← Ch.1062 | Ch.1064 → |
Đại Bảo vừa nhìn quanh, nhất thời nói:
- Lão đại, ngài xem ngài bây giờ có nhiều cực phẩm linh thạch như vậy, những thứ thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm linh thạch gì đó dĩ nhiên là nhìn không vào mắt, không bằng lấy chúng phân cho bọn mấy người Tam linh, Lục Cầm nhi, Lục Hoa Đào được không?
Lục Bình cười đang muốn gật đầu, đột nhiên ngẩn ra, ngay sau đó như cười như không nhìn về phía Đại Bảo.
Đại Bảo trong lòng biết hỏng rồi, vội vàng cười "hắc hắc" nói:
- Lão đại, ngài đây là dùng ánh mắt gì chứ, sao mà có vẻ hoảng vậy. Tôi nhớ ra rồi, những thứ trung hạ phẩm linh thạch tán bể còn chưa kiểm kê, tôi trở về đi kiểm lại.
Dứt lời, Đại Bảo muốn một đầu đụng vào trong cửa không gian của Hoàng Kim ốc, không ngờ cánh cửa cũng quơ quơ biến mất không thấy đâu nữa. Dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, Đại Bảo một đầu đụng phải vách tường trên mật thất sưng lên một bọc thật là lớn.
- Lão đại, không mang theo như vậy a!
Lục Bình cười "hà hà" nói:
- Đại Bảo được a, lại dám giấu giếm!
- Đâu có?
Đại Bảo kêu lên như bị ủy khuất vậy, nói:
- Hơn một ngàn khối cực phẩm linh thạch đó, tôi một khối cũng không có lấy!
Lục Bình nói:
- Trước đó, ta bảo người đi đạo sắc cực phẩm linh thạch trong linh thạch quáng mạch đi đâu rồi, còn không thành thật, trả hết đây!
Đại Bảo thấy chuyện bại lộ, vội vàng khoát tay, đáp:
- Khoan, khoan, tôi lấy ra, lấy ra!
Đại Bảo một hơi lấy ra hết ba mươi viên cực phẩm linh thạch, nói:
- Đều ở nơi này, đều ở nơi này!
Ba mươi khối cực phẩm linh thạch đặt trong ngày thường đủ Lục Bình vui mừng một phen. Nhưng hôm này, hắn bị một ngàn khối cực phẩm linh thạch đánh vào, ba mươi khối cực phẩm linh thạch dĩ nhiên là sẽ không được hắn để trong mắt.
Lục Bình biết Đại Bảo từ trước đến giờ gian hoạt, vì vậy trừng hai mắt, gạt ra nói:
- Xem ra ta rất cần phải cầm tới trữ vật pháp khí của ngươi tra xét một phen!
- Đừng, đừng!
Đại Bảo nhất thời nóng nảy, lại đi bên ngoài cầm hai mươi viên cực phẩm linh thạch nói:
- Đều ở nơi này, lần này tuyệt đối đều ở nơi này, nếu là còn có giấu giếm, trời đánh ngũ lôi!
Lục Bình hiển nhiên sẽ không tin tưởng Đại Bảo cứ như vậy vừa vặn đào suốt năm mươi khối cực phẩm linh thạch, nhưng mà cho dù có giấu giếm cũng chính là một số không đầu thôi.
Yêu thích linh thạch là thiên tính của Đại Bảo. Bản thân của Đại Bảo lại là người theo đuổi đi theo Lục Bình thời gian lâu nhất, cơ hồ chứng kiến toàn bộ quá trình Lục Bình trưởng thành. Hai người tuy là chủ tớ, thực ra làm huynh đệ, tình cảm thâm hậu sâu nhất. Lục Bình hiển nhiên sẽ không vô cùng hà trách hắn trên chuyện này. Nếu không Lục Bình cũng không vì Đại Bảo một cấp thấp yêu sủng tư chất thấp xuống mà phí sức tâm tư như vậy, đem tu vi một đường để thăng tới đoán đan kỳ như bây giờ.
Lục Bình cân nhắc năm mươi khối cực phẩm linh thạch trong tay, nói:
- Cực phẩm linh thạch còn không phải là ngươi bây giờ có thể sử dụng, có thể khối cất giấu lưu lại mấy khối ngàn vạn lần không nên dùng để tu luyện. Nhất là giống như người vậy, sử dụng cực phẩm linh thạch đơn giản chính là lãng phí, lấy không tốt còn phải tới mức tự bạo, ngay cả ta cũng không thể nào cứu được ngươi!
Đại Bảo không chút quẫn bách bị Lục Bình khám phá lai lịch, mừng rỡ đáp:
- Lão đại hãy yên tâm!
Lục Bình buồn cười lắc đầu một cái, nói:
- Thượng phẩm linh thạch lưu lại một phần, còn lại mấy người các ngươi phân đi!
Trong Hoàng Kim ốc nhất thời truyền tới một trận tiếng hoan hô.
Trận chiến ở Thành Linh đảo này, nhân yêu hai tộc tổn thương thảm trọng, đặc biệt là yêu tộc tam đại bộ lạc, tổn thất càng thêm thảm trọng. Côn ngữ tộc cùng Bích Hải linh xà tộc có một vị pháp tướng đại tu sĩ khoảnh khắc đảo phá bởi vì bị A Tu La vây công mà đả thương bản nguyên, thiếu chút nữa sẽ phải hủy hết tu vị.
Những trận chiến này cũng khiến cho rất nhiều nhân yêu hai tộc tu sĩ bắt đầu dần dần tiệm lộ đầu giác, không ít pháp tướng tu sĩ vốn yên lặng không nghe tên đã đại phóng tia sáng kỳ dị trong trận chiến này. Nhưng nhắc tới xuất sắc nhất của trận chiến, hiển nhiên không phải là tiến vào trong bầy Độc Tu La, nhân yêu hai tộc sáu vị tu sĩ đời thứ ba nổi tiếng nhất ngăn chặn lỗ hổng của trận pháp.
Sáu người này trong quá trình ngăn chặn lỗ hổng của trận pháp triển hiện tu vi, thực lực, trí khôn đều thượng thượng chi tuyển trong tất cả tu sĩ đời thứ ba. Huống chi sáu người này còn liên thủ ngăn chận một con A Tu La đánh vào lỗ hổng của trận pháp, hơn nữa lại tiếp nhận một kích của đầu Thiên ma, điều đó càng thêm làm tất cả nhân yêu hai tộc tu sĩ cũng khó mà tin.
Thời điểm Thiên ma mặc dù tấn công Nguyên Linh đảo cũng đã bị người phát hiện, nhưng không người đã biết diện mục chân thật của đầu Thiên ma đó, chớ đừng nói chi là đã từng có giao thủ cùng đầu Thiên ma đó.
Hơn nữa từ tình huống trước mắt mà xét, toàn bộ ma la đại quân tựa hồ cũng bị đầu Thiên ma đó tiết chế, có thể thấy thực lực, địa vị của đầu Thiên ma đó cao. Mà sáu người Lục Bình không ngờ lại có thể tiếp được một kích của đầu Thiên ma đó, hơn nữa bất luận đầu Thiên ma xuất ra hết toàn lực hay không, nhưng chỉ như vậy, cũng đã đủ cho sáu người bọn họ danh chấn hải ngoại tu luyện giới rồi.
Dĩ nhiên, nếu nói là người được chú ý nhất trong sáu người đó, không thể nghi ngờ chính là hai người. Một người là Thủy Tinh cung tam đệ đệ nhất đích truyền Tần Thế Quân, còn một người khác dĩ nhiên là Lục Thiên Bình tới từ Bắc Hải có danh xưng là Thủy Kiếm Tiên rồi.
Ánh sáng trên người Tần Thế Quân đã đủ chói mắt, nhưng khi hắn lần đầu tiên bạo lộ tu vi mình đã vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, lên cấp pháp tướng trung kỳ, còn đưa tới hiển nhiên đại ba trong Huyền Linh ngũ đảo.
Cho tới nay, tu sĩ đời thứ ba có thể lên cấp pháp tướng kỳ cũng không một ngoại lệ là giáo giáo giả trong đó. Bọn họ có thể được sơ lược nhìn làm một giai tầng đặc thù trong tu sĩ đời thứ ba, hưởng thụ ánh sáng chú ý nhất cùng với môn phái toàn lực bồi dưỡng của tu luyện giới.
Song khi thời điểm pháp tướng trung kỳ tu sĩ xuất hiện trong tu sĩ đời thứ ba, như vậy ý nghĩa tu sĩ đời thứ ba lập tức sẽ phải nghênh tới một thời kỳ phân hóa mới. Pháp tướng tu sĩ đời thứ ba đã không thể dùng tới khái quát tinh anh trong tu sĩ đời thứ ba, chân chính khiến cho người ta xem trọng là những người sắp hoặc là có tài lực lên cấp pháp tướng trung kỳ tu sĩ.
Tần Thế Quân đột phá vẫn đại diện địa vị siêu cấp cự vô phách không thể lay động của Thủy Tinh cung ở hải ngoại tu luyện giới, nhưng cũng mang cho mọi người lo lắng nhiều hơn. Nếu Thủy Tinh cung đệ nhất đích truyền có thể lên cấp pháp tướng trung kỳ, như vậy đều là cự hình môn phái Trung Thổ ngũ đại thánh địa, đích truyền tu sĩ bọn họ có người cũng bắt đầu hoặc là đã vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp hay không đây?
Đối với Lục Bình mà nói, bất kể trước đó hắn đã có đủ thực lực lấy được sự nhận đồng của tinh anh tu sĩ đời thứ ba ở tu luyện giới, nhưng bối cảnh xuất thân của hắn cũng đã chú tựu hắn vô luận làm ra sự tích giống nhau gì cùng tinh anh tu sĩ đời thứ ba, đều phải lấy được than thở càng nhiều hơn so với những tinh anh tu sĩ đời thứ ba của môn phái khác.
Đây cũng là điều bất đắc dĩ của Lục Bình, cũng là điều bất đắc dĩ của Chân Linh phái, thậm chí là điều bất đắc dĩ của toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới!
Huống chi Lục Bình biểu hiện ra thực lực trong quá trình đánh một trận cùng năm người ngăn ngừa cửa vào của lối đi làm sao chỉ dùng một lần tươi đẹp có thể tới hình dung!
Một vị pháp tướng tu sĩ vô luận hắn có bao nhiêu là bài tẩy hậu thủ, nhưng không nghi ngờ chút nào là, lá bài tẩy lớn nhất của hắn chính là pháp tướng mà mình ngưng tụ, hậu thủ mạnh nhất chính là thời điểm khi hắn cho gọi ra pháp tướng.
Nhưng đánh một trận ở lỗ hổng của lối đi, linh bảo, thần thông, pháp tướng, thủ đoạn của Khổng Thiên Quân cùng Diễm Linh Cữu toàn bộ vẫn rơi vào một kết quả trọng thương hộc máu; Sở Hải Khiếu cùng Vũ Văn Phi Tường khá hơn một chút, nhưng mỗi người đã hiển lộ pháp tướng. Trong đó Sở Hải Khiếu là bởi vì có sự trợ giúp của Lục Bình lúc này mới tránh khỏi kết quả bị thương, chỉ có Tần Thế Quân cùng Lục Bình tới cuối cùng đều không từng hiển lộ pháp tướng của mỗi người.
Điều này ý vị như thế nào?
Cho dù là Thiên ma xuất thủ, đều không thể bức ra thực lực toàn bộ của hai người!
Tần Thế Quân cũng đã đành, dù sao hắn cũng là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, nhưng Lục Thiên Bình lại coi là cái gì. Chẳng lẽ lấy hắn pháp tướng sơ kỳ tu vi vẫn có thể sánh vai cùng Thủy Tinh cung đệ nhất đích truyền lên cấp pháp tướng trung kỳ hay sao?
Khi Lục Bình từ trong phòng tu luyện đi ra đã là sau một tháng, trong một tháng đó, ma la đại quân lần nữa phát động mấy lần đại chiến, song phương có thương vong. Mà lần này, Sở dĩ Lục Bình xuất quan, là bởi vì Sở Hải Khiếu tự mình đến bái phỏng.
← Ch. 1062 | Ch. 1064 → |