Vay nóng Tinvay

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0802

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0802: Tây Hoang chi loạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Lục Bình trong đầu toát ra một cái ý niệm như vậy, độn quang dưới chân lại bắt đầu chậm rãi gia tốc, xảy ra chuyện lớn như vậy, Mã Trung Sơn kia tất nhiên muốn đem những việc trải qua ở Hà Nguyên chi địa cặn kẽ hồi báo lão giả. Như vậy biểu hiện của mình lần này ở Hà Nguyên chi địa tất nhiên sẽ dẫn tới chú ý của Thiên Mã tộc, không loại bỏ có người sẽ đem ánh mắt hoài nghi đặt trên người mình. Dù sao lấy thực lực của Mã Thần Hi, có năng lực chém chết cũng là mấy người có thực lực tương đương cùng hắn mà thôi.

Sau khi theo Lục Bình đi xa, sau lưng đột nhiên bốc lên từng đạo một linh lực ba động mãnh liệt. Lục Bình biết đây là vị pháp tướng trung kỳ Thiên Mã tộc lão giả này cùng Tạ Thiên Dương chạm tay.

Tạ Thiên Dương này quả thật ẩn giấu một phần thực lực, nếu không như vậy thì như thế nào có thể dưới tay một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ kiên trì thời gian dài như vậy.

Tuy nhiên tu vi pháp lực của đối phương dù sao cao hơn Tạ Thiên Dương rất nhiều, bị thua chẳng qua là vấn đề thời gian thôi. Nhưng mà Lục Bình lại có cảm giác, Tạ Thiên Dương này cho dù thua cũng không rơi vào trong tay Thiên Mã tộc, trên thân người này tất nhiên còn có thủ đoạn áp đáy cương. Dù sao hắn cũng đường đường là một trong Lục đại thần kiếm của Tử Dương cung, vật kiện trên người bảo vệ tánh mạng mà như thế nào sẽ ít đi.

Trong lúc Tạ Thiên Dương cùng Thiên Mã tộc lão giả triển khai đại chiến trong nháy mắt, ở ba phương hướng khác của Hà Nguyên chi địa lại đột nhiên bốc lên ba đạo uy áp dầy cộm nặng nề. Đồng thời ba đạo uy áp này cũng bắt đầu nhanh chóng di động về chiến đoàn sau lưng Lục Bình.

Lục Bình ở thời điểm ba đạo uy áp này dâng lên trong lòng rúng động một cái, vì đó lại là ba tên pháp tướng trung kỳ tu sĩ, Thiên Mã tộc rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?

Lúc này độn quang dưới chân Lục Bình cũng không kịp nhớ che giấu cái gì nữa, xem ra Thiên Mã tộc lão giả đó cùng Tạ Thiên Dương đại chiến cũng không chú ý tới mình, vì vậy Vượt Dương chu độn quang tăng mạnh. Sau khi ở Tụ linh chi địa đem "Man Thiên Quá Hải quyết" ngưng tụ thành thần thông phù, độn thuật của Lục Bình lại có tiến bộ, trong chớp mắt chính là hơn trăm trượng khoảng cách.

Vừa lúc đó, linh lực ba động kịch liệt sau lưng trong nháy mắt yên lặng đi xuống. Lục Bình biết được tám thành này là Tạ Thiên Dương thi triển thủ đoạn bảo vệ tính mạng do sư môn truyền xuống, đùa với lửa trước mặt bốn vị pháp tướng trung kỳ lão tố, Tạ Thiên Dương cũng không ngu ngốc như vậy.

Bên ngoài Hà Nguyên chi địa, Thiên Mã tộc lão giả nhìn về phía Tạ Thiên Dương biến mất mặt không biểu tình. Mã Trung Sơn thận trọng đi tới sau lưng lão giả, thấp giọng hỏi:

- Trưởng lão?

Lão giả cũng không quay đầu lại, chẳng qua là thấp giọng nói:

- Trung Sơn, lần này người làm không tệ, dưới tình huống Tứ tiểu tử không ở tại chỗ còn có thể trong tay đệ tử đắc ý của Tử Dương cung bảo vệ một khối Giao huyết thạch, sau khi trở lại trong tộc lão phu sẽ theo thực bẩm báo với tộc trưởng.

Mã Trung Sơn nghe vậy trong mi mục thoáng qua một đạo sắc mặt vui mừng, ngay sau đó thở dài một cái, nói:

- Đáng tiếc ngày đó Tứ thiếu độn tốc quá nhanh, bọn chúng tôi lại không cách nào đuổi theo. Nếu không có bọn chúng tôi tiếp ứng, Tứ thiếu có lẽ chưa chắc bị gian nhân làm hại!

Lão giả kia hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tiểu tử kia cố nhiên là nhân vật thiên tài bản tộc khó gặp, thậm chí so với năm đó tộc trưởng cũng không kém gì, nhưng là người hiệu trưởng bạt hỗ, tính tình mục vô dư tử, tộc trưởng lại có phần dung túng hắn. Những năm gần đây bản tộc nhìn có vẻ khuếch trương kịch liệt, nhưng trong này có ít nhiều là bởi vì hắn chọc gây nên. Bản tộc hiện nay cũng nhanh chóng trở thành công địch của Tây Hoang chi địa, chết như vậy cũng tốt. Nếu không còn không biết có bao nhiêu người sẽ vào lúc bản tộc ngăn cản ma la xâm lấn ném đá giấu tay sau lưng.

Ngôn ngữ của lão giả dùng trong tai Mã Trung Sơn đầu tiên là vui mừng tiếp theo lại là cả kinh, gấp giọng hỏi:

- Ma la xâm lấn, tai ương ma la kia đã lan tràn đến Tây Hoang chi địa, hơn nữa uy hiếp được bản tộc rồi sao?

- Đâu chỉ có như vậy!

Một giọng nói truyền tới, một tên Thiên Mã tộc tu sĩ tuổi nhìn qua so với lão giả trước mắt trẻ hơn chút một cước đá bể nát không gian môn hộ trước người, từ bên trong đi ra, nhìn Mã Trung Sơn một cái, nói:

- Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc đã xong rồi, lần này tai ương ma la cũng quỷ dị hơn, không ngờ lại hiểu được chọn bóp trái hồng mềm trước. Trong tộc truyền tới tin tức, Trung Thổ Vũ Văn thế gia đã có tu sĩ tiến vào Tây Hoang chi địa, tộc trưởng đã phái người trước đi nghênh đón, nhất định phải đón trước Bằng tộc đem Vũ Văn thế gia tu sĩ nghênh đến Thiên Mã nhất tộc ta.

Mã Trung Sơn trợn mắt há mồm nhìn trưởng lão đi tới, kinh thanh nói:

- Cái gì, Mã Đồ trưởng lão, Điếu Tình Bạch Ngạch hỗ tộc đã tiêu rồi? Điều này sao có thể?

Thiên Mã tộc cùng Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc tranh đấu kéo dài mấy ngàn năm, song phương có thể nói đến tình cảnh không chết không thôi. Thiên Mã tộc rốt cục ổn chiếm thượng phong trong hai tộc tranh đấu, cũng khiến cho thực lực của Điếu Tình Bạch Ngạch hỗ tộc không ngừng giảm xuống.

Nhưng mặc dù như thế, Thiên Mã tộc vẫn như cũ không dám đối với Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc phát động cuộc chiến diệt tộc. Trừ tất cả những yếu tố ngăn cản khác ra, nguyên nhân chủ yếu nhất là ở Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc dù sao cũng là đỉnh cấp chủng tộc, mấy vạn năm tích lũy, cho dù là đã đi xuống sườn núi, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn so với ngựa. Thiên Mã tộc hiển nhiên không muốn làm chuyện hai hồ tranh nhau, huống chi Tây Hoang chi địa còn có một nhà Kim sí Băng tộc nhìn lom lom trong mắt. Mà Cẩm Lý nhất tộc kia một mực bá chiếm sống Ngọc Lan cũng không phải đèn ở dưới giếng. Người nào lại biết bọn họ có thể ở thượng du sông Ngọc Lan đột nhiên tấn công lên bờ hay không?

Mà bây giờ chủng tộc này làm Thiên Mã tộc kiêng kỵ vô cùng lại còn nói diệt tộc liền bị diệt, điều này làm sao không khiến cho trong lòng Mã Trung Sơn run sợ. Ma la có thể dễ dàng đem thực lực của Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc diệt tộc như vậy, chỉ sợ cũng coi như là Thiên Mã tộc đều không phải là đối thủ.

Mã Đồ trưởng lão mới vừa đến liếc Mã Trung Sơn một cái, xoay người cũng đối với trước người Mã Lập trưởng lão nói:

- Ma la kéo tới hung hung vượt xa lúc xưa, không làm được ngay cả bản tộc đều phải bị thương nặng.

Thời khắc mấu chốt sinh tử tồn vong này tộc trưởng lại để cho bốn người bọn ta tới Hà Nguyên cho địa tìm kiếm hung thủ sát hại Mã tiểu tử, điều này thật là...

Mã Lập trưởng lão nhìn chằm chằm qua, Mã Đồ trưởng lão không thể không đem lại trong miệng nuốt trở về, lúc phun ra đã đổi đề tài nói:

- Tứ ca, mới vừa Ngũ ca cùng Thất đệ đã từ trong bản tộc đệ tử ra khỏi Hà Nguyên chi địa nghe một phen. Lần này tiến vào trong đó có thể cùng tiểu tứ tương đương chỉ có ba người, trừ Lý Thông của Cẩm Lý tộc, Tạ Thiên Dương của Tử Dương cung ra, những người khác ví dụ như Trương Chí Minh, Lôi lão lục chi lưu nếu so với tiểu tử trên một bậc. Hơn nữa những người này tựa hồ từ trên thời gian mà nhìn cũng không có thể chém chết tiểu tử. Đây cũng kỳ quái, chẳng lẽ lần này Hà Nguyên chi địa mở ra còn có cao thủ nào khác che giấu trong đó một mực không bị phát hiện hay sao?

Mã Lập trưởng lão "ha" một tiếng, lạnh nhạt nói:

- Trong tu luyện giới đầm rồng hang hỗ, tiểu tứ ngay cả thiên tư hơn người, nhưng trong cùng cấp tu sĩ cũng chưa chắc chính là vô địch. Tuy nhiên người mới vừa nói lần này trong tu sĩ tiến vào Hà Nguyên chi địa có thể cùng tiểu tứ cũng giá tề khu có ba người, người thứ ba kia là ai?

Mã Đồ nhìn Mã Trung Sơn bên cạnh đứng yên một cái, nói:

- Nói đến cũng có chút không ngờ, người này lại là tu sĩ đến từ Bắc Hải, gọi là Lục Huyền Bình, một tay song phi kiếm kiếm thuật sợ rằng không dưới Tạ Thiên Dương mới vừa kia. Ta nghe nói lần này trong một kiếm cướp đoạt Giao huyết thạch đã đánh chết

Lôi lão lục, đồng thời còn đem một con Bích Hải linh xà bị Lôi lão lục ép buộc cũng chém thành thịt nát. Nhưng mà người này tựa hồ cũng là người thắng lớn nhất ở Hà Nguyên chi địa lần này. Bảy viên Giao huyết thạch hủy thì có ba viên bị hủy trong tay hắn, hai viên bị hắn lấy được, còn dư lại hai viên thì một viên trong tay chúng ta, một viên khác lại để cho Cẩm Lý tộc Lý Thông đoạt đi từ trong tay của Tây Hoang điện.

- Bích Hải linh xà sao?

Mã Lập trưởng lão chân mày kết thành một con sâu róm, tựa hồ Bích Hải linh xà xuất hiện khiến cho rất nhiều chuyện thoát khỏi ngoài chưởng khống của hắn, nhưng mà hắn lập tức liền hỏi:

- Lục Huyền Bình này có thể là hung thủ đánh chết tiểu tử hay không?

Mã Đồ trưởng lão chần chờ một chút, nói:

- Tiểu tứ bị Lôi lão lục kia dẫn đi, sau khi Lôi lão lục lần nữa trở về nhân cơ hội lúc Lý Thông cùng Tạ Thiên Dương đại chiến cướp đoạt Bích Hải linh xà, ngược lại bị Lục Huyền Bình từ phương hướng khác chạy tới giết lầm. Từ phương diện này đến xem, tiểu tứ chết tựa hồ không quan hệ cùng hắn. Nhưng mà trên thời gian lại có chút cho phép có thể, chẳng qua là Lục Huyền Bình này xuất hiện ở trước mặt mọi người mặc dù thời gian chậm chốc lát, nhưng chỉ là trong chốc lát này, cùng cấp tu sĩ trong tu luyện giới lại có ai có thể sạch sẽ lợi lạc chém chết tiểu tử như vậy?

Nếu nói là trong tu luyện giới tìm kiếm mấy thực lực cùng cấp tu sĩ có thể thắng được Mã Thần Hi, Mã Lập cùng Mã Đồ hai vị Thiên Mã tộc trưởng lão ngược lại cũng tin tưởng. Nhưng nếu nói có thể trong thời gian cực ngắn chém chết Mã Thần Hi, hai vị trưởng lão này lại không tin, thêm nữa không có người có thể so với bọn hắn càng thêm biết được thực lực của Mã Thần Hi.

- Lão Ngũ cùng lão Thất bây giờ đi nơi nào rồi?

Mã Lập trưởng lão phảng phất nhớ ra cái gì đó, hỏi Mã Đồ trưởng lão.

- Ngũ ca cùng Thất đệ một người đang cùng Lý Thông, một người khác đang đuổi theo tên Lục Huyền Bình đó, lấy thực lực của tiểu tứ đa số là bỏ mạng trong bẫy rập của mọi người vây công. Nhưng mà hai viên Giao huyết thạch trên người Lục Huyền Bình kia cũng là vật mà bản tộc tất phải được!

Mã Lập trưởng lão gật đầu một cái, khẳng định an bài của Mã Đồ trưởng lão, trong tai lại nghe được Mã Đồ trưởng lão tự lẩm bẩm:

- Này thật đúng là kỳ lạ rồi, lúc nào ngay cả Bắc Hải cũng có thể đủ bồi dưỡng được nhân tài như thế!

- Bắc Hải tu luyện giới mặc dù một mực được gọi là hoang mạc của tu luyện giới, nhưng đây cũng không có nghĩa là trong Bắc Hải không có một hai người có dáng dấp giống như nhân tài.

Mã Lập trưởng lão phảng phất nhớ ra cái gì đó, tựa hồ là phản bác Mã Đồ trưởng lão, lại tựa hồ là nhớ ra cái gì đó tự lẩm bẩm.

- Vậy à?

Mã Đồ trưởng lão rất tò mò hỏi:

- Tứ ca, huynh biết người của Bắc Hải sao?

- Đó là chuyện của mấy trăm năm trước rồi, nếu là hai người kia còn sống, ít nhất cũng là nhân vật nổi danh đỉnh đỉnh trong môn phái của mỗi người.

Mã Đồ trưởng lão thần sắc chỉ là hoảng hốt một chút liền khôi phục lại, tựa hồ trí nhớ xa xôi kia trong đầu óc đã sớm trở nên nông cạn.

- Ta hãy đi trước đuổi theo tên Tạ Thiên Dương đó. Tiểu tử kia mặc dù dùng phong ấn Tử Dương cung Hóa Hồng thần thông phù chạy ra ngoài, nhưng rốt cuộc là chạy thoát trong tay lão phu. Người khác biết sẽ không nói Hóa Hồng thần thông kia, chỉ biết nói

hắn chạy trốn trong tay Thiên Mã tộc pháp tướng trung kỳ tu sĩ Mã Lập. Lão phu không thể để lọt mất người này.

Mã Lập trưởng lão nói xong thân thể đột nhiên hóa thành một tờ giấy mỏng, biến mất trong một khe hở của hư không.

Mã Đồ trưởng lão nhớ ra cái gì đó, nói:

- Tứ ca, tiểu tử kia chỉ cần thi hành trừng phạt nhẹ thôi, nếu giết rồi không cách nào giao phó với Tử Dương cung!

Trong hư không không chút hồi âm, cũng không biết Mã Lập trưởng lão có nghe được mình dặn dò hay không. Mã Đồ trưởng lão quay đầu lại nhìn Mã Trung Sơn một chút, khóe miệng đột nhiên lộ ra vẻ mỉm cười, nói:

- Tiểu tử ngươi ngược lại cũng có mẫn, vận khí cũng không tệ, trước tiên cùng ta trở về đi thôi!

Lục Bình bây giờ rốt cuộc biết cái gì gọi là nhạc cực sanh bị rồi, nhìn quanh người bốn con Đại tu la, một con tu ma bị một đoàn mây mù đen nhánh như mực che giấu đã quanh quẩn ở bầu trời của mình. Lục Bình tựa hồ có chút hiểu rõ trong Hà Nguyên chi địa vì sao không có Thiên Mã tộc, Cẩm Lý tộc, Tây Hoang điện đã tiếp ứng tu sĩ những môn phái lớn nhỏ khác rồi.

Tại lúc Lục Bình cảm giác mình đã thoát khỏi chú ý của Thiên Mã tộc pháp tướng trung kỳ tu sĩ, hắn nhất thời toàn lực thi triển độn tốc bay đi về phía động, nhưng không đợi hắn phi độn xong một canh giờ, đã một đầu đụng vào mấy con tu la cùng tu ma trước mắt này tạo thành vòng phục kích.

Dưới chân Lục Bình lóe ra một đóa hoa sen to lớn, một tầng quang mạc trong suốt từ dưới lên, mà đỉnh đầu lại lơ lửng một mặt hắc kỳ. Một tầng quang mạc màu tím lam từ trên xuống, hai đạo quang mạc huy ánh lẫn nhau, đem Lục Bình hộ ở trong đó. Mới vừa rồi Lục Bình chính là dựa vào hai kiện pháp bảo này hợp lực phòng thủ đỡ được một kích hợp lực của năm con ma la.

Sao lại có chuyện đúng dịp như vậy chứ? Nơi này đã coi như là thủ phủ của Tây Hoang chi địa rồi, ở chỗ này xuất hiện ma la, chẳng phải là ý nghĩa tình thế Tây Hoang chi địa càng thêm nghiêm trọng.

Thiên Mã tộc cùng với Cẩm Lý tộc bây giờ sợ rằng đã bị tai ương ma la áp rúc vào trong sào huyệt nhà mình rồi.

Khó trách Thiên Mã tộc chỉ có thể phát ra mấy tên pháp tướng kỳ tu sĩ tới trước tiếp ứng, mà Cẩm Lý tộc dứt khoát cũng chưa có người đến tiếp ứng, có thể thấy thế cục đã phát triển đến mức mấy vị nghiêm trọng. Hơn nữa Lục Bình xem ra, Thiên Mã tộc có thể xúc động bốn tên pháp tướng trung kỳ tu sĩ tới trước tiếp ứng, sợ rằng còn hướng về phía nguyên nhân cái chết của Mã Thần Hi nhiều hơn chút. Đây cũng là hạn độ lớn nhất của cử chỉ báo thù mà vị Thiên Mã tộc trưởng kia vì con trai của mình có thể làm được rồi.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1594)