← Ch.14 | Ch.16 → |
Tập đoàn La thị rối loạn...
Đây không phải là nói ngoa, thậm chí ngay cả dân chúng bình thường đều có thể cảm giác được rõ ràng, toàn bộ hắc đạo của thành phố Thượng Hải gần như bạo phát, tình hình như vậy nếu là ở nước Mỹ còn có thể, nhưng là tại Trung Quốc thì tương đương với chuyện hài, hoàn toàn không có khả năng. Trung Quốc phương diện khác tạm thời không nói, nhưng là đối với hắc đạo, áp chế chưa bao giờ đình chỉ cùng buông lỏng. Mặc dù có thể có hắc đạo, có tham quan ô dù tồn tại, nhưng tuyệt đối không có khả năng tồn tại hiển nhiên như vậy, đây là một loại hiện tượng đặc biệt kỳ dị. Nếu một hắc bang có vũ khí vượt qua uy lực bom nguyên tử vạn lần, ví dụ như bom hủy diệt tinh cầu các loại, như vậy hắc bang này tuyệt đối sẽ thay thế chính phủ, trở thành kẻ thống trị quốc gia chính thức, đương nhiên, thời gian thống trị của tập đoàn này dài hay ngắn, khả năng thống trị ưu tú đến mức nào... tạm thời không bàn đến, nhưng hết thảy trên thế giới kỳ thật rất đơn giản.
Nếu như tập đoàn La Thị chỉ là một tập đoàn đơn giản, cho dù là đã khống chế một ít thế lực hắc đạo, cũng tuyệt đối không có khả năng đạt đến trình độ trước mắt, nhưng vấn đề mấu chốt nhất là, dưới sự khống chế của La Phú Nhân, tập đoàn La Thị đã lấy thân phận cá nhân khiêu chiến quốc gia, tuy không phải dùng phương thức bạo lực tới khiêu chiến, nhưng kết quả lại không thể tưởng tượng, dùng thân phận cá nhân đạt được toàn thắng. Kết quả như vậy khiến người khác khó có thể tưởng tượng, do đó về sau, hắn bắt đầu trở thành truyền kỳ, gia tộc giàu có nhất Trung Quốc, lão đại xã hội đen Thượng Hải, hắn đạt được thêm những danh hiệu như vậy tuyệt đối không sai, mà thẳng cho tới bây giờ, tuy rằng La Thị tập đoàn đã thay đổi người lãnh đạo, nhưng những ảnh hưởng xây dựng nên trước kia vẫn còn, phen này động tác lớn như vậy, toàn bộ hắc bạch lưỡng đạo tại Thượng Hải đều lập tức sôi trào.
- Có thể hữu dụng như vậy sao? Ta vẫn là không rõ a, đến cùng ngươi có cái gì không thể nói!
Đạt Vân Hi nắm lỗ tai Lăng Tân, không ngừng đứng tại chỗ lải nhải, Lăng Tân chỉ lắc đầu không nói, từ sau khi hắn mở ra cơ nhân tỏa lần đầu tiên, đã nằm trên giường bệnh hai ngày hai đêm, trong hai ngày này hắn không ngừng dùng nội lực kích thích toàn thân, mà Đạt Vân Hi cũng truyền ma lực vào cho hắn, theo cảm giác cá nhân của hắn, ma lực này cực kỳ tương tự với nội lực, chỉ là khả năng linh động của ma lực cao hơn một ít, nhưng mức độ ngưng tụ so ra lại kém nội lực. Đương nhiên, tổng lượng ma lực trong cơ thể Đạt Vân Hi nhiều gấp mười mấy lần so với hắn, với trợ giúp của nàng, sau hai ngày hai đêm thời gian cũng làm cho hắn khống chế được thân thể trở lại, cuối cùng có thể ngồi trên giường bệnh. Lăng Tân cũng không để ý tới động tác nhéo lỗ tai của Đạt Vân Hi, dù sao đối phương cũng là ân nhân cứu mạng, chuyện như vậy hắn chỉ có thể mặc kệ, chỉ là dứt khoát nói:
- Có thể nói cho ngươi biết trình tự bố cục, đơn giản là muốn làm cho mấy cậu của Kỳ Kỳ chó cùng rứt giậu, lấy ra Phong thần bảng... Ta tin rằng mảnh Phong thần bảng càng lớn, công dụng cũng càng nhiều, theo trước mắt mà nói, tiêu hao cùng đạt được điểm nhân quả có quan hệ trực tiếp, mỗi một lần sử dụng đều tiêu hao lượng lớn Điểm nhân quả, dưới tình huống như vậy không cách nào trong thời gian ngắn đạt được một lượng lớn Điểm nhân quả. Do vậy ta phải thay đổi phương thức sử dụng để gia tăng công hiệu, chính là giảm bớt số lần sử dụng Điểm nhân quả, ta nhất định phải có được một phần tám mảnh Phong thần bảng kia... Chuyện khác tạm thời không thể nói cho ngươi biết, bây giờ là giai đoạn bày bố cục, cho nên ta cần... ngươi cho ta mượn một trăm triệu dollar Mỹ.
Đạt Vân Hi vừa cười vừa nói:
- Tốt, ta rất có hứng thú đối với kế hoạch tiếp theo của Lăng Tân tiên sinh, Lăng Tân tiên sinh muốn dùng một trăm triệu dollar Mỹ này để làm gì đây? Dùng để tập kích vào thị trường chứng khoán của tập đoàn La Thị sao? Cái này không khỏi quá...
- Không, tập đoàn La Thị này vốn chính là bọn hắn tự nhiên mà có, dù phải mất đi cũng nhất định sẽ không dám liều mạng, cho nên thay vì nói là bọn hắn sợ hãi mất đi tài phú, có thể nói là sợ hãi mất đi tính mạng thì chính xác hơn, đối với loại người như vậy, sau khi đã có tài phú trong tay, bọn hắn nhất định muốn tiếp tục củng cố địa vị của chính mình, mà như vậy bọn hắn trước tiên phải giữ được tính mạng... Cho nên ta quyết định thuê sát thủ đến tập kích.
Lăng Tân gật đầu nói.
- Sát thủ sao?
Đạt Vân Hi nghĩ nghĩ rồi tiếp tục hỏi:
- Một trăm triệu dollar Mỹ có thể không tìm được sát thủ xếp hạng top mười đâu, bọn hắn cơ hồ đều có phần cổ quái, nhiệm vụ đều cần phải có tính khiêu chiến thì mới ra tay, một trăm triệu dollar Mỹ này đoán chừng...
Lăng Tân lại tiếp tục lắc đầu nói:
- Không cần tìm những sát thủ trong top mười, ta chỉ cần tìm nhị lưu sát thủ là được, phải có xác suất thành công nhất định, không cần tính áp đảo ưu thế tuyệt đối, mấu chốt nhất chính là, cho dù giết chết một hai người trong đám bọn hắn cũng không sao, có thể giảm bớt mấy mục tiêu là người giữ Phong Thần bảng, đồng thời lại có thể đe dọa, cho đến lúc bọn hắn vì sợ hãi mà phạm sai lầm mới thôi...
- Đánh rắn động cỏ? Như vậy không cần phiền toái thế, có rất nhiều biện pháp khác làm được một bước này...
Đạt Vân Hi vẫn hỏi với vẻ rất khó hiểu.
- Không, không có đơn giản như vậy, bố cục của ta... Hiện tại vẻn vẹn là bày bố thế cục mà thôi, còn có cuối cùng phá cục, hơn nữa mục tiêu không riêng gì Phong Thần bảng, đối tượng chính thức là người đứng sau...
Lăng Tân lại nhắm mắt trầm tư, mà Đạt Vân Hi vốn thông minh, chỉ sau một lát nàng đã cầm một cái Laptop tới, sau đó nói với Lăng Tân:
- Ta đã chuyển một trăm triệu dollar Mỹ đến website sát thủ này, ngươi tự mình tìm kiếm sát thủ nào hợp ý đi. Nhưng mà thuê sát thủ do bản thân chỉ định, cần phải thêm mười phần trăm tiền hoa hồng, dù sao chỉ có một trăm triệu dollar Mỹ, hơn nữa ta cũng không có ý định cho ngươi mượn thêm đâu, một trăm triệu dollar Mỹ dùng để xem một tuồng kịch đã là cái giá rất đắt rồi...
- Yên tâm đi... Ta sẽ cho ngươi xem một hồi các trò hay đặc sắc, một đế quốc kinh doanh bị tiêu diệt, một hắc đạo truyền thuyết bị kết thúc, còn có... Một đại thời đại do người nắm giữ Phong thần bảng tranh đấu lẫn nhau triển khai, ngươi nhất định có thể chứng kiến...
Lăng Tân nói ra những lời này, sau đó bắt đầu rất nghiêm túc theo trên website sát thủ chọn lựa sát thủ mà hắn nhận thức là thích hợp, từ tam lưu đến nhị lưu, giá tiền cần bỏ ra cũng không ngừng tăng cao một cách điên cuồng, nhị lưu sát thủ cũng đã mấy trăm vạn cho đến cao nhất là hơn một ngàn vạn dollar Mỹ, đây đã là một khoản tiền rất lớn rồi, đương nhiên, đối với sát thủ xếp hạng nhất lưu cùng siêu nhất lưu mà nói, khoản tiền như vậy cũng chưa tính là cực lớn, mà nhất lưu cùng siêu nhất lưu sát thủ toàn bộ cộng lại cũng không quá đáng hơn năm mươi người mà thôi, trong đó trên cơ bản đều là dùng ngàn vạn làm đơn vị, mà siêu nhất lưu sát thủ xếp hạng top mười càng là có thể tự mình chọn lựa nhiệm vụ, cho nên một trăm triệu dollar nói là nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít.
-... Xác suất thành công 72%, trong tỉ lệ thất bại có cực đại bộ phận đều là vì các loại nguyên nhân không thể tưởng tượng mà thất bại, nhị lưu cấp sát thủ... Chính là ngươi, danh hiệu là Trương Hằng sao? Nghe giống như là tên thật hơn...
- Tốt! Như vậy chọn ngươi, Trương Hằng!
Đây là một gian phòng ước chừng hơn mười mét vuông, kín đáo cùng oi bức, ngoại trừ một cửa sổ được đóng kín, cả gian phòng tối tăm mờ ảo, không có bất kỳ một chỗ nào ánh sáng có thể xuyên qua, mà trong phòng cũng không có điều hòa hoặc các loại thiết bị làm hạ nhiệt độ, chỉ có một cái quạt điện nhỏ cũ đang quay chầm chậm, bên trong căn phòng nhỏ này cũng không có nhiều nội thất, ngoại trừ một cái giường cùng một cái bàn dài, khắp nơi là một số đồ vật lộn xộn, mà một thanh niên đang ngồi bên cạnh chiếc bàn dài cẩn thận xem laptop.
-... Nhiệm vụ hai mươi triệu dollar Mỹ? Giết chết chủ tịch hiện tại tập đoàn La Thị cùng huynh đệ của hắn, Lâm Vĩ, Lâm Chính, Lâm Dân Dư, Lâm Thiếu Thiên, giết chết mỗi một người đạt được năm trăm vạn dollar, nhiệm vụ như vậy sao?
Người thanh niên này yên lặng ngẩng đầu lên, xem bộ dáng hắn vẫn còn xem như anh tuấn, bất quá trên trán của hắn đã có nhiều vết sẹo, thoạt nhìn giống như vẫn chưa tỉnh táo, là nam tử da vàng thuần khiết phương đông, vành mắt hơi thâm đen, giống như đã lâu không ngủ. Thanh niên này ngẩng đầu nhìn xung quanh, sau đó lại nhìn kỹ tư liệu trên Laptop, kỳ thật cái gọi là tư liệu cũng không có gì trọng yếu, chỉ là danh tự bốn huynh đệ Lâm gia, đặc điểm, ảnh chụp các loại, tư liệu cá nhân khác đều không có, đây cũng là lý do làm cho thanh niên nhíu mày...
- Khó trách giá tiền cao như vậy, tập đoàn La thị? Ta cũng đã từng nghe qua, bất quá chủ tịch tập đoàn La thị không phải là họ La sao? Hơn nữa tư liệu gì cũng không có, còn yêu cầu phải trong vòng ba đến năm ngày tiến hành ám sát lần thứ nhất, yêu cầu như vậy thật sự...
Thanh niên lại ngẩng đầu nhìn bốn phía, lúc này hắn mới thở dài đứng lên, đồng thời từ trong lồng ngực mãnh liệt móc ra một khẩu súng chỉ về phía trước, trên thực tế hướng đó không có gì, chỉ là một vách tường mà thôi.
- Nữ nhân chết tiệt, có gan ngươi lần này lại đến phá hư ám sát của ta a, lần này lão tử nhất định phải đánh ngươi thành hai cái tiểu bánh bánh!
Thanh niên mắng nhỏ một tiếng, sau đó hắn quay người về hướng đống vật dụng lẫn lộn sắp xếp lại cùng tìm một số thứ, giấy chứng nhận cùng công văn, lấy ra một ít dollar Mỹ từ trong túi vải, bất quá chính là có một cái hộp dài, lúc này, động tác hắn bỗng nhiên trở nên ôn nhu, nhẹ nhàng thu thập chỉnh tề những vật này lại, sau đó để vào trong một cái túi du lịch lớn. Tiếp đó lại lấy ra vài bộ y phục bình thường, còn có một chút vật dụng hàng ngày, khi cái túi du lịch này chất đầy ước chừng ba phần tư, hắn mới lôi kéo túi du lịch đẩy cửa ra mà đi...
Sau khi ban bố nhiệm vụ, Lăng Tân cứ như vậy an tâm ở lại trong bệnh viện trị thương, trong lúc đó toàn bộ Thượng Hải càng bắt đầu rung chuyển thêm... không biết vì duyên cớ gì, chính quyền lại không có chút phản ứng nào, để mặc cho đám hắc đạo này trở mình bốn phía gây náo loạn, mà phe cảnh sát thì rất ăn ý cùng tìm kiếm, toàn bộ Thượng Hải giống như đã hoàn toàn biến thành lãnh địa tư nhân của tập đoàn La Thị, lúc này cách thời điểm Lăng Tân tuyên bố nhiệm vụ đã một ngày một đêm, dựa theo hắn tính toán, tên sát thủ kia hoặc là đang trên máy bay bay đến Thượng Hải, hoặc là đã đến một nơi nào đó tại Thượng Hải rồi, chờ cơ hội ám sát bốn người Lâm gia.
- Ngươi không đi bảo hộ Kỳ Kỳ sao? Một mực đợi ở bên cạnh ta làm gì?
Lăng Tân hỏi nữ nhân bên cạnh với vẻ bực bội, nữ nhân này tự nhiên là Đạt Vân Hi thần thần bí bí rồi, trong mấy ngày này nàng ở lại trong bệnh viện 24 tiếng đồng hồ một ngày làm bạn với hắn, tuy cũng làm cho lòng hắn có chút rung động, nhưng mỗi khi nghĩ đến lúc nữ nhân này làm những chuyện như vậy, hắn đều cảm thấy đầu óc muốn nổ tung, thật sự là rất đau đầu. Tuy vẻ mặt của nữ nhân này luôn tươi cười một cách quý tộc, các loại lễ nghi cũng thực hiện thuộc làu như sách giáo khoa, nhưng bản chất hành vi của nàng lại không có chút thay đổi nào, ví dụ như thường xuyên nhéo qua nhéo lại lỗ tai của hắn khi nói chuyện, cái này coi như có thể nhịn được, nhưng mà nàng thích nhất là bắt người khác múa, hành vi như vậy quả thực là đang khiêu chiến đến tận mấu chốt tôn nghiêm của hắn, thật sự là làm cho người khác muốn phát điên lên được!
Đạt Vân Hi khẽ cười nói:
- Lăng Tân tiên sinh này, xin chú ý tôn nghiêm nam nhân của ngươi a, đối đãi ân nhân của ngươi như vậy, vô luận là ân nhân cứu mạng cũng được, hay là ân nhân bảo vệ của ngươi cũng được, hoặc là ân nhân trợ giúp thân thể ngươi mau chóng phục hồi như cũ cũng được, thái độ như vậy thật sự là làm cho tôn nghiêm nam nhân của ngươi bị tổn hại nha.
-... Ta cảm thấy, tôn nghiêm nam nhân của ta đã hoàn toàn bị xóa đi trên tay ngươi rồi...
Giờ phút này Đạt Vân Hi đang từ sau lưng Lăng Tân lôi kéo cánh tay của hắn không ngừng múa qua múa lại, đồng thời cũng không ngừng truyền ma lực của nàng vào trong cơ thể hắn, dựa theo thuyết pháp của nàng, làm như vậy có thể cho thần kinh vận động của Lăng Tân được rèn luyện, càng làm thích ứng hơn với gánh nặng thân thể cho lần mở cơ nhân tỏa tiếp theo, hơn nữa cũng có thể khôi phục tổn hại nhanh hơn, nói tóm gọn, cách làm như vậy của nàng quả thực chính là vì thân thể Lăng Tân a!
Đương nhiên, nếu thật sự là như thế, Lăng Tân cũng hiểu được đây là thiếu nàng một phần nhân tình, dù sao ma lực cũng giống như nội lực, đều là một bộ phận năng lượng trong cơ thể, làm như vậy sẽ khiến cho ma lực nàng tích lũy bị giảm bớt, cũng coi như là làm nàng tăng cường trình độ chính mình một cách chậm rãi, nhưng là...
- Xin ngươi, đừng có trước mặt mọi người nhảy như vậy múa như vậy a, hơn nữa còn là do nữ nhân ở sau lưng điều khiển nhảy qua múa lại...
Cho dù gần đây Lăng Tân cảm thấy tình cảm của mình đang trở nên càng ngày càng lạnh nhạt, nhưng mà vừa nhìn thấy vẻ cười thầm của những người xung quanh, còn có tiếng bàn tán xôn xao mơ hồ truyền đến, hắn đã cảm thấy phát sốt, thật muốn tìm một cái lỗ dưới đất chui vào.
- Ta sớm nên nghĩ đến chuyện này, nàng là con gái Đạt Vân Dương, người nam nhân này dùng tính cách ác liệt làm mục đích sinh tồn, con gái hắn sinh ra cũng tuyệt đối không có khả năng là người bình thường, ta sớm nên nghĩ đến, vì cái gì trước kia ta còn cảm thấy nàng rất khả ái đây... Nhưng lại không biết phải đối với nàng thế nào, dù sao nàng cũng đã cứu ta một mạng, lại giúp ta đảm bảo Phong Thần bảng, cũng không có ý muốn lấy mất thứ đủ để cải biến tương lai này, hơn nữa hiện tại nàng đang hảo tâm giúp ta khôi phục thực lực. Nhưng... dùng phương thức như vậy, ta thật sự là muốn lập tức chết đi còn hơn...
Lăng Tân rốt cuộc khẳng định, chỉ cần có nữ nhân này ở bên cạnh, cho dù sự thật là cảm giác của hắn càng ngày càng lạnh nhạt, cũng tuyệt đối sẽ lập tức trở nên dồi dào... hắn dám khẳng định suy luận như vậy, không, suy luận cái gì, đây rõ ràng là việc dùng mắt thường cũng có thể thấy!
- Đạt Vân Hi... Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện đừng để rơi vào tay của ta, bằng không thì ta nhất định...
Lăng Tân âm thầm nảy sinh ác độc lẩm bẩm.
- Hì hì, Lăng Tân tiên sinh này, ngươi nên một mực nhớ rõ tôn nghiêm nam nhân của ngươi nha...
Đạt Vân Hi vừa cười vừa nói, ngữ điệu ôn nhu cùng thanh âm rất nhỏ, giống như là đôi tình nhân thì thào với nhau. Ngay lúc hai người đang không ngừng nhảy múa, bỗng nhiên mấy tên cảnh sát cùng hai gã mặc y phục thường bước tới từ lối đi nhỏ, bọn họ cũng không hỏi thăm người khác, trực tiếp đi tới phòng bệnh, đẩy cửa phòng bước vào, khi bọn họ chứng kiến hai người đang múa, tất cả đều ngây ngẩn cả người, vài giây sau, một người mặc thường phục mới lên tiếng:
- Ngươi chính là Lăng Tân? Tốt lắm, ngươi bị tình nghi tội cố ý tổn thương người khác, tội giết người không thành, hành vi phạm tội độc ác, hiện tại mời ngươi đi đến cục cảnh sát hiệp trợ điều tra, mang hắn đi.
Nói xong, hắn phất phất tay với viên cảnh sát sau lưng. Mấy viên cảnh sát kia lập tức lấy còng tay ra đi về hướng Lăng Tân, mà ngoài dự kiến của Lăng Tân chính là, Đạt Vân Hi vậy mà nhanh chóng chắn trước mặt hắn. Nữ hài thoạt nhìn ôn nhu yếu ớt này giương tay ngăn cản ở trước mặt hắn, phảng phất như khi còn bé chơi trò diều hâu bắt con gà con, người dẫn đầu bảo hộ người phía sau lưng, tình cảnh trong nháy mắt này, khiến trong lòng Lăng Tân chấn động mạnh mẽ, một loại cảm giác nói không ra lời tràn ngập trong lòng, chua chua chát chát, trong chua xót còn mang theo một tia ngọt ngào, không biết là dạng cảm xúc gì, khiến cho Lăng Tân không thể mở miệng, chỉ có thể sững sờ nhìn theo bóng lưng Đạt Vân Hi, yếu ớt mà xinh đẹp...
Tuy trong nội tâm Lăng Tân xuất hiện một loại rung động khó hiểu, nhưng đầu óc của hắn vẫn đang không ngừng tự hỏi, khi hắn nghe được mấy tội trạng, lập tức đã hiểu xong vấn đề, lúc trước ở trong quán rượu vì thăm dò người giữ Phong Thần bảng, hắn cố ý trêu chọc một đám côn đồ, lúc sau mấy gã lưu manh làm đến quá phận, hắn chỉ đơn giản lấy gậy ông đập lưng ông, trong lúc đó tựa hồ có một thiếu nữ tên là Ngưu Lệ, nghe nói cha nàng là cục trưởng cục cảnh sát nào đó.
(Thì ra là thế, là sai lầm của ta, vậy mà quên mất, khi đó không biết Phong thần bảng còn có rất nhiều cách sử dụng, cho nên khó tránh khỏi sẽ có chút ít sai lầm, hiện tại sinh ra xung đột cùng hệ thống cảnh sát thế này thật là không hay... )
Bố cục của Lăng Tân vừa xong giai đoạn bày bố, thậm chí ngay cả bày bố thế cục đều còn có chút miễn cưỡng, tuy hắn không cần điều khiển gì nhiều, nhưng có một điểm mấu chốt lại cần hắn đi hoàn thành, rồi sau đó dẫn phát phá cục, khi đó mới có thể kết thúc toàn bộ công sức bỏ ra. Trong lúc đó hắn phải bảo trì thân phận trong sạch của chính mình, hơn nữa sở dĩ cảnh sát bắt bớ hắn cũng là vì chuyện khác, cùng những chuyện hắn làm trước mắt hoàn toàn không liên quan, cho nên lúc này hắn thật sự không thể để xảy ra xung đột với cảnh sát.
- Đạt Vân Hi, yên tâm đi, ta theo bọn họ trợ giúp điều tra một lúc, ngươi ở đây giúp ta một chút, nếu như còn muốn xem kịch vui mà nói... vậy tất yếu phải đem ta ra khỏi đó trong thời gian ngắn.
Lăng Tân vỗ vỗ vai Đạt Vân Hi, sau đó bước qua đối mặt với mấy tên cảnh sát. Mấy tên cảnh sát này vừa rồi thật sự là bị hoảng sợ, vốn bọn hắn vẫn chỉ là dựa theo lệ cũ bắt người mà thôi, căn cứ trên tình báo mà nói, người bị tình nghi này trước mắt đang nằm trong bệnh viện, thân thể gần như tê liệt, cho nên bọn hắn căn bản không cho rằng người này sẽ có nguy hiểm gì, nhưng khi Đạt Vân Hi bỗng nhiên ngăn cản trước mặt, vẻ lạnh như băng cùng sát ý làm bọn họ lập tức bị chấn trụ, giống như cảm giác bản năng, chỉ cần bọn hắn dám di động thoáng một phát, vậy thì tuyệt đối là kết cục máu tươi năm bước, loại cảm giác này vô cùng chân thật. Mãi cho đến khi Lăng Tân ngăn trước mặt Đạt Vân Hi, bọn hắn mới có thể hô hấp bình thường, vài tên nhân viên cảnh sát lập tức bắt đầu lau mồ hôi, mà hai gã mặc thường phục lập tức gắt gao nhìn chằm chằm vào nữ hài đứng sau lưng Lăng Tân, giờ phút này rốt cuộc Đạt Vân Hi cũng bắt đầu hơi nở nụ cười, loại mỉm cười này hoàn toàn là tươi cười kiểu quý tộc.
- Mấy vị cảnh sát tiên sinh, ta biết rõ một ít xấu xa bên trong hệ thống hệ thống cảnh sát của quý quốc đấy, hơn nữa lúc các ngươi tới đều mang theo sát ý, bằng hữu của ta đi theo khó tránh khỏi sẽ bị các ngươi hạ độc thủ, cho nên ta nói trước cho mấy vị cảnh sát tiên sinh một câu, ra tay không nên quá tàn độc a, bằng hữu của ta mất một tay, trong các ngươi: nhất định chết một người, mất hai tay, như vậy các ngươi toàn bộ phải chết, tứ chi đều mất, hoặc là chết người, cả nhà các ngươi đều sẽ được chôn theo, đúng rồi, tên ta là Phác Mỹ Chân, có thủ tục nhập cảnh, các ngươi có thể điều tra thoáng qua xem ta là ai, từ đó quyết định đối đãi với bằng hữu của ta như thế nào, nếu như vậy bằng hữu của ta sẽ cảm ơn các ngươi đã chiếu cố.
Đạt Vân Hi khẽ cười nói, dáng vẻ thật sự là rất tao nhã, nhưng mấy viên cảnh sát đều chỉ thấy nữ nhân này không thể nghi ngờ đáng sợ như là Ác ma. Thế giới này kỳ thật rất đơn giản, cường lực áp bức nhỏ yếu, chỉ là mấy chữ này mà thôi, nếu người bình thường dám nói với bọn họ như vậy, tự nhiên là được mời đến cục cảnh sát uống trà, không thể cho ngươi uy hiếp cảnh sát a? Nhưng nếu đối phương còn mạnh hơn nhiều so với cảnh sát, vô luận là tiền quyền hay thực lực bản thân, như vậy đám cảnh sát này cũng thật sự là không khá hơn bao nhiêu so với người bình thường, cho nên sau đó cả đám cũng không để ý tới Đạt Vân Hi nữa, chỉ tiến lên còng tay Lăng Tân, kéo hắn đi ra ngoài.
- Yên tâm đi, nhất định sẽ cứu ngươi ra trong vòng ba ngày.
Lúc này Đạt Vân Hi mới nhìn về phía Lăng Tân, nụ cười của nàng lại trở nên tự nhiên, tuy lời nói này thanh âm không lớn, nhưng lại khiến cho trong lòng Lăng Tân hơi rung động, hắn cũng không tự chủ được mỉm cười lại với nàng, sau đó thì theo vài tên cảnh sát cùng rời đi. Đám cảnh sát này mới vừa rồi bị Đạt Vân Hi cảnh cáo một phen, tuy không biết nữ nhân này rốt cuộc là như thế nào, nhưng mà vẫn khiếp sợ uy thế, không dám làm ra chuyện gì quá phận đối với Lăng Tân, chỉ một mực im lặng mang hắn lên xe cảnh sát, mãi đến khi trên xe cảnh sát đã chạy trên đường, một người mặc thường phục mới nói với Lăng Tân:
- Ta còn nhớ, ngươi là người thấy việc nghĩa hăng hái làm. Ngươi xung đột với người nào không biết, lại hết lần này tới lần khác đi xung đột với những tiểu nữ nhân kia, các nàng thế nhưng mà có thù tất báo, hơn nữa nếu những nữ nhân kia không có thế lực hậu thuẫn cũng không ai dám kiêu ngạo như vậy... Lần này Ngưu cục trưởng thực sự nổi giận, ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng.
Lăng Tân mỉm cười gật đầu, tình huống trước mắt hắn cũng có đánh giá qua, lớn nhất có thể là trực tiếp bị phế trong cục cảnh sát, nếu như hắn là người bình thường mà nói... lần này đoán chừng là chết chắc, trừ phi hắn cũng có hậu thuẫn mới được, mà mấy viên cảnh sát rõ ràng cho là hậu thuẫn của hắn chính là Đạt Vân Hi, cho nên đối với hắn cũng có chút khách khí. Tên mặc thường phục kia lại nói chuyện với hắn một lúc, từ đó hỏi thăm về Đạt Vân Hi, Lăng Tân cũng không giấu diếm, nói ra thân phận của nàng, mà mấy viên cảnh sát giống như rất cố kỵ với thế lực của với Đạt Vân Hi, trong nhất thời bọn họ ngay cả lời nói cũng trở nên bất hòa.
(Đúng rồi, một trong các quy tắc của thế giới này, có tiền quyền là có thể trao đổi được, cái khác không dám nói, nếu như Đạt Vân Hi thật sự muốn, bóp chết mấy viên cảnh sát này thật sự là nhẹ nhàng vô cùng... Cái này tạm thời không nói, ta nhớ lúc ấy thiếu nữ bị ta bẻ gãy tay tên là Ngưu Lệ, Ngưu cục trưởng này hẳn đúng là cha nàng, như vậy đãi ngộ trong cục của ta có thể hình dung rồi, hiện tại thân thể trên cơ bản đã khôi phục sáu đến bảy mươi phần trăm, đối phó với mười mấy người bình thường cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu có súng ống thì lại có chút phiền toái, bất quá hẳn cũng sẽ không phát sinh xung đột gì với bọn họ, chỉ chịu đánh là được, có Đạt Vân Hi cảnh cáo, ít nhất sẽ không xuất hiện khả năng phế thân thể của ta... )
Trong nội tâm Lăng Tân đã định, tiếp đó hắn lại bắt đầu nghĩ đến khả năng phát triển của bố cục, nghĩ tới tất cả loại tình huống sẽ phát sinh kế tiếp, lần bố cục này là hắn dùng thân phận người giữ Phong Thần bảng, lần đầu tiên đứng tại vai trò người đánh cờ điều khiển mọi chuyện. Tuy là lần đầu tiên tiến hành bố cục, nhưng phảng phất như hắn trời sinh đã chính là người như vậy, mỗi một chi tiết cùng mỗi một nhân vật đều tự nhiên khắc trong đầu hắn, trong khi suy nghĩ bố cục, hắn hoàn toàn không giống như sinh mạng thể, chỉ dùng xác suất đánh giá tất cả, hoàn toàn không mảy may mang theo ý kiến chủ quan, trong bố cục này... Hắn chính là Thần!
(...Ta chính là Thần sao? Phương thức suy luận dũng mãnh từ sâu trong não bộ... Đây quả thật là suy nghĩ của ta sao?)
← Ch. 14 | Ch. 16 → |