← Ch.0215 | Ch.0217 → |
Dung huyết đan đối với bất kỳ nhóm tu sĩ tụ tập thành đoàn thể hoặc là hợp thành tổ chức nào cũng hó đều là vật tất không thể thiếu. Nó có ý nghĩa là chỗ dựa và cơ sở cho một đoàn thể tổ chức có thể lớn mạnh lên, ý nghĩa cho lực lượng trừ bị truyền thừa cùng bồi dưỡng.
Lục Bình cố ý điều chỉnh lên cao hạn mức trao đổi Dung huyết đan. Ở trong đại môn phái, tỷ như Chân Linh phái, chỉ cần đệ tử có thể thu thập đủ tám cây linh thảo dùng để luyện chế Dung huyết đan, thì có thể từ trong môn phái đổi lấy một viên Dung huyết đan. Tuy nhiên Lục Bình hiện giờ lại muốn tới mười hai cây linh thảo đổi một viên! Thế mà, tu sĩ cùng Lục Bình đổi Dung huyết đan đều là tranh trước tranh sau chen lên để đổi.
Lục Bình nguyên tưởng rằng trải qua Tất chân nhân trước đó dùng chín viên dung huyết điên phong dung huyết châu để trao đổi, trong tay tu sĩ e rằng không còn quá nhiều ngàn năm linh thảo. Không ngờ, Lục Bình đúng là vẫn còn xem thường những tu sĩ này, bọn họ dù sao đều là một đám tu sĩ ở Tam gia đảo có hy vọng lên cấp đoán đan kỳ nhất, trong tay ít nhiều gì đều cũng có thu thập được một số ngàn năm linh thảo chuẩn bị cho mình sau này.
Lục Bình vừa dứt tiếng, trong chốc lát đã nhận được mười mấy tờ truyền âm phù. Hắn nhất nhất cẩn thận tra xét, tờ truyền âm phù thứ nhất há mồm ra là đòi năm viên Dung huyết đan. Tuy vậy Lục Bình tra xét linh thảo đối phương dùng để đổi Dung huyết đan, thì thấy đó là ngàn năm linh thảo cùng hỗn tạp với năm trăm năm linh thảo, luyện chế dung huyết hậu kỳ đan dược linh thảo cùng luyện chế dung huyết châu đan dược linh thảo đều có.
Lục Bình dựa theo thứ tự do bản thân chế định trước đó, đem một cây ngàn năm linh thảo quý trọng trong đó lựa ra, rồi chọn thêm mười hai cây ngàn năm linh thảo, sau đó đem hai viên dung huyết châu đưa qua cho đối phương, hơn nữa lần nữa nói rõ thứ tự chọn lựa linh thảo của hắn. Cứ như vậy, Lục Bình liên tiếp dùng tám viên Dung huyết đan đổi lấy ba cây quý trọng cùng hai mươi tám cây ngàn năm linh thảo bình thường, ngoài ra còn có ba mươi sáu cây năm trăm năm linh thảo dùng để luyện chế Dung huyết đan.
Đang khi Lục Bình chuẩn bị chọn lựa luyện chế dung huyết hậu kỳ đan dược năm trăm năm linh thảo lúc, một truyền âm phù đột nhiên từ tay của một vị tu sĩ bay tới. Lục Bình ngẩn ra, theo phương hướng ngọc giản bay tới liếc mắt nhìn, một người tu sĩ hướng Lục Bình gật đầu kỳ ý, nhưng Lục Bình nhưng không cách nào từ bên trong cái đầu bông màu đen đó phát hiện ra điều gì.
Xuất phát từ sự cẩn thận, Lục Bình trước hết dùng thần trí của mình bao phủ toàn bộ truyền âm phù lại, khi không phát hiện vấn đề gì, lúc này mới thận trọng đem thần thức thấu vào bên trong.
Chỉ chốc lát sau, sắc mặt Lục Bình cố hết sức tỏ ra trấn định, nhưng từ trong ánh mắt vẫn lộ ra một chút hưng phấn. Hắn không chút nghĩ ngợi đem hai viên Dung huyết đan cuối cùng đưa đến tay của tu sĩ truyền tới một tờ truyền âm phù cuối cùng. Tu sĩ liếc mắt nhìn, đem hộp ngọc thu hồi, sau đó móc ra một cái ngọc giản phóng bay tới Lục Bình.
Lục Bình cầm nó trong tay, dùng thần thức đảo qua, hài lòng gật đầu một cái, xoay người bước xuống đài, đối với sự oán trách của những tu sĩ khác không thèm để ý.
Theo sát Lục Bình lên đài là tu sĩ số thứ năm mươi tám lấy ra một vật, lập tức lần nữa đem ánh mắt của mọi người hấp dẫn đi. Ngay cả Lục Bình nghe người này giới thiệu, cũng không khỏi dừng bước, quay đầu nhìn một cái, rồi mới trở lại chỗ ngồi của mình.
Chỉ nghe vị tu sĩ này tiếp tục giới thiệu:
-... , cho nên, đoàn Bách hoa sát này xem như thiên địa kỳ vật, là lựa chọn trọng yếu cho chư vị tu sĩ tu luyện hộ thân cương khí hoặc là thần thông bí thuật. Đặc biệt nó có hiệu quả trú nhan, đối với tu sĩ phái nữ cũng là một lựa chọn tốt. Tại hạ hy vọng dùng đoàn thu tập bách hóa tinh khí thành trân bảo này đổi lấy hai tờ đan dược đan phương hữu ích cho đột phá đoán đan kỳ, hoặc là hai viên đan dược loại này.
Lục Bình nhìn đoàn Bách hoa sát phập phồng trong tay tu sĩ kia, khẽ bĩu môi. Bách hoa sát dĩ nhiên là tốt, tu luyện mộc chúc tính công pháp tu sĩ trong lúc ngưng luyện tự thân thần thông, Bách hoa sát ngoại trừ tư dưỡng thuần hóa linh khí ra, chữa thương phục linh đối với tu sĩ đều có tốt trợ giúp. Hơn nữa Bách hoa sát cũng giống như Vạn độc Vân nguyên sát vậy, cũng có thể dùng để phòng ngừa một ít vật kịch độc xâm hại.
Dĩ nhiên, cái này phải thành lập trên cơ sở Bách hoa sát tinh thuần và đầy đủ. Tuy nhiên, Lục Bình nhìn này một đoàn Bách hoa sát chỉ lớn có một thước này, nồng độ so với sương mù cũng không nồng hơn bao nhiêu này, nếu là có tu sĩ dùng để ngưng luyện thần thông, thì thần thông như vậy cũng không thấy lợi hại gì là bao, so với Lục Bình vì ngưng luyện Vạn độc Vẫn nguyên cương mà dùng hết nửa lu Vạn độc tương ngưng tụ thành dịch, đơn giản không thể so sánh gì được.
Đoàn Bách hoa sát này tuy cũng có hiệu quả kháng độc, tuy vậy sau khi bị tu sĩ ngưng luyện sau, sợ là cho Lục Linh nhi cắn một cái, chỉ cần bài tiết độc tố cũng phải hao phí hai ba canh giờ. Vô luận là về lượng, hay là về chất, đoàn Bách hoa sát này đều kém quá xa so với Vạn độc tương. Huống chi Bách hoa sát đối với độc vật có hiệu quả ở chữa trị, còn Vạn độc tương hiệu quả còn thêm thôn phệ, hiển nhiên là nằm ở hai loại cực đoan khắc chế lẫn nhau.
Lục Bình đối với đoàn Bách hoa sát này không động tâm, chỉ nhìn những tu sĩ khác trong trang không ngừng cùng tu sĩ số năm mươi tám trên đài dùng truyền âm phù trao đổi tin tức, hiển nhiên tu sĩ hứng thú đối với đoàn Bách hoa sát này có cũng là khá nhiều. Dù sao thiên địa kỳ vật tuy không thể so với thiên địa linh vật, nhưng cũng là thứ tu sĩ càng có nhiều càng tốt.
Tuy vậy, nhìn tu sĩ số năm mươi tám trên đài không ngừng lắc đầu biểu hiện, hiển nhiên giao dịch cũng không thuận lợi, dù sao vô luận là đơn phương hay là đan dược, đạt tới nửa bước đoán đan kỳ đều không phải là thứ dễ dàng có thể có được. Cho dù có tu sĩ có thể có được, cũng đều trân quý như sinh mạng, dù sao thần thông so với đoán đan kỳ bên nào nặng bên nào khinh không cần nói cũng biết.
Đông đảo tu sĩ sau khi cùng tu sĩ số năm mươi tám thỏa thuận không kết quả, bất đắc dĩ đua nhau bỏ qua đoàn Bách hoa sát này, chỉ còn dư lại tu sĩ số 72 vẫn còn cùng y dùng truyền âm phù lui tới, tựa hồ như còn cò kè bớt một thêm hai.
Cuối cùng tu sĩ số năm mươi tám phảng phất hạ được quyết định vậy, đón nhận tu sĩ số 72 đề nghị. Hai người trao đổi vật giao dịch, tu sĩ số 72 giao cho hắn một cái bình ngọc cùng một tờ đan phương, hiển nhiên bên trong có ít nhất một loại là nửa bước đoán đan kỳ vật hiện, thậm chí hai loại đều là như thế.
Nhìn tu sĩ số năm mươi tám bước chân nhẹ nhàng đi xuống đài, mọi người phảng phất thấy hắn như được thỏa tâm nguyện, tự tin sắp thành tựu đoán đan kỳ. Đồng thời, họ nhìn tu sĩ số 72 với ánh mắt phần nhiều là hâm mộ và ghen tỵ đan xen vào chung một chỗ. Tuy vậy, tu sĩ số 72 hiển nhiên đối với lần giao dịch này không để ý chút nào.
Giao dịch hội tiếp tục tiến hành, trong nháy mắt liền đến phiên tu sĩ số 72. Bởi vì vụ thần niệm lạc ấn mới vừa rồi, Lục Bình tự nhiên đối với nhất cử nhất động của người này toàn bộ để vào trong mắt.
Chỉ thấy tu sĩ số 72 sau khi lên đài, không nhanh không chậm từ trong trữ vật thủ trạc lấy ra một cái pháp khí hình như cây roi. Mọi người dưới đài nhìn thấy cũng không kinh dị, hiển nhiên là không biết vật này có ích lợi gì, vì vậy y ngạo nghễ nói:
- Vật này chính là Kinh lôi tiên, chính là tại hạ đoạt được ở trong một chỗ cổ tu động phủ, bên trong vật này đã kết thành một đạo bảo cấm, chính là một món không hơn không kém pháp bảo.
Mọi người nghe tu sĩ số 72 cầm trong tay là một món pháp bảo, nhất thời ở giữa một đám đấu bồng màu đen này ùa lên như một trận gợn sóng, cơ hồ mỗi một người tu sĩ đều đưa thần thức hướng Kinh lôi tiên trên đài quấn quanh, muốn nhìn một chút xem món pháp bảo này mặt mũi thực thế nào. Lục Bình mặc dù đã có hai món pháp bảo nơi tay, nhưng vẫn như cũ khó có thể ngăn cản sự cám dỗ của pháp bảo. Tuy vậy, xuất phát từ sự cẩn thận, hắn chỉ dùng một tia thần thức nhỏ núp sau thần thức của những người khác, hướng Kinh lời tiên dò xét.
Đang khi Lục Bình cẩn thận dò xét đạo bảo cấm trong Kinh lôi tiên hoàn toàn bất đồng với cấm chế bên trong Đảo dược xừ, thì một cổ hoành đại khí thế đột nhiên bao trùm lên thần thức của tất cả các tu sĩ đang quấn quanh trên Kinh lôi tiên, cũng trong nháy mắt đem toàn bộ Kinh lôi tiên bao lại ở bên trong đó.
Mấy chục đạo thần thức phảng phất như tên khất cái gặp phải hoàng đế xuất hành, rối rít thối lui. Lục Bình biết đây là thần niệm, tự nhiên hiểu Kinh lôi tiên đã khiến cho Tất chân nhân chú ý. Ngay lúc mọi người rối rít đem thần thức thối lui ra khỏi Kinh lôi tiên, Lục Bình lại bất ngờ ngừng lại một chút, sau đó quỷ thân xui khiến thuận theo thần niệm của Tất chân nhân mới vừa tạo ra lộ tuyến điều tra mà lần nữa dò xét vào.
Đang lúc này, Lục Bình đột nhiên nghe được Tất chân nhân hướng về phía tu sĩ trên đài nói:
- Món pháp bảo này của tiểu hữu có chút rất khác biệt, lão Tất nhìn cũng khá hứng thú. Tiểu hữu tính đổi những thứ gì, có thể cho lão Tất tham dự một cái hay không?
Thanh âm của Tu sĩ số 72 biểu hiện ra nguyên vẹn vẻ vui mừng cùng thấp thỏm:
- Nếu như tiền bối coi trọng, vãn bối nơi nào còn cự tuyệt chứ. Món pháp bảo này cho dù là đưa tặng cho tiền bối cũng không phải là không thể!
Mọi người thấy Tất chân nhân coi trọng món pháp bảo này, cho dù đều tâm bất cam tình bất nguyện, cũng biết không thể cùng một vị đoán đan chân nhân kết oán, rối rít nói rõ mình không thể dùng được vật này.
Tất chân nhân "Ha ha" cười to, nói:
- Nếu chư vị đều nỗ mặt mũi lão Tất, lão Tất cũng không khách sáo làm chi, lão Tất thân là Bắc Minh tu sĩ, há có thể làm ra chuyện lấy lớn đè nhỏ bắt nạt ngươi lấy không món đồ này sao? Nói đi, ngươi cần thứ gì, xem lão phu nơi này có món gì thích hợp hay không.
Tu sĩ số 72 có chút chần chờ, nói:
- Vãn bối muốn dùng món pháp bảo này đổi lấy một món mộc hỏa song chúc tính nhị đẳng linh tài cùng một đạo bảo cấm tương quan để luyện chế bản mệnh pháp khí của mình, chuẩn bị khi lên cấp đoán đan kỳ có thể tăng lên làm bổn mệnh pháp bảo.
"A a" Tất chân nhân nghe vậy vội vàng cười cắt đứt lời của tu sĩ, nói:
- Hay lắm, lão Tất nơi này vừa đúng có một cái nhị đăng linh tài – Địa Tâm thiết, vốn là một đoàn thiết trấp ở trong địa tâm dung nham. Sau khi núi lửa bộc phát phun ra mặt đất, liền ngưng tụ thành một cục sắt như vậy. Cái này đưa cho tiêu hữu dùng cũng rất thích hợp. lão Tất nơi này còn có một đạo bảo cấm, thích hợp hỏa chúc tính pháp bảo, chính là lão phu nhiều năm thu thập được, cũng cùng cầm lấy đi!
Tu sĩ số 72 nguyên vốn cho là pháp bảo của mình tuy nói trân quý, nhưng muốn hoán đổi lấy vật mình muốn, sợ rằng phải phí một phen chu chiết, không ngờ lại dễ dàng thành công như vậy, lập tức mừng rỡ, luôn miệng nói:
- Đa tạ tiền bối, đa tạ tiền bối!
Lục Bình nhìn Tất chân nhân cố làm ra vẻ hào sảng, gương mặt cứ cười lạnh. Mới vừa rồi Lục Bình tâm huyết lại triều lần theo quỹ tích thần niệm dò xét của Tất chân nhân xâm nhập vào trong đạo kia bảo cầm trên Kinh lời tiên kia, Lục Bình không ngờ phát hiện dưới tầng bảo cấm bao phủ bên ngoài, không ngờ còn có một đạo bảo cấm ở bên trong. Nếu không phải Lục Bình thần thức kỳ dị khác với thường nhân, cho dù có thần niệm của Tất chân nhân chỉ dẫn, thần thức của hắn cũng không cách nào thâm vào đến tầng bảo cấm bên trong.
Tất chân nhân hiển nhiên phát hiện đây là một pháp bảo ẩn giấu hai đạo bảo cấm, dùng một khối nhị đăng linh tài cùng một đạo bảo cấm để trao đổi quả nhiên đã chiếm đại tiện nghi.
Lục Bình từng nghe Trần Luyện thi thoảng nói về loại bảo cấm này, có một danh mục kêu là: "Tử mẫu liên hoàn cấm". Loại bảo cấm này thường do vị tu sĩ chế ra một loại đặc thù cộng sinh báo cấm, có thể tương hỗ kết hợp ở trong pháp bảo kết thành cấm chế, chẳng những uy lực vô cùng lớn, còn có rất nhiều chỗ kỳ diệu. Sau khi cùng tự thân thần thông của tu sĩ tương hợp, càng như hổ thêm cánh.
Tất chân nhân đem một khối tấn thiết màu lửa đỏ cùng một cái ngọc giản phong ân thần niệm giao cho tu sĩ số 72. Tu sĩ cung kính đem Kinh lời tiên dâng lên, Kinh lôi tiến liền chậm rãi hướng Tất chân nhân bay đi.
Đang khi Tất chân nhân cười ha hả chuẩn bị đưa tay nhận lấy Kinh lời tiên, Kinh lời tiên đang cuốn chặt đột nhiên mở rộng ra. Dưới ánh mắt kinh hãi của Tất chân nhân, nó vừa duỗi rồi lại cuốn một cái, nhất thời đem vị đoán đan chân nhân này trói gô ở trên ghế.
← Ch. 0215 | Ch. 0217 → |