Vay nóng Tima

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 1046

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 1046: Tình thế đột biến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Shopee


Nguyên Linh đảo, chẳng lẽ ma la đại quân là đi về phía Nguyên Linh đảo sao?

Tâm tình của mọi người mới vừa bình phục lại căng thẳng lần nữa, nhưng mà cho dù là đi về phía Nguyên Linh đảo mọi người cũng không khẩn trương giống như lúc trước. Dù sao cũng không phải là Tụ Linh đảo bị công kích, mặc dù bọn họ biết đạo lý môi hở răng lạnh giữa Nguyên Linh đảo cùng Tụ Linh đảo.

Quải vân phàm bị Lục Bình thu hồi lần nữa hóa thành một mặt tiểu phiên. Các phái tu sĩ lúc trước tiến vào khu vực Quải vân phàm bao trùm đua nhau nói cám ơn Chân Linh phái, chính là mấy vị pháp tướng tu sĩ cũng đặc biệt nói cám ơn với Thiên Khang lão tổ. Mấy người thuận tiện ở một bên hàn huyên mặt khác còn bàn về những chuyện khác.

Lục Bình mặc dù cũng là pháp tướng tu sĩ, nhưng không có tâm tư cầu tâm đấu giác cùng những tiền bối lão giả này. Hắn bỏ lại Thiên Khang lão tố lập tức rơi đi trên đảo.

Chính vào lúc này, từ phương hướng Huyền Linh thành bay tới mấy trăm đạo độn quang, hiển nhiên là ma la đại quân xuất hiện lúc trước. Trên Tụ Linh đảo phát ra cầu viện phù chiếu gọi nhân yêu lưỡng tộc tu sĩ trong Huyễn Linh thành tới đây.

Ba đạo thân ảnh xuất hiện trên Tụ Linh đảo trước những đạo độn quang kia, mấy vị lão tổ đang hàn huyên nhanh chóng tiến lên làm lễ ra mắt. Thần niệm của Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức uyên thâm như biển trên người của ba người đó, hiển nhiên chính là ba vị pháp tướng đại tu sĩ.

Ba vị lão tổ thấy trên Tụ Linh đảo không bị ma la đánh vào chút nào, dáng vẻ sắc mặt nhất thời trầm xuống, trong đó vị lão giả lông mi trắng tóc đen không vui hỏi:

- Chuyện gì xảy ra, không phải nói ma la đại quân tới Tụ Linh đảo sao?

Kể từ sau khi Ngọc Lâm phái ở Huyễn Linh thành nhân yêu các phái hữu ý vô ý liên thủ bày ra bầy rồi ngầm chịu đòn thiệt thòi, tổn thất bại vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, Toàn Ngọc lão tổ may mắn chạy thoát liền lấy dưỡng thương làm cớ, rất ít tham dự hết thảy sự vật trong Huyễn Linh thành.

Thấy vị đại tu sĩ đó muốn hỏi, Toàn Ngọc lão tổ tránh ở một bên không nói tiếng nào. Đông Hải Vụ Ân tông pháp tướng trung kỳ tu sĩ Bàn Thạch lão tổ đứng hàng thứ hai trong hai mươi lăm nhà môn phái chắp tay cười đáp:

- Không dám giấu giếm Nguyễn Phúc đạo hữu, mới vừa đích xác là có nhóm lớn ma la tới phương hướng của Huyễn Linh thành. Nhưng mà lúc ma la đại quân đó phát khởi đánh vào cũng đột nhiên chuyển sang vòng qua Tụ Linh đảo đi về phương hướng của Nguyên Linh đảo rồi!

- Cái gì, đi Nguyên Linh đảo rồi?

Nguyên Phúc lão tổ lông mi trắng tóc đen kia nhướng mày nói:

- Đúng vậy, nguyên vốn bọn ta cũng cho là sẽ có một cuộc ác chiến, thế nhưng bọn ta cũng không nghĩ trong ma la đại quân lại ẩn giấu một con Thiên Ma, chỉ huy ma la đại quân vòng qua Tụ Linh đảo đi về hướng bắc rồi!

Bàn Thạch lão tổ nói bổ sung. - Thiên Ma sao?

Cái từ này từ trong miệng Bàn Thạch lão tổ nói ra nhất thời châm chọc thần kinh nhạy cảm của ba vị đại tu sĩ:

- Ngươi có xác định đó là Thiên Ma không? Ma la đại quân vây công Huyễn Linh thành mấy tháng, nhưng chưa từng có Thiên Ma xuất hiện!

Nguyên Phúc lão tổ hơi mang chút bất mãn liếc mắt nhìn pháp tướng tu sĩ phía bên phải cướp lời hỏi thăm trước. Chẳng qua là vị đại tu sĩ đó yêu khí mênh mông trên dưới cả người, ông ta căn bản cũng không để ý tới ánh mắt của Nguyễn Phúc lão tổ.

Bàn Thạch lão tổ trầm giọng đáp:

- Tuyệt đối là Thiên Ma, lúc ấy tại chỗ cũng không phải là chỉ có một mình lão phu, đạo hữu có thể hỏi thăm những người khác.

Yêu tộc đại tu sĩ đó gật đầu một cái không nói thêm gì nữa, lúc này một vị đại tu sĩ bên trái Nguyên Phúc lão tổ nói:

- Đã như vậy, chúng ta cũng không cần trì hoãn lần nữa, đi thắng tới Nguyên Linh đạo, chỉ mong ma la đại quân cũng không phải đi về phía Nguyên Linh đảo.

Ba vị đại tu sĩ đảo mắt biến mất không thấy đâu nữa. Mấy trăm đạo độn quang cách xa Tụ Linh đảo mười mấy dặm tựa hồ lấy được tin tức gì, toàn bộ lộn đảo trên trời, phi độn đi về phương bắc.

Mấy trăm đạo độn quang chưa biến mất ở chân trời, tiếng sấm ầm ầm đã truyền đến từ phương bắc. Linh khí ba động mãnh liệt một đường truyền lại đến trên Tụ Linh đảo. Toàn bộ mặt biển chấn kịch liệt, tựa hồ là Nguyên Linh đảo đại chiến khơi dậy biển gầm mãnh liệt một đường ảnh hưởng đến nơi này.

Lục Bình nhìn Thiên Khang lão tổ một chút, nói:

- Sư thúc tổ, đệ tử đi Nguyên Linh đảo xem một chút!

Thiên Khang lão tổ ngớ ngẩn, hiển nhiên biết Lục Bình muốn đi đầu làm gì, vì vậy nói:

- Nơi đó người nhiều lắm tai mắt!

Lục Bình gật đầu một cái, đáp:

- Đệ tử sẽ dè dặt, tất nhiên cẩn thận làm việc!

Lục Bình lần đi Nguyên Linh đảo dĩ nhiên là hướng về phía Trương Hi Di. Lúc này Nguyên Linh đảo tất nhiên lâm vào hỗn chiến, nếu là vào lúc này có một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ không cẩn thận bị quấn vào mất tích trong ma la đại quân, tin tưởng cũng không đưa tới gợn sóng quá lớn.

Dĩ nhiên, lúc này mặc dù các phái lâm vào hỗn chiến, nhưng đúng như Thiên Khang lão tổ nói, nhiều người nhãn tạp, có lẽ ở một góc độ tầm thường thì có một đôi mắt vừa đúng nhìn chăm chăm ngươi. Cho nên Lục Bình cũng không ôm tâm thái tất thành đi chém chết Trương Hi Di, mà là muốn xem tình huống để quyết định.

Lục Bình giữa đường cũng đã thông qua "Man Thiên Quá Hải quyết" biến đổi dung mạo, trên cổ tay lại đeo lên hóa yêu trác, pháp tướng yêu tu Lục Cửu lần nữa xuất hiện trong Huyền Linh ngũ đảo.

Lúc này Huyền Linh thành sớm đã long xà hỗn tạp, trừ Thủy Tinh cung, cửu đại môn phái, hai mươi lăm nhà trung hình môn phái cùng với tam đại yêu tộc bộ lạc ra, còn có mười hai nhà yêu tộc chi nhánh bộ lạc, các loại nhân yêu thế lực cùng với tán tu tán lạc trong Vân Lạc bí cảnh, trong đó không thiếu có pháp tướng kỳ tu sĩ hỗn tạp lần vào, thêm một Lục Cửu một pháp tướng sơ kỳ yêu tu như vậy cũng không dậy lên quá nhiều người chú ý.

Nguyên Linh đảo thời điểm ma la đại quân ngay từ đầu phát động đánh vào liền lọt vào trong hỗn loạn. Trừ mười mấy vị pháp tướng tu sĩ cùng với một phần nhỏ đoán đan chân nhân vẫn có thể trấn định lại, dựa vào hộ đảo đại trận tiến hành đánh trả ra, phần lớn môn phái tu sĩ đều thuộc về trong trạng thái hỗn loạn vô tự. Có môn phái tu sĩ thậm chí trong nháy mắt xuất hiện khuynh hướng hội trôn.

Không phải là nói những tu sĩ này bây giờ cùng một loại, duyên cớ thật sự là do ma la đại quân phô thiên cái địa cho người ta thị giác đánh vào cùng với áp lực trong lòng quá lớn. Hơn nữa trong đám tu sĩ đó ngay từ đầu các phái tu sĩ đã hỗn tạp chung một chỗ. Có một ít người e sợ giữa thiên hạ bất loạn dựa vào với nhau chỉ nói phiến ngữ lớn tiếng hô cùng phối hợp lẫn nhau, làm thế cục của Nguyên Linh đảo phiến động càng thêm hỗn loạn, rồi lại thủy chung không dẫn tới hữu tâm nhân chú ý.

Mắt thấy thế cục của Nguyên Linh đảo muốn mất đi khống chế, ba vị pháp tướng đại tu sĩ cùng với mấy trăm viện binh chạy tới từ Huyễn Linh thành, họ thấy Nguyên Linh đảo lúc này loạn thành cục diện một tổ ong, ba vị đại tu sĩ đột nhiên giận dữ. Bất luận môn phái nào, họ trực tiếp lấy thủ đoạn thiết huyết tru diệt hết hai ba mươi tên đoán đan kỳ tu sĩ dẫn đầu hội trốn, lúc này mới ngăn cản cục diện tiến một bước trở nên ác liệt.

Mặc dù như thế, lúc này Nguyên Linh đảo vẫn thuộc về trạng thái mờ mịt vô tự. Chính là vào lúc này, Lục Bình đã tới Nguyên Linh đảo.

Lúc này sau khi nhóm lớn viện quân đến Huyễn Linh thành, các phái lão tổ rốt cục có thể phân tâm cho gọi môn hạ đệ tử của mỗi người, cố gắng tổ chức cho những đệ tử này đối kháng ma la đại quân đánh vào hộ đảo đại trận, khôi phục trật tự trên đảo.

Tuy nhiên sau khi trải qua hỗn loạn lúc ban đầu, muốn đem những đệ tử này nhất nhất quy long đứng lên cũng không phải là trong thời gian ngắn có thể làm được.

Lục Bình không bơi lội trên Nguyên Linh đảo, Tế Thủy Trường Lưu kiếm bay ra hộ đảo đại trận vừa ngăn trở ma la đại quân đánh vào, vừa phân thần tra xét trong tu sĩ bốn phía, chỉ chốc lát sau rốt cục thấy Đông Vân lão tổ đang lớn tiếng cho gọi môn hạ đệ tử hội tụ.

So sánh với những môn phái khác hỗn loạn, Thương Hải tông đệ tử tựa hồ lộ ra càng thêm tán loạn. Đông Vân lão tổ mặc dù hết sức cho gọi, nhưng cũng chỉ có le que mấy tên môn hạ đệ tử hội tụ đi về phía chỗ của lão ta. Lúc này trật tự của Nguyên Linh đảo đã đang dần dần khôi phục, mà Thương Hải tông hiển nhiên không chút khởi sắc, khó tránh khỏi bị những môn phái tu sĩ khác đi qua miệt thị.

Dù Lục Bình du tẩu một vòng ở Nguyên Linh đảo, nhưng thủy chung không phát hiện ta tung tích của Trương Hi Di. Lục Bình tự tin lúc này mình một thân biến ảo thần thông cộng thêm hóa yêu trác trợ giúp, chính là đại tu sĩ cũng không thể nào nhận ra được thân phận của hắn. Như vậy Trương Hi Di dĩ nhiên không phải bởi vì mình đến mà núp vào, như vậy Trương Hi Di rốt cuộc đi đâu?

Lúc này Nguyên Linh đảo một mảnh hỗn loạn, tin tức xem ra đã sớm truyền khắp Huyễn Linh ngũ đảo. Đông Vân lão tổ căn bản không cách nào tổ chức hữu hiệu môn hạ đệ tử. Trương Hi Di lúc này coi như không ở Nguyên Linh đảo này cũng phải chạy về, vạn vạn không đạo lý đến bây giờ vẫn không xuất hiện.

Viện quân của nhân yêu hai tộc chạy tới Nguyên Linh đảo cuồn cuộn không ngừng, pháp tướng tu sĩ trong nháy mắt đã đạt tới mấy chục thậm chí gần trăm. Số lượng những tu sĩ khác càng thêm không thể đếm xuể, tràng diện mặc dù không hề hỗn loạn nữa cũng biến thành càng ngày càng nhiều thay đối phức tạp. Không phải là giống như Lục Bình đặc biệt chạy tới tìm một người như vậy, nếu không làm gì sẽ có người chú ý tới một vị pháp tướng tu sĩ quỷ dị mất tích.

Lục Bình trực giác trong này tất nhiên ẩn giấu bí ẩn gì, nếu không dưới tình huống phát sinh chuyện lớn như vậy, Trương Hi Di đạo lý vạn vô không xuất hiện.

Trận hỗn chiến ở Nguyên Linh đảo mãi cho đến đêm sau, ma la đại quân chậm rãi lui bước lúc này mới tạm thời tuyên cáo kết thúc. Nguyên vốn các phái tu sĩ tán loạn đua nhau tụ tập bên người pháp tướng lão tổ nhà mình. Lúc này Nguyên Linh đảo thêm hơn gần ngàn tu sĩ, chỗ của các phái chiếm cứ lúc trước đã sớm bị đánh loạn.

Độc hành tu sĩ giống như Lục Bình cũng có thật nhiều, Lục Bình cũng không lo có người sẽ chú ý. Lúc Lục Bình triển chuyên tìm được địa điểm của Thương Hải tông tụ tập, hắn cũng đột nhiên phát hiện Trương Hi Di không ngờ lại ở trong đó.

Lão ta trở về lúc nào?

Lục Bình tự tin lúc trước Nguyên Linh đảo đại chiến một mực chưa từng phát hiện tung tích của Trương Hi Di, vào lúc này lão ta cũng quỷ dị xuất hiện, lão ta đi đâu?

Lục Bình làm bộ như không chuyện gì xảy ra đi ngang qua bên cạnh chỗ của Thương Hải tông tu sĩ tụ tập, chân mày cũng hơi vừa nhíu. Lúc trước Nguyên Linh đảo lâm vào hôn loạn, Đông Vân lão tổ ngay cả môn hạ đệ tử đều triệu tập không đủ, lúc này năm sáu chục tên Thương Hải tông đệ tử cũng đều hội tụ rồi.

Nghĩ tới tin tức trước đó Lục Bình lấy được, sau khi Thương Hải tông lần này vào trú Huyền Linh đảo, số lượng tu sĩ cũng bất quá chính là bốn năm mươi tên. Nói cách khác lúc trước trong sân hỗn chiến ngay cả môn hạ đệ tử đều tụ tập không đủ, Thương Hải tông tu sĩ lúc này không nghĩ lại không tổn thất một người.

Hơn nữa Lục Bình nhìn lại từ xa, đám tu sĩ kia người người thần sắc trấn định, hoàn toàn không có loại hưng phấn cùng kích động như những môn phái khác khi đại chiến đi qua. Hơn nữa so sánh cùng các phái môn hạ đệ tử tạo thành tiên minh khắp nơi đều ồn ào, nếu Thương Hải tông tu sĩ đều tỉnh táo như vậy, thế thì lúc trước vì sao lại như là con ruồi không đầu chứ, ngay cả vị trí của lão tổ mình đều tìm không được?

Trừ phi, bọn họ là cố ý như vậy!

Trong lòng của Lục Bình thoáng qua một ý niệm to gan, cái ý niệm này thậm chí ngay cả chính hắn cũng giật nảy mình.

Hết thảy mọi chuyện Thương Hải tông đều cực kỳ xảo diệu, nếu không phải là có kẻ giống như Lục Bình đặc biệt đến tìm Trương Hi Di để làm phiền toái như vậy, làm gì có thể chú ý tới Thương Hải tông ở trên Nguyên Linh đảo loạn lạn này không ngờ lại lộ ra vẻ quỷ dị như vậy.

Ngày hôm sau trời mới vừa hừng sáng, trên mặt biển ngoài Nguyên Linh đảo trong một tiếng hỗ trầm ngưng xa xa, ma la đại quần lần nữa tiến gần tới Nguyên Linh đảo, một cuộc đại chiến sắp bộc phát lần nữa.

Các phái trên đại cục mặc dù nghe ba vị pháp tướng đại tu sĩ điều khiển, nhưng thủy chung ôm chặt đoàn thể nhỏ môn phái của mỗi người, thủy chung chưa từng tách ra. Ba vị đại tu sĩ cũng không thể làm gì, chỉ có thể chia ra phần nhiệm vụ cho mỗi nhà môn phái, nhưng phải do một nhà môn phái trong đó rút ra điều một phần tu sĩ làm bổ sung, các loại trừ bị, tăng viện đó là nghĩ cũng đừng nghĩ tới, những môn phái này hoàn toàn đều lấy mình làm một cái chính thể hành động.

Thân phận của Lục Bình bây giờ là một vị pháp tướng tu sĩ xuất thân từ tán tu, vì vậy trên Nguyên Linh đảo cũng có quyền tự do hành động lớn hơn. Mà những đoán đan tu sĩ xuất thân tán tu là không có hảo vận như vậy rồi, đã sớm bị ba vị đại tu sĩ thu biên, cũng phân phải xuống các loại nhiệm vụ.

Ngay tại lúc Lục Bình nhìn Thương Hải tông toàn bộ tông phái bắt đầu nổi lên hành động, cũng đột nhiên phát hiện dẫn đội tu sĩ trừ Đông Vân lão tổ ra, Trương Hi Di không ngờ lại không thấy!

Điều này sao có thể?

Lục Bình cau mày. Hắn cả đêm đều âm thầm giám thị chỗ của Thương Hải tông, thủy chung chưa từng phát hiện có người âm thầm rời đi. Lục Bình cực kỳ tự tin đối với thần niệm dò xét của mình, không cho là Trương Hi Di có thể tránh qua cảm ứng của mình mà rời đi. Như vậy Trương Hi Di rốt cuộc biến mất trước mặt mình như thế nào?

Lục Bình thừa dịp ngay trong lúc Thương Hải tông đại đội tu sĩ rời đi âm thầm len vào chỗ chỉ có mấy tên Thương Hải tông đệ tử ở lại giữ. Trong những đệ tử ở lại giữ mặc dù cũng có đoán đan kỳ tồn tại, hơn nữa trong chỗ của Thương Hải tông cũng không thiếu dự cảnh, các loại cấm chế phòng ngự, nhưng trước mặt Lục Bình lại là hoàn toàn không đủ nhìn.

Nơi ở là một chỗ thông thả trên sườn núi, ở phía tây là một vũng nước, hoặc nói đó là một chỗ hồ nhỏ, cánh đồng là một mảnh núi đất đá, cánh bắc là một rừng cây, bên nam là tần hải, chỗ ở trung ương là một chỗ hầm mỏ do Thượng Hải tông phụ trách trấn thủ.

Hầm mỏ đó chính là một trong cửa vào Nguyên Linh đảo linh thạch quáng mạch, hiện nay do Thương Hải tông phụ trách trấn thủ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thương Hải tông đưa chỗ của môn phái vào nơi đây.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1594)