← Ch.0193 | Ch.0195 → |
Hiện tại làm sao bây giờ? có Tên Hai đầu này canh giữ bên ngoài, căn bản không đi vào được " Thấy Tiêu viêm đặt mông ngồi xuống. Tiêu Đỉnh cười khổ hỏi.
Tiêu Viêm khẽ thở dài một hơi, đem một quả hồi khí đan bỏ vào miệng, trầm ngâm một hồi, nhẹ giọng nói:" Mặc kệ như thế nào, Ta nhất định phải lấy được Dị hỏa, Ta biết muốn lấy được dị hỏa sẽ khó khăn, cho nên Ta đã chuẩn bị tâm lý, khó khăn hiện tại vẫn không vượt qua phạm vi thừa nhận của Ta "
" Ngươi còn muốn đi thử? Nhìn công kích của song đầu linh xà nọ, hẳn là Tứ cấp ma thú, có thể so với loài người là Đấu linh cường giả, hơn nữa địa phương tràn đầy dung nham, cho dù là Đấu vương cường giả đến cũng khó có khả năng đánh chết nó à!" Nghe vậy, Tiêu Đỉnh nhướng mày, trầm giọng nói.
" Aa, súc sinh này nếu nhất định ngăn trở, vậy Ta cũng sẽ làm thịt nó ..." Tiêu viêm nhẹ giọng cười, trên khuôn mặt hiện lên vẻ lạnh lẽo cùng sát ý, con mắt gắt gao nhìn song đầu linh xà trong hồ dung nham, bàn tay khẽ nắm chặt, Hai mắt chậm rãi nhắm lại, từ từ hồi phục Đấu khí trong cơ thể.
Nhìn bộ giáng không buông tha của Tiêu Viêm. , Tiêu Đỉnh cũng bất đắc dĩ lắc đầu, Mặc dù biết Tiêu Viêm bí mạt rất nhiều, nhưng muốn tại hoàn cảnh này mà đánh thắng song đầu linh xà, xác suất thành công tựa hồ là rất ít.
Dựa lưng vào thông đạo, Tiêu Đỉnh nhìn vào hồ dung nham đang sôi sục, trong lòng đang nghĩ làm cách nào để ngăn cản Tiêu Viêm.
Một bên, Thanh Lân cũng cẩn thận ngồi xếp bằng bên cạnh Tiêu Viêm, con ngươi màu lục đảo qua chỗ y phục bị cháy của Tiêu Viêm, Trong mắt không nhị được hiện lên nét sợ hãi.
Trong khi ba người đang trầm mặc, bạo động trong hồ nham thạch một lần nữa lại yên tĩnh trở lại, mà song đầu linh xà đảo mắt quét qua tìm, rốt cuộc cũng nhìn thấy hình ảnh ba người ở trong thông đạo, nhất thời một cỗ hưng phấn và khát máu, tiếng rít bén nhọn vang vọng đến trong thông đạo. -
" Nguy rồi, nó phát hiện chúng ta!" phía trong thông đạo, nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của song đầu linh xà. Tiêu Đỉnh khẽ biến sắc, thất thanh nói.
Lời nói của Tiêu Đỉnh vừa xong, hai cái đầu của song đầu linh xà, đung đưa thật mạnh, trong nháy mắt một đạo dung nham bắn thẳng vào thông đạo, nhìn thế này, trong nháy mắt chắc chắn sẽ bị dung nham thôn phệ.
Nham thạch nóng chảy, giống như một con hỏa long dữ tợn phóng ra, Tại không trung vẽ ra một đường cong tử vong, trực tiếp hướng phía thông đạo mà bắn tới.
Ngay khi Tiêu Đỉnh chuẩn bị nắm lấy tay của tiêu viêm chạy trốn, đôi mắt đang đóng chặt lại, đột ngột mở ra, con ngươi đen kịt, thâm thúy cùng tang thương, chậm rãi hiện lên, thản nhiên nhìn đạo hỏa diễm đang bắn tới. Thân thể Tiêu viêm châm rãi dứng lên, lắc mình một cái đi tới cửa của thông đạo.
Nhìn tốc độ kinh khủng của Tiêu Viêm, Tiêu Đỉnh sắc mặt hơi đổi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm, cái bóng lưng, trong lòng không biết nổi lên cảm giác quái dị ... Cái cảm giác này giống như Tiêu Viêm trước mặt chính là một người xa lạ.
Cổ quái cảm giác trong lòng, làm cho lông mày Tiêu Đỉnh nhíu lại, Bất quá tuy trong lòng cảm giác được không thích hợp, nhưng thủy chung không biết không thích hợp chỗ nào ....
Trong khi phía sau lưng Tiêu Đỉnh đang vắt óc suy nghĩ, Tiêu viêm chậm rãi ngước lên, song chưởng đột nhiên nắm chặt.
Khi Tiêu viêm nắm chặt tay, một cỗ năng lương ba động kỳ dị, từ bàn tay phát ra, Trong nháy mắt ở phía ngòi thông đạo đột nhiên hình thành một cái khiên năng lượng.
Nham thạch bắn mạnh đến, gần đến cửa của Thông đạo khoảng mười thước, không hề báo trước mà bạo liệt ra bốn phía, những mảnh nham thạch tứ tán từ không trủng rơi xuống, cuối cùng hóa thành màu hồng bao phủ thành cái khiên năng lượng.
" Song đầu hỏa linh xà bình thường sinh trưởng nơi nhiệt độ cao, dựa vào thôn phệ nham thạch mà sống, không gian tiến hóa cực kỳ lớn, mới sinh gần như là Nhất giai ma thú, nếu có cơ duyên có thể tiến hóa thành Lục giai ma thú cùng sánh với Đấu hoàng cường giả, Sách sach ... sinh vật này ở đây xem ra đây quả thật là có tung tích Dị hỏa a.." Nhìn Hỏa linh xà đang ở trong hồ nham thạch, tiếng cười nhàn nhạt của Tiêu Viêm truyền ra.
" Hí.." Nhìn thấy công kích bị ngăn trở, ánh mắt của Hỏa linh xà toát lên sự giận giữ, cái đuôi mạnh mẽ đánh thẳng vào Tiêu Viêm.
Tử vân dực sau lưng chợt rung lên, Tiêu Viêm đột nhiên lao ra, tránh né dễ dàng công kích của Hỏa linh xà.
" Oanh!" cái đuôi to lớn hung hăng nện vào vách núi, Nhất thời vang lên một tiếng vang dữ dội, từng cái khe do nham thạch tạo thành bị lan ra hơn mười thước mới từ từ dừng lại.
Thân thể trôi nổi giữa không trung, bàn tay Tiêu Viêm khé nắm huyền trọng xích trên lưng, đột nhiên rút ra, bàn chân khẽ nhích một cái, cơ hồ trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu của Hỏa linh xà.
Khi gần tiếp xúc đạo dung nham, nếu không phải Dược lão không kịp thời ra tay, thì có thể đã làm cho Tiêu Viêm ngất đi
Huyền trong xích trong tay, xen lãn với tiếng gió cùng hình thành với Đấu khí màu tím, hình thành một đạo vòng cung nhìn qua cực kỳ rực rỡ.
" Thình thịch " Trọng xích giống như là Tia chớp không cấp cho Hỏa Linh xà bất cứ cơ hội phản ứng, liền hung hăng đánh mạng vào đầu hỏa linh xà, Lân phiến cứng rắn màu đỏ cự nhiên là bạo liệt, từng đợt máu đỏ từ trong khe hở của lân phiến chảy ra ngoài, cuối cùng hư vô trong hồ nham thạch.
" Hí, hí " Trên đầu đột nhiên bị đánh nghiêm trọng, Hỏa linh xà phát lên từng tiếng rít vang dội, cái đuôi hung hăng phe phẩy trên đỉnh đầu, Mà thân thể của Tiêu viêm như một chiếc lá, mặc dù nguy hiểm nhưng tránh cái đuôi vẫn giữ được sự an toàn.
Hỏa linh xà ở trong nham thạch đột nhiên ngước hai cái đầu lên, tử đồng như máu giữ tợn gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm giữa không trung đang không ngừng tránh né, Song đầu đột nhiên dừng lại, trong thân thể đột nhiên bắn ra một đạo hảo diễm, Hỏa diễm từ từ bay lên, sau một lát tràn ngập cả một mảng nhỏ thiên địa.
Hỏa Diễm màu đỏ xoáy tròn trong không trung, mà ở trung tâm chính là Tiêu Viêm.
Đứng tai chỗ, Tiêu Viêm khẽ cau mày, nhìn hỏa diễm khổng lồ xung quanh, nhiệt độ hỏa diễm không thể so cớ hỏa diễm của Tử tinh dực sư vương, nhưng do ở đây là một hồ nham thạch cho nên màu đỏ thẫm giống như huyết sắc cơ hồ giống như đã vượt qua tử hỏa diễm.
" Muốn động thủ rồi a.." Cảm nhận được xung quanh càng thêm nóng chảy, " Tiêu Viêm " Nhẹ giọng cười nói:" Tiểu tử, tạm thời giao cho Ta dối phó nó cho!"
Cơ hồ phá đi nửa cái thông đạo, Tiêu Đỉnh hai người trợn măt há hốc mồm nhìn hảo diễm cơ hồ chiếm cả bầu trời, không nhịn được khẽ hút một hơi lạnh, loại cấp bậc chiến đấu này... Quả thật là kinh khủng.
" Oanh!" Hỏa diễm đầy trời, chợt cấp tốc xoay tròn, không ngừng vang lên trong Địa huyệt.
Theo dòng xoay tròn tăng lên, hỏa diễm xung quanh đột nhiên nhúc nhích, Mười đầu hỏa diễm do năng lượng của Hỏa linh xà ngưng tụ thành.
Mười đầu hỏa linh xà này so với bản thể nhỏ hơn mấy chục lần, Mấy chục nhãn đồng gắt gao nhìn chằm chằm ở vị trí Tiêu Viêm ở trung ương đang không nhúc nhích, Thay nhau xoay một hồi, đột nhiên một đạo âm thanh sóng âm bén nhọn Trong huyệt động cực kỳ chói tai.
Sóng âm vang lên, Mười đầu hỏa linh xà do hỏa diễm tạo thành, đột nhiện tạo thành một trận hình, sau đó đem không khí bốc hơi, nhiệt độ nóng càng phô thiên cái địa đối với vị trí của Tiêu Viêm đánh tới.
Hơn mười đầu hỏa diễm, Hình thể kéo dài hơn mười trượng đang múa vuốt công kích, tràng cảnh đó quả thực là rẫt đồ sộ, đương nhiên, ở phía sau sự đồ sộ này chính là muốn lấy mạng người.
Giương mắt nhìn nười đầu hỏa diễm từ bốn phương tám hướng kéo tới, Khuôn mặt của Tiêu Viêm nở lên nhàn nhạt nụ cười, đôi mắt chậm rãi nhắm lại.
" Oanh!" Một tiếng nổ kinh thiên dộng địa do hơn mười đầu hỏa diễm tại ví trí trung ương tiếp xúc, trong chốc lát nổ mạnh, hung mãnh năng lượng nổ ra, háo thành từng đạo năng lượng khuếch tán ra đem hồ nham thạch vừa mới yên lặng lại một lần nữa bạo liệt ra.
Trong thông đạo, Tiêu Đỉnh thừ người ra, nhìn cảnh tượng dung nham đang hủy diệt, trên khuôn mặt hiện lên vẻ tái nhợt, loại lực lượng này cơ hồ có thể hủy đi một nửa Thạch mạc Thành, Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng, Tiêu Viêm dựa vào gì mà có thể chống đỡ được, Mặc dù Hắn chưa bao giờ gặp sự cường hãn của Đấu vương cường giả, nhưng nhìn thấy một màn này, chỉ sợ rằng Đấu vương cũng không dám chống đỡ.
" Tiểu tử này.. Đến tột cùng muốn làm cái gì?" Dựa lưng vào nham thạch có chút nóng cháy, Tiêu Đỉnh đặt mông ngồi bệt xuống đất.
" Đoàn trưởng.. Thiếu gia hắn ...còn sống!" Ngay khi đầu óc Tiêu Đỉnh đang choáng váng, âm thanh vui mừng của Thanh Lân chợt vang lên bên tai.
Nghe vậy, Tiêu Đỉnh đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt vội vàng dời về phía ngọn lửa, quả nhiên phát hiện tại nơi năng lượng đang khuếch tán, một đạo hình ảnh như ẩn như hiện.....
← Ch. 0193 | Ch. 0195 → |