Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0717

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0717: Cổ động
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Tiếu Nguyên Bình nói chuyện thiếu tính thú vị, nhưng vẫn được cả sảnh đường vỗ tay, lãnh đạo phát biểu không phải bởi vì ông ta phát biểu phấn khích thế nào, mọi người vỗ tay cũng không phải là bị bài phát biểu của ông ta đả động, bọn họ vỗ tay là vì địa vị của lãnh đạo. Cho dù là anh đứng ở trên đài, chỉ nói một dấu hai chấm, phía dưới vẫn sẽ vỗ tay, đây là sự đặc sắc của quốc nội.

Tiếu Nguyên Bình nói xong những lời này, đến lượt Cừ Thánh Minh phát biểu, thật ra Cừ Thánh Minh trên diễn thuyết vẫn rất có tài, nhưng đã có sự phát biểu với tính công thức của Tiếu Nguyên Bình trước đó, y không thể nào phun châu nhả ngọc được nữa, nếu biểu hiện của y quá xuất sắc, vậy thì sẽ hạ thấp lãnh đạo, người trong quan trường có rất nhiều quy tắc ngầm, cho nên Cừ Thánh Minh dứt khoát từ bỏ bài diễn thuyết đã chuẩn bị tốt từ trước của mình, chỉ dùng vài ba câu nói cho có lệ để rồi kết thúc bài phát biểu của mình. Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt cũng rất thức thời, đạo lý đơn giản như để lãnh đạo nổi bật ai cũng biết. Dẫu sao thì chỉ cần anh mở miệng phát biểu là sẽ không thiếu tiếng vỗ tay, trong hội trường tiếng vỗ tay liên tiếp vang lên.

Trương Dương nhìn mà trong lòng thầm buồn cười, bên trong quan trường đa số thời gian đều là diễn trò, mỗi người đều đang diễn trò.

Nghi thức ký hợp đồng truyền thông được đặt ở cuối cùng, có mấy vị lãnh đạo xuất hiện khiến nghi thức ký hợp đồng được rạng rỡ hơn không ít, ít nhất tối nay trên tin tức các nơi tỉnh đều sẽ đưa tin về nghi thức ký hợp đồng lần này.

Nhiều lãnh đạo tới như vậy, Trương Dương là chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích đương nhiên là phải khiêm tốn, cũng không phải là hắn cố ý lựa chọn khiêm tốn, nhiều quan viên lớn nhỏ như vậy cùng tới, tiêu điểm chú ý của giới truyền thông đương nhiên là đặt ở người có chức quan lớn nhất. Huống chi hôm nay người đến là bộ trưởng tuyên truyền tỉnh Bình Hải, người nắm giữ quyền lên tiếng của dư luận truyền thông tỉnh Bình Hải.

Người phải chịu cô quạnh không chỉ có một mình hắn, ngay cả chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Cừ Thánh Minh cũng không được mấy người chú ý, Cừ Thánh Minh đi tới bên cạnh Trương Dương, cười nói: "Rất thuận lợi nhỉ!"

Trương Dương cười nói: "Đa tạ chủ nhiệm Cừ nể mặt, nếu không thì làm sao thuận lợi như vậy được?"

Cừ Thánh Minh cười ha ha, nói: "Nên cám ơn giám đốc truyền hình!"

Trương Dương cười cười không nói gì, Tiếu Nguyên Bình có thể nể mặt hắn cũng là điều mà hắn không ngờ tới, hắn cũng đoán được chuyện này có liên quan tới Tống Hoài Minh, bên trong thường ủy Bình Hải, Tiếu Nguyên Bình và Tống Hoài Minh đi lại rất thân cận.

Cừ Thánh Minh nói: "Chuyện Tạ Vân Phi rơi xuống nước vào đoạn thời gian trước cậu có biết không?"

Trương Dương cười nói: "Tôi có mắt ở đó mà, lúc đó còn là tôi cứu anh ta lên. "

Cừ Thánh Minh cười nói: "Anh ta nói là cậu đẩy anh ta xuống. "

Trương Dương vẻ mặt vô tội nói: "Chủ nhiệm Cừ, ngài tin ư? Anh ta là lãnh đạo của tôi, tôi sao dám?"

Cừ Thánh Minh cũng không phải muốn trách cứ Trương Dương, y cười cười không nói gì.

Lúc này một vị mỹ phụ trung niên phong tư yểu điệu đi tới, cô ta từ xa gọi: "Chủ nhiệm Cừ!"

Cừ Thánh Minh dừng đề tài về Tạ Vân Phi, cười nói: "Chu Dĩnh, lại đây, để tôi giới thiệu với cô!"

Mỹ phụ trung niên đó đi tới trước mặt bọn họ, Cừ Thánh Minh nói với Trương Dương: "Vị này là tổng biển tập tạp chí thể thao Thiên Địa Chu Dĩnh!" Sau đó lại giới thiệu Trương Dương cho Chu Dĩnh.

Trương Dương vươn tay ra: "Tổng biên tập Chu, hạnh ngộ, hạnh ngộ!"

Chu Dĩnh cười cười bắt tay hắn, nói: "Chủ nhiệm Trương, nghe đại danh đã lâu!"

Trương Dương nói: "Còn non lắm, mong rằng sau này tổng biên tập Chu sẽ chiếu cố nhiều hơn!"

Chu Dĩnh bật cười: "Tôi đã sớm nghe nói về anh, Chu Vân Phàm là tôi anh họ của tôi!"

Trương Dương lúc này mới hiểu được người ta vì sao lại nghe nói tới mình, Chu Vân Phàm đó là một con cáo già không hơn không kém, không ngờ y lại có một cô em làm truyền thông về thể thao, Trương Dương cười nói: "Nói như vậy đều là người một nhà rồi. "

Chu Dĩnh nói: "Tôi lần này tới đây là để ủng hộ, nhưng sau khi biết tình huống vận hội tỉnh của các anh, cũng cảm thấy rất hứng thú, chủ nhiệm Trương, vận hội tỉnh của các anh vẫn chưa làm chuyên mục phải không, có phải nên cân nhắc một chút, giao quyền tuyên truyền đưa tin phía tạp chí cho thể thao Thiên Địa chúng tôi không?"

Trương Dương cười nói: "Được, trước mắt đúng là chưa có tạp chí tập san nào bàn bạc với chúng tôi cả. " Trương đại quan nhân bắt đầu tính toán, sức ảnh hưởng của thể thao Thiên Địa là rất lớn, trong tập san thể thao trong nước cũng đứng vững trong năm người đầu, không có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, hơn nữa thể thao Thiên Địa là tạp chí có tínhbuôn bán, khác với báo chí có tính chính phủ như nhật báo Bình Hải, không khéo còn tìm hắn đòi một khoản phí tuyên truyền.

Cừ Thánh Minh nói: "Hai người bàn đi, tôi đi nói chuyện với bộ trưởng tiếu. "

Trương Dương gật đầu, vẫy vẫy tay với Thường Hải Tâm đang phụ trách công tác tiếp đãi ở đằng xa, ý bảo cô ta mang hai bình nước tới.

Thường Hải Tâm cười cười với Trương Dương, sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô ta cuối cùng vẫn từ bỏ ý định rời khỏi Nam Tích, có điều cô ta gần đây khá là xa cách với Trương Dương, trao đổi giữa hai người chỉ liên quan tới công tác, trải qua một đoạn thời gian rối rắm và khổ sở, tâm tình của Thường Hải Tâm cuối cùng cũng bình tĩnh lại rất nhiều, hiện tại cô ta đa số thời gian đều tập trung vào công tác.

Trương Dương nhận đồ uống từ trong tay Thường Hải Tâm, sau khi mở ra liền đưa một bình cho Chu Dĩnh: "Tôi thường xuyên xem thể thao thiên địa, sức ảnh hưởng trong nước rất lớn. "

Chu Dĩnh cười nói: "Trước mắt lượng phát hành và lượng tiêu thụ đều xếp trong ba hạng đầu của tập san thể thao đồng loại trong nước, hơn nữa chúng tôi có tính chất tự kinh doanh, là tạp chí có tính buôn bán thuộc nhóm đầu tiên trong nước!"

Trương Dương nói: "Tổng biên tập Chu định chọn dùng phương thức hợp tác nào?" Trương đại quan nhân cân nhắc trong lòng, chỉ cần không nói tới chuyện tiền, mọi việc đều ổn.

Chu Dĩnh nói: "Chúng tôi tới làm chuyên mục, quý phương nên cung cấp điều kiện đưa tin ưu tiên cho chúng tôi, còn nữa, chúng tôi định cùng với Ủy ban thể dục thể thao các anh liên hợp tổ chức một cuộc rút thăm trúng thưởng, hy vọng các anh có thể cung cấp năm trăm tấm vé vào cửa miễn phí xem lễ khai mạc, cùng với cơ hội chụp ảnh lưu niệm với mấy đại sứ hình tượng thể thao nữa. "

Trương Dương nghe thấy cuộc buôn bán này không tồi, năm trăm tấm vé vào cửa xem lễ khai mạc đối với hắn mà nói căn bản chính là không đáng để bận tâm, Trương Dương cười nói: "Đơn giản như vậy thôi à!"

Chu Dĩnh cười nói: "Chủ nhiệm Trương đồng ý ư?"

Trương Dương gật đầu: "Không thành vấn đề, giải nhất là gì?"

Chu Dĩnh nói: "Giải nhất là ba vạn nhân dân tệ, giải nhì một vạn nhân dân tệ, năm trăm tấm vé vào cửa xem lễ khai mạc mà các anh cung cấp là giải ba. "

Trương Dương nói: "Tiền thưởng là ai phụ trách?" Hắn lo lắng Chu Dĩnh sẽ tìm hắn đòi tiền.

Chu Dĩnh nói: "Chủ nhiệm Trương không cần phải lo lắng, vấn đề tiền thưởng tự sẽ có người phụ trách! Có điều tôi đã đáp ứng với phía cung cấp tiền thưởng, chuyện này sẽ được giữ bí mật, cho nên đến lúc đó anh tự sẽ biết. " Cô ta chớp mắt đầy thần bí.

Trương Dương hơi suy nghĩ một chút, chuyện này có tám chín phần mười là có liên quan tới Chu Vân Phàm, Chu Vân Phàm vừa mới thông qua quan hệ của hắn nắm được quyền kinh doanh phố hồ Mắt Phượng, công trình tu sửa đã chính thức bắt đầu, nghe nói y vào tháng chín sẽ chính thức khai trương, thằng cha này phải chăng là mà lợi dụng vận hội tỉnh để tạo thế cho phố nước của y? Trương Dương thầm nghĩ, dù sao cũng là người ta bỏ tiền, lại là giúp hắn tuyên truyền miễn phí, cớ sao mà không làm, cho nên cũng không tiếp tục truy hỏi, cười nói với Chu Dĩnh: "Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ! Vấn đề ký hợp đồng cụ thể, cô tìm chủ nhiệm Thường thương lượng nhé!"

*****

Ký hợp đồng tuyên truyền chỉ là bước đầu tiên, cái mà Trương Dương thật sự coi trọng là quyền quảng cáo, mục đích hắn để quyền quảng cáo sau cùng là muốn chờ truyền thông tạo, ảnh hưởng càng lớn, giá bán đấu giá quyền quảng cáo vận hội tỉnh cũng sẽ cao, cái này gọi là đầu cơ kiếm lợi.

Hôm đó lúc ký hợp đồng cuối cùng, Trương Dương đại biểu Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích công bố lộ tuyến rước đuốc ra ngoài, một bó chạy tới hết sông Trường Giang, núi Cổ Lạp đường Niệm Thanh, thứ hai phái ra một đội rước đuốc tới hải quan núi Trường Thành, mồi lửa mà hai bên lấy tới sẽ hội hợp ở tỉnh lị Đông Giang tỉnh Bình Hải, do bí thư tỉnh ủy Kiều tự mình châm đuốc, sau đó bắt đầu truyền lại đuốc, đuốc sẽ đi về hướng bắc, sau đó từ bắc về nam, chạy chung quanh Bình Hải một vòng, cuối cùng tới Nam Tích.

Trương Dương nói: "Vận hội tỉnh lần thứ mười hai của Bình Hải sẽ khai mạc vào đúng giờ ngày hai mươi hai tháng mười, kết thúc vào ngày ba mươi tháng mười, trong chín ngày, rước đuốc của chúng ta sẽ bắt đầu vào ngày mùng một tháng chín, ngày mùng một tháng chín này, chúng tôi sẽ phái ra hai đội rước đuốc, đội rước đuốc tới cuối sông Trường Giang do tôi lĩnh đội, thành viên mười hai người, đội rước đuốc tới sơn hải quan do chủ nhiệm Cừ của Ủy ban thể dục thể thao tỉnh chúng tôi dẫn đầu, thành viên cũng là mười hai người, trừ người lĩnh đội và bốn nhân viên công tác ra, còn có mười bốn danh ngạch nữa, công khai triệu tập từ ngoài xã hội, hoan nghênh các đồng chí và các xí nghiệp nhiệt tình với sự nghiệp thể dục thể thao tham dự đội ngũ của chúng tôi!" Trương đại quan nhân đã sớm tính toán kỹ, mười bốn danh ngạch này là phải dùng phí tài trợ để đổi, không có mấy chục vạn đồng tài trợ, muốn tham gia đội ngũ của bọn họ căn bản là không có cửa đâu.

Phía dưới vang lên một giọng nói: "Tôi báo danh tham gia!"

Ánh mắt của mọi người đều hướng xuống phía dưới, lại là lão tổng Lương Thành Long của tập đoàn Phong Dụ, hôm nay phóng viên truyền thông có mặt chỉ chiếm hơn một nửa, đa số đều là giới xí nghiệp và đại biểu thương giới của thành phố Nam Tích, Lương Thành Long tới đây là để cổ động, gã nhận lấy micro mà một nhân viên công tác đưa cho, lớn tiếng nói: "Tập đoàn Phong Dụ chúng tôi là phía nhận thầu xây dựng trung tâm thể dục mới Nam Tích, tôi đại biểu tập đoàn Phong Dụ tài trợ năm mươi vạn cho vận hội tỉnh lần này, tôi xin được báo danh tham gia hoạt động rước đuốc đầu tiên!"

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Tuy rằng mọi người đều biết đây là Trương Dương trước đó đã bố trí, nhưng trong nháy mắt đã có năm mươi vạn đồng tiền tài trợ vào tay, tình tự của mọi người cũng bất giác trở nên cao hơn.

Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt liếc mắt nhìn nhau, trước đó hai người cũng không biết hôm nay sẽ sẽ xuất hiện cảnh như vậy. Trương Dương cũng không nhắc bọn họ trước, cảm thấy thằng ôn này muốn làm quyên tiền!

Trương đại quan nhân giả vờ giả vịt cười nói: "Tôi nói này các vị, chủ đề hội nghị hôm nay của chúng ta là ký hợp đồng truyền thông, không phải buổi biểu diễn chuyên đề tài trợ, ý của các anh tôi xin nhận, nhưng chuyện đội rước đuốc hôm nay không thể quyết định ngay được....

Trương Dương còn chưa dứt lời thì đã bị người ta ngắt, quản đốc nhà máy rượu Giang Thành Lưu Kim Thành đứng lên nói: "Tôi đại biểu nhà máy rượu Giang Thành tài trợ một trăm vạn cho vận hội tỉnh lần này! Cũng báo danh tham gia đội rước đuốc!"

Hiện trường đầu tiên là lặng đi một chút, sau đó tiếng vỗ tay lại như sấm.

Lưu Kim Thành và Trương Dương có quan hệ gì? Nhà máy rượu Giang Thành của gã chính là được Trương Dương cứu sống, Trương Dương bảo gã đến cổ động, gã khẳng định phải tới, hơn nữa mang ý định không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng thì phải khiến cho người ta giật mình, một trăm vạn đối với nhà máy rượu Giang Thành hiện tại như mặt trời ban trưa mà nói thì không tính là nhiều, hơn nữa tài trợ một trăm vạn, Trương Dương cũng sẽ không bắt hắn phải bỏ tiền vô ích, vinh quang rượu được chỉ định dùng trong vận hội tỉnh sẽ để lại cho gã.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt đã chia những lời nói của Lưu Kim Thành thành hai, chờ sau khi tiếng vỗ tay lắng xuống, gã lại lớn tiếng tuyên bố: "Đồng thời, để tỏ lòng ủng hộ đối với sự nghiệp thể dục thể thao tỉnh, tôi đại biểu nhà máy rượu Giang Thành hứa rằng, tài trợ rượu dùng trong hoạt động vận hội tỉnh!"

Lại là tiếng vỗ tay vang lên.

Trương Dương cười ha ha nói: "Quản đốc Lưu, cảm tạ anh từ xa đến Nam Tích, tặng cho chúng tôi một món quà lớn như vậy, có điều, các anh ra tay quá rộng rãi, hạ thấp xí nghiệp địa phương Nam Tích chúng tôi mất rồi!" Đây rõ ràng là đang dùng phép khích tướng, một xí nghiệp ngoại lai cướp tất cả phong đầu đi rồi, tôi xem đám xí nghiệp địa phương Nam Tích các anh có gan ngồi yên tại chỗ như cháu người ta không? Có dám không lên tiếng tiếp không?"

Lưu Kim Thành vừa dẫn lên một cao trào, bên này Tưởng Kì Vĩ của công ty Phi Tiệp Lam Sơn cũng đứng lên: "Tôi đại biểu công ty khoa học kỹ thuật Phi Tiệp Lam Sơn tài trợ vận hội tỉnh lần này một trăm vạn nhân dân tệ, cầu chúc vận hội tỉnh sẽ thành công tổ chức, đồng thời chúc mừng công ty Phi Tiếp của chúng tôi trở thành xí nghiệp ược ký hợp đồng với khu khoa học kỹ thuật cao Nam Tích!" Công ty Phi Tiệp của Tưởng Kì Vĩ là xí nghiệp thứ hai sau công ty ANh Đức Nhĩ được ký hợp đồng vào vườn công nghiệp công nghệ cao của thành phố Nam Tích.

Tiếng vỗ tay lại vang lên rào rào.

Trương đại quan nhân lúc này vẻ mặt rất thú vị, rõ ràng trong lòng rất khoan khoái, còn tiện khoe mẽ: "Tôi nói này các vị, chủ đề của hội nghị hôm nay không phải là cái này, chúng ta để hôm khác lại thương nghị đi... "

Bộ trưởng tuyên truyền tỉnh ủy Tiếu Nguyên Bìnhở bên cạnh lên tiếng: "Tôi nói nè tiểu Trương, nếu mọi người đã nhiệt tình như vậy, thì hôm nay cứ quyết định chuyện rước đuốc đi!" Tiếu Nguyên Bình là loại người nào chứ, đối với dụng tâm của Trương Dương cũng nhìn cái là hiểu.

Lý Trường Vũ cũng cười cười gật đầu, thật ra y đã nhìn thấy rất rõ, mấy người đứng lên này tất cả đều là Trương Dương gọi đến cổ động, không có một xí nghiệp gia nào là sinh trưởng ở địa phương thành phố Nam Tích, có điều Trương Dương diễn một vở này khiến cho các xí nghiệp gia địa phương Nam Tích mất hết mặt mũi, nếu như không có ai đứng ra, vậy thì toàn bộ giới xí nghiệp thành phố Nam Tích đều ấu mặt.

Các xí nghiệp gia ở hiện trường cũng không phải là kẻ ngốc, mọi người đều sáng mắt sáng lòng, bảng giá mà Trương đại quan nhân đề ra trước mắt đã bị nâng lên tới một trăm vạn, đang chờ bọn họ nhảy vào. Xí nghiệp có tiền của Nam Tích không ít, hôm nay nhân vật tai to mặt lớn của giới xí nghiệp đa số đều tới, bao gồm cả bí thư nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung, Liêu Vĩ Trung trước đó đã từng bỏ năm trăm vạn ra mua bó đuốc thứ hai, phải biết rằng người rước bó đuốc đầu tiên là bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, Trương Dương lần này vẫn lấy chuyện rước đuốc ra kiếm tiền, Liêu Vĩ Trung gã không thể tiêu tiền tiếp trong cùng một việc được? Liêu Vĩ Trung là nhân vật cấp đầu trong giới xí nghiệp Nam Tích, hắn không động, những người khác đều mang trong đầu ý định bàng quan, tạm thời cũng không động.

Đám xí nghiệp gia Nam Tích này không tỏ thái độ, Trương đại quan nhân khó tránh khỏi cảm thấy thất vọng, mục đích hắn hôm nay gọi bạn bè để chính là để tạo thế, mục đích muốn đào ra một cái hố, đào thật sâu, chờ đám xí nghiệp gia này nhảy vào trong, cái này gọi là trước tiên thí trẻ con, để sau bắt cáo, nhưng đám xí nghiệp gia Nam Tích này tựa hồ đã nhìn thấu âm mưu của chủ nhiệm Trương, chính là không chịu nhảy vào trong.

*****

Nói chung vẫn luôn có người vào lúc nguy nan thể hiện thân thủ, Chu Tông Vạn của tập đoàn Oa Oa Hương tuyệt đối không phải là nhân sĩ mà Trương Dương trước đó đã an bài, có điều y vừa xuất trường liền cực lực ủng hộ Trương Dương, Chu Tông Vạn nói: "Tôi đại biểu tập đoàn Oa Oa Hương tài trợ năm trăm vạn nhân dân tệ, cũng xin được độc quyền tài trợ nước dùng để uống và nước giải khát cho vận hội tỉnh lần này, ngoài ra, tất cả kinh phí rước đuốc tới nguồn Trường Giang do tôi gánh vác!" Chu Tông Vạn ra mặt, làm mọi người khiếp sợ, y không ra tay thì thôi, đã ra là phải lớn, một khi như vậy, ngay cả phong đầu của Liêu Vĩ Trung của nhà máy thuốc lá cũng bị y đoạt mất, Chu Tông Vạn là xí nghiệp dân doanh, y mặc dù ở Nam Tích xây nhà máy, nhưng trên ý nghĩa nghiêm khác mà nói thì tổng bộ sản xuất Chu Tông Vạn là ở thành phố Nam Võ tỉnh Vân An, là xí nghiệp ngoại lai của Nam Tích.

Bí thư thị ủy Thành phố Nam Tích Lý Trường Vũ cười nói: "Cám ơn Chu tiên sinh, cám ơn sự ủng hộ của xí nghiệp gia dân doanh đối với sự nghiệp thể dục thể thao Bình Hải!" Những lời này của Lý Trường Vũ nói rất đúng lúc, y nhấn mạnh bốn chứ xí nghiệp dân doanh, vạch rõ giới hạn với xí nghiệp quốc hữu, cũng chẳng khác nào uyển chuyển chỉ ra, cho tới bây giờ tất cả tài trợ được đề xuất đều là của xí nghiệp dân doanh, hơn nữa đều là xí nghiệp dân doanh ngoại lai.

Bí thư thị ủy kên tiếng, đám xí nghiệp bản địa Nam Tích đã bắt đầu đứng ngồi không yên, bí thư Lý khẳng định là đang không vui, vận hội tỉnh được tổ chức ở Nam Tích, xí nghiệp bản địa Nam Tích đến bây giờ vẫn chưa tỏ thái độ, hơn nữa trước mặt nhiều lãnh đạo như vậy, nhiều phóng viên truyền thông như vậy, khiến bí thư thị ủy y không còn mặt mũi nào cả.

Bí thư nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung hắng giọng chuẩn bị lên tiếng, nếu Chu Tông Vạn đã tài trợ một đội rước đuốc, gã sẽ tài trợ một đội khác, mặt mũi này phải tranh. Nhưng gã còn chưa kịp lên tiếng thì đã có người lên tiếng trước, người lên tiếng là Chu Hưng Vượng của tập đoàn Thịnh Vượng Duyên Đông, y cũng đặc biệt tới đây cổ động, tập đoàn Thịnh Vượng ở trong nước cũng là xí nghiệp dân doanh cố số má, Chu Hưng Vượng này đặc biệt ưa sĩ diện, gặp loại chuyện này luôn luôn muốn cướp trước, y cười ha ha nói: "Tập đoàn Thịnh Vượng của chúng tôi tài trợ sáu trăm vạn nhân dân tệ, đồng thời, tôi cũng học tập theo Chu tổng, tất cả kinh phí của đội rước đuốc tới Trường Thành do chúng tôi gánh vác!"

Hiện trường vỗ tay như sấm, bọn họ không thể không vỗ tay được, lúc ban đầu mọi người đều biết Trương Dương đang giăng bẫy, nhưng hiện tại hai người Chu Tông Vạn và Chu Hưng Vượng tổng cộng tài trợ một ngàn một trăm vạn, cái này không thể nói là lập bẫy được nữa rồi, tập đoàn Oa Oa Hương và tập đoàn Thịnh Vượng ở trong nước đều là xí nghiệp dân doanh khá có tiếng trăm, người ta không cần thiết phải phối hợp diễn trò với Trương Dương, chuyện phí tiền không ai đi làm cả, người ta khẳng định là nhìn thấy thương cơ tiềm tàng trong vận hội tỉnh.

Rất nhiều lúc, anh muốn thả con tép, bắt con tôm, nhưng người ta một khi nhìn thấu mục đích của anh, liền sẽ không dễ dàng mắc mưu, nhưng đối nhưng đối với những người này mà nói, một khi châu ngọc ở phía trước, bọn họ sẽ liền bắt đầu suy nghĩ, trong lòng sẽ bất giác hoạt động.

Liêu Vĩ Trung hối hận không thôi, mình nói chậm rồi, không ngờ để tên Chu Hưng Vượng này đoạt trước.

Lúc này Lương Thành Long lại đứng lên, lần này gã là tài trợ đại biểu cho lão bà Lâm Thanh Hồng của gã, Lương Thành Long nói: "Ở đây, tôi còn muốn đại biểu tập đoàn Thiên Kiêu tập đoàn Thiên Kiêu tài trợ một trăm vạn nhân dân tệ cho vận hội tỉnh, cũng tài trợ tất cả trang phục thi đấu cho các đội đại biểu thể thao!" Tiền tuy rằng ít một chút, có điều, vận động viên của tòa thành thị đều sẽ được lợi, tiếng vỗ tay có được tất nhiên không nhỏ.

Các xí nghiệp địa phương Nam Tích cuối cùng cũng có người không kiềm chế được, người đầu tiên đứng lên là quản đốc điện tử ảnh nhạc Nam Tích Tiền Trung Minh, mấy năm gần đây thị trường đĩa phim thịnh vượng, khiến cho nhà máy của bọn họ cũng là nhà máy hàng đầu của ngành đĩa trong nước, gã vốn hi vọng Liêu Vĩ Trung sẽ là người đầu tiên đứng ra, nhưng Liêu Vĩ Trung chậm chạp không lên tiếng, gã không nhịn được, Tiền Trung Minh người này cũng là hạng người ưa sĩ diện, loại cơ hội để biểu hiện này vốn không nhiều lắm, gã đương nhiên không muốn bỏ qua, Tiền Trung Minh cười nói: "Nhìn thấy các xí nghiệp dân doanh nhiệt tình, toàn tâm toàn lực tài trợ sự nghiệp thể dục thể thao của Nam Tích chúng ta như vậy, là đại biểu của xí nghiệp địa phương, xí nghiệp quốc doanh, chúng tôi cũng không thể đi sau được, tôi đại biểu nhà máy, tài trợ vận hội tỉnh sáu trăm vạn đồng! Đồng thời, tôi cũng báo danh tham gia đội rước đuốc!"

Bí thư thị ủy Lý Trường Vũ là người đầu tiên vỗ tay, mấy lãnh đạo của thành phố Nam Tích cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõng, cuối cùng cũng có xí nghiệp bản địa đứng ra rồi.

Trương Dương cười nói: "Cám ơn quản đốc Tiền, tôi còn muốn tuyên bố một tin tức tốt, căn cứ vào kết quả sau khi hiệp thương trước đó của chúng tôi với mấy vị đại sứ hình tượng vận hội tỉnh, bắt đầu từ ngày mùng một tháng năm, đến cuối năm nay, tổng cộng trong thời gian tám tháng, sẽ cấp miễn phí quyền sử dụng chân dung tập thể cho mười thương gia, nói cách khác, thương gia của mười xí nghiệp này có thể trong tám tháng in chân dung của đại sứ hình tượng của chúng tôi trên bao bì sản phẩm của mình, cũng có thể dùng hình tượng của bọn họ để tiến hành tuyên truyền quảng cáo, tám xí nghiệp gia vừa rồi đã có được quyền lợi này. "

Những lời này của Trương đại quan nhân vừa được nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt, thằng ôn này sao không nói sớm? Đám xí nghiệp gia do Liêu Vĩ Trung cầm đầu hối hận không thôi, đại sứ hình tượng thể dục thể thao mà Nam Tích mời đến này, tùy tiện phí đại diện của bất kỳ ai cũng không thể dưới trăm vạn, tám tháng sử dụng miễn phí chân dung của bọn họ, tiến hành tuyên truyền quảng cáo, thật sự là quá lời.

Đừng nhìn Tiền Trung Minh bỏ ra hơn sáu trăm vạn, nghe thấy tin tức này, lập tức mừng rỡ không thôi, khoản tiền tài trợ này bỏ ra không phí.

Liêu Vĩ Trung lần này không hàm hỗ nữa, gã trước giờ luôn muốn Ngưu gia quân làm đại diện cho mình, lần trước bị Ngưu Tuấn Sinh uyển chuyển từ chối, trước mắt có cơ hội tốt như vậy, gã không nắm lấy thì là quá ngu, gã lớn tiếng nói: "Tôi đại biểu cho nhà máy thuốc lá Nam Tích, đại biểu cho giới xí nghiệp thành phố Nam Tích, trên cơ sở tài trợ năm trăm vạn nhân dân tệ lần trước, xin được tài trợ thêm tám trăm vạn nhân dân tệ!"

Hội trường im lặng, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía Liêu Vĩ Trung, khí phách, đây là khí phách, ra tay một cái là tám trăm vạn nhân dân tệ, có điều Liêu Vĩ Trung ra tay lúc này, hiệu quả mang tới đã bị giảm bớt rồi, đại đa số người đều cho rằng gã bỏ ra tám trăm vạn là vì muốn sứ miễn phí quyền chân dung của đại sứ hình tượng thể dục thể thao, cái này khiến cho động cơ của gã lộ ra vẻ không còn được đơn thuần nữa.

Thị trưởng Hạ Bá Đạt cười nói: "Sự ủng hộ của đồng chí Vĩ TRung đối với sự nghiệp thể dục thể thao thành phố Nam Tích là không tiếc dư lực, chúng tôi xin được cảm ơn!"

Nhưng lúc này Trương đại quan nhân lại nói tiếp: "Cám ơn bí thư Liêu đã ủng hộ, có điều lời nói mới rồi của tôi vẫn chưa hết, sử dụng miễn phí quyền chân dung cũng có điều kiện, ngành sản xuất thuốc lá không trong phạm vi này, ha ha, anh cũng biết đấy, hút thuốc có hại cho sức khỏe, các đại sứ hình tượng cũng phải nghĩ tới hình tượng mà!"

Bên trong Hội trường phát ra tiếng cười ầm ỹ, Liêu Vĩ Trung trong nhất thời ngây ra đó, mặt hết xanh rồi lại tím, con mẹ nó, bố mày bị thằng nhóc con này chơi cho một vố rồi!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1276)