← Ch.0628 | Ch.0630 → |
- Ừ. Ta biết rồi. Chuyện này ta sẽ xử lý.
Lâm Hi tiến lên trước một bước, nhìn cũng không thèm nhìn những đệ tử hạch tâm của Đâu Suất cung, trực tiếp không nhìn bọn hắn, sau đó đi đến bên người Âu Dương Nạp Hải.
Cao thủ Thần Tiêu tông xuất hiện ở nơi này rất nhiều, Thánh tử, Hư Tiên, Đạo Quả, thậm chí còn có không ít những Thập trọng Thánh vương khác, từng trọng đem đệ tử Đâu Suất cung bao vây nghiêm mật.
Tư thế, quy mô bực này không thể không nói vượt xa khỏi dự liệu của Lâm Hi. Hắn nhớ rõ lúc bắt đầu chỉ mời đám người Âu Dương Nạp Hải, Quang Lộc Hư Tiên.
Nhưng mà tình huống hiện tại so với hắn dự liệu thì hơn nhiều. Cao thủ Thần Tiêu tông ở hiện trường đều là cấp độ Thánh tử trở lên, hơn nữa cao đến hơn 50 người, vượt xa đệ tử Đâu Suất cung.
Bên trong có không ít người đều là Lâm Hi nhận thức được. Lúc trước đều đã từng quen biết. Mà ngược lại một ít vẫn còn tương đối lạ mặt, tựa hồ là được mời tới, hoặc là tự phát mà tới.
Lâm Hi cùng với những người này gật đầu, ý bảo coi như là bắt chuyện qua.
- Âu Dương sư huynh.
Lâm Hi gọi một tiếng.
- Lâm Hi, đến rất đúng lúc. Ta giới thiệu cho ngươi một người.
Âu Dương Nạp Hải nở nụ cười, ngay cả 10 người của Đâu Suất cung kia hắn cũng chả thèm nhìn, trực tiếp đem Lâm Hi kéo đến trước một người, thẳng đến khi hơn mười đệ tử Đâu Suất cung sắc mặt tái xanh không thôi, trong mắt ẩn ẩn có nộ khí hiện ra.
- Hầu sư huynh, vị này chính là Lâm Hi.
Âu Dương Nạp Hải chỉ vào Lâm Hi nói, sau đó chỉ vào trong đám người, một gã kim quan thanh niên như hạc giữa bầy gà, khí tức như hùng ưng dâng trào, khí thế như đại dương mênh mông cuồn cuộn:
- Lâm Hi, vị này chính là Khí Thánh vương Hầu Bạch Hầu sư huynh.
Lâm Hi kỳ thật đã sớm chú ý tới danh cường giả Thần Tiêu tông này, chung quanh có không ít Hư Tiên, Đạo Quả, thậm chí cường giả Thánh vương. Bất quá ở trước mặt kim quan thanh niên này, hết thảy đều bị lu mờ đi.
Ánh mắt của hắn bình thản nhưng lại có một cỗ khí thế bành trướng tứ hải. Không khí, nguyên khí chung quanh đều phục tùng hắn, hiển lộ ra một cỗ khí thế của đế vương.
Pháp bào ở trên người hắn có đồ án ‘Đạo quả’ là sáu khỏa ‘Tiểu thái dương’ lộ ra quang mang chói mắt, mà chói mắt nhất, thậm chí còn diễn hóa ra một phiến vân hải.
- Đó chính là Khí hệ đạo quả mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Trong mắt Lâm Hi lóe lên một đạo ý niệm, sau đó tiến lên trước thi lễ một cái:
- Lâm Hi bái kiến Khí Thánh vương!
- Bất tất đa lễ.
Khí Thánh vương khoát tay áo, hai con mắt giống như tinh thần sáng chói, nhìn kỹ lại mơ hồ còn có vân vụ tiêu tan:
- Chuyện của ngươi ta đã nghe Hải Thánh vương nói qua. Cũng không phải là ngoại nhân, về sau ngươi cũng giống như đám người Âu Dương, gọi ta là Hầu sư huynh đi.
- Vâng, Hầu sư huynh.
Lâm Hi nhẹ gật đầu.
Tuy thân là một trong mười đại đệ tử đứng đầu nội môn Thần Tiêu tông, bất quá Khí Thánh vương cũng không sĩ diện, tự cao tự đại. Lúc trao đổi với đồng môn cũng là bình dị gần gũi.
- Tiểu sư đệ, ngươi đã đến, chuyện này cũng dễ làm rồi. Những người này đều hướng về ngươi mà tới, cho nên, những đệ tử Đâu Suất cung liền giao cho ngươi tới làm.
Khí Thánh vương thản nhiên nói.
- Khí Thánh vương! Ngươi là nội môn đệ tử đứng đầu Thần Tiêu tông, đây chính là thái độ của Thần Tiêu tông các ngươi sao?
Trong hàng đệ tử Đâu Suất cung, tên thập trọng Thánh vương cầm đầu xanh mặt, rốt cục nhịn không được gầm thét lên:
- Thần Tiêu tông các ngươi đây là muốn triệt để vạch mặt, khai chiến với Đâu Suất cung chúng ta phải không? Ngươi cần suy nghĩ cho kỹ, hậu quả cái này ngươi không gánh nổi!
- Hừ!
Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, đưa ánh mắt nhìn qua, sát khí lạnh như băng, nhìn đến hơn mười tên đệ tử Đâu Suất cung đều là cứng lại:
- Hậu quả? Các ngươi tới nơi này quả thực là muốn chết. Hầu sư huynh có điều cố kỵ, ta lại không có cố kỵ gì. Dù sao ta và Đâu Suất cung các ngươi đã là như nước với lửa, đã giết qua Lục Đức đạo nhân, lại giết qua những đệ tử Đâu Suất cung khác, cũng không sợ giết thêm mấy người các ngươi!
- Ngươi dám!
Chúng đệ tử Đâu Suất cung vừa sợ vừa giận. Bọn hắn không sợ những đệ tử Thần Tiêu tông khác, nhưng lại sợ Lâm Hi.
Lâm Hi uy hiếp là thật sự, chuyện mà hắn đã làm căn bản không cần hắn nói, người của hai phái Đâu Suất, Thái A đều là biết rõ.
Đây là một tên điên vô pháp vô thiên chân chính. Chuyện ở Phong Bạo chi môn đủ để chứng minh điểm ấy.
- Ta không dám? Ha ha!
Lâm Hi nở nụ cười, trong mắt lướt qua một tia sát khí thấu xương. Tiếng cười đột nhiên dừng lại, lạnh giọng nói:
- Các vị đồng môn sư huynh đệ nghe lệnh, đem toàn bộ đệ tử Đâu Suất cung bắt lại. Chỉ cần bọn hắn dám phản kháng liền giết sạch. Xảy ra vấn đề, hết thảy đều đổ lên người của ta. Dù sao trên người của ta cũng đã vác không ít nhân mạng, nhiều hơn mười người nữa cũng không là vấn đề.
Lâm Hi ngầm hiểu, Khí Thánh vương sở dĩ không động thủ, đợi đến lúc hắn tới hoàn toàn chính là cái ý tứ này.
Mười đệ tử Đâu Suất cung nếu là thông thường thì cũng thôi đi. Nhưng mà bên trong còn có mấy tên Hư Tiên, Đạo Quả cùng Thánh vương. Bất kể là Âu Dương Nạp Hải hay là Khí Thánh vương nếu như mạo muội giết đều có vấn đều, dẫn đến tranh luận.
Nhưng mà hắn lại không giống như vậy.
Hai chữ ‘Lâm Hi’ ở hai phái Thái Nguyên, Đâu Suất so với Khí Thánh vương đều có tác dụng hơn. Luận sát tính cùng ‘Uy danh’, đó là việc đáng làm thì phải làm.
Chuyện mà Khí Thánh vương cùng Âu Dương Nạp Hải không làm được, vậy thì hắn làm, hơn nữa không có bất cứ vấn đề gì.
Dù sao là Đâu Suất cũng chạy đến Ngũ Lôi sơn, muốn tiêu diệt Ngũ Lôi phái của Lâm Hi trước đây, Lâm Hi cho dù giết bọn chúng đi cũng là trả thù. Đã chết cũng là đáng đời, ở trên đạo lý, Đâu Suất cung cũng chỉ có thể nhân thua!
- Ha ha, tốt! Mọi người đều nghe được đi!
Âu Dương Nạp Hải cười ha hả.
- Lâm Hi, ngươi dám!
Một đám đệ tử Đâu Suất cung tất cả đều biến sắc!
Ở bên trong mấy tiên đạo đại tông phái, Lâm Hi chính là một dị số, không thể dùng lẽ thường để đi đo lường hắn được.
Đâu Suất cung ở tiên đạo đại thế giới truy nã Lâm Hi, sinh tử bất luân, đây sớm đã không phải là cái bí mật gì. Bắt được Lâm Hi, đệ tử Đâu Suất cung có thể trực tiếp đem hắn xử tử mà không cần bận tâm đến cảm thụ của Thần Tiêu tông.
Đồng dạng, Lâm Hi nếu gặp đệ tử Đâu Suất cung cũng có thể tùy ý giết chết. Đâu Suất cung cho dù có tức giận cũng chỉ có thể giận chó đánh mèo Lâm Hi, không có quan hệ gì với Thần Tiêu tông.
Đối với việc này, Thần Tiêu tông sớm đã tỏ vẻ không đếm xỉa đến.
Đâu Suất cung dốc hết lực lượng cả tông phái mà không giết chết được một đệ tử của Thần Tiêu tông, đó chính là tự mình vô năng, cùng Thần Tiêu tông không có quan hệ. Mà Lâm Hi giết chết đệ tử Đâu Suất cung, đó cũng là thực lực của hắn, ai cũng không còn lạ gì.
← Ch. 0628 | Ch. 0630 → |