← Ch.1014 | Ch.1016 → |
Băng cầu trong tay Băng tu la đột nhiên rung lên.
Băng tu la đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, băng điện to lớn ầm ầm băng hủy. Bản mệnh nguyên thần đại trận đã khởi động liền xanh phá hết băng điện Băng tu la khổ tu bố trí. Một tòa trận pháp thật to bị tinh bích màu xanh nhạt bao phủ ầm ầm khởi động, không có thần thức thần niệm của một người có thể dò xét đến tình cảnh trong trận pháp, giống vậy ba đầu ma la đưa ra trong trận pháp cũng mất đi sự liên lạc cùng ngoại giới ma la tộc quân.
- Tụ linh!
Thanh âm trầm thấp từ trong miệng Lục Bình chậm rãi khạc ra.
Một đạo tuyền qua cực lớn lại không hình tạo thành trong trận pháp, dần dần lan tràn trong hư không bốn phía. Diện tích thiên địa linh khí hơn trăm dặm quanh mình bắt đầu hội tụ trong nguyên thần đại trận, ngược lại đều là cuồng phong sóng lớn, thậm chí ở trên trời đều gió nổi mây vần, khơi dậy thiên tượng to lớn.
Động tĩnh của nơi này rất nhanh liền kinh động song phương đang đại chiến trên Vô Danh tiểu đảo. Nhìn phía xa một tòa trận pháp màu xanh da trời đậm thật to kia cùng với thiên tượng đưa tới, đầu Ngọc tu la thấy vậy nhất thời phát giác không ổn. Nó hét giận dữ một tiếng, muốn thoát khỏi sự đeo bám trước mắt đi về phía chỗ trận pháp.
Thiên Khang lão tố trong lòng mặc dù kinh ngạc loại thủ đoạn không thấy Lục Bình thi triển qua, nhưng hắn mang cho người bất ngờ đã đủ nhiều đến chết lặng. Thiên Khang lão tổ thấy Ngọc tu la vừa mãnh liệt công kích về phía mình, vừa cũng đang tần tần lấm lét nhìn về phương hướng Lục Bình cùng ba đầu ma la đại chiến. Ông ta làm sao không biết tâm tư của đối phương, Khai Sơn việt trong tay thi triển cũng tương ứng mấy phần bén nhọn, gắt gao đeo bám cường địch trước mắt, vì Lục Bình trì hoãn thời gian.
Liễu Thiên Linh lúc này đã vững vàng chiếm cứ thượng phong. Liễu Thiên Linh có lôi linh tiên nơi tay sau khi lấy được hoàn chỉnh "Lâm Hải Thính Đào quyết", thực lực của tự thân có tiến bộ trường túc, điều này cũng không chỉ bao gồm tu vi của nàng.
Đầu tu la trước mắt mặc dù cũng một thân Thủy chúc tính thiên phú thần thông, nhưng Liễu Thiên Linh giống vậy có tự thân bản mệnh đại thần thông quanh thân, song phương một phen ác chiến. Mặt khác thì bởi vì chân nguyên của Liễu Thiên Linh du trường hùng hậu mà từ từ chiếm cứ thượng phong.
Lương Thiên Phong cũng nóng lòng giống vậy, mặc dù ông ta mới vừa lên tới liền bị hơn mười đầu Đại ma la vây công, hơn nữa những thứ ma la này vây công tấn công rất có trật tự, phối hợp vô cùng ăn ý với nhau, tạo thành phiền toái rất lớn cho Lương Thiên Phong. Nhưng ông ta dựa vào một đạo bản mệnh đại thần thông dưới Thiên Tượng lão tổ hiệp trợ mới vừa tu luyện thành công, Lương Thiên Phong hóa thân làm một đoàn bạo phong. Mặc dù đạo bản mệnh đại thần thông này chẳng qua là có tính chất phụ trợ, nhưng điều này đã đủ Lương Thiên Phong tứ ngược trong đám ma la vây công, đã trước sau có năm đầu Đại ma la tương đương với đoán đan hậu kỳ bị đè giết.
Ông ta phải nhanh một chút giải quyết sự phiền toái dưới tay, sau đó mới có thể xuất thủ tới tương trợ Liễu Thiên Linh. Một khi chỗ của ông ta có thể khai ích bế tắc, trận chiến này Chân Linh phái đại thắng cũng đã là chuyện bản thượng đỉnh đinh.
Làm Lương Thiên Phong nóng lòng còn có phía dưới Chân Linh phái đệ tử cùng ma la đại quy mô đối chiến. Mặc dù có Ân Huyền Sở, Cơ Huyền Hiên, Diêu Dũng, Đỗ Phong cùng với Thanh Loan yêu và ba thiếu nam thiếu nữ đoán đan hậu kỳ không biết cùng chân kia cứng rắn tay liên tiếp chém chết Đại ma la, nhưng ma la nhất phương dù sao chiếm cứ ưu thế về số lượng, Chân Linh phái nhất phương đã xuất hiện đoán đan kỳ tu sĩ thương vong.
Thiên địa linh khí bốn phía phân trào mà đến khiến cho bản mệnh nguyên thần đại trận càng thêm củng cố, đồng thời cũng đoạn tuyệt sự liên lạc của ba đầu ma la cùng thiên địa linh khí trong trận pháp, khiến cho ba đầu ma la một trận hốt hoảng.
Nhưng Lục Bình bản mệnh đại trận lại há chỉ có thủ đoạn này, giọng trầm thấp của hắn lần nữa vang lên trong trận pháp:
- Định hải!
Phù văn ngừng khắc trên Bạch Ngọc Liên Hoa chỉ muốn bay lượn mà ra. Mười hai viên Nguyên Thần châu bơi lội bốn phía trong trận pháp, ngũ thải hoàng quang cơ hồ lóe lên trong không gian.
Ba đầu ma la đã phát hiện không ổn, toàn lực đứng trong trận pháp trung ương. Ma la phóng tới Lục Bình trôi lơ lửng ở bầu trời của cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa đột nhiên phát hiện thân thể của mỗi người trầm xuống hơi chậm lại, tựu như cùng đi lại trong biển sâu vậy, vừa muốn vượt qua áp lực vô cùng của nước biển, đồng thời còn muốn vượt qua đi tiếp lúc lưu thủy trở ngại chi thể, tốc độ không thể tránh khỏi chậm lại.
Chính là Phong tu la kia một mực lấy tốc độ kiến trường lúc này muốn khuấy lên một đoàn cuồng phong phóng tới Lục Bình, cũng tốt khí lực tổn hao gấp mấy lần.
Huyết ma lấy hắc vụ quanh thân chống lên một học cầu to lớn. Mà một đầu Băng tu la khác là đem băng cầu treo ở đỉnh đầu, bốn phía không gian tựa hồ đều bị phong đống. Băng tu la thăng thi triển bằng độn thuật, không ngờ lại cũng có thể chống đỡ được cùng loại định hải lực này của nguyên thần đại trận.
Lục Bình hừ lạnh một tiếng, trong tay pháp quyết lại biến đổi, một cỗ chân nguyên màu sâm lam nồng đặc trong tâm hoa của Bạch Ngọc Liên Hoa dưới chân giống như một đóa pháo bông vậy từ trong phún ra nổ tung trong trận pháp không gian!
- Kích thần!
Nguyên Thần châu thủy chung bồi hồi ở lằn ranh của trận pháp đột nhiên mất đi tung tích. Ba đầu ma la toàn bộ kinh hãi, Phong tu la hết sức hóa thành cuồng phong tránh né bốn phía, mỗi lần đều cùng một đạo ngũ sắc hào quang xẹt qua chỉ cách có chút xíu. Nhưng thần niệm của nó lại thủy chung không cách nào rõ ràng bắt được quỹ tích của Nguyên Thần châu. Phong mang trong tay gào thét ra phong nhận thủy chung không cách nào ngăn trở Nguyên Thần châu tấn công.
Mà trong trận pháp không gian này, Phong tu la thi triển thiên phú thần thông nguyên vốn tiêu hao quá lớn. Mỗi khi Phong tu la có lúc dừng lại ngắn ngủi, Lục Bình đã có thể thấy Phong tu la một bộ dáng tiêu hao to lớn, thậm chí ngay cả thân mình của nó cũng bắt đầu tản đi hết màu xanh nồng đặc, trở nên có chút trong suốt.
Mà Băng tu la cũng cứng rắn chống đỡ huyền băng cùng Nguyên Thần châu bày ra thật dày quanh thân. Tiếng vang lớn ầm ầm không ngừng vang lên trong trận pháp, huyền băng bị Nguyên Thần châu đụng nát ngay sau đó liền được Băng tu la tu bổ xong lần nữa.
Mà lúc này, đầu huyết ma kia cũng lộ ra nhanh chóng rất nhiều, dưới hắc vụ bao vây, Nguyên Thần châu ở trong đó mấy lần xuyên qua nhưng thủy chung không đánh trúng thân thể của huyết ma. Tựa hồ huyết ma cũng không có trong học vụ, lại giống như thân thể của huyết ma đã hư hóa. Nguyên Thân châu từ trong thân thể của huyết ma xuyên qua nhưng thủy chung không cách nào thương tổn được bản thể.
Ngay tại lúc lúc này, một đạo Thất Thải Lôi Quang lần nữa đánh xuống. Huyết ma rốt cục có phản ứng, hắc vụ nồng đặc dâng trào. Một đạo ngũ sắc hào quang nhân cơ hội đánh tới, một tiếng "phốc", rốt cục mấy loại thực thể. Mà trong học vụ kia cũng rốt cục truyền đến tiếng hét đau của huyết ma.
Lục Bình thấy vậy sắc mặt hơi vui mừng, ngay sau đó hai tay nắm chặt một cái, hai luồng ánh sáng chân nguyên nồng đặc lóe lên trong tay của hắn. Lòng bàn tay của Lục Bình hơi đè xuống phía dưới một cái, miệng quát:
- Trấn nhạc!
← Ch. 1014 | Ch. 1016 → |