← Ch.1416 | Ch.1418 → |
Sau khi Tiêu Bạch Vũ rời đi, Lục Bình tĩnh tọa suốt một ngày một đêm trong tình thất mà Thiên Huyền tông an bài cho hắn bên trong Thiên Huyền thành.
Tiêu Bạch Vũ bàn với Lục Bình hết thảy tổ chức của bọn họ, đồng thời cũng ý nghĩa Lục Bình cuối cùng đồng ý gia nhập trong đó.
Thứ dã tâm này thật kỳ diệu, khi hắn nghe được từ trong miệng người khác, cuối cùng cảm thấy bất khả tư nghị, khó có thể tin, đầm rồng hang hổ. Song khi mình quyết định tự mình tham dự trong đó, sau khi bị người đốt hết mầm móng trong lòng, khi đó mới phát hiện thì ra hết thảy đây đều cám dỗ như vậy, tiền cảnh quang minh như vậy, tương lai tốt đẹp như vậy.
Người có một dã tâm là không úy kỵ khiêu chiến, ngược lại, mỗi một lần khiêu chiến phủ xuống đều sẽ kích thích dã tâm của hắn. Thậm chí khi dã tâm của hắn khá lớn, hắn còn sẽ chủ động đi nghênh đón khiêu chiến, thậm chí chủ động đi tìm khiêu chiến.
Tiêu Bạch Vũ thổ lộ một ít mưu đồ chi tiết mặc dù thoạt nhìn cực kỳ điên cuồng, thế nhưng Lục Bình lại không thừa nhận cũng không được những ý nghĩ này đều có đầy đủ lý do chống đỡ, cũng không phải không có lý do thành công.
Mà một khi mưu đồ thành công, đối với chút người tham dự cùng với thế lực phía sau bọn họ mà nói, đều là một cuộc thiên đại kỳ ngộ, cũng không phải Lục Bình không động tâm.
Sau một ngày một đêm, khi Lục Bình giương mắt, ánh mắt sáng rực khiến cho khí chất cả người hắn biến đổi. Thần thái trù trừ mãn chí thiên nhiên dẫn một loại khí chất làm người ta tin tưởng, sùng bái thậm chí khuất phục.
Nếu như phải đi con đường này, thì bắt đầu từ việc khiêu chiến quyền uy của Thủy Tinh cung ở hải ngoại tu luyện giới vậy!
Đi ra khỏi tỉnh thất, Hạ Hầu Vô Thương đang ở bên ngoài chờ nhìn Lục Bình mà cả người liền sửng sốt.
Lục Bình cười nói:
- Hạ Hầu huynh, nhìn chằm chằm tại hạ như vậy khiến cho Lục mỗ không chịu nổi nha!
Hạ Hầu Vô Thương thấy buồn cười, nói:
- Lục huynh cả người tựa hồ bất đồng với trước kia.
- Sao?
Lục Bình hỏi:
- Có gì bất đồng?
Hạ Hầu Vô Thương lắc đầu một cái, đáp:
- Nói không được, tựa hồ một ít chỗ cực kỳ giống Thất Phiến sư bá tổ, nhưng hoàn toàn nói không được.
Lục Bình cười không ra tiếng, hỏi:
- Bảo thuyền của bổn phái đến rồi phải không?
Hạ Hầu Vô Thương đáp:
- Đúng vậy, trước đây bổn phái thiết lập những trạm do thám bí mật ở hải ngoại nhận được quý phái Khương Thiên Lâm lão tổ đưa tin, bảo thuyền đã lái ra khỏi Phong Bạo Dương, gặp phải một cuộc chiến với một nhóm ma la đại quân. Sau khi họ đánh lui ma la đại quân, bảo thuyền hôm nay dừng lại bên ngoài cửa vào Phong Bạo Dương.
Tinh thần của Lục Bình chấn động cả lên, hỏi:
- Nói như vậy có thể bắt đầu sao?
Hạ Hầu Vô Thương gật đầu một cái, đáp:
- Việc này không nên chậm trễ. Ma la đại quân sau khi bị chặn lại ở cửa vào của Phong Bạo Dương rất có thể lập tức tiến hành phản pháo. Đông Liêu sư thúc tổ đã triệu tập ba ngàn Vũ Lăng ngư đạo binh đại trận đi trước đánh ra ở cửa Ngọc Lan hà, bổn phái trên dưới cũng đã chuẩn bị kỹ càng sau đó lên đường.
Tốc độ của Thiên Huyền tông đã đủ nhanh chóng, tuy nhiên phải kém xa nếu so với Lục Bình. Mặc dù Đông Liêu lão tổ giá ngự ba ngàn Vũ Lăng ngư đạo binh tốc độ trong nước biển đã đủ nhanh, nhưng ở trăm dặm cửa ra lại gặp phải ma la. Mặc dù chẳng qua là cổ ma la nhỏ chảy vọt, không đợi lật lên bọt sóng gì liền bị ba ngàn đạo binh đại trận nghiền ép mà qua. Sau đó đạo binh đại trận gặp gỡ ma la càng ngày càng nhiều, tốc độ đẩy tới không thể tránh khỏi chậm lại.
Lục Bình tuy rằng vội vã đi ngang qua hải vực đến Phong Bạo Dương phụ cận hội hợp bảo thuyền, nhưng sau khi đi đường tắt bầu trời của đạo binh đại trận còn cố ý cùng Đông Liêu lão tổ chào hỏi quan sát chân chính uy lực của Vũ Lăng ngư đạo binh đại trận.
Dưới thần niệm của Lục Bình bao phủ có thể phát hiện, dưới Đông Liêu lão tố giá ngự, ba ngàn Vũ Lăng ngư đạo binh chia ra làm mười bầy cá. Mỗi bầy cá ba trăm con cá Vũ Lăng tạo thành một đạo binh đại trận nhỏ.
Mười bầy cá xếp ngang ra, mỗi một bầy cá cách nhau ước chừng mười dặm. Mười bầy cá có thể bao trùm phạm vi trăm dặm, nếu gặp phải nhóm ma la nhỏ, từng bầy cá đủ đối phó.
Nếu đụng phải bầy ma la lớn một chút, trái phải lập tức sẽ có bầy cá chạy tới tiếp ứng. Trừ phi gặp gỡ chủ lực của ma la đại quân, nếu không ba ngàn Vũ Lăng ngư đạo binh hoàn toàn có thể tung hoành ngang dọc trên mặt biển.
Thiên Huyền tông phụ cận hải vực Phong Bạo Dương vừa hay ở đông bắc hải vực, đạo binh đại trận từ cửa Ngọc Lan hà sau khi xuất phát đi chính là một đường quẹo từ tây nam đến đông bắc. Rồi sau đó Thiên Huyền tống tu sĩ lên đường dọc theo con đường do đạo binh đại trận khai mở một đường bủa vây và chỉ để lại một phần nhỏ tu sĩ kéo tới phía bắc giảo sát ma la. Phần lớn Thiên Huyền tông tu sĩ cũng một đường hướng nam, bắt đầu đem ma la đại quân tự ngược trên mặt biển xua đuổi về phía nam.
Mấu chốt để toàn bộ quá trình này hoàn thành là ở Chân Linh phái bảo thuyền có thể bảo vệ cửa vào Phong Bạo Dương. Nếu không thể bảo vệ cửa vào Phong Bạo Dương, một khi ma la đại quân trên biển gặp phải Thiên Huyền tông xua đuổi, thì có thể có tương đương một phần cố gắng lui vào tránh né trong Phong Bạo Dương. Nếu như vậy, mưu kế của bốn đại tông môn bố cục tỉ mỉ sẽ giảm bớt nhiều.
Sau khi biết được chân chính uy lực của Vũ Lăng ngư đạo binh đại trận, Lục Bình lướt qua đạo binh đại trận trước một bước chạy tới cửa vào Phong Bạo Dương. Trên thực tế lúc này không chỉ Lục Bình, Thiên Huyền tông phần lớn cao cấp tu sĩ pháp tướng kỳ trở lên đều đã vượt qua phòng tuyến do tu sĩ bình thường bày ra, trước một bước tiến vào đến hải vực chỗ sâu tìm kiếm ma la cao cấp tiến hành đuổi đi.
Trong lúc đó, Lục Bình cũng từng gặp phải một ít ma la ngăn trở. Nhưng đối với Lục Bình lúc này mà nói, chính là A Tu La xuất hiện cũng chưa chắc có thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hắn.
Tuy nhiên phàm sau khi Lục Bình gặp phải ma la cao cấp, hắn thường thường đều triển lộ thực lực làm nó kinh sợ thối lui, sau đó làm ra dáng vẻ đuổi giết đuổi chúng về hướng nam là chuyện dễ dàng. Những thứ ma la cao cấp đều là chủ lực để bốn đại tông môn dùng để tính toán Thủy Tinh cung, lúc này không được hao tổn.
Nhưng sau khi vượt qua đạo binh đại trận xâm nhập hải vực hơn trăm dặm, quanh người Lục Bình lập lòe lên một đoàn kim quang, sau đó cả người hóa thành một vùng lưu thủy dung nhập vào biển rộng biến mất không thấy đâu nữa.
Hóa thủy thần thông của Lục Bình hiện giờ tu luyện với hỏa hầu đã cực cao, ẩn trốn trong nước biển chính là Thủy Tu La cũng rất khó phát hiện tung tích của hắn. Chẳng qua trong nước nếu muốn phi độn cực nhanh, như vậy nhất định phải mượn bản thể hóa thủy thần phù của linh bảo Lưỡng Đoạn.
Từ Trung Thổ đại lục đạo Phong Bạo Dương có chừng ba ngàn dặm hải vực, sau khi Lục Bình thi triển hóa thủy thần thông không bao lâu đã đạt tới Phong Bạo Dương phụ cận hải vực.
Linh khí chấn động kịch liệt khiến cho Lục Bình không thể không giải trừ độn quang dâng lên từ trong nước biển. Sau đó hắn thấy mấy dặm bên ngoài ước chừng mấy ngàn ma la đại quân có hai con A Tu La, bảy tám con Ngọc Ma La cùng với hơn mười con Huyết Ma La mang động đoàn đoàn vây quanh bảo thuyền, rồi sau đó trước nối theo sau phát khởi xung phong Chân Linh phái bảo thuyền.
Mà ở chỗ xa mười mấy trượng sau bảo thuyền, không gian lối vào của Phong Bạo Dương tiến hành một cuộc đại chiến đưa tới chấn động kịch liệt giống như một mảnh mặt hồ bị thổi nhíu tạo nên từng vòng chấn động vậy.
Thế công của ma la đại quân mặc dù mãnh liệt, nhưng đối mặt bảo thuyền cũng thủy chung chưa từng tiến triển chút nào, ngược lại bị các loại thần thông pháp thuật kích phát trên bảo thuyền tạo thành thương vong lớn.
Nhưng đối mặt ma la đại quân chiếm cứ tuyệt đối ưu thế lại có hai con A Tu La trấn giữ, Chân Linh phái mặc dù có thể mượn bảo thuyền cố thủ, nhưng nếu muốn đánh lui một cỗ ma la đại quân này cũng không thể. Mà bảo thuyền lúc này vì bảo vệ cửa vào Phong Bạo Dương sau lưng cũng không cách nào di động, chỉ có thể chính diện cứng rắn đối đầu ma la đại quân.
Mà dưới ma la không sợ chết tấn công như vậy, bảo thuyền mặc dù có thủ hộ đại trận, nhưng vẫn không thể tránh khỏi xuất hiện thương vong. Đặc biệt khi hai con A Tu La xuất thủ, thường thường đều sẽ núp trong bầy ma la tiến công, làm tu sĩ trên đảo thuyền rất khó phát giác. Sau đó nó đột nhiên xuất thủ đánh xuyên bảo thuyền thủ hộ trận pháp, ngay trong lúc trận pháp hộ tráo chưa di hợp, lại sẽ có Ngọc Ma La hoặc là Huyết Ma La phối hợp cực kỳ ăn ý nhân cơ hội sát thương Chân Linh phái tu sĩ trên bảo thuyền.
Khi Lục Bình nhìn thấy hai con A Tu La xuất hiện có chút bất ngờ. Lục Bình chạy tới đủ nhanh chóng, nhưng vạn vạn không ngờ trong thời gian ngắn như vậy, ma la đại quân ở Thiên Huyền tông hải vực có thể ngưng tụ lại một cỗ lực lượng phản pháo mạnh mẽ như vậy.
Đây là trùng hợp hay trong đó có cổ quái gì ngoài ý liệu?
Lục Bình bất chấp suy nghĩ nhiều, lúc này tình cảnh của Chân Linh Linh phái mặc dù trong thời gian ngắn hoàn toàn có thể cố thủ, những thời gian dài nhất định không ổn rất lớn.
Lục Bình lấy hóa thủy thần thông ẩn giấu tự thân trong nước biển nhanh chóng đến gần chiến đoàn. Đợi đến thời điểm khoảng cách đại chiến chỉ còn lại hơn trăm trượng, một con trong hai con A Tu La tựa hồ đột nhiên phát hiện cái gì đó, bất ngờ quay đầu lại nhìn trên mặt biển.
Ngay lúc đó, Lục Bình đột nhiên nổi lên từ trong nước biển. Chân Linh Chi Kiếm trong tay nhất thời hóa thành sáu con giao long phóng tới trong ma la đại quân trăm trượng bên ngoài.
Lục Bình vừa lên tay chính là Khai Thiên Kiếm Thuật Chiến tự quyết sắc bén nhất đang chưởng khống trước mắt. Sáu con kiếm quang giao long đánh bất ngờ cũng không phải hai con A Tu La, mà là từ bất đồng phương hướng vọt tới sáu con Ngọc Ma La trong ma la đại quân.
Lần này cũng có chút ngoài ý liệu của hai con A Tu La!
Thực lực của Lục Bình hôm nay thi triển ra Khai Thiên Kiếm Thuật không giống tầm thường. Sáu con giao long vòng qua hai con A Tu La trực tiếp đi về phía Ngọc Ma La nhất thời đưa tới một mảnh hỗn loạn bên trong ma la đại quân.
Hai con A Tu La vội vàng xuất thủ chặn lại, chỉ kịp đánh nát hai con giao long kiếm quang, đối với bốn con giao long kiếm quang còn dư lại cũng không thể ra sức nữa.
Một con Ngọc Tu La bị kiếm quang để mắt tới đưa tay quanh người tùy tiện mò nổi lên hai con đại tu la ném tới kiếm quang giao long. Sau đó nó bị kiếm quang nuốt phải ngay cả mảnh vụn đều không còn dư lại, nhưng mà con Ngọc Tu La cũng nhận cơ hội tránh thoát Khai Thiên Kiếm Thuật tập sát.
Tuy nhiên còn dư lại ba con Ngọc Ma La không có vận may như vậy. Hai con Ngọc Ma tại chỗ bị kiếm quang giao long giảo sát. Một con còn dư lại may mắn còn sống, nhưng Bạn Sinh Linh Bảo trên người nó cùng với một cái chân lại bị kiếm quang giao long nhai tan tành.
Chân Linh phái tu sĩ hiển nhiên đã thấy Lục Bình kiếm thuật thần thông. Thời điểm Lục Bình một kiếm chém chết hai con Ngọc Ma, bị thương nặng một con Ngọc Tu La, mọi người trên bảo thuyền nhất thời phát ra một tiếng hoan hô rung trời.
Nhưng trong lúc Lục Bình mới vừa hóa giải áp lực của bảo thuyền, một con A Tu La đã sống giận dữ đánh tới phía Lục Bình.
← Ch. 1416 | Ch. 1418 → |