← Ch.1475 | Ch.1477 → |
Tiêu Bạch Vũ lấy Liệt Thiên kiếm khí ngự sử Thuần dương phi kiếm lại không thể phá quang mạc do Thủy Tinh tháp của Nguyên Tửu lão tổ rủ xuống. Tiêu Bạch Vũ càng khiếp sợ hơn lập tức ý thức được trước mắt vị đã từng bại tướng dưới tay hôm nay sợ rằng đã chân chính thành tựu Chân Linh. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể khiến cho Liệt Thiên kiếm khí vô kiến bất tồi sát vũ mà về trước bản mệnh linh bảo của Nguyên Tửu lão tổ.
Phải biết, Thuần dương phi kiếm của Tiêu Bạch Vũ cũng không phải là Thuần Dương linh bảo bình thường. Đây chính là nửa đoạn kiếm dung luyện xong hơn nửa đoạn ban đầu Giao đạo nhân khai thiên sử dụng mà thành. Uy năng của nó tuy nói không so được khai thiên thần khí nhưng cũng mạnh hơn quá nhiều so với Thuần Dương linh bảo tầm thường.
Nếu Nguyên Tửu lão tổ thành tựu Chân Linh, như vậy ý nghĩa tiếp nối của Thủy Tinh cung Chân Linh tu sĩ đã hoàn thành. Còn Chân Linh tu sĩ đời thứ nhất lúc này đương nhiên thọ nguyên đã hết hoặc là không cần đợi trong Thủy Tinh cung tiểu thiên thế giới nữa, chuẩn bị phải đi Bắc Bằng nguyên rồi.
Nếu thật như vậy, vị Ngũ Thủy Tinh cung Chân Linh lão tổ đó trước khi đi Bắc Bằng nguyên, mượn ngay lúc thiên địa chưa bài xích nhân cơ hội chém chết mấy Thủy Tinh cung túc địch đó cũng bình thường.
Về phần Nguyên Tửu lão tổ, sau khi thành tựu Chân Linh, tu sĩ đúng là có một năm ở tu luyện giới quá độ. Ban đầu Chân Linh phái Thái Sâm lão tổ đã như thế, nhưng tu sĩ sau khi lên cấp Chân Linh một năm thường thường đều sẽ dùng để củng cố tu vị của mình.
Cũng chính bởi vì tu sĩ trong một năm sau khi thành tựu Chân Linh tu vi phập phồng không chừng, thời khắc đều có nguy hiểm vẫn lạc từ Chân Linh, cho nên mới có thể được phương thế giới này dung nạp.
Thủy Tinh cung không ngờ vào lúc quan trọng đó lập tức có hai vị Chân Linh tu sĩ tạm thời không để trong lòng đối với tiểu thiên thế giới nữa, hiển nhiên trước khi chuyện xảy ra đối với lần này sớm có mưu đồ. Nếu thật như thế, vậy cũng thật đúng là đến vì hai người Tiêu Bạch Vũ cùng Lục Bình rồi.
Lục Bình tuy rằng không biết được Tiêu Bạch Vũ nói là thật hay giả, nhưng Tiêu Bạch Vũ cũng không cần thiết hù dọa mình. Giữa tâm thần khẽ động, thần niệm đã quét ngang ra diện tích ba trăm dặm bốn phía, đồng thời trong lòng khó tránh khỏi cũng rậm rực muốn thử, muốn thử một lần thực lực chân chính của Chân Linh lão tổ.
Lục Tiểu Bình kêu lên một tiếng quái khiếu "ai da", đưa tay chợt kéo Thương Liễu tiểu kiếm sau lưng, đạp hai bước vào khi không, người đã tránh sau lưng Liệt Thiên kiếm. Khoảnh khắc Thủy Tinh tháp lại một lần nữa trấn áp Liệt Thiên kiếm khí, Lục Tiểu Bình trong miệng hét lớn một tiếng giết, Thương Liễu tiểu kiếm trong giây lát kích phát ra. Một kiếm điểm ra giữa chỗ Liệt Thiên kiếm đâm trúng, sử dụng rõ ràng là đại thần thông "Liên Hoàn Phi Toàn Sát"!
Trong hư không truyền tới một tiếng sợ hãi. Quang mạc do Thủy Tinh tháp cũ xuống trong nháy mắt bị đâm xuyên. Mặc dù một kích này mượn nhiều hơn chính là oai Thuần Dương Liệt Thiên kiếm của Tiêu Bạch Vũ, nhưng một kích của Lục Bình nắm chắc thời cơ cực kỳ chính xác. Thân ngoại hóa thân lộ ra đại thần thông kiếm thuật, không thể không làm người ta thán vị quan chỉ. Chính là vị Thủy Tinh cung Nguyên Tửu lão tổ sinh là địch thủ cũng không khỏi không lên tiếng than thở.
Nhưng mặc dù thực lực của Lục Bình ngoài ý liệu của Nguyên Tửu lão tổ, nhưng một kích của Lục Tiểu Bình sau khi kích phá Thủy Tinh tháp quang mạc liền đến đó chấm dứt rồi. Chẳng những không còn lực tiến thêm tấc nào nữa, cũng không chút uy hiếp Thủy Tinh tháp. Hơn nữa trong nháy mắt lực phản chấn tích chứa trong quang mạc khôi phục như lúc ban đầu khiến cho Lục Tiểu Bình thậm chí không có thời gian lui về phía sau liền bị vỗ bay đi!
Sự chênh lệch giữa Chân Linh cùng Thuần Dương không ngờ lại khổng lồ như thế. Lục Bình chẳng qua trong phút chốc song phương giao phong đã phán đoán khác biệt thực lực của hai bên, trong lòng khó tránh khỏi chấn động không thôi.
Liệt Thiên kiếm một bên đã lần nữa phấn dũng mà lên. Tiêu Bạch Vũ thấy Lục Tiểu Bình trong lúc nhất thời vẫn chưa khôi phục như cũ do một kích đã kích trước đó, mà ông ta đơn độc một kiếm muốn kéo Nguyên Tửu lão tổ hiển nhiên cũng rất khó khăn, vội vàng giải thích:
- Lục tiểu hữu chớ hoảng. Người này từ trước đến giờ vụng về, nhưng một thân bản lãnh phòng thủ lúc Thuần Dương còn phải qua Ngũ Hành tông Thổ Linh Tử. Hôm nay thành tựu Chân Linh thế tất khó đối phó hơn, nhưng cũng càng thêm vụng về.
Thời điểm đó Lục Bình cùng Tiêu Bạch Vũ cũng cưỡi hổ khó xuống. Nếu bình thường, vô luận Thủy Tinh cung tới là vị Thuần Dương nào, Lục Bình cùng Tiêu Bạch Vũ đều có thể ung dung ứng đối.
Nhưng lúc này hai vị đối mặt cũng là một vị Chân Linh lão tổ. Vô luận là Liệt Thiên kiếm hoặc là Lục Tiểu Bình người nào trước tiên lui nhất định sẽ bị Chân Linh lão tổ men theo không gian ba động đuổi theo. Vì vậy Tiêu Bạch Vũ cùng Lục Bình lúc này không thể không ở nơi này liên thủ chống đỡ, vì chính là tránh né Chân Linh tu sĩ điều tra.
Nhưng mà thủ đoạn đó nhiều nhất cũng bất quá là trì hoãn thời gian hai người bị hai vị Chân Linh tu sĩ phát hiện thôi. Liệt Thiên kiếm cùng Lục Tiểu Bình không dám rút đi đồng thời cũng kéo lại chân tay của hai người, muốn viên chuyển như ý hai người ngự sử như vậy nhất định phải người cách hai vật trong khoảng cách nhất định.
Mà khoảng cách này đương nhiên chính là khu vực chỗ thần niệm của Thuần Dương tu sĩ, bình thường cũng chính là phạm vi một trăm năm mươi đến hai trăm dặm. Lục Bình cùng Tiêu Bạch Vũ đều không so với Thuần Dương tầm thường, khu vực mà thần niệm có thể bao trùm tất nhiên phải vượt qua khoảng cách này. Đặc biệt là Lục Bình, mặc dù mới vừa tiến cấp Thuần Dương, nhưng thần niệm lại có thể quét ngang khu vực chung quanh ba trăm dặm. Vì vậy, Thủy Tinh cung nếu thật là hai vị Chân Linh đồng loạt ra tay, nhất định phải khai rộng phạm vi tìm tòi.
Thủy Tinh cũng bày thế cục lấy hai vị Chân Linh tu sĩ phục giết Tiêu Bạch Vũ cùng Lục Bình hoàn toàn có thể cũng coi là sư tử bác thỏ toàn lực ứng phó, ít nhất người bên ngoài xem ra đích xác là như vậy. Có hai vị Chân Linh lão tổ xuất thủ, Thủy Tinh cung trận chiến này lần nữa điện định chế phách cục diện của Đông Hải, thậm chí có thể nhất cử tồi khoa Chân Linh phái, nhét Bắc Hải tu luyện giới nắm trong bàn tay.
Hai vị Chân Linh tu sĩ rốt cuộc người nào sẽ tìm Lục Bình, chính bản thân Lục Bình thời điểm này trong lòng không để ý. Nhưng vô luận là người nào, Lục Bình đối với tình hình tiến thối lưỡng nan hiện tại mà nói đều cho là thời khắc nguy cấp nhất. Bởi vì vào thời điểm này Lục Bình không dám đi xong việc, chỉ có thể chờ đợi một vị Thủy Tinh cung Chân Linh lão tổ khác không biết ẩn giấu ở đâu tìm tới.
Thật ra thì Lục Bình cùng Tiêu Bạch Vũ hai người vào lúc này hoàn toàn có thể bỏ lại Liệt Thiên kiếm cùng Lục Tiểu Bình rút đi. Như vậy cũng có thể hoàn toàn không cần cố kỵ bị Thủy Tinh cung Chân Linh lão tổ thông qua hai món bảo vật tìm kiếm tung tích. Nhưng Tiêu Bạch Vũ là thuần túy kiếm tu, một thanh Thuần dương phi kiếm đó cơ hồ chính là một phần ba chỗ thực lực mạnh nhất của ông ta.
Còn Lục Tiểu Bình cỗ thân ngoại hóa thân chính là dưới tình huống không cần Lục Bình lấy thần niệm ngự sử, cũng hoàn toàn có thực lực có thể sánh ngang pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nếu không phải vận bất đắc dĩ, Lục Bình cũng không nguyện ý vì vậy bỏ đi.
Ngay vào lúc này, Tiêu Bạch Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng, hô:
- Không được, Tiêu mỗ bị phát hiện rồi!
Dứt lời, Liệt Thiên kiếm quanh thân quay lại, thân kiếm trực tiếp khai ích lối đi trong hư không muốn bỏ chạy.
Không ngờ trước đó, Thủy Tinh tháp trong quá trình cùng Liệt Thiên kiếm và Lục Tiểu Bình lộ ra vụng về đột nhiên xuất hiện trên lối đi không gian do Liệt Thiên kiếm khai ích. Nguyên Tửu lão tổ cười to "ha ha", Thủy Tinh tháp tầng thứ chín đại phóng quang minh quang mạc trong suốt rũ xuống. Lối đi không gian nhất thời vùi lấp.
Nhưng Liệt Thiên kiếm chưa hề vào lúc đó một đầu đâm vào trong lối đi không gian khai ích, mà là khoảnh khắc phá vỡ lối đi không gian, cũng đột nhiên chuyển người tiến vào không thấy trong hư không của phương hướng ngược lại. Trong hư không chỉ để lại tiếng cười lạnh lượn lờ của Tiêu Bạch Vũ:
- Nguyên Tửu lão nhi, lão phu biết được người kỹ lưỡng sẽ thừa dịp cháy nhà hôi của. Cho dù hiện giờ rơi vào trong cuộc của bọn ngươi, ngươi chớ nghĩ chiếm được một chút tiện nghi của Tiêu mỗ!
Thủy Tinh tháp không thể đủ lưu lại Liệt Thiên kiếm. Ngôn ngữ của Tiêu Bạch Vũ nhìn như tức giận cũng không đưa đến Nguyên Tửu lão tổ tâm tình ba động chút nào, mà nhẹ giọng cười nói:
- Vẫn hoạt lưu giống như trước, nhưng mà một lần này người chưa hẳn chạy trốn được!
Dứt lời, Thủy Tinh tháp cũng chuyển người đi về một hướng khác, nơi đó vẫn có không gian ba động lưu lại. Chính là địa phương mà Lục Bình thân ngoại hóa thân biến mất.
Thủy Tinh tháp cũng dưới chân Linh lão tổ ngự sử hoàn toàn có thể bắt được phương hướng Lục Tiểu Bình rời đi.
Chỉ chốc lát sau khi Thủy Tinh tháp đuổi theo phương hướng Lục Tiểu Bình rời đi, một vị tu sĩ bốn mươi tuổi có cái mũi cà chua đỏ chót từ trong hư không đạp bước ra xuất hiện trong hư không đấu pháp lúc trước giữa Liệt Thiên kiếm, Thủy Tinh tháp cùng Lục Tiểu Bình.
Vị tu sĩ đó khép hờ hai mắt, cẩn thận cảm thụ không gian ba động bốn phía một cái, rất nhanh sau đó liền tìm được không gian ấn ký lúc Thủy Tinh tháp truy tung lưu lại. Tu sĩ khẽ mỉm cười, dưới chân bước một bước, người đã lần nữa biến mất ở không trung.
Vào lúc trước đó, Tiêu Bạch Vũ đột nhiên hét lớn mình bị Thủy Tinh cùng một vị Chân Linh lão tổ khác tìm được, Lục Bình tức thì lệnh Lục Tiểu Bình độn trở về chính là bại lộ phương vị chỗ hắn cũng không tiếc rồi.
Cùng lúc đó, trong lòng Lục Bình đột nhiên dâng lên một ý niệm: "Đây có phải âm mưu do Tiêu Bạch Vũ cùng Thủy Tinh cung liên thủ bày trò hay không?"
Mặc dù Lục Bình bởi vì trước tiên rút lui trở về Lục Tiểu Bình chưa từng nghe đối thoại giữa Nguyên Tửu lão tổ cùng Tiêu Bạch Vũ, tuy nhiên ý niệm đó mới vừa toát ra trong đầu óc của Lục Bình liền bị hắn bác bỏ. Lúc này Tiêu Bạch Vũ đã hoàn toàn không khả năng tính toán hắn. Bởi vì trước khi ông ta chưa lên cấp Chân Linh, ông ta còn cần mình để ngăn cản áp lực đến từ Thủy Tinh cung!
Mười hai viên Nguyên Thần châu mới vừa vượt qua lôi kiếp lần thứ hai không lâu ngũ sắc hào quang mặt ngoài càng đề thăng. Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ trong hư không dưới chân dần dần bắt đầu biến mất, nhưng Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ vẫn là Nhất kiếp linh bảo.
Trong lúc Lục Bình mới vừa bày nguyên thần đại trận, Lục Tiểu Bình đã chạy về từ trong hư không. Lục Bình thu hồi thân ngoại hóa thân, cả người phi độn về phía sau cố gắng thi triển không gian thần thông rời đi nơi đây!
- Ha ha, còn có thể thoát được sao?
Một đạo thanh âm hài hước vang lên. Thủy Tinh cung mạnh mẽ xông phá lối đi không gian đi tới hơn mười trượng trước người Lục Bình. Mà ánh sáng sau người đại phóng, mảnh hư không tức thì bị phong tỏa. Không gian thần thông của Lục Bình nhất thời mất đi hiệu lực.
Thế nhưng Lục Bình vốn không suy nghĩ có thể chạy trốn dưới sự đuổi giết của một vị Chân Linh lão tổ. Hắn làm bất quá là một động tác khiến cho Nguyên Tửu lão tổ buông lỏng giới bị mà thôi!
Vào khoảnh khắc Thủy Tinh tháp xuất hiện, ánh sáng ngũ sắc đầy rẫy tán dật ra từ mặt ngoài của mười hai viên Nguyên Thần châu đan vào lẫn nhau, cùng Bạch Ngọc Liên Hoa trận đồ phía dưới diệu tương hộ ứng, tạo thành một mảnh không gian ngũ sắc đem Thủy Tinh tháp hoàn toàn vây trong trận.
- Phiên thiên!
Hư không vùi lấp. Thủy Tinh thái mặc dù có thể trấn áp không gian thần thông, song khi toàn bộ hư không cũng bắt đầu hỏng mất, Thủy Tinh tháp cũng không thể làm gì. Vì vậy nguyên thần đại trận chớp mắt khai ích liền cắt đứt sự liên lạc giữa Nguyên Tửu lão tổ cùng Thuy Tinh tháp.
- Ha, không ngờ lại có thể cắt trở sự liên lạc giữa lão phu cùng bản mệnh linh bảo, thật là càng ngày càng có ý tứ rồi!
Nguyên Tửu lão tổ xuyên qua giữa hư không đầu tiên là ngẩn ra, theo sát đó trên mặt hứng thú tăng nhiều:
- Tuy nhiên nếu người cho rằng như vậy có thể chạy trốn lão phu đuổi bắt, đó cũng quá mức ngây thơ rồi!
Lục Bình đương nhiên là không cho rằng mình có thể vây được Thủy Tinh tháp, nhưng hắn chân chính muốn là tạm thời thoát khỏi Thủy Tinh tháp truy tung dùng để bỏ chạy mà thôi. Vì vậy, Lục Bình chớp mắt lấy nguyên thần đại trận tạm thời vây Thủy Tinh tháp trong không gian chảy loạn liền cấp tốc rời đi.
Nhưng không chờ tới lúc Lục Bình thoát được bao xa, thanh âm của Nguyên Tửu lão tổ trước đó đột nhiên phảng phất xuất hiện bên tai Lục Bình vậy:
- Còn có thể chạy thoát sao?
Lục Bình đột nhiên dừng bước lại xoay người nhìn về hư không phía sau lưng, trong hư không một trận rung chuyển. Một nam tu bốn mươi mũi cà chua lững thững từ bên trong bước ra, nhìn về phía Lục Bình đứng trước mặt lão ta hỏi:
- Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên phải không?
Lục Bình lạnh giọng đáp:
- Không xứng như lời các hạ xưng hộ!
Nguyên Tửu lão tổ lắc đầu một cái, nói:
- Hoàn toàn xứng, ít nhất Tiêu Bạch Vũ vào thời điểm có tu vi như người còn hơn ngươi kém một đoạn. Lục Bình ngươi so với hắn kém một chút, nhưng điều duy nhất làm lão phu có chút tiếc nuối chính là, ngươi không phải là kiếm tu thuần túy!
Nguyên Tửu lão tổ đứng lại, lúc này mới đưa mắt liếc qua Lục Bình nhìn về phía Vạn Độc Thương Khung Bích phía sau hắn, cười nói:
- Hoảng hốt bất chấp đường đi? Đáng tiếc, lần này lão phu cũng phải giết ngươi. Bởi vì tương lai của ngươi có lẽ nếu so với bất luận kẻ nào đều phải huy hoàng. Vì toàn bộ mưu tính của tu luyện giới, lão phu cũng không thể không diệt cỏ tận gốc khi người vẫn thuộc về trạng thái manh nha.
Lục Bình đột nhiên ngẩng đầu lên cười "hắc hắc" nói:
- Lão cần gì phải như vậy, bất quá muốn diệt cỏ tận gốc cũng phải xem Lục mỗ có đáp ứng hay không. Mạng ta do ta không do trời. Nguyên Tửu tiền bối muốn mạng sống của tại hạ cũng phải có bản lĩnh đó mới được!
Nguyên Tửu lão tổ thầm nói một tiếng không tốt, đang muốn xuất thủ ngăn cản cũng đã chậm. Lục Bình đưa tay đột nhiên vỗ một cái về phía Vạn Độc Thương Khung Bích phía sau cách đó không xa. Vạn Độc Thương Khung Bích sau lưng bất ngờ hiển lộ ra một lối đi cao thấp một người.
← Ch. 1475 | Ch. 1477 → |