Vay nóng Tinvay

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 1110

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 1110: Nguyên Khí Triều Tịch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Không chờ hắn nói, mấy người khác đã đua nhau lui vào trong ngũ quang sắc mang tiêu thất không thấy đâu nữa. Người nọ thấy vậy cũng ẩn vào hướng nguyên khí ba động sinh ra trước đó.

Ở một nơi khác trong Ngũ Hành Chi Địa, Khổng Tước Ngũ Nữ lần nữa bị người vây công. Cô Ưng Doanh Lệ bị người dẫn dụ đi. Nhưng mà lần này Khổng Tước Ngũ Nữ tựa hồ sớm đã có chuẩn bị, và Ngũ Hành Chi Địa tựa hồ có sự gia tăng rất lớn đối với thực lực khi năm nữ liên thủ. Những kẻ vây công mặc dù đối với thủ đoạn phối hợp của năm nữ vô cùng rành rẽ, nhưng lần này không thể khắc chế Ngũ Hành trận của năm nữ, ngược lại còn bị năm nữ bắt đầu đè ép mà đánh.

Tu sĩ áo xanh che mặt vẫn như cũ trong bọn, bất quá lúc này ánh mắt âm trầm như nước. Trong phút chốc, tu sĩ này đột nhiên xuất thủ gia nhập vòng vây công đối với Khổng Tước Ngũ Nữ, khiến cho việc vây đánh năm nữ xem ra hiệu quả cải thiện đi rất nhiều.

Nhưng vừa lúc này, Dương Hoa Quân cầm đầu năm nữ đột nhiên nói:

- Khổng Tước linh, ra!

Tiếng nói vừa dứt, đỉnh đầu Dương Hoa Quân đầu tiên xuất hiện một cái linh vũ màu vàng, theo sát sau đó, trong tay bốn nữ khác cũng nhiều hơn một cái linh vũ bất đồng sắc thái. Những linh vũ này dài chừng ba thước, sắc thái diễm lệ.

Sát na năm chiếc linh vũ hiện ra trong tay năm nữ, nguyên bản Ngũ Hành chân nguyên đem khí tức năm nữ liên kết làm một thể nhất thời hòa vào Ngũ Hành Nguyên Khí ở bốn phía, lấy năm nữ làm trung tâm, tựa hồ những thiên địa nguyên khí đều mặc cho năm nữ sử dụng vậy. Ngũ Hành Nguyên Khí cuồn cuộn giống như triều tịch hướng năm nữ cùng với năm cá linh vũ bất đồng sắc thái trong tay. Khí thế của năm nữ nhất thời tăng vọt.

Tu sĩ áo xanh che mặt nhìn về phía linh vũ vô căn ấy với ánh mắt thoáng qua một đạo thần sắc kinh ngạc cùng với tham lam, nhưng trong miệng lại không do dự chút nào, hét lớn một tiếng:

- Lui!

Mọi người có chút không hiểu, nhưng dễ dàng nhìn thấy tu sĩ che mặt trước hết lui vào trong ngũ quang sắc mang, những người còn cũng không thể không rút đi. Có hai người lui hơi chậm, liền thấy năm nữ đem linh vũ cầm trong tay nhất tề hướng về phía trước rạch một cái, một cổ ngũ sắc quang mang tảo nhanh qua, hai người tức thì bị quang mang bao phủ vào bên trong. Đợi đến khi quang mang tản đi hết, hai người này đã biến mất không thấy đâu nữa.

Thấy những người này thối lui, Dương Hoa Quản thở phào nhẹ nhõm, tùy tiện nói:

- Chúng ta đi!

Dương Như Quân muốn nói điều gì, lại bị Dương Lệ Quân bên cạnh kéo ống tay áo, cuối cùng vẫn không nói ra, theo sau lưng Dương Hoa Quân cùng với Dương Uyển Quân rời đi.

Sau khi Khổng Tước Ngũ Nữ rời đi không lâu, mấy vị tu sĩ lúc trước thiếu chút nữa đem Lục Bình bao vây phá vỡ ngũ quang sắc mang, xuất hiện tại chỗ Khổng Tước Ngũ Nữ rời đi, kết quả lần nữa vô công.

- Gặp quỷ!

Tu sĩ trước đó cất tiếng mắng.

- Kinh Lôi huynh, các vị tới chậm rồi!

Một giọng nói truyền tới, tu sĩ áo xanh lúc trước rời đi lần nữa đi rồi vòng trở lại, nhìn thấy nhóm tu sĩ này, liền trầm giọng nói.

Tu sĩ kia "À" một tiếng, đáp:

- Nói như vậy năm con Khổng Tước kia đích xác là ở chỗ này?

Tu sĩ áo xanh hừ lạnh một tiếng, nói:

- Nếu không phải Kinh Lôi huynh tới trễ, hợp lực bọn ta, nói không chừng sớm đã đem năm con Khổng Tước này bắt lại!

Tu sĩ kia sắc mặt cũng trầm xuống, hỏi:

- Mộc huynh đây là đang chất vấn tại hạ sao?

Tu sĩ áo xanh hừ lạnh một tiếng, cũng không nói nữa, những ý tứ rất rõ ràng.

Hai người đều không nói, những tu sĩ khác cũng đều không nói một lời. Chính vào lúc này, tu sĩ kia giải thích:

- Trước đó chúng ta cũng phát hiện Ngũ Hành Nguyên Khí kịch liệt ba động, đợi đến lúc chạy tới thì nơi đó đã không có người!

Tu sĩ áo xanh chợt hiểu ra, bảo:

- Điệu hổ ly sơn?

Tu sĩ chần chờ một chút, lắc lắc đầu đáp:

- Nói cũng không chắc, trừ con Cô Ưng kia, không phát hiện Khổng Tước Ngũ Nữ có những ngoại viện nào khác.

Tu sĩ áo xanh nói:

- Hôm đó năm con Khổng Tước này tựa hồ đi cùng Bắc Hải Lục Thiên Bình, Tử Dương Cung Tô Cẩm, ừ, mấy người chung một chỗ đồng thời đến Ngũ Hành Chi Địa, có phải là mấy người này đang giở trò hay không?

Tu sĩ lắc đầu, đáp:

- Mấy người ấy đều bình thủy tương phùng, lần này năm con Khổng Tước tự mình đi ra ngoài, người ngoài cũng không biết. Khổng Tước Vương Tộc sau khi phát hiện mặc dù sai phái cao thủ tiến vào Nam Hải tìm kiếm, nhưng cũng đều bị người của chúng ta dẫn lệch đi rồi.

Tu sĩ áo xanh gật đầu một cái, tựa hồ công nhận lời tu sĩ nói, nhưng nhớ ra cái gì đó vậy, tiếp lời:

- Mới vừa rồi thấy Văn Uyên tông sư, có phải là...

Tu sĩ áo xanh cũng không đem lời nói ra hết, tựa hồ đoán định người trước mắt có thể nghe hiểu vậy.

Quả nhiên, tu sĩ kia lắc đầu đáp

- Không thể nào, đường huynh của ta từ Đông Hải trở về một thân một mình, Văn tiên sinh cũng không đi theo. Nghe đường huynh lúc ấy nói Văn tiên sinh khi đó đã tới Nam Hải, tựa hồ là muốn đi Không Minh Hải, lần này kéo tới Ngũ Hành Chi Địa xem ra cũng là nhân cơ hội thích hợp mà thôi, không thể nào là do đường huynh thụ ý.

Tu sĩ áo xanh hơi mỉm cười nói:

- Nghe nói đường huynh của người hiện giờ ở Bình Nguyên Tu Luyện Giới kết hợp cùng Thiên Huyền tông tu sĩ cùng chống đỡ ma la đánh vào từ biển, đã tạo nên danh tiếng thật lớn, lập được thiên đại công lao. Tu luyện giới hiện nay nhắc tới hắn, không ai không nói một tiếng hay. So sánh ra, Kinh Lôi huynh còn kém một bậc a.

Tu sĩ kia cười lạnh nói:

- Mộc huynh ngươi cũng đừng có kích ta, đường huynh nguyên bản là đệ nhất cao thủ trong đệ tử đời thứ ba của gia tộc, chính là nhân vật sánh vai cùng các ngươi. Những Mộc huynh ngươi hôm nay cũng bất quá là cũng như tại hạ vậy, làm một ít chuyện giấu đầu lòi đuôi.

Trong mắt tu sĩ áo xanh lộ ra một tia tức giận, nhưng trong giới tu sĩ việc châm chích nhau cũng là thường, hai người xem ra không ai nhưng ai mà thôi.

Chính vào lúc này, có một người từ trong ngũ quang sắc mang vòng vo đi ra, nói:

-Được rồi hai vị, các vị nếu như vậy nữa, ngũ sắc Khổng Tước linh còn có thể tìm được hay sao? Ngũ Hành Linh Quang Phiến xem ra lại càng không bao giờ có thể rồi!

Hai người đột nhiên quay đầu lại, tu sĩ áo xanh hỏi:

- Diệp huynh, có phải là phát hiện ra dấu vết gì hay không?

Tu sĩ họ Diệp mới vừa xuất hiện đáp:

- Hay là trước hết Kinh Lôi huynh hãy nói cái loại ba động lúc nãy đi. Bất quá so sánh cùng trước đó, động tĩnh lại nhỏ đi rất nhiều, nhìn dáng dấp cũng không giống như là điệu hổ ly sơn, mà giống như là đang thí nghiệm cái gì đó. Bất quá người này vô cùng cẩn thận, đợi đến lúc bọn ta chạy tới, hắn đã lại lần nữa rời đi rồi!

Tu sĩ áo xanh trầm ngâm chốc lát, nói:

- Xem ra là có người giống như đang thí nghiệm bảo vật gì đó, dường như không phải là cố ý tương trợ năm con Khổng Tước kia.

- Bảo vật?

Tu sĩ họ Diệp nói:

- Chẳng lẽ cũng là một loại bảo vật giống như Vô Hình Linh Quang Phiến?

Rồi tu sĩ họ Diệp lắc đầu cười nói:

- Làm sao có thể, tộc Khổng Tước có Ngũ Hành linh vũ nhưng cũng không phải là dễ dàng lấy được như vậy, huống chi ba động này liên lụy đến phạm vi kém xa Ngũ Hành linh vũ.

Tu sĩ họ Diệp lại nói:

- Như vậy nên làm gì bây giờ, không để ý người này nữa sao?

Tu sĩ áo xanh suy nghĩ một chút, rốt cục gật đầu nói:

- Không cần tìm kiếm người này, nhưng phải một hai huynh đệ theo dõi kỹ y, nếu là Ngũ Hành linh vũ tới tay, bọn ta còn có thời gian thì sẽ đi gặp thử người này. Ngoài ra còn có con Cô Ưng kia, trước hết không được giết chết. Bất kể là như thế nào, Khổng Tước Vương Tộc cùng người của tộc Cô Ưng không ngờ lại đi lại với nhau, chuyện này tại Tu Luyện Giới quả là một thứ mới mẻ, nhân cơ hội này cũng cần phải hiểu rõ luôn.

Sau khi Lục Bình đổi một nơi khác, lần nữa đem Không Gian Môn Hộ mở ra liên thông với Tam Linh Ngũ Hành Diệp, bất quá do bài học kinh nghiệm lúc trước, lần này hắn chẳng qua là chậm rãi khai mở một cửa động lớn chừng quả đấm.

Dù vậy, ở sát na Tam Linh Ngũ Hành Diệp cùng quang mang của Ngũ Hành Quy Tàng tiếp xúc nhau, vẫn còn dẫn tới Ngũ Hành Nguyên Khí bốn phía chấn động rung chuyển. Dưới sự bất đắc dĩ, Lục Bình chỉ đành phải tiếp tục rời đi, tìm kiếm những địa điểm khác.

Tam Linh Ngũ Hành Diệp sau khi hấp thu năm loại thiên cấp hạ phẩm Ngũ Hành linh vật, Lục Bình một mục không tìm đủ được thiên cấp trung phẩm Ngũ Hành linh vật nữa, dẫn đến hiện nay Tam Linh Ngũ Hành Diệp mặc dù mọc ra cái lá thứ bảy, nhưng nhìn qua tổng thể tựa hồ như nó lộ ra vẻ uể oải không có chút phấn chấn.

Thế nhưng Lục Bình sau hai lần khai mở Hoàng Kim Ốc, khiến cho Ngũ Hành Nguyên Khí ở bốn phía tràn vào, mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng hắn có thể phát giác được lúc này Tam Linh Ngũ Hành Diệp sinh cơ rõ ràng đã gia tăng. Tam Linh Ngũ Hành Diệp nguyên bản uể oải nhìn lại cũng "phấn chấn tinh thần" lên không ít.

Thật vất vả lắm mới tìm được một chỗ diện tích hơn mười trượng không có khí tức của những người khác, Lục Bình lại lần nữa khai mở Không Gian Môn Hộ của Hoàng Kim Ốc, nhưng mà lần hắn lần nữa rút nhỏ kích cỡ Không Gian Môn Hộ.

Mặc dù như thế, ở sát na Tam Linh Ngũ Hành Diệp cùng Ngũ Hành Nguyên Khí tiếp xúc nhau, vẫn dẫn tới Ngũ Hành Nguyên Khí quanh thân hơn mười trượng kịch liệt rung chuyển, giống như một loại Nguyên Khí Triều Tịch nhanh chóng ngưng tụ vào cửa động.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1594)