← Ch.1854 | Ch.1856 → |
Hình Thiên vũ kiền thích, mãnh chí cố thường tại!
Khi cây rìu lớn của Hình Thiên bổ xuống, bên tai Cơ Hạo chợt nổ vang từng tiếng kinh lôi, ảo giác trước mắt xuất hiện trùng điệp, như thấy được vô số chiến sĩ cơ thể không trọn vẹn cả người đầy máu đứng ở trước mặt mình, đang điên cuồng vung binh khí, dùng hết lực lượng toàn thân phát ra tiếng rống chiến đấu rung trời.
Một khí tức cuồng bạo nóng rực, cương mãnh, mang theo mùi máu tươi và kim loại gay mũi đập vào mặt, tinh huyết dao động khổng lồ như sóng thần thổi quét hư không, Cơ Hạo chỉ cảm thấy toàn thân nóng bỏng một trận, đạo đài nấp trong thần hồn hư không cũng bị tinh huyết dao động này đánh rung lên.
Cơ Hạo đã ngưng kết đạo đài, đã bắt đầu tìm hiểu thiên địa đại đạo, khí tức bản thân mơ hồ dung hợp với thiên địa, bước đầu bước vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất. Lấy đạo hạnh tu vi của hắn, đạo đài cũng chịu khí huyết của Hình Thiên càn quét mơ hồ bất ổn, đổi tu sĩ đạo hạnh không bằng Cơ Hạo, rất có thể trực tiếp bị khí tức của Hình Thiên quét tan nguyên thần, hủy diệt tu vi toàn thân!
Hình Thiên thật khủng khiếp, không hổ là truyền thuyết đệ nhất chiến thần nhân tộc thượng cổ.
Vu Bật rống giận khàn cả giọng, Tàng Nguyên Tử nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đâm sáu kiếm ở trên ngực hắn, mảng lớn máu tươi bắn tung tóe, thân thể hắn như rắn độc bị chặt đầu kịch liệt mấp máy nhảy nhót. Mấy cánh tay của hắn kịch liệt co rút, năm ngón tay chật vật tạo thành vu ấn, vừa điên cuồng mắng, vừa run rẩy niệm tụng chú ngữ tà dị.
Hình Thiên một lần nữa giơ lên cây rìu nặng trịch, ngắm chuẩn đầu Vu Bật bổ xuống một rìu.
Thân thể Vu Bật miễn cưỡng lệch đi, 'rắc' một tiếng, một cái đầu của hắn lại bị một rìu của Hình Thiên chém rụng, một cái đầu còn sót lại của Vu Bật kêu đau khàn cả giọng, cái đầu bị chặt rụng của hắn chợt hóa thành một mảng khí màu đen, gào thét hướng bản thể của hắn bay đi.
Cơ Hạo đột nhiên hiện ra thân hình, hắn hú một tiếng hai tay chà xát, lôi pháp độc môn của Thái Thượng đạo nhân, Thanh Vi đạo nhân, Vũ Dư đạo nhân ba nhà giống như bão tố hướng khí đen do cái đầu Vu Bật biến thành đánh tới.
Màu vàng, màu tím, màu xanh, lôi hỏa to như cái vại nước bộc phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, vô số quầng lửa to nhỏ từ xung quanh lôi hỏa sụp đổ ra, trong thiên địa tràn ngập khí tức lôi đình cương mãnh thuần dương, trong không khí có một hương vị ô-zôn nồng đậm tỏa khắp bốn phương.
Được thần dịch trong hoạt hồ lô thêm vào, tu vi pháp lực Cơ Hạo hiện nay ở trên độ tinh thuần có thể so với thánh nhân, ở trên tổng lượng ước chừng tương đương với mười hai lượng kiếp khổ công. Giờ phút này hắn toàn lực ra tay, mỗi một khỏa lôi đình đều long lanh trong suốt như lưu ly bảo châu, trong mỗi một khỏa lôi hỏa chất chứa lực lượng lôi đình đều tinh thuần ngưng luyện giống như kim cương xá lợi, uy lực lôi pháp của hắn so với lúc trước cường đại hơn ít nhất vạn lần.
'Rẹt rẹt rẹt!' nổ vang một trận, vô số quầng lôi quang bao lấy Vu Bật còn có những cái đầu cùng cánh tay bị đánh bay của hắn. Lôi hỏa nổ tung, lôi quang bắn ra bốn phía, điện tương sền sệt như nham thạch nóng chảy như một dòng sông lớn kéo dài tùy ý dâng trào ở trong hư không.
Dòng điện hung hãn mà uy lực to lớn như các thanh kiếm sắc bén xé rách hư không, bầu trời vặn vẹo tan vỡ, mặt đất kịch liệt nhảy lên, chỉ dư âm một tia sét phát nổ, đã mạnh mẽ đem hành cung Đế Úc uống rượu mua vui trên mặt đất chấn động lắc lư, cái đài ngọc cao lớn kia càng bị chấn động tới mức ầm ầm sụp xuống, Đế Úc cùng một đám trưởng lão Công Tôn thị, đám đông cao tầng bộ tộc rất chật vật ngã xuống đất.
Bầu trời sáng bừng lên, điện tương bộc phát ra ánh sáng chói lóa đâm làm mắt người ta đau đớn.
Đầu cùng cánh tay Vu Bật bị Hình Thiên chặt đứt ở dưới lôi pháp điên cuồng công kích của Cơ Hạo ầm ầm hủy diệt, không có một chút cặn bã nào lưu lại nữa. Vu Bật triệt để mất đi một bộ phận cơ thể này, dù hắn có khả năng hồi sinh từ giọt máu, càng có các loại ma công bí pháp quỷ bí ác độc, hắn cũng không có biện pháp nào thu hồi bộ phận năng lượng tinh huyết hao tổn này nữa.
"Cơ Hạo!" Vu Bật quay phắt đầu lại, hướng Cơ Hạo rống giận khàn cả giọng.
Tàng Nguyên Tử mang theo một tia kinh hãi rút bảo kiếm chật vật chạy trốn. Cơ Hạo cố ý vô tình điên cuồng giật sét một chập, lại đem Tàng Nguyên Tử cũng bao phủ ở trong. Nhưng dù là Tàng Nguyên Tử chạy nhanh, vẫn có một đạo cuồng lôi đánh ở trên đầu của hắn.
Một tiếng sét nổ vang lên, một cái đầu, sáu cánh tay của Tàng Nguyên Tử bị thần lôi Cơ Hạo đánh ra nổ tung thành mảnh vụn, lực lượng sấm sét cuồng bạo nháy mắt phá hủy cái đầu cùng cánh tay tan rã của hắn, càng có các tia lôi quang điện lưu bá đạo xâm nhập thân thể hắn, không kiêng nể gì phá phách khắp nơi.
Tàng Nguyên Tử cũng vừa sợ vừa giận rít gào một tiếng, oán độc trừng mắt nhìn Cơ Hạo một cái, dùng hết toàn lực hướng về phía mấy sư đệ nhà mình bỏ chạy.
Dù hắn có nổi nóng hơn nữa, hắn cũng sẽ không ngu đến mức tiếp tục ở lại bên cạnh Hình Thiên đột nhiên toát ra... Trong đầu Tàng Nguyên Tử một mảng hỗn loạn —— Hình Thiên? Hình Thiên đã sớm mai danh ẩn tích vô số năm, đáng chết, hắn sao có thể xuất hiện ở nơi này?
Hơn nữa Hình Thiên rõ ràng là hướng về phía Vu Bật... Mà Cơ Hạo đột nhiên xông ra, cũng là hướng về phía Vu Bật!
Hình Thiên và Cơ Hạo có cấu kết?
Tàng Nguyên Tử lòng rối như tơ vò, trong lúc nhất thời căn bản không làm rõ được rốt cuộc đã xảy ra cái gì.
Mấy sư đệ của hắn hóa thành cầu vồng lao vút lên trời, nhanh chóng kết một tòa trận pháp nho nhỏ bảo vệ Tàng Nguyên Tử.
Mấy vị trưởng lão Vu Bật mang đến cũng cất tiếng kêu quái dị, bọn hắn nhanh chóng hóa thành ma thể, cuốn theo mảng lớn ma vân, ma diễm bay lên trời, lớn tiếng mắng chửi hướng Cơ Hạo bên này lao đi. Cách Cơ Hạo còn rất xa, các trưởng lão đó chỉ tay, liền có mảng lớn mây khói ngọn lửa hai màu đen đỏ dây dưa bọc vô số phi đao, phi xoa rậm rạp hướng Cơ Hạo đánh tới.
Cơ Hạo chỉ tay, tiên thiên nguyên từ lực tràng vô hình vô tích nhanh chóng bao phủ hư không xung quanh. Thân thể cao lớn của Vu Bật chợt cứng đờ, nguyên từ lực tràng ước thúc thân thể hắn, mặc cho hắn giãy dụa như thế nào, trong thời gian ngắn không thể động đậy nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái rìu lớn của Hình Thiên một lần nữa bổ xuống.
Phi đao, phi xoa mấy vị trưởng lão sơ vu nhất mạch đánh ra số lượng khổng lồ, càng dùng ma pháp ác độc rèn luyện thành, nhưng các phi đao phi xoa đó đều là ngũ kim tinh hoa chế thành, sau khi lao đầu vào tiên thiên nguyên từ lực tràng Cơ Hạo bày ra, toàn bộ đao xiên đồng thời phát ra một tiếng ngân khẽ, 'Đang đang' vỡ thành một mảng, giống như hán tử uống say, xiêu vẹo lắc qua lắc lại ở không trung, không có một cây nào có thể tới gần Cơ Hạo nửa bước.
Một tiếng 'Phập' vang lên, Hình Thiên thét lớn, một rìu rơi ở đỉnh đầu Vu Bật.
Vu Bật rú thảm một tiếng, hoàn toàn bị một rìu của Hình Thiên chém thành hai mảnh, trong hai mảnh thân thể của hắn đột nhiên có vô số mầm thịt 'Vù vù' bay ra, nối hai mảnh thân thể muốn một lần nữa ghép lại với nhau.
Cơ Hạo chỉ tay, lại là một đợt hàng ma thần lôi đánh xuống như bão tố, mắt thấy vô số mầm thịt ở trong sét đánh lửa đốt hóa thành hư ảo, thân thể Vu Bật cũng bị lôi hỏa luyện thành tro tàn từng tấc một.
"Thêm một chút sức nữa!" Hình Thiên ồm ồm rống to một tiếng, hắn dùng sức vung lên tấm khiên ở tay trái, tấm khiên to lớn chợt bành trướng thành phạm vi vạn trượng, giống như một ngọn núi lớn hung hăng vỗ vào trên thân mấy tên trưởng lão sơ vu nhất mạch.
Bảy tám ma hóa trưởng lão đồng loạt hộc máu, thân thể bị đập bẹp như cái bánh rán, toàn thân phun máu hướng phía sau bay đi.
Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn chỉ tay, trên bầu trời Thái Dương Tinh chợt tỏa sáng rạng rỡ, toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục một lần nữa lâm vào trong bóng đêm, chỉ có một đạo kim quang liệt hỏa đường kính vạn trượng từ chính giữa Thái Dương Tinh bắn nhanh xuống, hung hăng rơi ở trên người Vu Bật.
← Ch. 1854 | Ch. 1856 → |