← Ch.1568 | Ch.1570 → |
Bằng đạo nhân lúc này giống như một vị khách tham quan, nhìn đối thủ của mình phá giải từng đạo một chướng ngại nối tiếp nhau do bản thân bày ra. Lão ta lại nhìn những người đã từng bại tướng dưới tay sau khi chết đều không an sinh, vừa khéo muốn lưu lại từng đạo hậu thủ, trăm phương ngàn kế tính toán khiến cho người sau tiếp tục đối nghịch với lão ta.
Cảm giác nhìn từng đối thủ một làm hỏng chuyện của mình, mà mình lại vừa khéo không nhúc nhích khiến người ta nổi giận. Nhưng khơi khơi lúc này Bằng đạo nhân đã như thế, rõ ràng những con kiến hôi trước mắt yếu đến đáng thương, nhưng Bằng đạo nhân vẫn không thể không thả mặc cho bọn họ tiếp tục nữa.
Còn khiến cho các ngươi những con kiến hôi này đắc ý nhất thời, đợi đến bổn tôn thân thể đại thành, thần thông quy phụ, trao đổi tiên thiên bổn nguyên, bổn tôn chính là đang lúc trở tay đem phương thế giới này trọng quy với hỗn độn thì phải làm thế nào đây?
Lục Bình cùng với Long Hòe lão tổ chia nhau Giao đạo nhân Chân Linh chi thân ăn ý tách ra thân hình, cùng Hạng lão tổ, Hồ Điệp Tiên Tử chia ra chiếm cứ một phía xa xa vây quanh Bằng đạo nhân đang trọng tố quán chú thần thông trong thân thể.
Thần niệm của Lục Bình chợt động, hơi xoay người sau lưng đưa tay bắt một cái. Một quang đoàn lóe ra tinh thuần nguyên khí rơi vào trong tay của hắn, chính là một quả thần thông chủng tử.
Khi Lục Bình ngẩng đầu nhìn lại thấy Tiêu Bạch Vũ miễn cưỡng ngẩng đầu lên khẽ gật đầu ra hiệu với hắn. Trong quá trình ngẩng đầu đó, Lục Bình đã thấy đầu cùng thân thể của ông ta đã xuất hiện một góc cực kỳ lớn, có thể thấy Tiêu Bạch Vũ vì động tác này bỏ ra giá cao như thế nào.
Trong lòng Lục Bình trầm xuống. Thương thế của Tiêu Bạch Vũ hiển nhiên nghiêm trọng nhiều so với trong sự tưởng tượng của hắn, lấy tổn thương thân thể của ông ta lúc này, ít nhất ở phương thế giới này đã không cách nào khôi phục. Trừ phi ông ta từ bỏ thân thể lấy Chân Linh đoạt xá, chẳng qua là nếu như vậy, ngày sau sợ cũng khó hơn có điều tiến thêm nữa.
Dĩ nhiên, nếu mọi người vợt ra khỏi phương thế giới này trói buộc, trong vô hạn tinh không có lẽ còn có thiên tài địa bảo có thể làm sống dậy người chết mọc ra thịt từ xương trắng, hoặc là có đại pháp lực đại thần thông cải tử hồi sanh. Đấy cũng chỉ có lẽ thôi, nhưng cho dù loại giả thiết này, đều thành lập trên cơ sở khi mọi người đã đánh bại Bằng đạo nhân trước mắt.
Chớp mắt thần thông chủng tử vào tay liền vào trong lòng bàn tay của Lục Bình, rồi sau đó theo chân nguyên trong huyết mạch lưu động, trước khi thần thông chủng tử tiến vào tâm hạch không gian cũng đã luyện hóa. Rồi sau đó nó bị long chi Chân Linh lần nữa phun ra nuốt vào chuyển hóa, cuối cùng trở thành thổ chúc tính đạo bản nguyên thần thông thứ ba trên người Chân Linh chi long.
Đồng thời biến hóa còn có thân thể của Lục Bình. Hắn đã trải qua lần trước sau khi luyện hóa tinh hoa một cánh tay của Giao đạo nhân chân thân, khiến cho cường độ thân thể của Lục Bình tăng nhiều. Lần này bộ phận chân thân thân thể của Giao đạo nhân bị hắn cướp được trong tay rất nhanh sau đó liền tự đi tan ra hòa nhập ra một đoàn đoàn huyết mạch tinh hoa nồng đặc. Những thứ tinh hoa đó không giống thần thông chủng tử có thể trực tiếp tăng cường tu vi cùng với bản nguyên thần thông của tu sĩ, mà là trực tiếp tác dụng với thân thể Lục Bình, khiến cho thân thể của hắn lần nữa tăng cường.
Mình đã như vậy, xem ra Long Hòe lão tổ cũng đồng dạng là như vậy!
Khi Lục Bình ngẩng đầu lên nhìn về phía Long Hòe lão tổ, lại vừa đúng Long Hòe lão tổ nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, hai người tìm hiểu mà không nói ra cùng cười một tiếng, trong ánh mắt lại đều lóe ra sắc thái khó hiểu.
Lục Bình đang muốn lấy ra ánh mắt của mình, lại thấy Hồ Điệp Tiên Tử một bên khác đôi mắt đẹp lưu chuyển, rồi sau đó bắn ra một đoàn thần thông chủng tử cầm trong tay bị nguyên khí ánh sáng tinh thuần bao phủ, giữa không trung mang một lưu quang vọt bay đi trong tay Long Hòe lão tổ.
Long Hòe lão tổ trong thần sắc thoáng qua một đạo vẻ kinh ngạc, tuy nhiên lập tức liền bị thay thế bởi thần sắc vui sướng. Linh thụ trong tay lay động, thần thông chủng tử nhất thời rơi vào trên một cái mầm hóa thành một cái chồi nho nhỏ.
Ánh mắt của Lục Bình đảo qua, lại thấy cây linh thụ kia tổng cộng có hơn ba mươi chiếc lá cây. Hai chiếc lá non một lớn một nhỏ nhưng nhỏ hơn rất nhiều so với hơn ba mươi chiếc lá cây, ngoài ra còn có hai cái chồi mới vừa mọc ra.
Bốn tiểu thụ diệp chưa trưởng thành hoàn chỉnh cùng các chồi lớn nhỏ không đồng nhất, tỏ rõ Long Hòe lão tổ sau khi lấy được bốn đạo bản nguyên thần thông di trạch của Giao đạo nhân, cũng không giống như Lục Bình trực tiếp sẽ có thể hóa thành thứ dùng làm của mình ngay, mà phải từ từ lần nữa trải qua quá trình ngưng tụ, dựng dục, trưởng thành. Mặc dù như thế, quá trình này so với bản thân Long Hòe lão tổ tới dựng dục tu luyện đã không biết phải tăng nhanh gấp bao nhiêu lần.
Ánh mắt của Lục Bình lập lòe, chẳng biết tại sao mình có thể trực tiếp đem Giao đạo nhân bản nguyên thần thông hóa thành thần thông tự thân, còn Long Hòe lão tổ thì chậm hơn rất nhiều. Tuy nhiên lập tức hắn liền bị Hạng lão tổ cao giọng gào thét hấp dẫn lực chú ý.
- Lão ta theo bày hội tụ cũng cắt tỉa bảy bổn nguyên hà lưu tới ngưng tụ bản nguyên thần thông. Vạn không thể để lão ta đem Thất Đại Bản Nguyên thần thông khôi phục tới cảnh giới viên mãn, phủ nhận một khi Bằng đạo nhân khôi phục thực lực Chân Linh đệ thất cảnh của lão ta, bọn ta tất nhiên chết không chỗ chôn!
Theo bay bổn nguyên hà lưu sắc thái đều không giống chậm rãi rót vào trong thân thể của Bằng đạo nhân trọng tố, khí thế của Bằng đạo nhân càng lúc càng dâng cao. Mà sắc thái của bảy nguyên khí hà lưu cũng càng lúc càng ảm đạm.
Hồ Điệp Tiên Tử dẫn đầu làm khó dễ, lần này tầng huyết quang làm cho người ta rúng động tâm hồn bám vào mặt ngoài của Hóa Huyết Thần Châm chẳng biết tại sao biến mất không thấy đâu nữa, chỉ để lại một đạo ánh sáng màu bạc giữa hư không tạo ra một vòng ánh sáng nhẹ. Cái châm này trực tiếp bắn đi về phía tâm hạch không gian của Bằng đạo nhân vừa trọng tố thân thể.
Nhưng mà khai thiên thần khí đó khi khoảng cách Bằng đạo nhân tựa hồ còn có mười mấy trượng, liền bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản, tốc độ bay đâm càng lúc càng chậm chạp.
Thần sắc của Hồ Điệp Tiên Tử không thay đổi, tựa hồ sớm đã ngờ tới sẽ như vậy. Ngón tay ngọc khẽ búng, Hóa Huyết Thần Châm đột nhiên chấn động cả lên. Một cỗ huyết vụ nồng đậm nổ lên từ trên bản thể của linh bảo. Hóa Huyết Thần Châm vốn bị cấm cố giữa không trung tựa hồ tránh thoát lực trói buộc của ngũ hành, đột nhiên lần nữa chạy trốn hơn mười trượng về phía trước.
Hóa Huyết Thần Châm đột nhiên bộc phát hiển nhiên làm Bằng đạo nhân hơi cảm thấy một ít kinh ngạc, nhưng chẳng qua là hơi kinh ngạc thôi. Chỉ nhìn thấy Bằng đạo nhân chẳng qua là hơi phất phất tay, Hóa Huyết Thần Châm mới vừa chạy trốn về phía trước hơn mười trượng lần nữa trở nên vô lực, trôi lơ lửng giữa không trung.
Thậm chí ngay cả Hồ Điệp Tiên Tử lúc này trên mặt đều thoáng qua một đạo vẻ ngưng trọng. Hóa Huyết Thần Châm giỏi nhất về phá giải các loại thủ hộ thần thông, nhưng chưa từng nghĩ cho dù mình đùa bỡn ít thông minh, mà trước mặt thực lực tuyệt đối lại có vẻ phí công như vậy.
Nhưng càng làm bà ta cảm thấy bất an là, lúc này Hóa Huyết Thần Châm chẳng những đi tới bị ngăn cản, một cỗ lực lượng trói buộc thậm chí bắt đầu cấm cố khai thiên thần khí này. Hồ Điệp Tiên Tử khi đó chính là muốn thu Khai Thiên Thần Khí trở về chỉ sợ cũng không thể.
Tuy nhiên thần sắc của Hồ Điệp Tiên Tử mặc dù ngưng trọng nhưng không chút kinh hoảng. Bởi vì phút chốc bà ta xuất thủ, Hạng lão một hướng khác cơ hồ đồng thời xuất thủ tiếp ứng, mà ông ta tế lên cũng là cái Khai Thiên Thần Khí Tạo Hóa Lô ngay cả chân thân của Quy đạo nhân đều dễ dàng luyện hóa!
← Ch. 1568 | Ch. 1570 → |