Vay nóng Homecredit

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0883

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0883: Kim Lân tặng phẩm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Lục Bình bất đắc dĩ, lấy ra năm cái Phong linh hạp, nói:

- Sư thúc tổ, đây là năm món địa cấp trung phẩm linh vật, ngài hãy xem một chút. Đệ tử muốn đổi năm tờ ngũ sắc phá cấm phù.

Thiên Tuyết lão tổ nhìn chằm chằm một đôi ánh mắt ăn thịt người, nói:

- Trên người ngươi rốt cuộc có bao nhiêu địa cấp linh vật?

Lục Bình vội vàng nói:

- Không có, địa cấp trung phẩm là năm món này! Thiên Tuyết lão tổ một bộ biểu lộ tin người có quỷ, nói:

- Năm tờ ngũ sắc phá cấm phù muốn cũng đừng muốn, môn phái theo đạo lý là tuyệt đối sẽ không đem ngũ sắc phá cấm phù giao dịch cho một người, tưởng thưởng cũng không được. Tuy nhiên chỗ của Thiên Linh cùng Thiên Tượng sư huynh đều nói giúp cho người, nhưng lão tổ ta nhiều nhất cũng chỉ có thể cho ngươi ba tờ!

Lục Bình bất đắc dĩ, chỉ đành phải thu hồi hai cái hộp ngọc trên mặt đất, mà Thiên Tuyết lão tổ nhìn động tác của Lục Bình tức giận vải ra ba cái Phong linh hạp. Lục Bình nhìn cũng không nhìn liền đem cái hộp thu vào.

Rồi sau đó Lục Bình lại lấy ra hai cái hộp, cười hì hì nói:

- Sư thúc tổ, đây là hai món địa cấp thượng phẩm linh vật! Hai tờ lục sắc phá cấm phù!

Thiên Tuyết lão tổ bây giờ có chút nổi trận xung động lôi đình, nhưng dù sao cũng là Chân Linh phái đời thứ nhất lão tổ, nhưng lại không bỏ được Lục Bình lấy ra hai món địa cấp thượng phẩm linh vật. Đây chính là hai vị tu sĩ tương lai có thể thành tựu pháp tướng đại diện Chân Linh phái ít nhất có thể bồi dưỡng được, dùng để đổi hai tờ ngũ sắc phá cấm phù cũng không đoạn thua thiệt rồi.

Thiên Tuyết lão tổ lại đem hai cái hộp trang bị lục sắc phá cấm phù ném cho Lục Bình, nói:

- Tiểu tử, ngươi biết mấy thập niên này lão tổ ta chuyên nghiên luyện chế phá cấm phù, đem một ít linh tài trân quý mà bản phái trừ bị dùng thất thất bát bát, tổng cộng mới luyện chế ra mấy tờ ngũ sắc phá cấm phù trở lên sao?

Lục Bình gãi gãi đầu, nói:

- Điều này đương nhiên là bí mật của bản phái, sư thúc tổ chắc là sẽ không nói cùng đệ tử rồi, nhưng mà xem ra tỷ lệ thành công tất nhiên là đạt được cực thấp rồi.

Lục Bình nói xong lại lấy ra hai cái hộp ngọc, lần này hắn đem hộp ngọc khai mở, bên trong là một món thiên cấp hạ phẩm kim chúc tính linh vật Thiên Kim thạch, còn có một món đồng dạng là thiên cấp hạ phẩm, nhưng mà là Mộc chúc tính linh vật Ất Mộc chi căn.

Thiên Tuyết lão tổ nhìn hai món thiên cấp hạ phẩm linh vật trên mặt đất cũng không lấy ra Thất Sắc Phá Cấm phù mà Lục Bình mong đợi nhất, mà là kỳ quái hỏi:

- Ngươi muốn nhiều phá cấm phù như vậy làm cái gì. Chẳng lẽ ngươi thật đúng là phát hiện cái gì không phải di tích cổ tàng sao?

Lục Bình hơi mỉm cười nói:

- Chẳng qua là có chuẩn bị vô hại thôi, vạn nhất để tử tìm động phủ của thượng cổ tu sĩ gì đó, nếu là bởi vì không khai ích cấm chế mà cùng bảo vật thất chi giao tí, đệ tử kia còn không hối hận chết!

Thiên Tuyết lão tổ thấy Lục Bình không muốn nói ra nguyên nhân, cũng không hỏi nhiều cái gì nữa, mà chẳng qua là lấy ra một cái hộp ngọc ném cho Lục Bình, nói:

- Thật muốn là thượng cổ động phủ, đồ vật bên trong cũng chưa chắc chính là một mình người ăn được, coi như ăn được một mình ngươi cũng không dùng được nhiều như vậy, còn dư lại nhớ thông báo môn phái là được!

Lục Bình khiếu khuất nói:

- Sư thúc tổ này coi như xem thường đệ tử, đệ tử những năm gần đây lúc nào ăn quá độc thực chứ?

Thiên Tuyết lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi không ăn một mình, chẳng qua là để cho người ta ăn còn dư lại thôi!

Lục Bình vén cái hộp lên, bên trong một cổ thất quang sắc mang nồng độc nhất thời tăng vọt. Lục Bình vội vàng đem cái hộp lần nữa đóng lại, nói:

- Sư thúc tổ, cho thêm một tờ nha, đệ tử nơi này chính là hai món thiên hạ linh vật!

Thiên Tuyết lão tổ cười lạnh nói:

- Toàn bộ môn phái mới có mấy tờ Thất Sắc Phá Cấm phù, người coi như lấy ra thiên cấp thượng phẩm linh vật, bản lão tổ cũng sẽ không cho ngươi một tờ rồi!

Lục Bình biết được toàn bộ Chân Linh phái trên dưới chỉ có một người Thiên Tuyết lão tố có năng lực luyện chế Thất Sắc Phá Cấm phù. Nếu là lão nhân gia nàng bất tùng khẩu, Thất Sắc Phá Cấm phù này thì chỉ có sau khi bản thân Lục Bình lên cấp pháp tướng kỳ suy nghĩ luyện chế rồi, chỉ là nghĩ muốn những thứ da kia tương đương với đại tu sĩ yêu thú, Lục Bình không khỏi rùng mình một cái.

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

- Sư thúc tổ, lúc Doanh Thiên đạo tràng khai ích, đệ tử đã từng cống hiến một tờ Thất Sắc Phá Cấm phù đây. Hơn nữa chính là bởi vì phá cấm phù này, bản phái có thể trước những môn phái khác chọn lựa một món linh bảo cùng một món pháp bảo luyện đan lô, ngươi xem?

Thiên Tuyết lão tổ khóe miệng không khỏi rút rút ra, quá không thôi lại lấy ra một cái hộp ngọc vỗ đầu che mặt hướng về phía Lục Bình đảo đi, mắng:

- Cút mau, cút mau, đừng để cho lão tổ ta lại nhìn thấy ngươi!

Lục Bình luống cuống tay chân bắt lại hộp ngọc, ngay cả trên đất hai món thiên cấp linh vật cũng không kịp nhớ, xoay người liền chạy ra ngoài phía hành cung.

Thiên Tuyết lão tổ thấy Lục Bình ra khỏi hành cung, lúc này mới tức giận:

- Sư huynh, huynh cứ sao cứ cưng chìu tiểu tử này như vậy, lời mới vừa rồi kia là có ý gì, nhắc nhở chúng ta không được làm hắn lạnh lòng sao?

- Ha ha ha a...

Thanh âm của Thiên Tượng lão tổ đột ngột vang lên trong hành cung, nhưng mà lại không nhìn thấy bản thân Thiên Tượng lão tổ, chỉ nghe thanh âm này tiếp tục nói:

- Hắn ngược lại không có ý tưởng này, tuy nhiên muốn khoe công lao lại là thật, chẳng qua là tính kinh thường lúc ta người trẻ tuổi lúc nào thích quá quy củ trói buộc. Dựa theo quy củ của môn phái bồi dưỡng ra được đệ tử cho tới bây giờ có thể bao lớn tiền đồ? Chân Linh phái muốn quật khởi lớn mạnh, những thứ đệ tử này không theo như quy củ phải làm hết sức bao dung, có cho là lớn sao!

Thiên Tuyết lão tổ cũng chỉ là oán trách một cái, lập tức nói sang chuyện khác, có chút lo lắng nói:

- Đoạn thời gian gần nhất, ma la đối với Hàn Băng đảo thử dò xét công kích càng lúc càng thường xuyên. Huyết ma la cũng bắt đầu không chút kiêng kỵ xuất hiện, xem ra tai ương ma la một khi đại quy mô Bắc Hải bộc phát, Hàn Băng đảo tất nhiên là thủ đương kỳ trùng!

Thanh âm của Thiên Tượng lão tổ sau một lúc lâu, lúc này mới vang lên, nói:

- Cũng coi là trong dự liệu, ma la đối với linh mạch linh quang có trực giác dị hồ tầm thường. Hàn Băng đảo là đại hình linh quang có phẩm chất cao, bất quá bị ma la mơ ước là bình thường. Lần này tai ương ma la nếu là nghiên cứu tốt lắm, khó không phải là một cơ hội của bản phái!

Thiên Tuyết lão tổ sửng sờ một chút, nói:

- Cái gì, sư huynh nói là...

- Chân Linh phái ngày càng lớn mạnh, pháp tướng tu sĩ càng ngày càng nhiều, ngay cả tiểu tử kia cũng bắt đầu vì mình lên cấp pháp tướng kỳ mà trừ bị cực phẩm linh thạch. Hiện nay bản phái trong Hàn Băng đảo phân được chút điểm cực phẩm linh thạch này thì làm gì đủ dùng?

Lục Bình mới vừa ra khỏi hành cung, ở góc tây bắc của hành cùng liền truyền tới một cổ linh khí chấn õ động kịch liệt, sau đó một đạo rung chuyển liên lụy không coi là nhỏ truyền tới. Linh khí bốn phía bắt đầu chậm rãi hội tụ đi về phía nơi đó.

Đây là có người đột phá đoán đan kỳ rồi, hơn nữa nhìn dáng vẻ căn cơ ghim được ngược lại rất tốt, là một hạt mầm non tốt!

Chẳng qua là khí tức này bộc phát ra cũng khiến cho Lục Bình quen thuộc lắm. Lục Bình dùng thần niệm tràn ngập đi. Trận pháp trong mật thất ở chỗ tu sĩ kia bế quan căn bản không cách nào ngăn cản thân niệm của Lục Bình dòm ngó.

Đỗ Phong chân nhân canh giữ bên ngoài mật thất dường như cảm giác được, liếc mắt nhìn phương hướng chỗ Lục Bình. Một đạo kiếm khí mang theo sát khí nồng đặc xa xa vọt tới phương hướng chỗ Lục Bình.

Lục Bình cảm thụ kiếm khí của Đỗ Phong, không khỏi nhíu mày một cái: người này những năm này rốt cuộc giết bao nhiêu người, một thân sát khí cơ hồ sẽ phải ngưng kết thành thực chất, khó trách cái danh hiệu "Vô tình kiếm" ấy đều bị người bỏ không gọi nữa, đổi lại gọi hắn là "Kiếm tu la"!

Bất quá Lục Bình cũng biết đây là tự thân công pháp mà Đỗ Phong tu luyện cùng với yêu cầu của kiếm thuật. Mặc dù hắn âm thầm cảm thán, nhưng cũng không để trong lòng, mà là lần nữa lại đem lực chú ý đặt trên người Vương Kỳ mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ trong mật thất.

Đỗ Phong chân nhân tu luyện một thân sát khí này đối với thần niệm của tu sĩ có sát thương cực lớn. Nguyên vốn thấy có người dòm ngó, Đỗ Phong chỉ là muốn cảnh cáo một phen thôi, dù sao lúc này thần niệm bay tới chỉ có thể đủ là Chân Linh phái tu sĩ nhà mình.

Nhưng điều không ngờ chính là, người đến có thần niệm lại quỷ dị như thế, đối với sát khí của Đỗ Phong chân nhân nhìn mà như không thấy, ngược lại càng thêm hứng thú quan sát kỹ hơn Vương Kỳ lúc này đang ở trong mật thất.

Đỗ Phong chân nhân sắc mặt biến đổi. Tay phải liền nắm thanh phi kiếm, bất quá lập tức hắn giống như hồ phát giác cái gì, thở dài nhẹ nhõm, chẳng những rút tay phải về, ngay cả bản thân phi kiếm đều thu vào trong tâm hạch không gian.

Đang lúc này, một thanh phi kiếm màu vàng mặt ngoài như có hàng loạt cái vảy cá mịn xếp thành, ngang trời bay tới, trước khi Đỗ Phong chân nhân chưa kịp có phản ứng gì, phi kiếm màu vàng đã bay vào trong mật thất nơi Vương Kỳ bế quan.

Đỗ Phong chân nhận thấy kiếm quang màu vàng đột nhập vào trong mật thất, chân mày mặc dù nhíu chặc, nhưng rốt cuộc vẫn không xông vào mật thất theo.

Vương Kỳ mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ, đang trong mật thất đè nén xuống sự vui mừng như điên do tu vi đề thăng mang tới, đang muốn chuẩn bị một cổ tác khí bế quan đem tu vi ổn định cho vững chắc hoàn toàn xuống, thì nghe đến một tiếng kiếm rít truyền tới. Trận pháp dùng để phòng thủ trong mật thất trong nháy mắt bị cắt vỡ tan tành. Một thanh phi kiếm màu vàng đã đi tới trước mắt Vương Kỳ.

Nhìn phi kiếm quen thuộc này, Vương Kỳ dưới thần sắc kích động định đứng dậy, không ngờ phi kiếm này tựa hồ đã sớm lường trước hắn sẽ làm như vậy. Trường kiếm hoành một cái, chém vỗ một cái, sống kiếm đã nện trên vai Vương Kỳ, lần nữa đem hắn đè ngồi xuống đất trở lại.

Kiếm quang quanh quẩn bay vòng, mũi kiếm đâm vào trên hàn băng ngàn năm trước mặt Vương Kỳ, thẳng tiến vào hết nửa thân kiếm. Lúc này Vương Kỳ mới chú ý tới trên kiểm tuệ của thanh phi kiếm còn nhớ một cái ngọc giản màu tím.

Kiếm quang màu vàng này dĩ nhiên là Kim Lân kiếm mà Lục Bình thời gian trước sử dụng dài nhất. Kim Lân kiếm ngưng tụ sáu đạo bảo cấm, chính là đứng đầu thông linh pháp bảo. Chẳng qua là món pháp bảo này thứ nhất phẩm chất đã khó lấy được sẽ tăng lên hơn nữa, thứ hai Kim Lân kiếm là Cẩm Lý nhất tộc bí thuật luyện chế mà thành, không có Cẩm Lý nhất tộc bí thuật bảo cấm truyền thừa, phẩm chất của Kim Lân kiếm coi như cao hơn nữa cũng không cách nào để thăng đạo cấp bậc Dưỡng linh, cho nên lúc này mới cuối cùng bị Lục Bình bính khí. Tuy nhiên món pháp bảo này đối với Vương Kỳ mới vừa mới tiến cấp đoán đan kỳ tu vi như vậy mà nói đã cũng coi là một món trọng bảo rồi.

Nhưng mà Kim Lân kiếm mặc dù quý trọng, nhưng đối với Vương Kỳ mà nói, cái ngọc giản màu tím treo ở phía trên cán kiếm kia mới càng làm hắn nôn nao không kịp chờ đợi.

Lục Bình dừng lại Hàn Băng đảo hơn một tháng, ma la tộc quần lại có hai lần tới tập nhiễu Hàn Băng đảo. Tuy nhiên hai lần này lại cũng không là hướng về phía chỗ khu vực của Chân Linh phái mà đến.

Hai lần tập nhiều thì lần đầu có đối tượng là khu vực chỗ ở của Hải Diễm môn, ma la bị mấy phái tu sĩ liên thủ đánh lui.

Tuy nhiên lần này lực độ tập nhiều hiển nhiên có điều lên cao. Mấy đầu đoán đan hậu kỳ Đại tu la tránh ở một bên đột nhiên đánh ra. Hải Diễm môn cùng mấy phái tu sĩ cũng không có Chân Linh phái tử mẫu khiên dẫn trận, nghe nói dung huyết kỳ tu sĩ bỏ mình không ít, chính là đoán đan kỳ tu sĩ cũng bởi vì cứu viện không kịp, bỏ mình năm sáu người, trong đó còn có một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ.

Lần thứ hai tập nhiều là hơn mười ngày sau, lần này đối tượng là một nhà trong mười hai nhà liên hiệp thế lực.

Mặc dù chuyện trước đã có cảnh giác, tăng cường phòng vệ, không ngờ vẫn không thể ngăn cản. Mấy đầu Đại ma la xông phá hộ đảo đại trận, nhà thế lực này chiếm cứ cùng nhau giết lung tung trên hải đảo.

Đợi đến lúc những nhà thế lực viện thủ khác chạy tới, lực lượng thủ vệ của nhà thế lực này ở Hàn Băng đảo đã hao tổn một phần ba. Những nhà thế lực khác cũng đều có tổn thương.

Các nhà tu sĩ trên Hàn Băng đảo đều cho rằng đây là ma la trả thủ nhằm vào lần trước tập nhiều khu vực của Chân Linh phái trú đóng thất bại. Huyền Linh phái, Thượng Hải tông nhân cơ hội muốn phiến động tâm tình phản đối của mười hai nhà thế lực đối với Chân Linh phái, không ngờ Thiên Huyền lão tổ thẳng gọi Huyền Thần chân nhân từ Thiên Linh sơn tới, ở khu vực mười hai nhà thế lực trú đóng xây dựng xong tử mẫu khiến dẫn trận, đồng thời cũng thuận tiện tiến hành tăng cường đối với Chân Linh phái hộ huyễn trận pháp này.

Như thế, mười hai nhà thế lực chẳng những không có chút tâm tình mâu thuẫn đối với Chân Linh phái, ngược lại đối với Chân Linh phái này giờ cảm ân đái đức.

Lục Bình trước khi rời khỏi Hàn Băng đảo lại bị Thiên Tuyết lão tổ gọi đến trong hành cùng

- Nghe nói người gần đây đang thu thập Lôi Kiếp Chi Thủy, đây là muốn vì ngưng luyện phẩm cấp kim đan làm chuẩn bị rồi đúng không?

Lục Bình không biết Thiên Tuyết lão tổ từ đâu mà có được tin tức, tuy nhiên Lục Bình đối với lần này cũng không phủ nhận, nói thẳng:

- Không sai!

Thiên Tuyết lão tổ hơi có chút hâm mộ nói:

- Thiên cấp thượng phẩm linh vật a, bản phái kể từ sau Thái Tham lão tổ, đã có mấy ngàn năm không có người có thể ngưng luyện cửu phẩm kim đan rồi. Ngươi lần này dung luyện Lôi Kiếp Chi Thủy lại là có thể nói là vật dụng luyện khó nhất trong thiên cấp thượng phẩm linh vật. Ngươi hiện nay nắm chắc bao lớn?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1594)