← Ch.1529 | Ch.1531 → |
Năm trăm năm ước hẹn càng lúc càng gần, Lục Bình ngược lại cảm thấy càng dễ dàng hơn.
Hôm nay Chân Linh phái hết thảy đã đi vào con đường đã định, danh tiếng tu luyện giới nhân tộc thánh địa thứ bảy đã bắt đầu càng ngày càng nhiều người nhận đồng.
Sau năm mươi năm, Trần Thiên Luyện dưới sự giúp đỡ của Lục Bình thành công tiến cấp pháp tướng hậu kỳ. Theo sát đó Vương Thiên Kỳ không ngờ cũng vượt qua lôi kiếp lần thứ hai, hôm nay ở tu luyện giới cũng đã xông ra danh tiếng lớn như thế, được xưng tu luyện giới đích truyền tu sĩ đời thứ nhất danh liệt thứ ba.
Trong những năm này, Lục Bình thủ hạ yêu tu người theo đuổi, Lục Tiểu Hải xuất thân Điếu Tình Bạch Ngạch hổ tộc rốt cục vượt qua lôi kiếp lần thứ hai tiến cấp pháp tướng hậu kỳ.
- Ngươi thật muốn trở về Tây Hoang chi địa sao? Nơi đó hôm nay là địa bàn của Thiên Mã tộc cùng Ban Lan hổ tộc. Hai nhà đại hình yêu tộc bộ lạc ấy hôm nay ở Tây Hoang như mặt trời ban trưa. Ngươi trở về như vậy không chừng ngay cả mình cũng phải bỏ vào luôn!
Lục Tiểu Hài hướng về phía Lục Bình chắp tay thi lễ, nói:
- Những năm gần đây nhờ ân cứu mạng, tình dưỡng dục của chủ nhân, cái đức truyền nghề, Tiểu Hải không có gì báo đáp, nguyện ý ở Tây Hoang chi địa vì chủ nhân khai mở một phương thế lực cùng Chân Linh phái hỗ tương hỗ ứng. Huống chi trước đó từ chỗ của chủ nhân biết được, Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc có thật nhiều tộc nhân thất lạc buồn bực bất đắc chí trong Ban Lan hổ tộc Tiểu Hải có lòng xây dựng lại Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc, xin chủ nhân thành toàn!
Lục Bình nhìn thấy Lục Tiểu Hải y đi đã quyết, lúc này mới gật đầu nói:
- Được rồi, đã như vậy, ta vì ngươi tìm mấy vị trợ thủ, đến thời điểm có thể hiện trợ ngươi nhanh chóng đứng vững gót chân khai mở cục diện!
Thời điểm Cơ Thiên Hiên nhận được tin tức Lục Bình lộ ra quá không giải thích được, nếu thật đúng là có chuyện tương thương, kêu phu nhân mình lên là xảy ra chuyện gì?
Kể từ sau khi muội tử cùng cha khác mẹ với Đỗ Gia Lạc cắn chết Cơ Thiên Hiên không lấy chồng, Cơ Thiên Hiên thành đối tượng bị châm chọc của giữa Chân Linh phái tu sĩ cùng lứa. Một lần đó khiến cho Cơ Thiên Hiên thấy người là muốn đi trốn.
Tuy nhiên tiểu hồ ly ấy lại rất cứng lòng. Vào lúc đó, Đỗ thị mẫu thân của Đỗ Gia Lạc cũng đã đến lúc thọ nguyên hết, thấy nữ nhi mình quyết tâm vậy, dưới sự bất đắc dĩ, chỉ đành phải để cho nhi tử nhà mình đi năn nỉ Lục Bình ra mặt tác hợp hôn sự của hai người.
Lục Bình đương nhiên hiểu được cái ông bạn nối khố này trong lòng đã trăm chiều nguyện ý, chẳng qua không gạt được mặt mũi mà thôi. Huống chi tiểu hồ yêu đó dù sao cũng nhỏ hơn gã một bối phận, lời lẽ của con người rất đáng sợ, nên cũng khiến cho Cơ Thiên Hiên có điều băn khoăn, thậm chí vì thế một lần trì hoãn chuyện gã tu hành.
Chuyện như vậy Lục Bình nếu nhúng tay uy vọng ngược lại đủ rồi, nhưng phần lượng chưa đủ. Lục Bình cầu đến chỗ của Thiên Tuyết lão tổ lúc ấy vẫn còn khỏe. Cuối cùng vẫn là vị lão tổ đời thứ nhất có phong cách hành sự to gan nhất này lên tiếng, tự mình chủ trì hôn sự giữa hai người, lúc này mới không có người nói lời nào với gã nữa.
Hôm nay tiểu hồ yêu đã là pháp tướng sơ kỳ yêu tu, hơn nữa là mẹ của ba đứa bé.
Thấy Cơ Thiên Hiên Lục Bình nói thẳng liền hỏi:
- Có hứng thú đi Tây Hoang chi địa một chuyến bay không?
Cơ Thiên Hiên xoay người nhìn phu nhân bên cạnh một cái nhất thời giật mình.
Tây Hoang Sa Hồ nhất tộc hôm nay tộc trưởng gọi là Đồ Thuần, năm đó được ân huệ của Lục Bình, hơn nữa đã từng có ân cứu mạng đối với Lục Tiểu Hải.
Đồ Thuần những năm gần đây tu vị một đường tăng vọt tới pháp tướng trung kỳ, trong Sa Hồ nhất tộc có thể thắng lên mây xanh cho đến trở thành Sa Hồ nhất tộc tộc trưởng, duyên cớ sau lưng đương nhiên có Lục Bình ủng hộ. Thậm chí ngay cả bản thân Lục Bình cũng không ngờ năm đó một bước rỗi rãnh hôm nay có thể để tác dụng rất lớn.
Đỗ thị mẫu thân của phu nhân Cơ Thiên Hiên chính là Tây Hoang Hồ Vương nhất tộc hậu duệ. Tiểu hồ yêu mặc dù là hậu duệ của nhân hồ hai tộc, nhưng chảy xuôi trên người cũng là huyết mạch của Hồ Vương nhất tộc.
Năm đó Tây Hoang Hồ Vương nhất tộc bị Thiên Mã Tộc bách hại, toàn bộ Tây Hoang hồ tộc đều tăng hận Thiên Mã nhất tộc. Hôm nay có Hồ Vương nhất tộc huyết mạch hậu duệ xuất hiện. Điều này đối với thế cục yêu tộc của Tây Hoang chi địa thế tất sẽ sinh ra một ít ảnh hưởng.
Nếu Lục Tiểu Hải dưới sự giúp đỡ của Cơ Thiên Hiên có thể thừa dịp có điều làm, hơn nữa Lục Bình phân phó Thanh Hồ du lịch ở Trung Thổ chưởng khống thế lực bí ẩn trợ giúp, chưa chắc không thể ảnh hưởng cách cực của toàn bộ Tây Hoang yêu tộc.
Những năm gần đây, do Lục Bình toàn lực ủng hộ, Ân Thiên Sở rốt cục đem tu vi đẩy lên tới Thuần Dương điên phong.
Nhưng đến lúc này, Ân Thiên Sở đã phát hiện, tiềm lực mình có thể đạt đến nước này sợ cũng tiêu hao bảy tám phần mười, ngày sau cho dù còn có khả năng tiến bộ, không ba trăm năm tài lực tích lũy sợ cũng không đủ.
Nhưng dưới mắt Lục Bình còn có năm mươi năm cần phó ước, giống như không thể kịp thời thành tựu Chân Linh, Chân Linh phái chỉ sợ phải nghênh đón Chân Linh tu sĩ truyền thừa đoạn tầng.
Huống chi cho dù Ân Thiên Sở thật đúng là tích lũy ba trăm năm để uẩn, đến lúc đó thọ nguyên hao tổn, cho dù tài lực đủ rồi, thân thể lại bắt đầu già nua, vẫn vào không được.
- Ngươi thật quyết định như vậy sao?
Lục Bình lần nữa hôi Ân Thiên Sở.
- Quyết định tốt lắm rồi!
Ân Thiên Sở cười nói:
- Hiện giờ cũng chỉ có ta thích hợp. Đời thứ nhất trên chúng ta cơ hồ vô vọng. Thế hệ này ngươi chạy quá nhanh, trừ ta còn có thể thấy đuôi của ngươi, những người khác ngay cả dấu chân của ngươi đều không thấy. Về phần đời kế tiếp, bọn họ còn chưa đủ tư cách!
Lục Bình cười khổ nói:
- Đúng vậy, trên thực tế bổn phái truyền thừa thế hệ trừ Chân Linh tu sĩ ra hết thảy đều đã nhét vào chính quỹ, tu sĩ con em tu vi tấn thăng đều đã có dự tính cùng hoạch định. Nhưng duy chỉ có một hàng Chân Linh này là ta đi nhanh chút. Nghiêm chỉnh mà nói, Chân Linh phái truyền thừa quy phạm trên thực tế phải từ chỗ của ngươi tính lên mới là hợp thích.
Trước đại đạo Cửu Long Chung trong Thất Tinh Động Thiên, trên mặt chuông có đầy rẫy tự phù phiến động vô tự lung tung. Đồng thời còn có một cái thạch khắc điêu long phảng phất sống lại vậy, bơi lội chung quanh trên mặt chuông.
Nhìn thấy Lục Bình dẫn Ân Thiên Sở đi vào, hình rồng điêu khắc kêu lớn:
- Uy, ngài không phải là muốn ta ở lại chỗ này làm bảo đảm Chân Linh phái Chân Linh truyền thừa của ngài chứ? Lão Tử cũng không cầu. Lão Tử còn muốn cùng ngài đi du lịch vô hạn tinh không!
Lục Bình cười mắng.
- Ngươi cái tên cứng đầu này, thông đạo đại trận đó cửu tử nhất sanh, đến lúc đó ta có thể xông đi ra hay không đều còn chưa biết. Ta mang theo ngươi, nếu bỏ mạng bên trong, ngươi đừng bảo là du lịch tinh không, thậm chí theo ta bị đánh bể cũng có thể.
- Vậy vạn nhất ngài muốn xông đi ra ngoài thì sao?
- Nếu có thể xông ra đi, hiển nhiên lập tức khai mở lối đi, đến lúc đó muốn mang ngươi đi ra ngoài vừa an toàn có phương tiện. Tuy nhiên người phải bảo đảm Chân Linh bị truyền trên Cửu Long Chung sẽ không biến mất mới được!
Ân Thiên Sở đưa bàn tay dính vào trên vách Cửu Long Chung, chân nguyên quanh thân lưu chuyển. Từng cỗ một khí rét lạnh bắt đầu tràn ngập trong Thất Tinh Động Thiên. Khí lưu đi qua, cơ hồ ngay cả không gian đều muốn đông, thậm chí đều phải ảnh hưởng đến không gian ổn định của Thất Tinh Động Thiên không.
Lục Bình khẽ gật đầu, thực lực như thế này chính là sự tồn tại đứng đầu trong Thuần Dương tu sĩ. Tuy nói không so được Lục Bình cùng Tiêu Bạch Vũ năm đó, nhưng chớ quên Ân Thiên Sở vốn cũng không là chính diện đấu pháp thành danh.
Lấy thực lực hôm nay của gã, nếu muốn đánh lén ám sát, trong tu sĩ cùng lứa chính Tiêu Bạch Vũ năm đó phải kiêng kỵ ba phần.
Tự phù trên Cửu Long Chung sắp hàng tổ hợp, rất nhanh sau đó liền nhằm vào Ân Thiên Sở tự thân tạo thành một đạo công pháp bí thuật. Mà bộ đường tắt này dùng để thành tựu Chân Linh cũng chỉ nhằm vào một mình Ân Thiên Sở hữu hiệu.
Ân Thiên Sở được bí thuật trực tiếp bắt đầu bế quan tu luyện trong Chân Linh động thiên ở đỉnh Thiên Linh sơn. Gã muốn tranh thủ lên cấp Chân Linh trước ước hẹn năm trăm năm của Lục Bình tới hạn, như vậy mới có thể hoàn thành Chân Linh phái Chân Linh tu sĩ truyền thừa vững vàng quá độ. Mà hiện giờ, thời gian để lại cho gã chỉ còn lại có năm mươi năm mà thôi.
← Ch. 1529 | Ch. 1531 → |