Vay nóng Tinvay

Truyện:Thất Giới Truyền Thuyết - Chương 0245

Thất Giới Truyền Thuyết
Trọn bộ 1114 chương
Chương 0245: Tây Vực Bắc Phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-1114)

Siêu sale Shopee


Ở phía trên Phong Lôi chân quân, chúng nhân chỉ thấy đạo ngân sắc thoát ra từ chưởng thủ của Bắc Phong hung hãn bổ xuống đón lấy đạo bạch chưởng bên dưới. Dường như lập tức, hai cỗ lực lượng này hòa lẫn vào nhau sinh ra vầng bạch quang sáng lòa, ẩn ước trong đó là những luồng sáng luân phiên đập vào chưởng ấn của Phong Lôi chân quân. Không khí bên ngoài trường đấu như vừa trải qua một cơn địa chấn khiến cho mọi người hoảng hốt mất tự chủ lùi lại mấy bước, trên mặt vẫn còn đọng lại sự kinh hãi vô bờ. Thật là một chiêu kinh hồn, ẩn trong sự đẹp mắt là sát khí dày đặc, vô tung vô tích công kích đối phương. Nhưng bên trong hai luồng chưởng lực vẫn đối chọi dữ dội, khi chúng chạm vào nhau khiến cho Phong Lôi chân quân cuối cùng cũng không thể duy trì. Miệng phun ra huyết tích lấp đầy trước ngực, thân thể nhanh chóng rơi xuống mặt đất. Không dằn được được giận dữ, Phong Lôi chân quân tức thì trụ lại trên mặt đất. Gắng sức đề tụ công lực, chân quân đẩy ra một đạo cuồng phong chống lại pháp ấn đang không ngừng xô tới. Mặc cho những cố gắng của Phong Lôi chân quân, mọi chuyện dường như không có nhiều biến đổi, vẫn là một bên công tới, một bên lùi dần. Thấy vậy, Bắc Phong khinh khỉnh nhìn Phong Lôi chân quân, thế công vẫn không ngừng tăng lên, từng bước từng bước ép đến Phong Lôi chân quân. Cảm thấy được sự nguy hiểm cận kề, Phong Lôi chân quân không những tức giận mà trong đó còn phảng phất sự sợ hãi. Không nén được nộ khí, chân quân liền hét lên điên cuồng, song thủ huy động, toàn thân chân nguyên bộc phát gấp ba lần, song cước cùng lúc đạp về phía sau tạo ra phản lực giúp thân hình ổn định rồi lập tức phát ra một đạo cuồng phong vô cùng uy mãnh đẩy tới phía trước. Khinh khỉnh nhìn Phong Lôi chân quân, Bắc Phong cất tiếng:

- Thật đúng là chó vào đường cùng, không phải là người mạnh lắm sao, kiêu ngạo lắm sao? Sao không lấy những cái đó mà đỡ đòn của ta. Hiện tại ngươi toàn thân kinh mạch bị huyền băng chi khí của ta đả thương nghiêm trọng, nếu còn tiếp tục thì đã nặng lại còn nặng hơn mà thôi. Chỉ với thương thế của ngươi thì chỉ sợ phải tốn rất nhiều thời gian để khôi phục lại. Vốn ban đầu ta nghĩ cao thủ Vân Chi Pháp Giới phải mạnh lắm thì mới có thể đối đầu cùng với liên minh của Vực Chi Tam Giới, nhưng có lẽ ta phải nghĩ lại rồi.

Tuy nhiên vừa dứt lời, Bắc Phong thân hình lập tức bốc thẳng lên trên tránh một kích đánh lén của Kiếm Vô Trần. Một tiếng kêu thất thanh vang lên, một kích này của Vô Trần không những không đánh trúng mà còn ép cả người Phong Lôi chân quân rơi xuống dưới mặt đất, tiên huyết phun ra thành vòi. Thật là nực cười, vẽ hổ không thành, thành ra vẽ chó.

Cười to nhiều tiếng, Bắc Phong mỉa mai Kiếm Vô Trần:

- Thật đúng với phong độ của Lục viện Minh chủ, chỉ chực người sơ hở là lập tức đánh lén. Một kích vừa rồi ngươi ra tay thật hay, quả thực là cao thủ hiếm có, hiếm có. Ha ha...

Cười to một hồi rồi lại tiếp:

- Trước khi ta đến đây, nhiều người đã nhắc ta rằng, đối dầu với Lục Viện Liên Minh thì phải cẩn thận với Kiếm Vô Trần. Đây là loại người bất kể lý lẽ, thủ đoạn vô song, để đạt được mục đích hắn ta hoàn toàn có thể quần công, ỷ đông hiếp yếu. Quả thật lúc đầu ta cũng không tin lắm nhưng giờ đây thì ta đã được mở mang tầm mắt rồi. Thật đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, nực cười thay loại người này có thể trở thành Minh chủ Lục Viện. Ha ha ha...

Thanh âm tuy không lớn nhưng lại lọt vào tai của tất cả mọi người một cách rõ ràng, không đánh mà vẫn có thể làm cho chí khí của mọi người giảm sút nghiêm trọng. Thầm so sánh với phong độ của Bắc Phong thì chúng nhân càng hiểu rõ Kiếm Vô Trần quả là một tên tiểu nhân, lựa lúc đối phương không chú ý mà bất ngờ công kích, lấy số đông thủ thắng. Cũng không phải lúc này mọi người mới tỏ ra bất mãn với Kiếm Vô Trần, bởi từ lâu mọi người đã không thích lối hành sự độc đoán của hắn. Chính sự bất mãn này đã khiến cho chúng nhân cùng trầm mặc, đại đa số đều im lặng không nói gì cả.

Ngay vừa khi Bắc Phong nói xong, Liễu Tinh Hồn nộ quát:

- Yêu ma quỷ quái. Đừng mong tác quai tác quái ở đây, ngươi tưởng chiếm được chút thượng phong là có thể lên mặt dạy đời chúng ta à! Minh chủ xuất thủ vốn là muốn cứu chân quân chứ không có ý gì cả. Thế mà ngươi lại cưỡng từ đoạt lý cho rằng đó là hành động đánh lén, thật là lấy dạ tiểu nhân mà đo lòng quân tử. Thử hỏi bây giờ Nhân gian đại loạn, yêu ma quỷ quái khắp nơi. Nếu cứ hành sự theo lối như ngươi nói thì rồi đây chính khí chắc chắn sẽ suy tàn, Nhân gian ngập tràn trong máu huyết, lương dân phải ôm hận. Đạo quân tử là dùng để đối đãi với người quân tử, còn đối với tiểu nhân thì chỉ có kẻ đại ngốc mới lấy đạo quân tử ra để dùng.

Nhãn thần nhất lãnh, Bắc Phong tỏ vẻ giận dữ, nhanh như chớp một đạo quang mang vô cùng hung mãnh thoát ra từ song thủ lao nhanh xuống dưới mặt đất tạo ra tiếng nổ kinh hồn khiến cho chúng nhân phải khiếp hãi. Ngẩng mặt nhìn trời, Bắc Phong cất một tràng tiếu ngạo rồi nói:

- Nếu chính đạo đúng thật là chính đạo thì làm thế nào mà Nhân gian có thể lâm vào tai kiếp như hiện nay. Còn mở miệng nào là chính đạo, nào là quân tử. Chỉ dựa vào hai ngươi mà đòi đánh đuổi yêu ma quỷ quái sao? Thật là nực cười, nực cười!

Âm hiểm nhìn Bắc Phong, Kiếm Vô Trần bỏ qua giận dữ, thu liễm tinh thần rồi nham hiểm nói:

- Ngậm miệng! Ngươi dựa vào cái gì để lên tiếng ở đây chứ, dựa vào thực lực của người à? Ngươi làm sao có thể hiểu được thế nào là thiên hạ đại ý, thế nào là chính đạo trường tồn. Hiện tại ngươi nghĩ là có thể thoải mái bỏ đi khi đã gây thương tích cho lưỡng vị chính đạo cao thủ ư? Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi phải chết, mãi không siêu sinh được.

Vừa dứt lời, Thiên Linh Thần Kiếm lập tức khởi phát một đạo ngũ sắc quang mang tựa như linh xà truy kích Bắc Phong ở phía trên dịch nhẹ thân hình, một đạo thanh quang lập tức đón lấy kiếm khí từ Thiên linh Thần Kiếm và ngay lập tức chấn nát nó. Ngạo mạn nhìn trời, Bắc Phong khinh khỉnh nói:

- Ngươi đúng là hữu dũng vô mưu, cuồng vọng tự đại, không xem ai ra gì. Uổng cho thiên tư và tiềm năng mà người có. Thật là tiếc lắm thay! Luận tướng mạo, tài năng hay khí chất thì ngươi cũng không tệ chỉ tiếc là người tính cách quá hẹp hòi, không có cái uy của người làm nên đại nghiệp. Lục Viện Liên minh do người lãnh đạo hỏi sao không ngày càng suy yếu, chẳng mấy chốc rồi cũng suy tàn thôi!

Vừa dứt lời Bắc Phong cười to một hồi, xen lẫn trong tiếng cười là sự tiếc nuối và thất vọng Khuôn mặt tái đi, Kiếm Vô Trần gầm lên giận dữ:

- Ngậm miệng! Đừng mong có thể dùng miệng lưỡi để lung lạc ta, chức vị minh chủ này thiết nghĩ người không có tư cách để luận bàn. Hiện tại hãy tiếp kiếm ta đây, Trảm Thiên Quyết!

Quá phẫn nộ, Kiếm Vô Trần đã dùng đến Thiên kiếm viện đệ bát quyết, quyết tâm loại trừ Bắc Phong.

Trảm Thiên Quyết xuất, cả Nhã Viên vốn đã tan hoang thì nay càng thảm hại hơn. Phong vân biến sắc, từ thần kiếm phát ra vô số tử sắc quang trụ vô cùng ngụy dị nhằm hướng Bắc Phong mà lao tới. Đồng thời thân hình Kiếm Vô Trần bốc thẳng lên cao, huyễn hóa thành chín thân ảnh bao lấy Bắc Phong. Từ chín thân ảnh này, chín đạo tử sắc kiếm trụ công kích đến Bắc Phong dưới mọi góc độ đồng thời mang uy lực mạnh mẽ khôn cùng.

Kiếm trụ tung hoành ngang dọc khắp cả trường đấu, phong tỏa mọi phương hướng của Bắc Phong quyết dồn lão vào tử địa. Cùng lúc đó, năm đạo quang mang rực rỡ mang theo khí tức thần thánh phát xuất từ trong Thiên Linh Thần Kiếm hóa thành năm con thần long cực kỳ uy mãnh bay lượn trong không trung tiến về Bắc Phong.

Thoáng chút kinh ngạc, Bắc Phong lãnh ngạo nói:

- Thật là sảng khoái! Hôm nay ta quyết cho người mở rộng tầm mắt. Hãy cẩn thận!.

Ngay khi vừa dứt lời, Bắc Phong toàn thân không ngừng di động, chân nguyên thôi động ở mức cao nhất, hai tay chắp lại rồi mở ra tạo nên ngân sắc quang cầu. Đẩy mạnh quang cầu ra phía trước, các tia sáng đẹp mắt phát xạ từ quang cầu lượn tròn trong không trung theo một quỹ tích kỳ lạ dần dần bài trừ nguồn lực công kích của Kiếm Vô Trần. Mới đầu các tia sáng này nhìn có vẻ bay loạn xạ nhưng thật ra nó đang chuyên động theo một quỹ đạo kỳ diệu, dần dần thâm nhập qua tầng tầng lớp lớp kiếm khí mà công thẳng vào Kiếm Vô Trần. Ngay lập tức chín thân ảnh hợp nhất, cửu kiếm hợp lại thành một thể thống nhất, ngũ sắc kiếm trụ tạo nên một kiếm trụ cao hằng trăm trượng từ từ chém xuống quang cầu. Ngay khi vừa tiếp xúc với nhau, hai cỗ lực lượng cường đại lập tức bài xích lẫn nhau. Sự bài xích này mạnh mẽ đến nỗi buộc mọi người phải đảo thân lùi lại. Ngay tại thời điểm hai cỗ cường lực va chạm vào nhau thì một tiếng nổ vang lên tựa như tiếng sét từ thiên lôi giáng xuống khiến cho mọi người phải chấn động tâm thần, ai cũng phải lảo đảo một hồi mới có thể trụ vững. Cuồng phong nổi dậy, mặt đất bị khoét thành những hố lớn, tiếng cuồng phong còn không ngừng gầm rú buộc chúng nhân trong trường đấu phải ù tai, hoa mắt. Ngẩng đầu nhìn vào không trung, mọi người thấy kiếm trụ và các tia sáng đang quấn chặt lấy nhau không ngừng biến hóa, dần dần mọi người không còn phân biệt được chúng. Đột nhiên kiếm quang đại thịnh đè xuống phía dưới các tia sáng của quang cầu, từng bước từng bước chiếm thế thượng phong. Trước tình hình ngày càng xấu đi, Bắc Phong nộ quát một tiếng rồi phát ra một luồng ngân quang kích vào kiếm quang. Được một lúc sau, một tiếng kêu thất thanh của Vô Trần vang lên, kiếm khí và ngân sắc quang cầu dần dần mờ đi, sau cùng thì không còn gì cả, biến mất vô tăm vô tích. Ở phía chân trời, thân ảnh Kiếm Vô Trần rung động liên hồi, khuôn mặt đã tái đi, nhãn thần hàm chứa sự kinh hãi vô bờ khi không ngờ tu vi Bắc Phong lại cao đến như vậy. Nét kiêu ngạo trên khuôn mặt đã được thay bằng sự kinh ngạc cực điểm. Y phục lay động liên hồi trong không trung, thần tình thản nhiên nhìn Bắc Phong, Kiếm Vô Trần nhãn thần âm sâm trong tâm đột nhiên khởi phát một cỗ tà niệm. Song thủ nhập lại, Huyết Hà Đồ tức thì xuất hiện, song nhãn lập tức chuyển sang đỏ hồng, toàn thân bạo phát một cỗ sát khí bá đạo xen lẫn một chút tà khí quỷ dị tuyệt luân. Ở bên dưới, Diệp Tâm Nghi, Kim Cương thánh phật, Chiến Tâm tôn giả, Thái Phượng tiên tử lập tức cảm giác được tà khí tỏa ra bên trên. Tất cả đều phải ngạc nhiên trước uy lực bá tuyệt thiên hạ, chí sát chí khí của Huyết Hà Đồ. Ở gần đó, Bắc Phong tỏ vẻ lãnh đạm, khuôn mặt không để lộ chút cảm xúc nào nói:

- Là Huyết Hà Đồ? Từ lâu ta cũng đã muốn tìm hiểu xem thật ra thì vật được người đời xem là chí tà chí sát có uy lực như thế nào?

Vừa dứt lời thì liền rút trong người ra một vật, tư thế rất là từ tốn dường như không xem Huyết Hà Đồ vào đâu cả. Nhìn rõ hơn thì đó là một viên ngọc châu, mặc dù rất nhỏ nhưng khi lòng bàn tay của Bắc Phong mở rộng hết cỡ thì ngay lập tức một cỗ hàn khí kỳ dị tỏa ra, phút chốc lan tỏa ra khắp cả trường đấu. Nhưng điều kỳ dị nhất lại ở trong ngọc châu, dường như trong đó ẩn ước có một vật đang không ngừng chuyển động. Buông tay ra khỏi ngọc châu, toàn thân Bắc Phong hàn khí đại thịnh rồi nhanh chóng lan ra bao lấy châu thân của Bắc Phong vào trong một quang cầu có bán kính đến ba xích. Không những vậy, vô số phù chú hiện lên xung quanh bề mặt của quang cầu tạo thành "Nhất Tọa Băng Trận". Chầm chậm di chuyển, các phù chú không ngừng xoay quanh thân hình của Bắc Phong trong phạm vi ba xích.

Ở mặt đất, Diệp Tâm Nghi hoảng hốt thốt lên:

- Mọi người lập tức vận công chống lại hàn khí cực kỳ bá đạo này, một khi để hàn băng chi khí này xâm nhập vào nội thể thì toàn thân băng giá, chết tại đương trường.

Còn ở bên trên thì bỗng chốc bầu trời nhuộm đỏ cả một vùng rộng lớn tương phản với với toàn thân trắng như tuyết của Bắc Phong, cảnh tượng vừa đẹp mắt vừa ngụy di. Kiếm Vô Trần toàn lực phát động Huyết Hà Đồ thì ngay lập tức quang mang đỏ sẫm tụ lại, hình thành nên một đạo huyết sắc bát quái quỷ dị, chầm chậm xoay chuyển xung quanh một tòa huyết tháp tám tầng kỳ bí. Cùng với sự xuất hiện của tòa tháp thì Huyết Ngoc Linh Lung Tháp cũng xuất hiện phía trên đỉnh đầu của Bắc Phong, phát xuất một đạo huyết hồng to lớn bao phủ lấy Bắc Phong bên trong đồng thời phía trong Huyết Hà Đồ cũng xảy ra biến hóa kỳ dị. Thế gian lưỡng đại hung thú Thiên Yêu và Khấp Huyết Ma Mị đã xuất hiện bên trong huyết sắc kết giới. Cả hai hung thú phối hợp cùng Linh Lung Tháp phát xuất một cỗ lực lượng thôn phệ kinh hồn bạt vía. Bị vây khốn trong trận, Bắc Phong mặt mày tỏ vẻ nghiêm trọng, thâm tâm đã minh bạch được sự bá đạo của Huyết Hà Đồ lập tức đề phòng cẩn mật. Hắn biết trong khoảnh khắc này không thể ẩn tàng năng lực thật sự của mình bởi bản thân đang đối đầu với chí tà chí sát Huyết Hà Đồ. Nghĩ đến đó, Tây Vực pháp quyết chí cường Huyền Băng Chấn Hồn Quyết toàn lực phát động. Tức thì băng tuyết như thủy triều dâng lên khắp bốn phương tám hướng, cả không gian như bị nhấn chìm trong hàn băng chi khí. Huyết sắc kết giới vẫn không ngừng xoay chuyển nhưng dường như tốc độ có vẻ chậm lại. Trên không Kiếm Vô Trần tỏ vẻ hoảng sợ trước pháp quyết kỳ lạ này.

Tuy vậy sự hoảng sợ này nhanh chóng qua đi, Huyết Ngọc Linh Lung Tháp dường như cảm ứng được sự uy hiếp đến từ Bắc Phong nên ngay lập tức nó xoay mạnh rồi cả thân tháp huyết quang bành trướng, tám đạo huyết trụ bổ thẳng xuống phát ra khí tức âm sát chi âm vô cùng mãnh liệt nhắm thẳng vào Bắc Phong. Cùng với chuyển động của Huyết Ngọc Linh Lung Tháp, hồng quang tỏa ra từ Huyết Tháp tám tầng không ngừng tăng lên, gia tăng tốc độ phóng xuất Thiên Yêu và Khấp Huyết Ma Mị. Ngay khi lưỡng đại hung thú thoát ra, một cỗ tà khí xen lẫn sát khí cũng lan xạ khiến chúng nhân phải kinh hãi không dứt.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1114)