Vay nóng Tinvay

Truyện:Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Chương 0337

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Trọn bộ 2271 chương
Chương 0337: Đến tận cửa trả thù
0.00
(0 votes)


Chương (1-2271)

Siêu sale Shopee


Diệp Mặc thu hồi thần thức, đối với Tạ Úy Tranh đang không ngừng gọi điện thoại này, hắn cũng không để vào mắt. Hắn đợi Độc Nhãn Long và Hàn Tử, nếu Độc Nhãn Long không thể hoàn thành nhiêm vụ hắn giao phó thì lưu lại cũng không có tác dụng.

Thời gian Độc Nhãn Long đi ra ngoài cũng không lâu lắm, một giờ sau, y và Hàn Tử đã về tới phòng Diệp Mặc. Chỉ có điều vẻ mặt y nhìn Diệp Mặc biến thành kính sợ, Diệp Mặc biết rằng hẳn là bùa Hỏa Cầu của mình kinh động y.

- Diệp tiền bối, nhiệm vụ đã hoàn thành.

Độc Nhãn Long vẻ mặt kính sợ mà cẩn thận.

Diệp Mặc gật đầu nói:

- Không tồi, bây giờ các người hãy vẽ lại bản đồ sào huyệt cho tôi.

- Vâng.

Độc Nhãn Long lập tức ngồi xuống, lấy ra giấy trắng và bút, nhanh chóng vẽ ra một bản phác thảo tổng thể.

Diệp Mặc cầm bản vẽ xem một chút, quả nhiên không giống so với bản vẽ lần trước Trần Thanh cho, xem ra sào huyệt 'Địa sát' chắc chắn không phải ở nơi hai người này vẽ, nhưng hai nơi này nhất định là hai nơi quan trọng.

Thấy Diệp Mặc nhìn chằm chằm bản vẽ này nhíu mày, Độc Nhãn Long lập tức nói:

- Diệp tiền bối, sát thủ 'Địa sát' làm nhiệm vụ ở bên ngoài mỗi ngày đều sẽ báo cáo tình hình nhiệm vụ, nếu đến buổi tối còn có người không trở về báo cáo tình hình, như vậy người phía sau cũng biết sát thủ đã xảy ra chuyện rồi. Lúc này đi Hongkong, đợi lúc tiền bối đến, người kia chắc chắn sớm đã đi mất rồi.

Diệp Mặc thản nhiên cười,

- Tôi khẳng định lúc tôi tới hắn vẫn chưa đi, ông không cần lo lắng, chỉ là hiện tại có một nhiệm vụ giao cho hai người các ông. Nếu các người làm tốt, về sau cũng không cần gọi tôi là tiền bối, trực tiếp tới công ty của tôi làm việc. Nếu các người khôi sẽ không nói nữa.

- Vâng, tiền bối, tôi và Hàn Tử nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Độc Nhãn Long nghe xong lời Diệp Mặc nói, trong lòng lập tức vui vẻ. Y đã là kẻ thành tinh, lẽ nào không biết Diệp Mặc có chỗ cố kỵ hai người bọn họ. Hiện tại lời Diệp Mặc nói, chính là, nếu bọn họ hoàn thành tốt nhiệm vụ này, có thể đi công ty Diệp Mặc, chứng tỏ được Diệp Mặc xem thành người của mình. Không cần nói gì khác, chỉ bằng loại thân thủ khủng bố này của Diệp Mặc, bọn họ cũng hiểu được đi theo Diệp Mặc sẽ không quá vất vả, hơn nữa cũng không cần lo lắng sâu độc.

- Tốt.

Diệp Mặc vỗ tay một cái nói:

- Đối diện 206 có một tên Tạ Úy Tranh, vì hắn động thủ với một người bạn của tôi, cho nên vừa bị tôi đánh cho một trận. Nhưng đêm nay tôi có chuyện, không có cách nào chơi đùa với hắn, hai người các ông chiêu đãi hắn cho tốt. Tôi đoán người này đi gọi người, nếu bọn họ làm quá đáng thì giết chết tôi cũng giúp các người chống đỡ.

Dương Cửu lập tức lớn tiếng nói:

- Tiền bối yên tâm, loại tôm tép nhãi nhép này, tôi khẳng định nhấc tay cũng có thể tiêu diệt.

Y lo lắng Diệp Mặc khinh thường bản lãnh của y, bởi vì sau khi đi theo Diệp Mặc, bọn họ gần như đều không có cách phản kháng. Nếu Diệp Mặc khinh thường bản lãnh của y, về sau chắc chắn sẽ không giao cho y chuyện lớn. Cho nên y nhất định phải biểu hiện, biểu hiện ra bản lãnh chân chính của mình. Muốn nói cho Diệp Mặc, trừ Diệp Mặc hắn ra, người khác trong mắt y chính là một món đồ ăn.

- Tốt, nói không chừng ngày mai tôi sẽ trở về, về phần các người làm thế nào, tôi sẽ nhìn thấy. Người bạn kia của tôi chính là Tô Tĩnh Văn mà các người muốn giết. Được rồi, tôi đi trước.

Diệp Mặc nói xong, xoay người ra khỏi phòng, lập tức biến mất.

Nhìn bóng lưng Diệp Mặc biến mất, Dương Cửu xoa xoa mồ hôi trán, thở dài, áp lực Diệp Mặc tạo cho y thật sự quá lớn. Đặc biệt là câu nói cuối cùng của Diệp Mặc, thiếu chút nữa khiến họ quỳ xuống, bọn họ cũng tới giết Tô Tĩnh Văn đấy.

- Chú Cửu, tiền bối Diệp Mặc này thật sự là quá lợi hại, cháu chưa từng có gặp qua người lợi hại như hắn. Còn có cái bùa Hỏa Cầu kia, quả thực, quả thực...

Hàn Tử quả thực nửa ngày, cũng không nói ra quả thực cái gì.

Dương Cửu trầm mặc một hồi mới nghiêm túc nói:

- Hàn Tử, chú Cửu ta vào Nam ra Bắc, trải qua vô số nguy hiểm, cũng đã gặp không ít loại người hung ác. Người tu luyện cổ võ tôi cũng đã gặp, thậm chí tôi còn tự tay giết qua một người luyện võ Hoàng cấp, nhưng cho tới bây giờ không ai so được với Diệp Mặc này.

- Chú Cửu...

Hàn Tử chần chừ nhìn Dương Cửu. Dương Cửu cắt ngang lời của Hàn Tử, tiếp tục nói:

- Hàn tử, đây cũng có thể xem là kỳ ngộ của chúng ta, Diệp Mặc tiền bối tuyệt đối là một người lợi hại nhất. Nếu hắn thật sự có thể giết chết vua trùng độc, chúng ta sẽ đem cái mạng bán cho hắn, về sau không cần bất cứ tâm tư gì. Chỉ có đi theo cường nhân, mới có thể khiến chúng ta trở nên mạnh mẽ. Hắn, tuyệt đối không phải người thường.

Nhớ tới bùa Hỏa Cầu Diệp Mặc cho y, trong lòng Dương Cửu vẫn sợ hãi. Thế giới này có rất nhiều việc ly kỳ, nhưng y chưa từng gặp qua một trang giấy có thể đem một người sống biến thành tro bụi trong nháy mắt, đây quả thực vượt quá suy nghĩ của y rồi.

- Chú Cửu, vậy bây giờ chúng ta sao?

Hàn Tử nhìn Dương Cửu đang nghiêm túc, cũng thấy được đây không phải là chuyện xấu, có lẽ thật là kỳ ngộ khó gặp được.

Dương Cửu khoát tay nói:

- Việc này đối với chúng ta là kỳ ngộ cũng là Địa ngục, xem nhiệm vụ lần này đi. Tô Tĩnh Văn vốn chính là mục tiêu chúng ta muốn giết, bây giờ là đối tượng chúng ta bảo hộ. Có thể thấy được Tô Tĩnh Văn này tuyệt đối không phải bạn bè đơn giản như Diệp Mặc nói, chưa biết chừng chính là cô gái của Diệp Mặc, nhiệm vụ lần này chúng ta nhất định không thể làm sai.

- Vâng, chú Cửu, tất cả đều nghe theo chú.

Hàn Tử không phải kẻ ngốc, kẻ ngốc không thể tiến vào 'Địa sát, y rõ ràng cũng biết tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này.

Dương Cửu gật đầu nói:

- Lần này thành công là chúng ta có thể đi theo tiền bối Diệp Mặc, nếu thất bại, chúng ta chỉ có một con đường chết. Cho nên, cho dù chết, cũng không thể khiến nhiệm vụ lần này thất bại.

- Chú Cửu, hay là đi vào trước, đem cái tên họ Tạ kia trực tiếp như thế này. xem tại

Nói xong Hàn Tử làm một tư thế chém đầu.

Dương Cửu hừ một tiếng,

- Hiện tại chúng ta có thể lộ liễu đi giết người sao? Có lẽ chúng ta vừa giết tên họ Tạ này, sau đó liền bị cảnh sát truy nã. Một khi chúng ta bị cảnh sát truy nã, tên họ Tạ này còn có đồng đảng xuống tay với Tô Tĩnh Văn, Tô Tĩnh Văn làm thế nào? Mục tiêu của chúng ta chủ yếu là bảo vệ Tô Tĩnh Văn, mà không phải là giết Tạ Úy Tranh này. Hơn nữa, chính là muốn giết, cũng không thể cho bất cứ ai biết.

Nửa giờ sau, Dương Cửu và Hàn Tử theo sau Tạ Úy Tranh đi ra 'Vị tiên, bọn họ tuyệt đối không thể ngờ rằng, hai giờ trước, bọn họ còn định giết Tô Tĩnh Văn, nhưng hai giờ sau, bọn họ đã là người bảo vệ Tô Tĩnh Văn, nhân sinh gặp gỡ thần kỳ như vậy đấy.

...

Diệp Mặc ở một quán cà phê tìm được Tô Tĩnh Văn đang ngây ngốc ngồi yên, hắn không biết tâm tư Tô Tĩnh Văn dành cho Tạ Úy Tranh, cho nên cũng không tiến đến quấy rầy cô.

Ở trong lòng Diệp Mặc, Tô Tĩnh Văn chỉ là một người bạn của hắn mà thôi, hơn nữa còn là một người bạn tốt, hắn không có nghĩ quá nhiều chuyện. Về lời Tô Tĩnh Văn nói trước cửa phòng kia, hắn hoàn toàn cho là cô nói lẫy.

Nhưng hắn lại cảm giác được Tô Tĩnh Văn đối với tên anh họ kia không có chút hứng thú nào, tính cách Tô Tĩnh Văn cũng không phải dịu dàng và dễ nói chuyện như bề ngoài cô biểu hiện ra. Nội tâm của cô có một loại bướng bỉnh, nếu sự việc cô cho là đúng, cô sẽ kiên trì với ý kiến của mình. Hơn nữa cô cũng có chủ kiến của mình, cái tên họ Tạ kia tính cách quá mạnh mẽ, người như vậy rất khó khiến Tô Tĩnh Văn thích.

Diệp Mặc đi đến bên cạnh xe Tô Tĩnh Văn, mở cửa xe của nàng ra, thả vài cái bùa Hỏa Cầu ở trên chỗ ngồi của nàng. Lúc này mới lặng yên rời đi, tuy rằng hắn tin tưởng lời Dương Cửu nói, nhưng là chuyện gì cũng không thể hoàn toàn tin tưởng, hắn vẫn để lại cho Tô Tĩnh Văn cách tự bảo vệ mình.

Nếu Tô Tĩnh Văn bị thương tổn vì chuyện của hắn, hắn sẽ không thể tha thứ cho chính mình.

Tô Tĩnh Văn thở dài, đi ra khỏi quán cà phê. Cô không biết mình tại sao phải nói lời nói như vậy, ngược lại, cũng không phải là vì anh họ Tạ Úy Tranh, mà là cô sợ Diệp Mặc nghe thấy lời của cô sẽ xem nhẹ Tô Tĩnh Văn cô, còn một điều nữa là, Diệp Mặc nghe thấy lời anh họ cô nói, liệu có hiểu lầm cô không. Nhưng chuyện này lại không thể chủ động đi giải thích với Diệp Mặc, thật là làm khó cô.

Tuy rằng thái độ và lời nói ác độc của anh họ làm cho nàng rất đau lòng, nhưng lại không phải nguyên nhân quan trọng nhất. Thậm chí cô đã hoàn toàn không để trong lòng rồi, bởi vì nàng biết rõ ràng anh họ là loại người gì. Nếu như trước kia cự tuyệt anh họ có chút áy náy, hiện tại cô đã hoàn toàn không thấy có lỗi nữa. Cô thậm chí cũng không thể tin được người hôm nay gặp chính là anh họ tao nhã thường ngày.

Tô Tĩnh Văn mở cửa xe, có chút không yên lòng. Vào lúc này, cô không ngờ lại rất muốn đi tìm Diệp Mặc, nhưng vừa rồi không có dũng khí đó, lần đầu tiên có thể nói là ngẫu nhiên gặp nhau, lần thứ hai còn có thể nói cái gì đây?

Ủa, Tô Tĩnh Văn ngơ ngác nhìn năm cái bùa Hỏa Cầu trên chỗ ngồi, trong lòng bỗng nhiên có chút ấm áp. Diệp Mặc đến đây, chỉ để nhìn thấy mình ở trong quán cà phê, tuy không đi vào, nhưng hắn vẫn quan tâm mình, để lại năm cái bùa Hỏa Cầu. Hắn sợ anh họ nảy sinh tâm tư xấu với cô.

Tuy biết anh họ sẽ không làm chuyện gì quá đáng với nàng, nhưng Tô Tĩnh Văn vẫn gắt gao nắm lấy bùa Hỏa Cầu như cũ, trong lòng rất cảm kích Diệp Mặc.

- Bán bùa đây, trúng tà, người sống thực vật, thân thể có việc ǵ, dùng của tôi một tấm liền thấy có hiệu quả, hai tấm liền hoàn toàn khỏi...

Bên tai Tô Tĩnh Văn dường như lại truyền tới tình cảnh nàng lần đầu tiên gặp Diệp Mặc, chính là một tấm bùa 'Thanh thần' của hắn đã cứu mẹ mình, bây giờ nhớ tới lại có chút ấm áp.

- Lúc ấy hắn nhất định là cố ý kêu như vậy...

Tô Tĩnh Văn thì thào tự nói một lần, đã hiểu được, lúc ấy khẳng định Diệp Mặc đã sớm nghe được lời của nàng nên mới cố ý hô như vậy để thu hút cô đi qua.

...

Diệp Mặc đứng trên phi kiếm, giống như sao băng bay đến Hongkong.

Cái tổ chức 'Địa sát' này rất ác độc, động một chút lại giết người. Cái tổ chức này, một phút đồng hồ chưa diệt, trong lòng Diệp Mặc liền một phút đồng hồ không thoải mái.

Bay đến Hongkong, Diệp Mặc cảm thấy hơi mệt mỏi. Khoảng cách này hơi xa rồi, tu vi của hắn dù sao cũng còn hơi thấp một chút. Diệp Mặc tìm chỗ không có ai, cho phi kiếm xuống, hắn chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, rồi phóng ra sâu độc, sau đó theo sâu độc hắn thả ra đi tìm vua trùng độc của 'Địa sát'.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2271)