← Ch.0862 | Ch.0864 → |
Tam linh cung thanh đáp ứng, Lục Bình hài lòng gật đầu một cái, nói:
- Có chút chuyện cần phải làm một cái, tuy nói phụ thân đã phóng ra tin tức không cần môn phái pháp tướng lão tổ trấn thủ, nhưng Hoàng Ly đảo không thể không có cao thủ trấn giữ. Ba người các ngươi hôm nay cũng là chiến lực mạnh nhất dưới tay của phụ thân rồi. Ba người liên thủ thì cho dù đoán đan điên phong tu sĩ giống như Lôi lão lục cũng có thể đánh một trận. Thời điểm phụ thân không ở trên Hoàng Ly đảo, phải giúp Huyền Hồ sư thúc của các ngươi bảo vệ Hoàng Ly đảo.
Tam linh thần sắc phấn chấn, dù sao vẫn còn là tâm tính của đứa trẻ, Lục Bình nói một phen này không thể nghi ngờ gì là sự công nhận cực lớn đối với ba người bọn chúng, chính là Lục Bích luôn có khí chất người lớn nhất cũng không nhịn được nói:
- Phụ thân cứ yên tâm đi, giao cho chúng con là được!
Lục Bình gật đầu một cái, đem một cái hóa yêu trác còn dư lại giao cho Lục Bích, nói:
- Nếu là lúc có chuyện cần các ngươi phải ra mặt, chớ quên từ trong tay của Hoa Đào cùng Tử Lam phải thu hóa yêu trác về mang lên.
Ra khỏi động phủ, Lục Bình phóng ra một tờ truyền âm phù, đúng lúc đụng phải Hồ Lệ Lệ trở về động phủ.
Lục Bình nói với Hồ Lệ Lệ chuyện mình phải đi làm Đan các chủ khảo, Hồ Lệ Lệ nhíu mày một cái, nói:
- Bản phái tu luyện tư nguyên vốn đều chưởng khống trong tay của pháp tướng lão tổ, trừ một ít thứ sự việc liên quan trọng đại, tuyệt đại đa số tu luyện tư nguyên pháp tướng lão tổ đều có thể đủ tùy ý lấy dùng. Hôm nay bản phái chưởng môn tập quyền, những thứ tu luyện tư nguyên này chính là pháp tướng lão tổ cũng không thể đủ tùy ý chi dùng.
Thấy Lục Bình như có điều suy nghĩ, Hồ Lệ Lệ dứt khoát đem lời nói rõ, nói:
- Đan các lần này sở dĩ muốn huynh làm chủ khảo, trừ huynh đúng thật cũng là người thích hợp ra, ý tứ của Thiên Lô lão tổ làm sao không phải là hy vọng huynh có thể từ chỗ của chưởng môn lão tổ lấy được sự tưởng thưởng tốt hơn!
Lục Bình ngẩn ra một chút, nói:
- Cũng đúng, mấy tên tu sĩ tham gia luyện đan khảo thí lấy được vị trí đầu, môn phái đương nhiên là phải thưởng. Nếu là ta làm chủ khảo, phần thưởng này hiển nhiên không thể quá mức nghèo nàn. Nếu không mặt mũi của Thủy Kiếm Tiên ta đây chằng phải là phải mất sao, như vậy cũng chỉ có thể ở trên người lão sư nghĩ biện pháp, hy vọng lão sư có thể từ môn phái lấy ra một ít dạng bảo vật. Sự tính toán này quả thật là không tệ, khó trách Thiên Lô lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ đều không nguyện làm chủ khảo này. Thiên Lô lão tổ là trưởng bối của lão sư. Thiên Cầm sư thúc lại không biết hướng lão sư cúi đầu, nói như thế, bản phái lần này luyện đan chủ khảo cũng chỉ có thể là ta mới được thôi!
Độn quang lóe lên, Lôi lão lục đã đi tới trước động phủ, thấy Lục Bình cùng Hồ Lệ Lệ hai người nói chuyện, cố ý định trụ thân hình ở xa xa, cao giọng nói:
- Hai vị, ta sắp tới đó, có tiện không?
Hồ Lệ Lệ sắc mặt đỏ lên, hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, ngay sau đó liền đi vào trong động phủ. Lôi lão lục lúc này mới cười ha hả đi tới trước người Lục Bình.
- Lôi huynh, một khoảng thời gian kế tiếp ta có thể phải đi ra ngoài, trên Hoàng Ly đảo không có cao thủ trấn giữ ta vẫn là không yên lòng, khoảng thời gian này làm phiền Lôi huynh trấn giữ Hoàng Ly đảo rồi!
- Ngươi hãy yên tâm!
Lục Bình lúc trước ở Trung Thổ du lịch, mọi chuyện trên Hoàng Ly đảo được một đám hảo hữu trong môn phái chiếu cố không ít.
Chẳng qua là theo thời gian, những hảo hữu này tu vị tăng lên, hiện nay tất cả đều là lực lượng trung gian của môn phái, thường xuyên có nhiệm vụ do môn phái phái phát xuống, mỗi người đều có chuyện của mình đi làm, không thể nào đem toàn bộ tâm lực đều đặt trên Hoàng Ly đảo.
Sau khi Thiên Thuật lão tổ trấn giữ Hoàng Ly đảo, mưu đoạt quyền chưởng khống Hoàng Ly đảo, chư vị hảo hữu mặc dù ngại vì đồng môn sư trưởng không cách nào chính kháng đối mặt, nhưng trong tối cũng có rất nhiều ủng hộ. Nếu không chỉ dựa vào một mình Hồ Lệ Lệ, sợ rằng ngay cả Lục Bình động phủ đều không giữ nổi.
Lục Bình vốn chỉ muốn tìm Trần Luyện luyện chế cũng như đề thăng mấy dạng pháp bảo. Nhưng Trần Luyện đã sớm không có mặt ở trên Hoàng Ly đảo, ngược lại điếm phố của hắn vẫn khai mở như cũ, bên trong ứng đáp là một dung huyết kỳ tu sĩ, nghe nói là đệ tử của Trần Luyện. Đệ tử này chẳng qua là biết được Trần Luyện quay trở về Thiên Linh sơn đã có thời gian mấy năm, rốt cuộc trở về để làm gì, đệ tử này cũng nói không rõ.
Lục Bình nhớ tới trước đó nghe nói Thiên Giang lão tổ bởi vì Thiên Lâm sư bá từ Doanh Thiên đạo tràng cầm về một món bảo vật hư hại, mà đem toàn bộ tinh lực đều đặt trên việc sửa chữa món bảo vật này, ngay cả Luyện khí điện một ứng sự vụ cũng giao phó cho môn hạ đệ tử.
Nếu là Lục Bình đoán không sai, món bảo vật này xem ra chính là linh bảo Khai Sơn Việt của Doanh Thiên phái Phi Thiên lão tổ rồi.
Đây chính là một món linh bảo vượt qua hai lần lôi kiếp, có thể nói là thu hoạch lớn nhất của Chân Linh phái trong Doanh Thiên đạo tràng.
Phải biết, Lục Bình từ chỗ của lão sư có được tin tức, tựa hồ toàn bộ Chân Linh phái trên dưới cũng bất quá chỉ có Thiên Tượng lão tổ nắm giữ trong tay một món nhị kiếp linh bảo, còn là năm đó từ trong tay Thiên Tham lão tổ lưu truyền xuống, là bảo vật trấn phái chân chính của Chân Linh phái.
Còn lại còn có ba món nhất kiếp linh bảo, chia ra nắm giữ trong tay của Thiên Phàm, Thiên Tuyết cùng chưởng môn Thiên Linh lão tổ, ngay cả một vị pháp tướng trung kỳ lão tổ khác là Thiên Khang lão tổ trong tay đều không có linh bảo.
Lần này sau khi lấy được Khai Sơn Việt, mặc dù linh bảo này tự thân bị tổn hại nghiêm trọng, nhưng vẫn là dẫn tới sự coi trọng của mấy vị lão tổ của bản phái. Thiên Tượng lão tổ càng yêu cầu Thiên Giang lão tổ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải sửa chữa cho được linh bảo này.
Dĩ nhiên, bọn họ cũng không biết Lục Bình được Thuần Dương Chi Hồn của Phi Thiên lão tổ, cùng Thuần Dương Chi Hồn so sánh, Khai Sơn Việt này lại rõ ràng còn xa mới theo kịp.
Trần Luyện bị gọi đến Luyện khí điện mấy năm không trở về Hoàng Ly đảo, hiển nhiên cũng bởi vì Khai Sơn Việt này. Hơn nữa Thiên Giang lão tổ chữa trị món bảo vật này đồng thời có thể mang theo Trần Luyện bên người, có thể thấy luyện khí thuật của Trần Luyện tất nhiên cũng đã đăng đường nhập thất, lọt vào pháp nhân của Thiên Giang lão tổ.
Bất đắc dĩ, Lục Bình chỉ đành phải trở về Thiên Linh sơn đi tới Luyện khí điện tìm Trấn Luyện.
Tuy nhiên trong lúc Lục Bình mới vừa từ trong Truyền Tống trận đi ra, lập tức từ chỗ của lão sư biết được một tin tức khiến cho hắn có chút dở khóc dở cười. Khúc Thiên Thành lão tổ tựa hồ có chuyện gì gấp, mang theo môn hạ đệ tử Huyền Dũng chân nhân vội vả đi trở về Trung Thổ rồi!
← Ch. 0862 | Ch. 0864 → |