giới hạn nhưng năng lực này lại cực kỳ hữu dụng, có thể nói là đòn sát thủ.
Nếu Đan Lô Khí Linh tế luyện xong lại khiến hai loại năng lực này biến mất hoặc yếu bớt thì sẽ không gì có thể bù đắp nổi.
- Ha ha.
Đan Lô Khí Linh cười ngạo nghễ nói:
- Ngươi đã quá coi thường ta rồi đó
Nó vỗ vỗ ngực, nói ra lời thề son sắt:
- Nếu ta đã ra tay thì đương nhiên sẽ không có hậu quả xấu như vậy rồi.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu nói:
- Cũng được, khí linh huynh để ta học tập một chút đi.
Hắn lấy đồ trang sức ra ném vào trong lò đan, khép hờ hai mắt, sức lực tinh thần lập tức phóng ra ngoài.
Đan Lô Khí Linh âm thầm cục cục một câu, tiểu tử này lúc nào cũng muốn học trộm học nghệ, mà càng làm nó cảm thấy kinh ngạc là tốc độ học tập của Doanh Thừa Phong lại cực nhanh, quả thực chính là khó có thể tưởng tượng được.
Chỉ cần hắn nhìn qua một lần là có thể làm lại không sót một chút, trí nhớ và năng lực động thủ hùng mạnh bực này là điều khiến nó xem trọng và lo lắng nhất.
Cho dù là có được tri thức uyên bác như Đan Lô Khí Linh cũng sẽ lo lắng vốn liếng của chính mình sẽ bị hắn từng bước từng bước lấy hết.
Nhưng nếu lúc này đã đáp ứng thì Đan Lô Khí Linh cũng sẽ không giấu giếm.
Ngay sau đó, không gian bên trong lò đan liền nóng lên. Từng luồng sức lực kỳ dị vờn quanh phía trên đồ trang sức, linh văn tinh tế trên mũ tranh sức thoáng hiện ra.
Một lúc lâu sau hào quang dần lui đi, lò luyện đan được mở ra, đồ trang sức bay ra ngoài.
Doanh Thừa Phong tiếp được, ánh mắt của hắn sáng ngời, như có điều suy nghĩ mà nhìn chằm chằm đồ trang sức.
Sau khi xem qua toàn bộ quá trình tế luyện, Trí Linh trong đầu lại bắt đầu phân tích phần tư liệu quý giá, hơn nữa sau khi kết hợp phần tài liệu này và tri thức trong quá khứ khiến hắn có cảm giác suy luận ra được gì đó.
Không biết trải qua bao lâu, Doanh Thừa Phong thở một hơi thật dài, hắn cúi đầu thật thấp với Đan Lô Khí Linh, nói:
- Đa tạ đã chỉ điểm.
Đan Lô Khí Linh khẽ giật mình, nghi ngờ nói:
- Ngươi thật sự xem hiểu rồi sao?
Doanh Thừa Phong cười ha hả nói:
- Có nhớ được một chút nhưng nếu nói đã hiểu hết hoàn toàn thì không thể.
Đan Lô Khí Linh hồ nghi nhìn hắn nửa ngày, nói:
- Hừ, nếu ngươi không hiểu thì cứ hỏi ta, ta sẽ cố hết sức dạy ngươi.
Hắn cũng có một chút mưu đồ khi bồi dưỡng Doanh Thừa Phong nên tất nhiên là phải tận tâm tận lực rồi.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, mang đồ trang sức vào.
Một luồng sức lực tinh thần được đưa vào trong đó, hắn lập tức cảm ứng được.
Hai loại sức lực vốn có trong đồ trang sức không hề biến hóa, mà ở trong đồ trang sức dường như lại có thêm một không gian kỳ dị, ở trong không gian này tràn ngập một loại sức lực quỷ dị áp lực.
Doanh Thừa Phong khẽ nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy dường như luồng sức lực này có vài phần phù hợp với Thiên Chi Kỵ.
Tâm niệm khẽ chuyển, một luồng gió xoáy nho nhỏ vờn xung quanh Bá Vương thương lập tức bay tới hướng đồ trang sức.
- Ba....
Một tiếng vang nhỏ vang lên, sau khi đồ trang sức và gió xoáy tiếp xúc, gió xoáy kia lập tức biến mất, hắc khí được bao bọc ở bên trong liền tràn vào trong đồ trang sức.
Thân thể của Doanh Thừa Phong khẽ run lên, thật ra vào thời khắc này hắn đã làm xong mọi chuẩn bị, chỉ cần có một chút không ổn sẽ phát động tất cả sức lực khiến một đám Thiên Chi Kỵ hoàn toàn biến mất.
Tuy rằng Thiên Chi Kỵ hùng mạnh nhưng nếu chỉ có một chút này thì cũng không hề khiến Doanh Thừa Phong sợ hãi.
Thế nhưng lúc Thiên Chi Kỵ tiến vào trong không gian của đồ trang sức lại không hề phát sinh ra bất kỳ biến hóa dị thường nào.
Giống như nó biết rằng nơi này là nhà của mình nên không hề lựa chọn mà tiến vào trong đó.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong cảm thấy kỳ lạ, hắn phát hiện chỉ cần đội đồ trang sức thì sức lực tinh thần của hắn cũng sẽ không bị Thiên Chi Kỵ công kích, thứ này dường như mơ hồ khắc chế được Thiên Chi Kỵ.
Thảo nào Đan Lô Khí Linh lại muốn tế luyện vật ấy, bởi vì cũng chỉ có đồ trang sức đặc thù không biết lai lịch mới có thể cất chứa được Thiên Chi Kỵ.
Nhẹ nhàng vung tay lên, từng luồng gió xoáy đều vỡ tan, tất cả Thiên Chi Kỵ đều bị đồ trang sức hút sạch không còn một mảnh.
Tuy rằng tổng số lượng của Thiên Chi Kỵ ít ỏi nhưng nếu đột nhiên tập kích thì cũng có thể khiến địch nhân đau mà không dám kêu vô cùng to.
Lỗ tai khẽ nhúc nhích, bàn tay Doanh Thừa Phong run lên thu lò luyện đan và Bá Vương thương lại.
Ngoài cửa có một tràng tiếng đập cửa vang lên.
- Doanh Thừa Phong, có người của điện Thánh nữ muốn gặp ngươi.
Khấu đại sư chậm rãi nói:
- Nếu ngươi không muốn gặp bọn họ thì lão phu sẽ cự tuyệt thay ngươi.
← Ch. 686 | Ch. 688 → |