← Ch.0144 | Ch.0146 → |
Thần Luân Thánh Đan dù sao cũng là linh đan Thần Thông cấp, chất chứa dược lực cực kỳ cường đại, chẳng những không có để cho tu vi bọn hắn gia tăng, ngược lại còn rơi xuống không ít, chỉ có thể nói rõ bên trong tu vi của bọn hắn tạp chất quá nhiều, so với dược lực bên trong Thần Luân Thánh Đan còn nhiều hơn!
Nhưng mà trải qua lần rèn luyện này, những tạp chất kia bị khu trừ đi ra ngoài, rất nhanh tu vi bọn hắn rơi xuống liền có thể luyện trở về, hơn nữa sau này tu luyện chắc chắn càng thêm thông suốt, trở ngại càng thiếu.
Về phần Giang Nam, thì không cần tiến vào trong luyện đan lô rèn luyện bản thân, thể nội hắn có Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, Ma Ngục Huyền Thai Kinh lại để cho thân thể của hắn cơ hồ như một cái đại lò đan phong kín, lúc nào cũng ở bên trong rèn luyện, cho nên khí lực của hắn mới sẽ cường đại như thế.
Thần Thứu Yêu Vương cùng Giang Lâm, Mộ Yên Nhi nhảy ra lò luyện đan, chỉ cảm thấy sảng khoái tinh thần, cương khí pháp lực thông suốt, Thần Thông so với lúc trước cường hơn rất nhiều, trong nội tâm vô cùng vui mừng.
Đạt được chỗ tốt tối đa vẫn là Giang Lâm, dù sao Mộ Yên Nhi cùng Thần Thứu Yêu Vương đã mở Tử Phủ, dù có chỗ tăng lên, cũng không có khả năng đạt được tăng trưởng bay vọt, nhưng Giang Lâm lại còn chưa mở ra Tử Phủ, như trước ở bên trong tích lũy, thân thể càng cường, tu vi càng cường, lúc mở ra Tử Phủ đạt được chỗ tốt liền càng lớn.
Cử động lần này của Giang Nam, có thể nói là cho nàng để xuống căn cơ vô cùng kiên cố.
- Tu vi của ta tuy rơi xuống không ít, nhưng thực lực lại bạo tăng rất nhiều, coi như là Mạc sư huynh, ta cũng có thực lực cùng hắn tranh giành cao thấp!
Sắc mặt Mộ Yên Nhi phức tạp, thầm nghĩ:
- Giang sư đệ mới vừa nói cam đoan chúng ta sẽ không căn cơ bất ổn, hiện tại xem ra hắn vẫn là khiêm tốn, hiện tại căn cơ của chúng ta quả thực so với lúc trước kiên cố gấp hai, sau này có thể tu luyện đến cảnh giới cao siêu hơn! Hơn nữa, lần này thực lực chúng ta đại tiến, cũng có thể thăm dò càng nhiều địa phương nữa, tìm lấy được càng nhiều bảo vật nữa!
Nàng vốn chỉ là coi Giang Nam là ca ca Giang Lâm, là tiểu nhân vật cần nàng chiếu cố, mà bây giờ đã đem Giang Nam trở thành một nhân vật thâm bất khả trắc, trong nội tâm thậm chí bất tri bất giác ẩn ẩn có cách nghĩ xem hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, chỉ là ngay cả Mộ Yên Nhi cũng không có chú ý tới điểm này.
Hơn mười ngày sau, tu vi của Giang Lâm dĩ nhiên một lần nữa tu luyện đến Thần Luân cảnh, Mộ Yên Nhi cùng Thần Thứu Yêu Vương cũng khôi phục tu vi lúc trước, thực lực càng cường đại hơn, Giang Nam cũng thừa cơ từ từ luyện hóa dược lực còn sót lại của Hỏa Long quả trong thể nội, đem tu vi tăng lên tới Ngoại Cương viên mãn, bất quá Thần Luân cảnh vẫn là phải cần một khoảng thời gian tích lũy mới có thể đột phá.
Những ngày này, bọn hắn chém liên tục mấy đầu đại yêu, thậm chí ngay cả Giang Nam cũng ra tay qua một hai lần. Để cho ấn tượng của Mộ Yên Nhi đối với Giang Nam càng thêm đổi mới:
- Giang sư đệ cơ hồ muốn đạt tới cùng cảnh giới Vô Địch rồi, đệ tử của chưởng giáo sư tôn không ra, bên trong Thánh tông cùng cảnh giới xuống, chỉ sợ không người sẽ là đối thủ của hắn, thậm chí những Thần Thông cường giả tu thành ba bốn đạo Thần Luân kia, cũng chưa chắc có cường hoành như hắn.
Liên tục một tháng lịch lãm rèn luyện, bọn người Giang Nam, Mộ Yên Nhi thu hoạch rất nhiều, vô luận tu vi thực lực, hay là Linh Dược, đều có thu hoạch thật lớn, thậm chí Bảo Khí cũng tìm lấy được một kiện.
Chỉ là Bảo Khí này chính là một mặt Minh Kính, trong đó chất chứa Thần Thông thật sự thấp kém, vô luận là Mộ Yên Nhi hay là Giang Nam, hoặc là Giang Lâm, Thần Thứu Yêu Vương, đều không để vào mắt, chỉ có thể sau khi trở về nộp lên cho Trân Bảo Cung dùng để đổi lấy một ít công lao.
Đột nhiên, ở chỗ sâu trong dãy núi có một đóa pháo hoa từ từ bay lên, bành một tiếng nổ tung, Diễm Hỏa bốn phương tám hướng tán đi.
- Là Diễm Hỏa cầu cứu của đệ tử Thánh tông ta!
Khuôn mặt Mộ Yên Nhi khẽ biến, vội vàng về phía trước bay vút mà đi, khẽ kêu nói:
- Sư đệ sư muội, Diễm Hỏa cầu cứu cách chúng ta không xa, nhất định là có đệ tử Thánh tông gặp phải cường địch, chúng ta lập tức đuổi qua!
Lúc này Giang Nam cùng Giang Lâm bước nhanh đuổi kịp, như gió bay điện chớp hướng Diễm Hỏa chi địa kia tiến đến.
- Có thể tiến vào Loạn Không Ma Vực lịch lãm rèn luyện, đều là Thần Thông cường giả, ngay cả Thần Thông cường giả cũng phải cầu cứu, có thể thấy được địch nhân không phải chuyện đùa. Thần Thứu Yêu Vương, ngươi không cần ra tay, chỉ cần thủ hộ tốt muội muội của ta, nếu muội muội ta có chỗ sai lầm, ta sẽ không ta cho ngươi!
Giang Nam cũng không khỏi có chút bận tâm, trầm giọng nói.
- Chúa công yên tâm, nếu thật sự gặp được nguy hiểm, ta nắm tiểu chúa công lên vỗ cánh liền đi!
Thần Thứu Yêu Vương nhẹ gật đầu, hóa thành một đầu Ngốc Ưng ngồi xổm trên đầu vai Giang Lâm, chỉ đợi gặp được nguy hiểm liền nắm Giang Lâm lên bay đi.
Đột nhiên một cỗ thi thể hiện ra trước mắt bọn hắn, Mộ Yên Nhi lập tức dừng lại tinh tế xem xét, khuôn mặt lập tức biến sắc, thấp giọng hô nói:
- Cái phục sức này là đệ tử Cổ Thần Các! Cổ Thần Các chính là Ma Đạo đại phái, chẳng lẽ nói là Cổ Thần Các vây đệ tử Thánh tông ta?
Giang Nam mọi nơi nhìn lại, chỉ thấy nơi đây khắp nơi đều là dấu vết Thần Thông oanh kích lưu lại, đem núi rừng phá hủy, đánh cho Đại Địa vỡ ra, hiển nhiên chiến đấu cực kỳ kịch liệt.
Dấu vết chiến đấu hướng trong núi sâu kéo dài, bọn người Giang Nam cùng Mộ Yên Nhi tiếp tục đuổi đi qua, đột nhiên lại chứng kiến một cỗ thi thể, là một thiếu nữ, bị đánh đến hoàn toàn thay đổi, nhưng xem quần áo cũng là đệ tử Cổ Thần Các.
- Xem cái tình hình này hẳn là đệ tử Thánh tông ta đại chiếm thượng phong, như thế nào ngược lại sẽ là bọn hắn cầu cứu?
Mộ Yên Nhi khẽ nhíu mày, tình hình này hẳn là đệ tử Thánh tông cùng Thần Thông cường giả của Cổ Thần Các giao thủ, một lời không hợp liền đánh đập tàn nhẫn, đem Thần Thông cường giả của Cổ Thần Các đánh cho liên tiếp bại lui, một mực thối lui tới sâu trong cốc.
- Chúng ta theo Diễm Hỏa đến chỗ này, thời gian không dài, chiến đấu có lẽ còn chưa kết thúc, đi mau!
Ba người một yêu rất nhanh xâm nhập trong cốc, đột nhiên một mùi máu tanh đậm đặc truyền đến, chỉ thấy trong sơn cốc bừa bộn một mảnh, bị san thành bình địa, còn có hơn mười cỗ thi thể ngổn ngang lộn xộn đổ trên mặt đất, tràng diện chiến đấu cực kỳ thảm thiết!
- Người nọ là Đàm sư đệ!
Thân thể mềm mại của Mộ Yên Nhi đột nhiên cứng đờ, đứng ở trước một cỗ thi thể, thất thanh nói:
- Thiện sư đệ chết rồi!
Giang Nam, Giang Lâm phi tốc chạy tới, chỉ thấy trong những thi thể này có không ít là đệ tử Cổ Thần Các, nhưng còn lại toàn bộ là đệ tử Huyền Thiên Thánh tông.
← Ch. 0144 | Ch. 0146 → |