← Ch.1417 | Ch.1419 → |
Mới một con thôi sao? Vừa đúng bắt người tới khảo nghiệm một phen tu vi của mình rốt cuộc đến tình cảnh nào!
Lục Bình đối mặt A Tu La nhào tới mình không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Chân Linh Chi Kiếm chấn động cả lên. Chín con kiếm quang chớp mắt bay ra trường kiếm liền ở giữa không trung ngưng tụ thiên địa linh khí tạo thành chín con kiếm quang giao long giương nanh múa vuốt. Chín con giao long này đều chiếm phương vị, trong lúc mơ hồ tạo thành một đạo lưới lớn trùm tới trên đầu A Tu La đang vọt tới.
A Tu La bởi vì có Bạn Sinh Linh Bảo cơ hồ tương đương với Thuần Dương linh bảo, khiến cho thực lực chân chính của A Tu La thường thường nằm giữa pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cùng với Thuần Dương tu sĩ.
Trước đó Lục Bình ở thời điểm pháp tướng trung kỳ, có thể dưới tình huống một chọi một chém chết một con A Tu La bị thương nặng. Hôm nay Lục Bình tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, thực lực của hắn tăng trưởng cơ hồ gấp mấy lần trước. Đối mặt một con A Tu La hoàn hảo chiến thắng hiển nhiên không nói ở đây, Lục Bình duy nhất để ý là dùng thời gian bao lâu chiến thắng.
A Tu La bị Lục Bình lấy Chân Linh Chi Kiếm biến thành kiếm quang giao long khóa lại cũng không bị cấm cố quá lâu. Bạn Sinh Linh Bảo trong tay A Tu La đã hóa thành một thanh trọng chùy, đập nát bấy ba con kiếm quang giao long sau đó thoát thân ra.
Thế nhưng Lục Bình tựa hồ sớm đã nghĩ đến tình huống phát sinh như thế. Trong nháy mắt A Tu La phá vây ra, Chân Linh Chi Kiếm đã hóa thành giang hà kiếm lãng chập chùng, cuồn cuộn kéo tới phía nó.
Loại vô thượng thần thông mang khí thế phô thiên cái địa như vậy thường thường có một đặc thù rõ ràng nhất. Đó chính là làm người ta không thể nào tránh né, đối mặt thần thông như thế đánh vào chỉ có thể chính diện cứng rắn đối đầu.
Dĩ nhiên, thần thông như thế thường thường có lúc bởi vì bao trùm diện tích quá lớn mà khiến cho uy năng của thần thông không thể nào tránh khỏi giảm xuống, nhưng mà đó cũng phải xem là được người nào thi triển ra.
Con A Tu La này mặc dù cũng là một con Thủy Tu La, nhưng đối mặt "Đại Giang Đông Khứ Kiếm Quyết" loại khí thế thần uy hiển nhiên không địch nổi, mặc dù vững vàng bảo vệ tự thân, nhưng muốn thoát thân coi như không quá dễ dàng.
Mà Lục Bình muốn chính là hiệu quả đó. Sau khi Lục Bình thi triển ra "Đại Giang Đông Khứ Kiếm Quyết", chân nguyên trong cơ thể hắn giống như sông lớn chảy ào ào. Sau khi thi triển vô thượng thần thông chân nguyên tạm thời theo đó mà đến trong cơ thể không chút không đủ, mà là hai tay nhanh chóng kết thành một đạo ấn quyết trước ngực, rồi sau đó đè một cái tới Thủy Tu La tránh né không kịp!
Giữa Lục Bình cùng A Tu La mặc dù khoảng cách mười mấy trượng, nhưng một đạo ấn quyết lại phảng phất không thấy không gian tồn tại vậy, chớp mắt Lục Bình đánh ra ấn quyết trong tay đã tăng thêm vào lúc trên người A Tu La.
Hộ thân thần thông quanh người A Tu La trong nháy mắt phát ra tiếng vang vỡ vụn, theo sát đó A Tu La tự thân như gặp đòn nghiêm trọng. Toàn bộ thân thể giống như một con sông lớn ném bay vòng về phía sau vậy.
Lục Bình liên hoàn đả kích từ trước đến giờ giống như Trường Giang sông lớn trùng điệp chảy ào ào, một khi xuất thủ không đạo lý trên đường gián đoạn. Mà loại này có thể đem đại uy lực thần thông hàm tiếp chặt chẽ như vậy, thời khắc cho người ta một loại cảm giác vô khổng bất nhập, không thể nào ngăn cản.
Vào lúc A Tu La bị ấn quyết thần diệu của Lục Bình cách không đánh trúng, Chân Linh Chi Kiếm đã lần nữa súc thế chờ phân phó. Một con giao long màu xanh gầm thét ra trong kiếm quang. Một con A Tu La đụng hướng chưa khôi phục như cũ từ trong Lục Bình đả kích.
Kích thứ ba, "Thanh Giao Nháo Hải quyết"! A Tu La đã bị thương nặng.
Lúc này A Tu La rốt cục luống cuống, không đợi hoàn toàn khống chế lại thân hình đã bị lảo đảo nghiêng ngã độn trốn về nơi xa. Còn một con A Tu La khác khi đó phát hiện tình huống không ổn, cố gắng chạy tới tiếp ứng.
Lục Bình làm sao có thể khiến cho cơ hội tốt vì vậy tiêu mất. Hai tay hơi ép xuống nước biển dưới chân, toàn bộ mặt biến nhất thời chấn động. Tiếng nổ trầm muộn ầm ầm truyền tới từ chỗ sâu của đáy biển.
Mắt thấy hai con A Tu La sắp hội hợp, một khi hai con A Tu La liên thủ, chính là Lục Bình muốn đánh giết mạnh hơn cũng khó khăn nặng nề.
Tuy nhiên ngay vào lúc đó liên tiếp mười tám đạo cột nước xoay tròn đột nhiên treo lên từ đáy biển, giống như một hàng lan can trong một tòa nhà tù hoàn toàn tách ra hai con A Tu La. Hai con A Tu La mặc dù gần trong gang tấc nhưng không còn cách nào hội hợp.
Liễu Thiên Linh sáng chế "Thủy Long quyển" vốn chính là sự diễn hóa sau khi thoát thai với "Khống Thủy quyết". Hôm nay trong tay Lục Bình, đạo Trùng Hoa nhất mạch truyền thừa thần thông này rốt cục phát dương quang đại.
Đánh đánh không lại, trốn trốn không thoát, viện thủ lại bị chặn lại, A Tu La mất đi hậu viên rốt cục hoảng loạn lên.
Những thủ đoạn của Lục Bình vẫn không ngừng nghỉ. Ngay vào lúc A Tu La không cách nào đột phá Lục Bình "Thủy Long quyển" ngăn trở chuẩn bị chạy trốn tới những phương hướng khác, thân hình cũng đột nhiên vùi lấp. Nước biển dưới chân nó không biết vì sao khi đó đã hình thành một đạo tuyền qua, nước biển lật lăn lộn cút bị văng về phía sau. Không biết vì sao lúc đó Lục Bình như cũ ở chỗ này lấy Chân Linh Chi Kiếm bày ra Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm trận.
Trong tiếng kinh hô của A Tu La, Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm trận với lực trói buộc cường đại thủy chung làm nó không cách nào thoát khỏi. Rồi sau đó kiếm trận huyền không chậm rãi dâng lên, kể cả Bạn Sinh Linh Bảo của A Tu La bên trong bị kiếm trận hoàn toàn nuốt mất, chỉ để lại một tiếng hét thê thảm.
Trước sau tổng cộng năm lần xuất thủ!
Trong lòng Lục Bình tính toán, nếu lấy Thủy U Kiếm thi triển "Vô Hình Kiếm Quyết" thì như thế nào, lấy thân ngoại hóa thân phụ trợ thì sao, lấy Cửu Long Chung công kích thì như thế nào, lấy Linh Lung tửu đỉnh phụ trợ "Thượng Hải Tang Điền quyết" thì như thế nào, lấy Bản Mệnh Nguyên Thần đại trận thì như thế nào, lấy linh bảo Lưỡng Đoạn xuất thủ thì như thế nào, cuối cùng cho gọi Long chi pháp tướng lại sẽ ra sao.
Cuối cùng Lục Bình cho ra một kết luận, tựa hồ A Tu La đã hoàn toàn không cách nào tạo thành uy hiếp với mình!
Sau khi Lục Bình đã chính diện tỷ thí năm hiệp mạnh mẽ giết một con A Tu La, ma la đại quân vây công bảo thuyền trên thực tế đã bị hỏng mất. Chỉ còn dư lại một ít ma la không sợ chết vẫn ở chỗ cũ không thuận theo không buông tha đánh vào bảo thuyền pháp khí.
Thân hình của Lục Bình chấn động cả lên. Một cỗ khí tràng vô hình nhất thời vuốt lên không gian bốn phía rung chuyển, rồi sau đó một bước bước ra, người đã xuất hiện ở bầu trời của bảo thuyền.
Một cái cự chung cao khoảng một trượng trôi lơ lửng phía trước đỉnh đầu Lục Bình. Chín con giao long điêu khắc trên vách chuông giương nanh múa vuốt sôi trào trong mây mù. Hơn nữa theo cự chuông ở đỉnh đầu Lục Bình lập lòe lên ánh sáng nhạt mông lung, chín con giao long phảng phất sống lại vậy, thật đúng là du động trên vách chuông.
Lục Bình hít sâu một hơi, đưa ngón tay bắn ra phía cự chuông!
Quang!
Một đạo sóng gợn cơ hồ có thể dùng ánh mắt nhận ra được lấy bảo thuyền phía dưới Lục Bình làm trung tâm, tạo thành một đạo sóng âm to lớn vòng hướng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Còn mấy trăm con ma la vây công bảo thuyền thủ đương kỳ trùng. Đầu tiên là hơn trăm con ma la nhỏ ở giữa không trung lập tức phân giải, theo đó một nhóm ma la lớn giống như mưa đá đập rơi vào trên mặt biển rồi cũng không hiện lên nữa; tiếp theo lại là mấy chục con ma la trong tiếng gào thét thê lương ôm đầu rơi xuống trong nước biển không ngừng giãy giụa, rồi sau đó mấy con Huyết Ma La giống như uống rượu say vậy cởi độn quang thất bại bát nữu dán chặt mặt biển ngó về phía nơi xa từ từ thoát đi, chỉ có mấy con Ngọc Ma La run rẩy thân thể miễn cưỡng nhấc lên độn quang kinh hoảng thất thổ cách xa hải vực phụ cận bảo thuyền.
Về phần một con A Tu La khác, ngay sau khi Lục Bình đánh chết con A Tu La trước đó liền dẫn thủ hạ phần lớn ma la đại quân bắt đầu rút lui. Còn dư lại những thứ kia vẫn liều mạng vây công báo thuyền càng là do con A Tu La an bài trước đó.
Mặc dù ma la rút đi, độn trốn về bốn phương tám hướng trên bảo thuyền nhất thời dâng lên mấy chục đạo độn quang đuổi theo phương hướng ma la thoát đi, rồi sau đó kết thành một cáo lưới lớn có trật tự tận lực xua đuổi những ma la thoát đi đến phía nam.
Lục Bình rơi vào trong bảo thuyền Chân Linh phái đệ tử trên bảo thuyền vẫn anh tự tân tân vui vẻ nói đối với Lục Bình trước đó mạnh mẽ giết A Tu La. Ánh mắt nhìn về phía Lục Bình tràn đầy kính sợ cùng sùng bái.
Lục Bình nhìn thấy Khương Thiên Lâm đã đi ra từ trong khoang thuyền, liền cười hỏi:
- Sư bá, chuyến đi Phong Bạo Dương có thuận lợi không?
Khương Thiên Lâm cười đáp:
- Tuy nói toàn bộ quá trình cực kỳ kinh hiểm, nhưng cuối cùng cũng may hữu kinh vô hiểm.
Lục Bình trước khi rơi vào bảo thuyền đã thấy tràn đầy các loại dấu vết ban bác trên thân bảo thuyền. Bảo thuyền bản thân có trận pháp thủ hộ, trên thân thuyền còn có các loại cấm chế phù văn liên kết qua lại. Pháp bảo bình thường căn bản không thể nào thương tổn được thân của bảo thuyền. Cũng chỉ có không gian phong bạo trong Phong Bạo Dương có thể không nhìn thủ hộ trận pháp của bảo thuyền mà trực tiếp tác dụng trên thân thuyền.
Khương Thiên Lâm hỏi vấn đề tình thế Bắc Hải hôm nay. Lục Bình đại khái giảng thuật một lần tình cảnh sau khi bảo thuyền tiến vào Phong Bạo Dương.
Sau khi nghe nói thế lực của Thương Hải tông cùng Thái Huyền tông xâm lấn Hàn Băng đảo đả thương Thiên Tuyết lão tổ, cùng với cấu kết yêu tộc nhân cơ hội đánh lén Hoàng Ly đảo, chính là lấy tính tình của Khương Thiên Lâm cũng mặt liền biến sắc, giận dữ nói:
- Sẽ có một ngày phải tiêu diệt Thương Hải tông truyền thừa.
Sau khi nghe Thiên Giang lão tổ tọa hóa, Khương Thiên Lâm cùng với trên đông đảo Chân Linh phái đệ tử thuyền đều lộ ra vẻ thương cảm. Vị lão nhân này thời gian hơn trăm năm cuối cùng đem toàn bộ tâm lực đều đặt trên bảo thuyền. Hôm nay bảo thuyền thành công đi Trung Thổ, nhưng lão nhân không thể đợi đến bảo thuyền thuận lợi đi ngược lại.
Thương cảm cũng không thể đắm chìm trong đó quá lâu, sau khi Chân Linh phái đánh lại một lần phản pháo của ma la đại quân, có lẽ là bởi vì Lục Bình mạnh mẽ, lại có lẽ bởi vì Cửu Long Chung chấn nhiếp, ma la đại quân sau đó cũng không tổ chức phản pháo lần nữa.
Tốc độ của Thiên Huyền tông không dừng, rất nhanh sau đó hoàn thành quét dọn hải vực phía bắc, đem chiến tuyến thành công đẩy tới hướng nam bắt được liên lạc với Chân Linh phái. Ma la đại quân trong hải vực phần lớn bị xua đuổi tới nam bộ hải vực. Cửa vào Phong Bạo Dương không cần trấn thủ nữa.
Bảo thuyền lập tức tiến tới lần nữa, Chân Linh phái tu sĩ lấy bảo thuyền làm trung tâm, giống vậy ở mấy trăm dặm trên mặt biển một đường càn quét bức về phương nam, lần này Lục Bình cũng nói ra nghi vấn của mình.
- Hai con A Tu La, chuyện này đúng là tiết lộ ra kỳ hoặc. Nếu không phải sư điệt người tới kịp thời, lấy thủ đoạn mạnh mẽ chém chết một con trong đó, chỉ sợ lần này bổn phái coi như có thể bảo vệ cửa vào Phong Bạo Dương, sợ cũng phải trả ra giá cao không nhỏ.
Khương Thiên Lâm đối với nghi ngờ của Lục Bình tựa hồ sớm đã ngờ tới, cười giải thích:
- Nói đến đây là loạn tử do Thiên Phong sư bá người gây ra. Ban đầu bảo thuyền trở ra cửa vào Phong Bạo Dương, xua tan một cỗ ma la đội ngũ đóng ở lối vào. Thiên Phong sư bá ngươi liền tự cáo phấn dùng đuổi sau lưng một nhóm ma la đó đi tới điều tra. Chúng ta mới vừa tiến vào Thiên Huyền tông hải vực, vẫn không biết tình huống nơi đó, đang cần phải có người đi một chuyến phụ cận hải vực. Không ngờ khi hắn truy tung đến một tòa tiểu hình hoang đảo phụ cận mấy trăm dặm bên ngoài, lại đột nhiên ở tiểu đảo phụ cận hải vực tập kết hai con A Tu La cùng với mấy ngàn ma la đại quân. Sau đó một cổ ma la đại quân đó liền đuổi phía sau hắn đánh tới cửa vào Phong Bạo Dương.
Lục Bình như có điều suy nghĩ hỏi:
- Một tòa hoang đảo sao? Sư bá, chúng ta đi nhìn một chút thử xem?
← Ch. 1417 | Ch. 1419 → |