Vay nóng Tima

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 1189

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 1189: Cửu Cung Cửu Loan
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Shopee


Sắc mặt của Vũ Văn Kinh Lôi nhất thời tối sầm lại, cho dù là Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo phía sau hắn trong lúc nhất thời trên mặt cũng khó nhìn. Bọn họ nguyên vốn là người có thân phận cao quý, trong ngày thường vừa báo tên hiệu nhà mình, đã nghe a dua nịnh hót. Cho dù là người có thân phận tương đương thường thường cũng phải cấp ba phần mặt mỏng, lúc nào bị không nể mặt chế ngạo bực này chứ?

Chẳng qua là họ nhìn trong độn quang hiển nhiên không dưới bảy tám người, trong đó mấy đạo khí thế đều không thua bọn họ, dĩ nhiên cũng đều là nhân vật có địa vị trong Cửu Huyền Lâu. Hơn nữa khí thế hung hăng vọt tới bọn họ như vậy, rất có một lời không hợp lại ý đồ động thủ. Ba người Vũ Văn Kinh Lôi cùng Dương Hoa Quân, Doanh Ngạo trong lúc nhất thời cũng không thể không tạm lánh phong mang.

Mấy đạo độn quang từ bên người gào thét mà qua, bên trong độn quang truyền tới thanh âm đắc ý của nữ tử trước đó.

Đồng thời trong lúc mơ hồ còn có một đoạn đối thoại truyền đến, nói:

- Cửu Loan sư tỷ, Vũ Văn Kinh Lôi là một trong công tử đời thứ ba của Vũ Văn Thế Gia. Hai người bên cạnh tựa hồ thân phận cũng không phải tầm thường, dường như là người của Khổng Tước nhất tộc và Cô Ưng nhất tộc, chúng ta như vậy...

- Người có chút can đảm có được hay không? Khổng Tước Cô Ưng thì thế nào, chúng ta là Cửu Huyền Lâu môn hạ, thân phận địa vị lúc nào yếu đi so với bọn họ chứ? Lần này truy kích ba tên tạp chủng đó quan trọng hơn, vừa rồi bọn chúng thả pháo ba tên khốn nát, bản tiểu thư không tìm bọn họ tính sổ đã để mặt mũi cho thế lực phía sau bọn họ rồi, nếu không ai chống đỡ đường đều đừng trách cô nãi nãi không nể tình!

- Phải, phải, sư tỷ nói đúng...

Chẳng biết tại sao, mấy người này đối thoại cũng vẫn chưa tận lực che đậy thanh âm. Độn quang mặc dù nhanh, nhưng đám ba người Vũ Văn Kinh Lôi cùng Dương Hoa Quân cũng đều không phải là hạng người dễ dàng bắt nạt, làm sao lại nghe không được đối thoại của bọn họ.

Trên mặt của Vũ Văn Kinh Lôi hiện lên một đạo sắc mặt giận dữ, nhưng mà rất nhanh sau đó liền che giấu. Nhưng trái lại sắc mặt của Dương Hoa Quân cùng Doanh Ngạo một bên tái xanh, hiển nhiên cảm thấy phẫn nộ không gì sánh được đối với sự kiêu ngạo của cô gái trước đó.

Trên mặt của Vũ Văn Kinh Lôi mang một nụ cười khổ, nói:

- Cũng do tại hạ lỗ mãng, liên lụy hai vị chịu nhục. Nhưng mà tại hạ vừa mới nghĩ tới, cô gái đó tựa hồ thân phận đặc thù, cũng khó trách nàng ta lớn lối như thế.

Dương Hoa Quản trầm giọng hỏi:

- Vũ Văn đạo hữu, cô gái đó rốt cuộc là thân phận như thế nào?

Vũ Văn Kinh Lôi mặt mang một tia lúng túng, nhưng vẫn mở miệng đáp:

- Cô gái đó không là người khác, chính thị Chu Cửu Loan trấn thủ Cửu Cung lâu của Cửu Huyền Lâu hiện nay.

Trên mặt Dương Hoa Quân không thấy thần sắc chút nào, chính là gằn từng chữ một:

- Chu Cửu Loan, hắc hắc, khá lắm Chu Cửu Loan!

Vũ Văn Kinh Lôi cười khổ nói:

- Mặc dù Chu Cửu Loan chỉ là trấn thủ Cửu Cung của Cửu Huyền Lâu, hơn nữa còn vừa nhận được vị trí này, nhưng người sau lưng nàng cũng không đơn giản. Tuy rằng thân phận của trưởng công chúa cao quý, nhưng tốt hơn là chỉ tùy tiện tìm nàng ta phiền toái.

Doanh Ngạo hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ha, thì ra bất quá là Trung Thổ thánh địa ăn chơi trác táng, song không biết người phía sau người này là ai, xin Vũ Văn huynh cho Doanh mỗ biết được không?

Vũ Văn Kinh Lôi nhìn qua cũng không biết như thế nào cho phải, chỉ phải thấp giọng đáp:

- Cô nãi nãi của người này chính là Cửu Huyền Lâu Nhị đại đệ tử Chu Bát Tả lão tổ, trong toàn bộ nhân tộc tu luyện giới tu sĩ đời thứ hai cơ hồ là vị thứ hai bước vào cảnh giới Thuần Dương.

Cửu Huyền Lâu Thuần Dương tu sĩ Chu Bát Tả mặc dù là Nhị đại đệ tử, nhưng cháu gái Chu Cửu Loan của bà ta cũng là đệ tử đời thứ ba, người được Chu Bát Tả lão tổ sủng ái nhất.

Lệ khí trong hai mắt của Doanh Ngạo nhất thời tiều thất phân nửa. Doanh Ngạo xem ra, cho dù là vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ nào đứng phía sau cô gái này, chỉ sợ không chỉ một vị, Doanh Ngạo hắn một thân ngông nghênh cũng không sợ. Chẳng qua là hắn không ngờ đứng phía sau cô gái này lại chính là một vị Thuần Dương Lão Tổ, Doanh Ngạo hắn hiển nhiên cũng không đi lấy trứng chọi đá.

Dương Hoa Quân cười nhạt:

- Vị Thuần Dương thứ hai trong tu sĩ đời thứ hai sao?

Khổng Tước Vương Tộc nhị đại Thuần Dương đều đã có hai vị, toàn bộ nhân tộc tu sĩ đời thứ hai mới chỉ xuất hiện hai người Thuần Dương. Khổng Tước Vương Tộc trưởng công chúa đương nhiên có tư cách cười nhạt.

Vũ Văn Kinh Lôi thời điểm đó không thể không quay về nhân tộc giương mắt, nói:

- Nhân yêu hai tộc tu sĩ đời thứ hai nhiều ít vẫn có chút khác nhau, yêu tộc từ trước đến nay thọ mệnh lâu một chút nếu so với nhân tộc. Nếu là tiến độ tương đồng cùng đại tu sĩ, yêu tộc tu sĩ lúc tu luyện thời gian thường thường dài hơn nhiều nhất là hai trăm năm so với nhân tộc, ngắn thì ba năm mười năm, nhưng số lượng Thuần Dương lão tổ của nhân yêu hai tộc lại đều chênh lệch không bao nhiêu. Điều này cũng là nguyên nhân mà nhân yêu hai tộc giằng co không nhân nhượng, người này cũng không làm gì được người kia.

Mặc dù nói như thế, nhưng trên thực tế nhân tộc từng đời một tu sĩ thủy chung phải nhanh hơn một ít so với nhân tộc. Như vậy song phương vẫn có thể giữ nguyên sự cân bằng đại thể, không vượt ngoài chuyện nhân tộc tu sĩ có thời gian tu luyện ngắn một chút, Thuần Dương tu sĩ thay đổi nhanh một chút; mà thời gian yêu tộc tu luyện tương đối lâu hơn một chút, thọ mệnh của Thuần Dương lão tổ cũng lâu một chút, nhưng cuối cùng, trên thực tế nhân tộc về mặt số lượng vẫn phải hơn yêu tộc một ít. Đây cũng vì nguyên nhân vì sao địa giới giàu có nhất của tu luyện giới đều bị nhân tộc tu sĩ chiếm lĩnh.

Đám ba người Thanh Hồ một đường phi độn đi tới bầu trời Thanh Minh Giang, lập tức chuẩn bị dọc theo Thanh Minh Giang hướng về hạ du đi tìm Lục Bình. Nhưng mà lúc này, Cửu Huyền Lâu truy binh ngay phụ cận, mà Thanh Minh Giang ở vùng trung du này là rộng rãi nhất. Trong lúc nhất thời ba người cũng không cách nào đem toàn bộ mặt sông nhét vào bên trong thần niệm, chỉ phải tận lực phi độn đi về hạ du, nỗ lực vùng thoát khỏi đám tu sĩ của Cửu Huyền Lâu.

Chẳng qua là lúc này ở phụ cận của Thanh Minh Giang đều là chỗ đất mênh mông vô bờ bằng phẳng, không có chút vật gì che chắn, ba người có thể làm cho người phía sau đuổi không kịp, nhưng cũng không cách nào đưa bọn họ vùng thoát khỏi.

Thanh Hổ sớm đã không kềm chế được, thấp giọng nói:

- Trốn không thoát rồi, cứ quay người cùng bọn họ giết một cách sảng khoái. Chúng ta trốn xuống dưới như vậy, nếu trốn không thoát, một thân chân nguyên sẽ tiên tốt nhất thất bát bát.

Tu sĩ sinh ra đời cùng thánh địa hợp lại tiêu hao, thánh địa tu sĩ đó dựa vào các loại linh đan diệu dược hồi phục chân nguyên đeo trên người cuối cùng có thể làm người hao tổn chân nguyên khô kiệt không một chút sức phản kháng.

Chỉ là quay người tranh tài một hồi thì sẽ ra sao? Trong số tu sĩ của Cửu Huyền Lâu truy kích phía sau, đủ tư cách trở thành cửu đại đích truyền chỉ có ba vị, ba người này Thanh Hổ căn bản không phải đối thủ.

- Thanh Hồ dư nghiệt, lúc này đây các ngươi còn muốn trốn ở đâu? Còn có người của Tử Dương Cung và Ngự Thú Linh tông đến đây cứu người sao?

Thanh âm bén nhọn của Chu Cửu Loan phía sau truyền đến rất xa, trong giọng nói thật đắc ý.

- Mẹ kiếp, đại tỷ, lão tam các ngươi đi trước đi. Lão Tử giữ chân bọn họ trước!

Thanh Hổ rít gào một tiếng, quay người muốn lướt đi về phía Cửu Huyền Lâu chúng tu đuổi theo sau. Trong lòng của Thanh Hổ hiểu rõ trốn xuống dưới như vậy không phải là biện pháp, chỉ có có người bất cứ giá nào ngăn lại mọi người phía sau, có thể mới có một đường sinh cơ.

Ngay vào lúc hắn xoay người, Thanh Hồ nắm lấy bờ vai của hắn, nói:

- An tâm một chút chớ nóng, sự tình hoặc có chuyển cơ!

Thanh Hổ nghe vậy sửng sốt, đó là Thanh Lang bên cạnh nhìn về phía Thanh Hồ ánh mắt cũng nổi lên vài phần vẻ mong được.

- Các ngươi nhìn sương mù chung quanh kia xem!

Sương mù sao?

Thanh Hồ cùng Thanh Lang nhìn lại chung quanh, lúc này mới phát hiện quanh thân quả thực có sương. Chẳng qua là sương mù đó mỏng đến cơ hồ không có, dường như cũng chỉ thoáng nồng đậm một chút so với hơi nước trên bầu trời sông lớn mà thôi.

Song khi ba người lại phi độn đến khoảng cách vài dặm, trong lòng Thanh Lang đầu tiên vui vẻ, bởi vì sương mù đúng thật là đang dần dần trở nên đặc hơn. Song quá trình biến hóa này tiến hành từ từ, trước đó nàng cùng với Thanh Hổ ai cũng không phát giác.

Đúng lúc này, độn quang của Cửu Huyền Lâu chúng tu đột nhiên tăng nhanh sau lưng ba người, thoáng cái kéo gần đến khoảng cách mười mấy dặm với mọi người.

Thanh Lang biến sắc, Cửu Huyền Lâu chúng ta lúc này hiển nhiên cũng đã phát hiện không thích hợp, bọn họ đang sử dụng bí thuật gia tốc rồi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1594)