← Ch.1118 | Ch.1120 → |
Bị một vị đại tu sĩ dòm ngó hiển nhiên không phải là điều làm người ta kiêu ngạo, ít nhất bây giờ không phải!
Mặc dù Lục Bình đã lẫn tránh khá nhanh, thế nhưng vị Khổng Tước tộc đại tu sĩ ấy hiển nhiên không muốn Lục Bình dễ dàng tẩu thoát như vậy. Một đạo ánh sáng màu xanh nhất cử phá vỡ ngũ hành hà quang tràn ngập, đuổi sát theo sau lưng.
Lục Bình trong lúc vội vàng liếc mắt nhìn sau lưng, thấy vị đại tu sĩ cũng không đuổi theo, nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá thấy thanh quang bám rát theo như ảnh tùy hình như vậy, Lục Bình cảm thấy tốt nhất là hãy chờ vị đại tu sĩ kia đi xa rồi hãy tiến hành xử lý.
- Hắc, Lục huynh, huynh đây là...
Tô Cẩm đột nhiên từ trong ngũ hành hà quang vọt ra, nhìn thấy Lục Bình bị một đạo ánh sáng màu xanh đuổi theo đến nổi phải lên trời xuống đất, trường kiếm trong tay chấn động muốn tiến lên giúp một tay.
Lục Bình vội vàng nói:
- Tô huynh hãy dừng tay, tạm thời dừng tay!
Diệp Tri Thu hiện đang hối hận muốn chết. Trên thực tế hắn lúc này đang bị tử vong uy hiếp, bất quá nhìn vẻ thảm hại chạy thục mạng giờ phút này, hiển nhiên hắn mặc dù hối hận, nhưng vạn vạn không đến mức muốn chết.
Ở sau lưng hắn, một vị Khổng Tước vương tộc đại tu sĩ đang ung dung tự tin đuổi theo như đi dạo. Nếu không phải Diệp Tri Thu lúc này đã có pháp tướng trung kỳ tu vi, lại có hà quang trong Ngũ hành quy tàng ngăn trở, chỉ sợ hắn hiện tại sớm đã bị vị đại tu sĩ này đuổi kịp.
Kể từ lần trước Diệp Tri Thu cướp từ trên người Dương Thục Quân được thổ chức tính bản mệnh linh vũ, hắn phát giác Mộc Trường Sinh cùng với Vũ Văn Kinh Lôi có ý để phòng đối với hắn. Bất quá Diệp Tri Thu không quan tâm, vẫn cùng hai người này liên thủ sưu tầm tung tích của Khổng tước ngũ nữ.
Mà Dương thị tỷ muội sau khi Dương Thục Quân mất đi bản mệnh linh vũ, tạo thành ngũ hành trận pháp tuy vẫn có thể vận chuyển, nhưng sau khi tăng thêm nhược điểm từ Dương Thục Quân, đã thường xuyên tính xuất hiện cục diện ngũ hành phát sinh tan rã, cơ hồ mỗi một lần đều dẫn động Nguyên khí Triều tịch.
Cũng may trong tay Dương Hoa Quân cũng có một món linh bảo phỏng chế theo Càn Khôn Tửu đỉnh có thể dùng để điều chỉnh ngũ hành nguyên khí, có cùng một loại công hiệu với Linh Lung Tửu đỉnh, mỗi một lần đều có thể bảo vệ an toàn cho tỷ muội năm người thoát thân từ trong Nguyên khí Triều tịch.
Có lẽ là bởi vì năm tỷ muội này nóng lòng để thăng tu vi, hay hoặc giả là đang tu luyện một thứ bí thuật gì của tộc Khổng Tước vậy, nên mặc dù mỗi một lần đều gây ra động tĩnh lớn như vậy, những năm tỷ muội vẫn kiên trì không ngưng, rốt cục ở một lần ngũ hành trận tan rã bị Diệp Tri Thu ba người dẫn theo mấy tên trợ thủ chặn lại bao vây.
Nhưng mà năm tỷ muội này hiển nhiên đều không phải là người yếu, sau khi tạo thành ngũ hành trận pháp thậm chí có thể thi triển ra vô thượng thần thông xếp hàng thứ hai tu luyện giới là "Đại ngũ hành thần quang thuật", cho dù là Dương Thục Quân mất đi bản mệnh linh vũ, thậm chí Mộc Trường Sinh vốn có nghiên cứu rất sâu về ngũ hành trận này, thế mà mọi người liên thủ muốn bắt giữ năm tỷ muội cũng không dễ dàng.
Dĩ nhiên, còn có một nguyên nhân chủ yếu khác chính là ba người này cùng với mấy vị tu sĩ thủ hạ đều không nguyện thi triển toàn lực, để tránh bại lộ thân phận hoặc là tông môn sau lưng nhà mình, có thể mang đến phiền toái vô cùng vô tận.
Cho nên lần tiễu trừ này cuối cùng đã để cho năm tỷ muội bỏ chạy mất dạng. Những nguyên khí triều tịch lần thứ hai lập tức phủ xuống, mọi người sớm có chuẩn bị lập tức xác định phạm vi, lần nữa đem năm tỷ muội chận lại, nhưng lúc này cơn ác mộng đột nhiên phủ xuống.
Ba vị Khổng Tước vương tộc đại tu sĩ đột nhiên xuất hiện, ngoại trừ Mộc Trường Sinh, Vũ Văn Kinh Lôi cùng với Diệp Tri Thu ba người ra, những người khác đều bị ba vị đại tu sĩ xuất thủ chém chết.
- Trong lớp tu sĩ đời thứ ba của Lăng Vân Cốc, một trong bảy đạo hồng quang chanh quang Diệp Tri Thu, ngươi thật là to gan, bộ cho là lão phu không biết thân phận của ngươi sao?
Diệp Tri Thu nghe vậy trong lòng trầm xuống, nhưng độn quang dưới chân cũng nhanh hơn ba phần.
- Giao ra Bản mệnh linh vũ, lão phu tha cho ngươi khỏichết!
Lằn ranh của Ngũ hành Quy tàng đã gần trong gang tấc, Diệp Tri Thu mừng rỡ. Ngũ hành Quy tàng đang sắp sữa ẩn đi hình tích, chính là lúc bên ngoài đạo tràng có sương mù ngũ sắc nồng đậm nhất. Huống chi bên trong mê vụ có ẩn giấu Ma La Đại Quân, mặc dù nguy hiểm, lại chính là cơ hội tốt cho Diệp Tri Thu thoát khỏi người sau lưng. Chỉ cần không bị người này bắt lại, như vậy Khổng Tước vương tộc tự nhiên không thể chứng minh mình đã từng tham dự chuyện này. Lăng Vân Cốc cũng không bị bắt bí, ngược lại sẽ còn thiết pháp tiếp ứng và bảo vệ mình.
Khổng Tước vương tộc đại tu sĩ sau lưng y hiển nhiên cũng ý thức được tình huống bên trong ngũ hành mê vụ, sợ rằng so với trong vô hình đạo tràng còn tệ hại hơn, vì vậy dưới chân cũng không khỏi tăng nhanh tốc độ, lại thấy Diệp Tri Thu phía trước đột nhiên lấy ra một tờ phù, vỗ lên trên người một cái, hào quang nhoáng lên, ngũ hành nguyên khí quanh người Diệp Trị Thu đột nhiên bị ngăn cách, rồi thấy hắn đưa tay ra trước rạch một cái, một đạo Không gian môn hộ nhất thời thành hình. Diệp Trị Thu một cước bước vào trong Không gian môn hộ, khi xuất hiện lần nữa thì đã ở bên trong ngũ hành mê vụ bên ngoài Đạo tràng rồi.
- Chà, lại dám ở trong vô hình đạo tràng thi triển không gian thần thông, đây là một tấm bùa gì, không ngờ lại để cho tên tiểu tử này chạy thoát rồi!
Đại tu sĩ đi tới chỗ lúc trước Diệp Trị Thu đứng, hiệu lực của tấm bùa đột nhiên mất hết, ngũ hành hà quang bị chèn ép nhất thời chảy trở về, tuy không tạo thành Nguyên khí Triều tịch, nhưng cũng rung chuyển cực kỳ mãnh liệt, nhưng lại thấy đại tu sĩ ấy chẳng qua là tùy ý giơ giơ ống tay áo, cổ nguyên khí rung chuyển này tức thì biến đi trở thành vô hình.
- Mộc hành Củ Tử của Ngũ Hành tông, quả thật danh bất hư truyền!
Mộc Trường Sinh sau khi lui ra một khoảng cách, thấy hai vị lão tổ khác cùng với Dương thị năm nữ đều không đuổi theo, bèn không chạy trốn nữa, mà là quay người lại đường biến của ngũ hành đạo tràng lúc đại tu sĩ đuổi theo mình một đường đại chiến đến đây, thành công hội hợp cùng một con Bá quy.
Dọc theo đường đánh này, Mộc Trường Sinh mặc dù nhất mực ở thế hạ phong, nhưng thủy chung đều không bị áp chế hoàn toàn. Điều này làm cho Khổng Tước tộc đại tu sĩ đuổi giết Mộc Trường Sinh không khỏi phát ra tiếng than thở.
- Vãn bối cũng không biết tiền bối nói tới ai, nghe qua tựa hồ tiền bối xem vãn bối thành một vị tu sĩ ghê gớm nào đó.
Mộc Trường Sinh đứng ở trên lưng của Bá quy, hướng chỗ sâu của sương mù ngũ sắc mà đi, chuyển thân đứng ở bên cạnh lằn ranh của đám mê vụ này, nói với đại tu sĩ đuổi theo hắn như thế.
Đại tu sĩ đối với lời phủ nhận của Mộc Trường Sinh cũng không có gì bất ngờ, chỉ cười cười, nhưng không tiếp tục đuổi theo vào trong sương mù ngũ sắc nữa.
- Hạng huynh, xem ra lời đồn đãi quả nhiên không phải là sai, cho dù là đại tu sĩ vào lúc đạo tràng đóng đi, cũng không dám độc thân tiến vào bên trong ngũ hành mê vụ.
Mộc Trường Sinh hướng về Bá quy phía dưới chân mà nói.
Ở một chỗ khác nơi lằn ranh của đạo tràng, vị đại tu sĩ lúc trước cùng đối chiến với Vũ Văn Kinh Lôi đứng ở nơi đó, nghe bên trong ngũ hành mê vụ thay nhau vang lên tiếng ma la rú dài, không khỏi nhíu mày một cái, lẩm bẩm:
- Xem ra đường trở về cũng không dễ dàng gì, cũng may năm đứa nhỏ cũng coi là có chút bản lãnh, mời được một con Bá quy, như vậy dù có đối mặt ma la do ngũ hành đạo tràng biến mất mà hoàn toàn điên cuồng, muốn xông ra ngoài cũng đơn giản hơn rất nhiều.
Chính vào lúc này, vị đại tu sĩ này "Di" lên một tiếng, chuyển thân nhìn về một hướng khác của đạo tràng, nói:
- Cái này quả cũng thú vị, không ngờ lần này trong quy tàng cũng tới không ít hậu bối có tiềm lực, pháp tướng sơ kỳ tu vị mà sẽ có thể phá được Như Ảnh Tùy Hình kiếm của lão phu!
Dứt lời, cũng không để ý tới hướng đó nữa, mà là chọn một hướng khác bỏ đi.
← Ch. 1118 | Ch. 1120 → |