Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Phá Thương Khung - Chương 0804

Đấu Phá Thương Khung
Trọn bộ 1639 chương
Chương 0804: Tính Toán
0.00
(0 votes)


Chương (1-1639)

Siêu sale Lazada


Dị Hỏa bảng, trên đại lục được người ta biết đến gồm có hai mươi ba loại. Mà mỗi một loại dị hỏa xuất hiện đều khiến cho thiên hạ trở nên điên cuồng mà tranh đoạt, bất cứ tin tức gì liên quan đến chúng sẽ làm cho đại lục chấn động kinh hồn, riêng điểm này, lịch sử đã nhiều lần chứng minh!

Dị hỏa đề tên trên bảng, đều có những đặc điểm riêng biệt, đương nhiên bàn tay ngón dài ngón ngắn, thì Dị hỏa cũng có loại yếu loại mạnh tương đương. Loại Dị hỏa đầu tiên mà Tiêu Viêm sở hữu được, là Thanh Liên Địa Tâm hỏa, bài danh thứ mười chín, nó ngoài nhiệt độ cuồng bạo nóng bức ra còn có khả năng dẫn động núi lửa phun trào, có điều đến nay Tiêu Viêm còn chưa có thực sự dùng tới hiệu quả này, nên cuối cùng nó có tác dụng như vậy hay không vẫn chưa thể lý giải được!

Mà loại Dị hỏa thứ hai, xếp thứ mười bốn trên bảng, Vẫn Lạc Tâm Viêm. Một loại Vô hình chi hỏa, lực công phá chỉ tương đương với Thanh Liên Địa Tâm hỏa nhưng hơn nhiều về phần quỉ dị, mà nó lại sở hữu tính năng quan trọng nhất khiến người ta phải đỏ mắt tranh giành là có thể giúp tăng cường tốc độ rèn luyện Đấu khí trong cơ thể của tu luyện giả đẩy nhanh tốc độ tu luyện lên rất nhiều lần!

Còn về phần những Dị hỏa cực mạnh xếp trên, Tiêu Viêm cũng đã gặp qua một, là Cốt Linh Lãnh hỏa đứng ở vị trí thứ mười một. Dị hỏa này, chỉ riêng nói về lực công kích thôi, đã mạnh mẽ hơn xa hai loại Dị hỏa mà Tiêu Viêm nuôi dưỡng trong người, trừ phi hắn dung hợp chúng lại thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa may ra mới có thể sánh bằng.

Còn những loại siêu khủng đằng sau, hắn đến tên còn chưa nghe qua chứ đừng nói là gặp được mà tìm hiểu đặc dị công năng của chúng!

Mới ở vị trí thứ mười một thôi mà sức phá hoại của Cốt Linh Lãnh Hỏa đã kinh khủng như vậy, thì đứng thứ ba trong bảng xếp hạng Dị hỏa, Tịnh Liên Yêu Hỏa uy lực sẽ thông thiên thế nào chứ!

Cứ như lời Dược lão trước đây, thì Tịnh Liên Yêu Hỏa này ông cũng chưa nhìn thấy bao giờ, nhiều năm như vậy rồi, một chút tin tức về nó cũng không có. Đẳng cấp đến loại này nghe ra có vẻ mơ hồ giống như không thể tồn tại, chẳng hiểu kẻ tạo nên Dị Hỏa bảng là ai, làm sao lại có thể biết được những thông tin thần bí như vậy về chúng mà sắp xếp phân loại được chứ?

Tiêu Viêm thi thoảng được nghe Dược lão nhắc qua, năm vị trí đầu tiên của Dị hỏa, kỳ thực là loại chỉ có danh tiếng để lại, nào có ai từng thấy bao giờ, chí ít là trong thời đại của lão, tin tức hữu dụng về bọn chúng tuyệt nhiên không xuất hiện. Lấy thân phận thực lực Dược Trần ngày đó, đã từng kiêu ngạo suy nghĩ sẽ chiếm hữu một trong năm loại này mới thỏa chí bình sinh. Mà kết quả thì sao, hao tốn vô số thời gian cùng tinh lực, đừng nói là năm loại đầu bảng, ngay cả nhóm mười cũng chưa từng được thấy mặt mũi ra làm sao. Đành phải hạ thấp độ cao mà dưỡng lấy Cốt Linh Lãnh Hỏa bài danh thứ mười một này, cho dù như vậy trong quá trình thuần phục nó, xém chút nữa đã bị phản phệ mà tử vong. Cứ như vậy mà nói, những loại dị hỏa đỉnh cao kia, chưa chắc đã có thể hòa hợp cùng tu luyện giả a!

Nhớ tới ngày xưa, trong sơn động nhặt được một đồng tiền cổ sứt mẻ ẩn hiện một đóa sen màu đen ấy, Dược lão cũng đồng thời nhận ra được lai lịch của nó mà khiếp hãi vô cùng. Ông không hề tưởng tượng nổi, vật mà mình hao tâm tổn trí bấy lâu vẫn không hề tìm ra manh mối nào, lại có thể thấy được ở trong sơn động kì bí kia!

Lòng thầm điểm qua các loại dị hỏa mà mình biết đến, Tiêu Viêm cũng khẽ thở dài, nhảy xuống giường tới cạnh bàn, thu nhặt những mảnh bản đồ ố vàng cổ xưa rách nát đã được ghép dán lại.

Từ mảnh mảnh bản đồ đó, dần hiện lên những đường nét mờ nhạt tiếp nối lại với nhau, nhưng dù như thế, với những chỉ dẫn đầy mơ hồ mà tấm bản đồ lộ ra, Tiêu Viêm vẫn không thể có một chút manh mối nào, căn bản vô pháp lần ra được địa điểm được ghi lại trên đó, rốt cuộc là phương nào!

Bàn tay nhẹ nhàng mân mê bản đồ. Ánh mắt của hắn lúc này đang bị hút về góc trên cùng vẫn còn thiếu khuyết của nó. Theo Tiêu Viêm suy đoán, tấm bản đồ này chắc phải có bốn phần, đây mới chỉ ba, vậy tấm thứ tư nếu tìm thấy, không phải có thể từ đó mà suy ra được nơi hạ lạc của Dị hỏa hay sao?

Bất quá, nói thì thế thôi, chứ Đấu khí đại lục này mênh mông vô tận, muốn tìm ra tấm bản đồ lưu lạc kia chẳng khác nào tìm kim đáy bể! Mà cái loại đồ vật như vậy, lại chẳng thể công khai đường hoàng truy kiếm. Cường giả trên đại lục này như mây tập, chẳng phải như đang ở Gia Mã đế quốc khỉ ho cò gáy này, người bình thường chẳng thể biết nó là cái gì! Bởi vậy, lỡ mà có ai phát hiện ra hắn đang tìm kiếm đầu mối của Tịnh Liên Yêu Hỏa, thì phiền toái cỡ nào cũng biết, đừng mong những ngày còn lại hắn sẽ được thảnh thơi!

Nghĩ tới đây, Tiêu Viêm lại cười khổ. Hắn sở dĩ có được ba mảnh bản đồ này, phần lớn đều là cơ duyên may mắn, nay lại muốn tìm tấm thứ tư, há dễ dàng vậy ư?

"Ài, thông tin về Đấu Khí đại lục của ta còn rất nghèo nàn, mà tin tức của Dị Hỏa lại càng không thể có, giờ muốn tìm tấm bản đồ cuối cùng này chẳng biết lần từ manh mối nào đây!" Tiêu Viêm cau tít đôi mày, trầm ngâm hồi lâu rồi lẩm nhẩm: "Xem ra nếu muốn nắm bắt được chút gì đó, thậm chí một tia hi vọng, cũng phải gặp được người thông tuệ dày dạn với đại lục này. Thải Lân và Tiểu Y Tiên ta đều có thể tin tưởng được, khổ nổi, họ cũng chả rành rẽ gì hơn mình, ài!"

Ngón tay nhịp nhịp lên mặt bàn, hắn lại chìm vào suy nghĩ, cứ như vậy lúc lâu sau, Tiêu Viêm chợt gõ mạnh xuống, hớn hở đứng phắt dậy, toét miệng cười: "Ta làm sao lại quên đi Tô Thiên đại trưởng lão chứ, lão nhân gia thân là Nội viện Đại trưởng lão của Già Nam học viện, mà nơi đấy vốn nổi danh trên đại lục, làm sao mà không biết những tin tức liên quan đến Dị hỏa được? Bây giờ nếu muốn có thông tin hữu ích, hẳn phải quay về gặp ông ấy mới xong!"

"Hơn nữa, dù không có tin gì từ ông, vẫn còn vị Đấu Tôn Viện trưởng thần thần bí bí kia nữa, nếu có thể tìm được ông ta, với mối giao hảo của mình và học viện, biết đâu ngài ấy sẽ ra tay tương trợ mà giải quyết được Ma Độc Ban này của mình chứ!" Tiêu Viêm đôi mắt sáng bừng, thở hắt ra. Hắn ly khai học viện cũng hơn một năm rồi, dư hỏa của Vẫn Lạc Tâm Viêm tại Thiên Phần Luyện Khí tháp hẳn cũng sắp lụi tàn, nếu không kịp quay trở lại giúp bọn họ tu bổ một lần, đại trưởng lão có khi nổi điên mà ăn thịt hắn cũng nên!

"Xem ra, cần giải quyết nhanh chóng công việc nơi này rồi chạy tới Hắc Giáp Vực thật mau a." Tiêu Viêm khẽ cười lẩm bẩm. Hắc Giáp Vực ở gần trung tâm Đấu Khí đại lục, mà ở tại đó khả năng có được những tin tức quí báu về Dị Hỏa rõ ràng cao hơn nhiều so với việc chui rúc ở cái Gia Mã đế quốc chó ăn đá gà ăn sỏi này, cho nên hắn quyết định trở về đó một chuyến.

Trong lòng đã có quyết định, Tiêu Viêm cũng trở nên thoải mái rất nhiều, cẩn thận đem tấm bản đồ cất vào trong nạp giới, phất tay thổi tắt ngọn đèn dầu trong phòng, bóng tối liền tràn ngập bao phủ khắp nơi.

.... .

"Ngươi dự định trở về Hắc Giáp Vực sao?" nghe được dự định của hắn, Mỹ Đỗ Toa cũng có chút bất ngờ, ngạc nhiên khẽ hỏi!

"Ừ!" Tiêu Viêm gật đầu cười: "Viện trưởng nội viện cũng là một Đấu Tôn cường giả, nếu tìm gặp được ông ta, không chừng có thể mời ông ấy ra tay trợ giúp đó."

"Xì, cái lão gia hỏa kia chỉ thích chơi trò Thần long thấy đầu chẳng thấy đuôi, ta ở nội viện nhiều năm như vậy cũng chỉ gặp lão có một lần á. Ngươi đi chắc gì đã tìm được chứ." Tử Nghiên ở bên cạnh bĩu môi.

"Dù sao cũng phải thử xem mới được. Mà không gặp được lão cũng còn Đại trưởng lão ở đó, biết đâu lại có thông tin gì hữu ích từ ông ta thì sao, nếu có thể sở hữu thêm một loại Dị hỏa nữa, thì Ma Độc Ban này ta sẽ tự giải quyết được rồi, chẳng cần nhờ ai trợ giúp a!" Tiêu Viêm cũng không thèm để ý, cười nhạt. -

"Vậy cũng được, đi Hắc Giáp vực quả thật có nhiều hi vọng hơn là nằm than thở một chỗ tại Gia Mã đế quốc, có cần ta đi theo không?" Mỹ Đỗ Toa suy tư một lát rồi gật đầu hỏi.

"Tuy có ngươi đi theo sẽ đỡ đần được rất nhiều việc, nhưng mà Viêm Minh và Xà nhân tộc còn đang yếu ớt vô cùng, ngươi rời khỏi thì khó có ai đảm đương nổi an toàn cho bọn họ, nên lần này đành phiền ngươi ở lại thủ hộ dùm Viêm minh và tộc nhân của ta." Tiêm Viêm ngần ngừ một chút liền nghiêm nghị nói: "Bọn Hồn điện dường như sẽ không từ bỏ ý định đối với Tiêu gia, nếu tất cả cùng đi, một khi bọn chúng tới Gia Mã đế quốc này, lại không có cường giả cỡ Đấu Tông bảo vệ, e rằng Tiêu gia ta lại lâm vào hiểm cảnh vạn kiếp bất phục a."

Nghe thấy thế, Mỹ Đỗ Toa mày ngài cau lại, thế nhưng Tiêu Viêm xâm nhập Hắc Giáp vực trùng trùng nguy hiểm, nàng ta há có thể yên tâm, có điều lời hắn nói quả thật rất đúng, Viêm Minh lúc này, vẫn cần ít nhất một Đấu Tông cường giả tọa trấn mới được.

"Hay là muội theo huynh đi? Độc tông của Xuất Vân đế quốc cũng không còn đối địch nữa, muội rời đi một thời gian ngắn, có lẽ sẽ không có chuyện gì đáng lo đâu!" Nhìn Mỹ Đỗ Toa bối rối ưu phiền, Tiểu Y Tiên nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên lên tiếng.

Tiêu Viêm ngẩn ngơ, lại hơi có chút do dự, có Tiểu Y Tiên cường giả cấp Đấu Tông này đi theo, với hắn quả thật trợ giúp rất lớn, nhưng mà nàng vẫn còn phải coi chừng một đại Độc Tông a.

"Độc thể của muội cũng không biết khi nào lại bạo phát, lỡ huynh bỏ đi thật lâu, đến lúc đó dù muội có đủ được những tài liệu luyện dược, thì tìm đâu người có thể chế thuốc đây?" nhìn hắn vẫn đang còn dùng dằng chưa dứt, Tiểu Y Tiên mềm mại mỉm cười.

"Điều này... Thôi được rồi, đa tạ nàng!" thấy người ta đã nói tới mức này, Tiêu Viêm tự thấy nếu còn nghiền ngẫm e rằng không tốt, ngay lập tức gật đầu, hướng về Tiểu Y Tiên cảm tạ. Dĩ nhiên hắn biết, nàng làm sao lại không có tâm tư bảo hộ hắn được!

Nhìn Tiểu Y Tiên tự động đòi theo Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa đành thở dài khe khẽ, ánh mắt nhìn hắn cũng đã nhu hòa đi rất nhiều. Nàng cũng hiểu, thực lực của Tiểu Y Tiên chẳng thua kém mình bao nhiêu, nàng ta đi theo hắn hẳn Tiêu Viêm sẽ không gặp nhiều trở ngại rồi!

"À, tiểu nha đầu này, ta cũng phải mang theo, để cho mấy lão gia hỏa Già Nam thấy, rõ ràng là ta không có ngược đãi nàng ta à!" Tiêu Viêm quay qua khẽ vỗ vỗ lên đầu Tử Nghiên, khiến nàng xụ mặt né ra một bên.

Mỹ Đỗ Toa cười cười gật đầu, Tử Nghiên dù chỉ là Đấu Hoàng nhưng với lực lượng khủng bố kỳ quái kia, cỡ những tên Đấu Hoàng bình thường làm sao so sánh được, nên tính thêm tiểu muội muội này, cũng tính là giúp cho Tiêu Viêm không ít.

"Đã vậy, khi nào thì ngươi rời đi?" Mỹ Đỗ Toa nhìn Tiêu Viêm ôn nhu hỏi.

"Ngày mai thôi, còn bây giờ..." Tiêu Viêm cười cười, búng tay bắn ra một bình ngọc phong ấn Vô Hình hỏa diễm bên trong, liếc nhìn nó, trong mắt Tiêu Viêm ẩn hiện chút hàn mang, chậm rãi nói: "Bây giờ trước tiên cần phải lấy cái vật có liên quan đến Hồn Điện như lời tên kia ra xem đã!"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1639)